Thiên Hạ Vô Song

Chương 843: Phát hiện thích khách




Chỉ có điều nhìn trang phục tuyệt đẹp của Harrison tiên sinh từ trên xuống dưới, thật sự có chút không được tự nhiên.

- Ngươi cũng thích tài bảo sao?

Harrison tiên sinh nghe Benson tiên sinh giới thiệu như vậy, ngược lại ánh mắt sáng lên, tràn ngập vẻ kinh ngạc vui mừng hỏi.

- Một chút thôi.

Mạnh Hàn không có thể hiện sự tham tài quá mức, chỉ có thể trả lời như vậy. Nhưng Benson tiên sinh hiển nhiên cho rằng ngươi không phải như vậy:

- Đừng thấy bây giờ trên người hắn không mang bao nhiêu đồ tốt, nhưng Harrison, thành chủ Hoàng Kim Thành nổi danh kia chính là hắn. Tơ lụa lần trước, cũng là hắn cho.

- Ồ?

Tia sáng trong mắt Harrison càng ngày càng mạnh mẽ. Thậm chí trên mặt còn lộ ra một chút kinh ngạc vui mừng:

- Người trong đồng đạo! Chúng ta nhất định phải cố gắng tâm sự. Ngươi biết không, khi ở cùng một chỗ với những gia hoả này, bọn họ căn bản không hiểu được cảm giác thỏa mãn khi toàn bộ của cải trên thế giới đều tập trung ở trên tay thế nào. Không có tiếng nói chung với bọn họ, khiến ta cảm thấy buồn chán rất nhiều năm.

- Ha, tiểu Tony, chờ chút đã. Trước khi ngươi cùng gia hoả này nói chuyện phiếm, tốt nhất là ngươi thử xem có thể phát hiện Andrea hay không đã.

Alexander trực tiếp gọi Mạnh Hàn lại:

- Ta có lẽ vô cùng chờ mong, có thể có người phát hiện khi nàng đến.

- Lẽ nào ngay cả Benson tiên sinh cũng không có biện pháp gì để phát hiện sao?

Mạnh Hàn trở nên hiếu kỳ. Andrea rốt cuộc là thần thánh phương nào? Thậm chí ngay cả cao thủ như Alexander cũng không có biện pháp phát hiện như vậy.

- Trừ phi nàng tới rất gần.

Alexander giải thích:

- Nàng có thể là thích khách giỏi nhất. Trên thế giới này vẫn không có nơi nào nàng không vào được, không có gia hỏa nào nàng giết không được.

Mạnh Hàn không thể nào tưởng tượng được một con rồng lớn làm thích khách là cảm giác thế nào. Nhưng có một vài điều có thể khẳng định được, đó chính là thích khách này nhất định vô cùng đáng sợ. Ngay cả Alexander đã từng chỉ điểm cho Kiếm Thần Andy còn nói như vậy, thậm chí Benson tiên sinh cũng không phủ nhận, kỳ thực đã không cách nào đơn giản dùng từ đáng sợ để hình dung nữa.

- Sau khi ta phát hiện ra nàng, có thể công kích không?

Mạnh Hàn bỗng nhiên có một loại cảm giác nóng lòng muốn thử.

Nói không chừng sủng vật ma pháp độc nhất vô nhị của mình có thể làm cho mình phát hiện ra hình bóng của Andrea này. Loại khiêu chiến này, để Mạnh Hàn tự nhiên có một cảm giác hưng phấn.

- Đương nhiên! Chỉ cần ngươi có thể phát hiện ra nàng!

Lần này không chỉ Alexander, thậm chí ngay cả Harrison và Benson tiên sinh cũng đều mở miệng. Dường như bọn họ cũng vô cùng chờ mong đối với Mạnh Hàn.

Trên thực tế, bất kỳ ai cũng không thể ngờ được, Mạnh Hàn lại có thể phát hiện ra thân ảnh của Alexander và Harrison trước Eva. Đây cũng là một vấn đề khiến người ta cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Tiếp đó, Mạnh Hàn bắt đầu hết sức chăm chú tiếp nhận sự khiêu chiến này. Mọi người dường như cũng biết tìm kiếm tung tích Andrea không phải là chuyện dễ dàng, bởi vậy không có một người nào lên tiếng. Tất cả lẳng lặng ngồi ở bên cạnh chờ đợi. Thậm chí sau khi Harrison phát hiện áo bông kỳ quái trên người Benson và Mạnh Hàn, cũng không hỏi nhiều, mà lẳng lặng chờ.

Mạnh Hàn đã tập trung sủng vật của mình phân bố ra rộng hơn, như vậy có thể làm cho hắn càng biết được rõ ràng hơn biến hóa xung quanh. Chỉ có điều, trên đỉnh ngọn núi ngoại trừ gió tuyết ra, dường như cũng không có động tĩnh nào khác. Mạnh Hàn không biết lúc nào Andrea đến, cũng chỉ có thể nghiêm túc chờ đợi.

Bỗng dưng, Mạnh Hàn dường như phát hiện ra một chút khác thường. Nhưng chút khác thường ấy lại hết sức nhẹ nhàng, giống như một đám tuyết lớn rơi trên mặt đất vậy, một chút chấn động. Mạnh Hàn chuyển thành tầm nhìn của sủng vật, nhưng cũng không nhìn thấy ở hướng đó có cái gì.

Trong lúc nghi hoặc, bỗng nhiên Mạnh Hàn hét lớn một tiếng, bắt đầu phóng thích ma pháp.

Lần phóng thích này, Mạnh Hàn cũng không phải chỉ phóng thích ra một ma pháp, mà à trực tiếp thả ra đại khái mấy trăm địa gai, phân bố dày đặc trên hướng đó.

Hắn vừa thoáng động, lập tức khiến mọi người xung quanh tập trung chú ý về hướng đó. Benson tiên sinh nhìn theo hướng đó, cảm nhận ma pháp mà Mạnh Hàn phóng ra, có chút ngộ ra.

Sau khi phóng thích ra địa gai, bên kia không có động tĩnh gì, dường như cái gì cũng không xảy ra. Mạnh Hàn lại không nhụt chí, mà điên cuồng khống chế địa gai mọc lên theo hướng đó. Hắn biết, Long tộc đều có thể bay. Nếu như trên mặt đất không cách nào phát hiện được, nói không chừng là thân thể đang ở trong không trung. Thật ra địa gai đủ dài vẫn có thể đủ đụng tới.

Địa gai trực tiếp lên cao đến mấy chục mét, dường như cũng không có bất cứ động tĩnh gì. Mạnh Hàn lại không chút tức giận. Trong khoảng cách đó, những địa gai này đủ để thả một người xuống, lại nhẹ nhàng xả giận. Trên toàn bộ địa gai dường như đột nhiên đều biến thành gai của cây xương rồng, điên cuồng đâm về các hướng.

Không ai nghĩ tới Mạnh Hàn lại còn có một chiêu nưh vậy. Những cái gai xương rồng nhỏ bé rốt cuộc đã chạm phải một thứ gì đó khác thường. Tầm nhìn của Mạnh Hàn lập tức tập trung đến bên kia. Muốn Mạnh Hàn không phát hiện, chỉ có thể hoàn toàn không động tới những địa gai này. Thứ đụng phải, cũng không phải là hoa tuyết. Chỉ có thể là Andrea thần bí kia.

Đia gai mạnh mẽ lập tức xuất hiện, đâm về phía địa điểm kia. Lần này Mạnh Hàn mượn sủng vật của mình nhìn thấy rõ ràng. Một bóng đen bé nhỏ đột nhiên trở nên linh hoạt, hơi vặn vẹo một chút, liền tránh được địa gai đâm tới. Sau đó bóng đen lại vặn vẹo một chút, đã cách xa nơi vừa nãy mười mấy mét.

Nhưng Mạnh Hàn đã dùng sủng vật ma pháp của mình tập trung vào bóng đen này. Gần như tại thời điểm nàng vừa đến nơi mới, một đám địa gai khác cũng bắt đầu xuất hiện, lại một lần nữa đâm về phía bóng đen.

Tiếp đó, chính là trò chơi trốn tìm. Mặc kệ bóng đen này làm sao né tránh, mặc kệ nàng tránh né xa thế nào, nhanh thế nào, mỗi lần Mạnh Hàn đều giống như đã biết trước, tại nơi nàng muốn đặt chân liền có một nhánh địa gai bắn ra. Sau liên tục mười mấy lần, ngay cả Benson tiên sinh và Alexander Harrison cũng phát hiện ra sự khác thường. Bọn họ bắt đầu chỉ vào hướng đó bắt đầu cười ha hả.

- Andrea, ngươi ở xa như vậy đã bị tiểu Tony phát hiện. Ha ha ha ha!

Alexander gần như điên cuồng cất tiếng cười. Trong tiếng cười tràn đầy loại cảm giác hả giận. Dường như Andrea đã từng mang đến cho hắn một đoạn ký ức không mấy vui vẻ. Nhưng lần này toàn bộ đã được phát tiết ra.

- Tiểu gia hỏa này thật thú vị!

Một giọng nữ lạnh lùng từ phía xa bên kia truyền đến. Bóng đen không tiếp tục tránh né nữa, mà hiện rõ ra tung tích của mình. Một nữ tử trông rất giống với Nicole, chậm rãi từ hướng đó đi tới. Vừa đi nàng vừa nghi ngờ hỏi:

- Ngươi làm sao phát hiện được ta?

Thời điểm vóc người Andrea nhỏ nhắn yêu kiều, yểu điệu thướt tha đi tới, bên trong gió tuyết chỉ nhìn thấy dáng người tuyệt mỹ, hoàn toàn không cảm giác được sự nguy hiểm của nàng. Hơn nữa, lấy nhãn lực của Mạnh Hàn, cũng không thấy trên người nàng rốt cuộc có mang vũ khí gì hay không.