Thiên Hạ Vô Song

Chương 946: Cứng rắn thanh trừ




Mặc dù đó chỉ là hai ấn ký tinh thần, nhưng Angelina có thể từ đó nhạy cảm phát hiện ra được sự cường hãn của chủ nhân ấn ký.

- Không biết. Có thể chính là cao thủ trong truyền thuyết đứng ở sau lưng hầu tước đại nhân.

Nghị trưởng các hạ không thừa nhận cũng không được. Hai cao thủ sau lưng Mạnh Hàn thật sự đủ cường hãn. Nhưng hắn vẫn dặn dò Angelina một chút:

- Nếu như ngươi cho rằng hầu tước đại nhân chỉ dựa vào cao thủ sau lưng của hắn, vậy ngươi đã hoàn toàn sai lầm rồi!

- Sao vậy? Lẽ nào bản thân hầu tước đại nhân cũng rất lợi hại sao?

Vào lúc này Angelina mới bắt đầu cân nhắc. Có phải Mạnh Hàn thật sự rất lợi hại như vậy hay không. Tuy rằng trước đó nàng cũng từng có suy đoán, thế nhưng không dám khẳng định.

- Ngươi phải biết rằng, thuật thôi miên hắc ám của ta trong trong tình cảnh mặt đối mặt với hầu tước đại nhân cũng không hề ảnh hưởng!

Nghị trưởng các hạ thoáng nhắc nhở Angelina một câu, sau đó phân phó nói:

- Ngày mai ngươi bồi đi cùng tước đại nhân rời khỏi. Nếu như xảy ra chiến đấu, ngươi cố gắng hết lực tham dự đi! Hầu tước đại nhân nói đúng, sợ hài tử bị chết đuối, biện pháp tốt nhất là để cho hắn học bơi. Ngươi đi mở mang kiến thức một chút xem tình cảnh thật sự giết người là thế nào đi!

- Vâng, đại nhân!

Angelina cắn chặt môi, gật đầu. Trong lòng nàng cũng âm thầm hạ quyết tâm, chắc chắn sẽ không tiếp tục làm một tiểu thư kiều diễm cần người khác cẩn thận che chở nữa.

Đội ngũ của Mạnh Hàn rời khỏi Yến Kinh của đế quốc Hắc Ám, chính là gióng trống khua chiêng rời khỏi. Đi theo đội ngũ của Mạnh Hàn còn có Thánh Nữ điện hạ của đế quốc và người của nàng. Phương hướng nhóm người Mạnh Hàn rời đi lần này chính là hướng về phía đế quốc Quang Minh. Về điểm này, Mạnh Hàn đã sớm nói rõ, hơn nữa cũng đã gặp qua nghị trưởng các hạ. Bất kỳ ai cũng không dị nghị.

Sau khi bay một ngày, đội ngũ của Mạnh Hàn cũng không hề dừng chân tại một thành thị nào cả. Cả đội ngũ tìm một vùng núi địa hình tương đối bằng phẳng, cắm trại nghỉ ngơi. Tại thời điểm cắm trại, trong tầm nhìn của sủng vật ma pháp, Mạnh Hàn thậm chí đã thấy được một đội quân tương đối đang đang chậm rãi di chuyển về phía này.

- Hầu tước đại nhân, người của ta phát hiện, chúng ta đã bị gần hai vạn quân bao vây xung quanh. Angelina xuất hiện lần nữa ở trước mặt Mạnh Hàn, lại nói cho Mạnh Hàn biết một tin tức như vậy:

Bọn họ đã đến mức điên cuồng, ngang nhiên tập kích như vậy. Đối với điều này ta thành thật xin lỗi!

- Đây không phải là lỗi của nàng!

Đối với lời xin lỗi của Angelina xin lỗi, Mạnh Hàn dường như còn không thấy cảm kích:

- Nàng lại không hề tham dự vào những chuyện này.

- Nhưng dù sao ta cũng là thánh nữ của thánh giáo Hắc Ám!

Angelina nhấn mạnh về thân phận của chính mình:

- Nếu như ta thật sự có uy vọng của một thánh nữ, những người kia quyết không dám điên cuồng như vậy. Đó là do ta không làm tròn chức trách của mình. Ta nhất định phải thừa nhận!

- Được rồi, Thánh Nữ điện hạ, ta tiếp nhận lời xin lỗi của nàng!

Mạnh Hàn mỉm cười:

- Tuy nhiên, ta rất hiếu kì, lẽ nào nàng tới đây chỉ vì để nói những lời này?

- Ta chỉ muốn ngươi khống chế phần lớn người của ngươi một chút!

Trên mặt Angelina đột nhiên lộ ra một vẻ quyết tuyệt:

- Tội nhân của đế quốc Hắc Ám, do người của đế quốc Hắc Ám đến phán quyết! Ta hi vọng người của Mạnh Hàn đại nhân sẽ không cần phải nhúng tay vào trong cuộc chiến này.

- Như nàng mong muốn! Thánh Nữ điện hạ mỹ lệ!

Mạnh Hàn hơi cúi người nói:

- Mặt khác, trong chiến đấu ngàn vạn không thể nương tay, chú ý phải bảo vệ chính mình cho tốt!

Angelina thoáng nhìn về phía Mạnh Hàn đang cười dài. Mặt nàng chợt đỏ lên, lại không nói lời nào, nhanh chóng đi ra ngoài bố trí người. Thánh nữ điện hạ dẫn theo hộ vệ, chẳng qua chỉ là hơn hai trăm người. Tuy nhiên, tất cả những người này đều là cao thủ trong cao thủ. Để bảo hộ Thánh nữ điện hạ, nghị trưởng các hạ đã không tiếc xuất động lực lượng ngầm của mình.

Sự hưởng thụ của Mạnh Hàn, mặc dù là những kẻ ở trong giới quý tộc cũng cảm thấy hâm mộ. Cho dù ở trong vùng núi hoang dã cũng có phần trang nghiêm. Trên mặt đất trải tấm thảm da thú dày đặc biệt quý hiếm, tinh xảo. Chiếc bàn gỗ theo phong cách của Tinh Linh bày đầy sơn hào hải vị. Thậm chí còn có một bình rượu quý. Grace ngồi ở đối diện Mạnh Hàn. Demi và Diana mỗi người chịu trách nhiệm ngồi ở một bên của Mạnh Hàn. Còn có Nicole ở bên cạnh, thỉnh thoảng để Mạnh Hàn hưởng thụ cảm giác mềm mại của da thịt mỹ nữ.

- Bắt lấy những tín đồ dị giáo này! Bọn họ là những gia hỏa cấu kết với đế quốc Quang Minh. Giết bọn họ!

- Hầu tước kia muốn đến đế quốc Quang Minh giúp đỡ kẻ địch của chúng ta, giết bọn họ!

. . .

Ngay trong lúc Mạnh Hàn đang hưởng thụ một bữa ăn ngon, kẻ địch đã chuẩn bị xong xuôi, bắt đầu xông tới đánh giết. Trong miệng bọn họ rêu rao đủ loại láy do. Hơn vạn người chia thành mấy đội, dọc theo sườn núi vọt lên.

Các thành viên đội thân vệ của Mạnh Hàn không chút biến sắc đã bao quanh Mạnh Hàn. Mạnh Hàn không hề lo lắng. Sau khi Mạnh Hàn tăng cường một ma pháp thuẫn long giáp cho từng người, hắn liền phất tay để mọi người tản ra:

- Không nên ngăn cản tầm mắt!

Ầm ầm.

Ma pháp sư hai bên đã bắt đầu chiến đấu. Rõ ràng phía bên Angelina có không ít bảo bối ép dưới hòm của nghị trưởng các hạ. Hai quyển sách được triển khai. Trong nháy mắt, một bức màn màu đen trực tiếp bao quanh đám người Mạnh Hàn ở trong đó. Trên người mỗi hộ vệ của Angelina cũng có một vòng ma pháp phòng hộ màu đen bao phủ. Đám người xông lên, trên người dường như cũng có một vòng bảo hộ màu đen nhạt. Ngay sau đó, quả cầu lửa cực lớn bắt đầu điên cuồng nện xuống đỉnh đầu của hai bên.

Lúc này Angelina giống như đột nhiên biến thành một nữ ma xinh đẹp. Từng hào quang màu đen từ trên tay của nàng phát ra, bay đến trên người hộ vệ của nàng. Mạnh Hàn rất nhanh liền nhìn thấy, những chiến sĩ hộ vệ kia gần như trong chớp mắt liền nắm giữ các hào quang loại tăng cường khát máu cuồng bạo, đau khổ từ từ vân vân. Angelina chỉ tay về phía đám người xông lại, trong nháy mắt tất cả hộ vệ đều xông ra ngoài.

Không biết từ lúc nào, những kẻ địch đang xông tới tấn công ngạc nhiên phát hiện, từ mấy phương hướng xung quanh, trong chớp mắt có thêm không ít người. Tất cả những người này đều có trang bị thống nhất màu đen, vũ khí màu đen. Không ai biết bọn họ là từ chỗ nào chui ra. Chí ít bọn họ đã tìm tòi xung quanh mấy lần, các gia hỏa mai phục lại không biết bọn họ làm sao xuất hiện.

Những người này vừa xuất hiện, liền phát ra lực chiến đấu đặc biệt khiến người cảm thấy tuyệt vọng. Mỗi người bất kể là chiến sĩ hay là ma pháp sư, đều là cao thủ trong cao thủ. Chỉ là vòng công kích ma pháp thứ nhất đã bao phủ tất cả những người tấn công ở bên trong.

Đủ loại hào quang ma pháp che kín trời. Sẩm tối, trên sườn núi, trận chiến diễn ra kịch liệt. Máu tươi và những chân tay đứt đoạn giống như đã biến thành vật trang sức duy nhất cho khu vực núi rừng này.