Thiên Hạ Vô Song

Chương 815: Lời hứa của thánh nữ (2)




Nhưng hắn cũng không dự định để Angelina dễ dàng giải quyết vấn đề này như vậy. Trên thực tế, gần đây hắn thực sự không có gì cần Angelina hỗ trợ. Hơn nữa, bất kỳ lúc nào có một thứ như thế áp chế một thánh nữ, cũng là một chuyện không tồi.

- Vậy thì hiện tại ngươi nên nghĩ một chuyện đi!

Angelina có chút thất thố, nhưng vẻ mặt giận dữ lại làm cho vẻ phong tình loá mắt của nàng càng hiện ra ở trước mặt Mạnh Hàn. Nhìn bộ dạng cà lơ phất phơ của Mạnh Hàn muốn cho mình nợ nần nợ tới cùng, Angelina thì có một loại cảm giác kích động nghiến răng nghiến lợi. Nhưng nàng cũng biết, bây giờ Mạnh Hàn rất quan trọng đối với đế quốc, nên nàng cũng không dám làm gì Mạnh Hàn.

- Hiện tại nghĩ ngay một chuyện sao? Điều này quả thật là làm khó người khác đi!

Mạnh Hàn có chút há hốc mồm, không ngờ Angelina lại gấp gáp muốn trả hết nợ ân tình của mình như vậy. Chỉ có điều, càng hiểu nhiều về đế quốc Hắc Ám, Mạnh Hàn lại càng hiểu rõ địa vị của thánh nữ điện hạ tại đế quốc Hắc Ám. Chắc hẳn đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Angelina gấp gáp như vậy. Tuy rằng thời điểm hiệp nghị, hai người đã sớm nói tới, không liên quan đến sự vụ của đế quốc. Nhưng với thân phận thánh nữ, nhất cử nhất động của nàng nhất định sẽ liên quan lính líu đến thần giáo Hắc Ám.

- Nhất định phải nghĩ ra được!

Angelina có vẻ không buông tha:

- Đương nhiên, ngươi cũng có thể không cần phải nhắc tới yêu cầu. Ta đã nói qua với nghị trưởng đại nhân những chuyện này. Người đã tỏ rõ thái độ, chờ tới thời điểm chúng ta kinh doanh trên phương diện bảo hiểm có lãi, sẽ dùng nó để đền cho ngươi. Đến thời điểm đó, ta cũng không nợ ngươi chuyện gì nữa.

- Vậy tại sao nàng còn muốn ép ta phải kiếm việc cho nàng làm?

Mạnh Hàn cảm thấy hết sức khó hiểu. Nếu nghị trưởng các hạ đã đồng ý dùng kim tệ để bồi thường cho Mạnh Hàn, vậy tại sao Angelina phải gấp gáp tới ép mình như vậy.

- Bởi vì ta cũng không muốn bởi vì sai lầm của mình mà làm cho cả đế quốc Hắc Ám phải gánh chịu.

Lúc nói lời này, Angelina vô cùng nghiêm túc:

- Ta hiểu rõ trách nhiệm của ta. Cho nên ta càng không thể bởi vì bản thân ta mà làm cho lợi ích của thần giáo bị tổn thất.

- Ngươi đã nói như vậy, ta cho ngươi một cơ hội.

Mạnh Hàn nhìn thấy thời điểm Angelina cho dù đang tức giận nghiêm túc cũng vẫn là khuôn mặt lả lơi quyến rũ, Mạnh Hàn không nhịn được trong lòng rung động:

- Chỉ có điều, ta nói ra, cho dù nàng không muốn làm, cũng không thể tức giận.

- Chuyện gì?

Angelina nhìn Mạnh Hàn, bỗng nhiên có một dự cảm không lành, nhưng vẫn cắn môi hỏi.

- Làm nữ nhân của ta!

Mạnh Hàn không chút do dự nói ra yêu cầu của mình:

- Đủ đơn giản chứ? Lhông liên quan đến bất kỳ người nào khác, không cần vận dụng lực lượng thần giáo, cũng không cần vận dụng lực lượng đế quốc, chỉ cần một mình nàng như vậy đủ rồi.

- Không thể nào!

Angelina gần như muốn nổi giận lên tiếng. Cuối cùng nàng nhớ ra trước đó Mạnh Hàn cũng đã nói, không muốn làm cũng không thể tức giận. Nàng nhẫn nhịn kìm chế. Nhưng dù vậy, mặt nàng cũng đỏ lên. Cuối cùng, nàng vẫn không nhịn được mắng Mạnh Hàn một câu:

- Vô sỉ!

- Đây không phải là giáo lí của thần giáo Hắc Ám các ngươi sao?

Mạnh Hàn kỳ quái hỏi:

- Thoả thích hưởng thụ dục vọng của mình, mà không phải khổ tu giống như thần giáo Quang Minh. Ta tuân thủ dục vọng của mình, tại sao đến trong miệng nàng, đã biến thành vô sỉ rồi?

- Yêu cầu này không tính!

Angelina dường như có không biết phải chống đỡ thế nào, chỉ có thể lắc đầu nói:

- Đổi một chuyện khác đi!

- Đổi một chuyện khác?

Mạnh Hàn gật đầu một cái:

- Có thể! Chỉ có điều, nàng vẫn không thể tức giận.

- Chỉ cần ngươi không có ý đồ với ta là được.

Angelina ít nghiêm túc, dường như cũng không thể tiếp nhận được việc Mạnh Hàn có ước mơ đối với nàng.

- Yên tâm. Chắc chắn sẽ không có ý đồ với nàng.

Mạnh Hàn cười đáp ứng nói:

- Chỉ có điều, ta nói ra, không đáp ứng coi như thôi. Nhưng nàng vẫn không thể tức giận.

- Có thể!

Angelina gật đầu đồng ý.

- Fanny là kẻ địch của nàng.

Mạnh Hàn cười mở miệng nói:

- Nàng nghĩ biện pháp, khiến nàng làm nữ nhân của ta. Điều này có thể chứ?

Yêu cầu này thật ra hết sức hợp khẩu vị của Angelina. Gần như Mạnh Hàn vừa nói ra khỏi miệng, ngay lập tức ánh mắt nàng liền sáng lên:

- Thú vị, được rồi, ta đáp ứng!

Nhưng vừa gật đầu, Angelina liền nghĩ đến một khả năng khác. Trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch, chỉ vào Mạnh Hàn hỏi:

- Ngươi... ngươi sẽ không nghĩ tới chuyệ để Fanny làm chuyện tương tự chứ?

- Đương nhiên!

Mạnh Hàn không chút bất ngờ gật đầu nói:

- Nàng cũng nợ ta hai chuyện. Trốn không thoát!

Angelina ở trong đế quốc của mình, biểu hiện không hề phóng đãng vô căn cứ giống như Angelina ở Hoàng Sa Thành, trái lại có một loại khí chất lẫm liệt không thể xâm phạm. Dù sao nơi này là gốc rễ của nàng. Mọi người đều xem nàng là thánh nữ thần thánh, không người nào dám khinh nhờn.

Nhưng Mạnh Hàn trắng trợn nói ra mơ ước đối với nàng. Cho dù là với tích cách của Angelina, cũng có chút không chịu nổi. Càng đáng sợ hơn chính là, nàng lại đang suy nghĩ đến yêu cầu của Mạnh Hàn trước đó, muốn nàng biến Fanny thành nữ nhân của Mạnh Hàn.

Dường như, điều này đã rơi vào một vòng lẩn quẩn. Bất kể như thế nào, nàng và Fanny chủ động cũng tốt, bị động cũng tốt, chỉ có thể trở thành nữ nhân của Mạnh Hàn. Nếu không, hai người các nàng không muốn sử dụng kim tệ mà các giáo dân khổ cực kiếm được, cũng chỉ có kết quả này. Trừ phi các nàng trước sau trả nợ cho Mạnh Hàn. Nhưng lấy khẩu vị của Mạnh Hàn hiện tại, đến thời điểm đưa ra yêu cầu, tuyệt đối sẽ khó hơn vấn đề hiện tại gấp trăm lần.

- Ngươi... Được lắm!

Lần đầu tiên Angelina có hành động thất thố như vậy. Sau khi nàng cắn răng nói xong những lời này, nàng không ngừng phẫn nộ, rời khỏi gian phòng của Mạnh Hàn. Điều này lại khiến hai tiểu thị nữ đứng ở phía sau Mạnh Hàn cười duyên, hoàn toàn không còn gì để nói.

Tiếp đó, sau khi Mạnh Hàn tiến hành một loạt hiệp đàm với đế quốc Hắc Ám, lại một lần đi tới phòng nghị sự của đế quốc. Lần này, ở trong phòng nghị sự, vẫn là nghị trưởng hội nghị Hắc Ám cùng với các trưởng lão hội nghị, đồng thời thêm vào thánh nữ Angelina đang có mặt.

Lại nhìn thấy Mạnh Hàn, thể diện Angelina dường như vẫn không tốt. Nhưng điều khiến Mạnh Hàn kinh ngạc chính là, dường như nghị trưởng các hạ cũng biết việc Mạnh Hàn muốn Angelina làm. sau khi gặp mặt, còn chưa hàn huyên được vài câu, nghị trưởng các hạ đã vô cùng trực tiếp hỏi Mạnh Hàn:

- Có phải hầu tước đại nhân thật sự thích Angelina hay không?

Không ngờ được nghị trưởng các hạ lại trực tiếp như vậy, Mạnh Hàn cũng cảm thấy có chút lúng túng. Nhưng từ lâu, da mặt của hắn đã được rèn luyện trong thương trường, chỉ hơi ngẩn ra, sau đó lập tức liền bật cười:

- Thánh nữ điện hạ phong hoa tuyệt đại, có ai sẽ không thích được chứ?

Câu nói này khiến Angelina lại trừng mắt với Mạnh Hàn một cái.