Thiên Sứ Bị Thất Lạc

Chương 23




Bên bờ hồ xinh đẹp có một chàng trai đang cập cụi sắp xếp những cây nến thành hình trái tim, bên trong còn rắt những cánh hoa hồng, khung cảnh thật lãng mạng.

Hắn học được cái chiêu tỏ tình này ở thế giới bên ngoài, vài lần hắn thấy được các cặp tình nhân hay làm, hắn cho là rất nhãm nhí, nhưng ngay bây giờ hắn đang làm chính cái trò đó đấy.

-chỉ còn bóng nữa là xong.

Hắn lấy ra một bịt bong bóng đủ màu sắc, lấy từng cái một mà thổi, hai má hắn phòng lên để lấy hơi, dù có mệt nhưng trên môi hắn lúc nào cũng có nụ cười thật tươi, chỉ cần nghĩ đến cái cảnh nó và hắn cùng bên nhau dưới ánh nến lung linh này thì hắn càng có động lực thổi hết đống bong bóng này.

Nó bây giờ thì đang ở nhà July cùng với Sam ba người chuẩn bị để đến dạ hội , hai người kia thì lo trang điểm chỉnh chu mọi thứ, còn nó nằm co ro trên ghế sofa.

-Anna, lại đây chị trang điểm cho.

-em không cần đâu ạ, hai người xong chưa? Lâu quá chừng.

-chưa đâu mình còn chưa làm tóc nữa này, mà bạn thay chiếc váy màu xanh dương mình để ở trên ghế đi, không lẽ bạn định mặc chiếc váy cũ đó đi hả?

Nó nhìn lại chiếc váy trên người mình mà thoáng buồn, dù có là bạn bè thân với nhau nhưng khoảng cách giữa nó và những người ở đây quá lớn, chiếc váy này là sơ Nhung mua cho nó, tuy có lỗi thời nhưng mà nó rất quý thường ngày cũng không dám lấy ra mặc.

-không, dù nó có cũ nhưng mình vẫn rất thích nó, mình sẽ mặc nó thôi.

July cũng hơi ngại vì câu nói quá lời của mình, July cũng không nói thêm lời nào.

Cuối cùng bọn họ cũng cùng nhau đi đến dạ hội, trong khi nó chẳng biết gì về cuộc hẹn của hắn, liệu tình cảm giữa hắn và nó sẽ trở nên xấu hơn không.

Dạ hội là một nơi có những bản nhạc du dương, là nơi có những cặp đôi cùng nhau khiêu vũ dưới ánh đèn lãng mạng, nó bước vào nơi tổ chức dạ hội, cũng không khác với tưởng tượng nó là mấy, căng phòng lớn được trang trí rất đẹp, rồi ở bên trên sân khấu có một nhóm người đa kéo đàng, nhưng bản nhạc du dương đang được vang lên.

Nếu như trước đây ánh mắt của mọi người nhìn nó là chê cười, chỉ trỏ thì giờ đây là những ánh mắt ngưỡng mộ, vì nó là người nằm trong top 10 danh dự, những đâu đó cũng có những ánh mắt câm ghét nó.

-nhìn mà xem chiếc vấy cô ta mặt kìa, không biết cô ta lụm ở cái xó nào nữa hahaha, đúng là thấp hèn dù có cố làm gì cũng chẵng khá lên được! Luna hả hê chê bai nó

-dù Anna cô ấy có thấp hèn đến đâu thì cô ta nằm trong top 10 người giỏi nhất trường đấy công chúa ạ, trong khi đó công chúa chưa được nằm trong số 100 nữa.

- Im ngay, bạn đang về phe ai thế hả? lần sau đừng có ngu ngốc nói mấy lời ấy nếu không thì đừng trách sao mình tàn nhẫn.

Luna dùng tay hất ly rượu vào mặt Andy rồi bỏ đi, Andy thấy ấm ức nhưng không thể làm gì được vì Luna là ai chứ? Luna là con của ngày Royer con của người có công với bộ tộc nên Luna có quyền làm mọi thứ, đến tộc trưởng cũng ưu ái cho Luna nữa nên không ai dám cãi lời.

Tộc trưởng đi đến từng người để chào hỏi và trò chuyện, tộc trưởng rất được kính trọng vì ông luôn nghiêm minh, đối với mọi người rất ân cần thân thiện.

Và tộc trưởng cũng bước đến chỗ nó, người nở nụ cười hiền hậu

-chúc mừng con Anna, con làm rất tốt.

-dạ, con cám ơn tộc trưởng! nó vui vẻ

-con đừng gọi ta bằng tộc trưởng nghe xa lạ quá, từ nay con cứ gọi ta là ông nhé.

-như vậy…có được không ạ? Con thấy gọi là tộc trưởng vẫn tốt hơn.

Nó đắng đo với lời đề nghị của tộc trưởng, vì sao người lại ưu ái cho nó như vậy chứ?

-không, coi như ta lấy thân phận tộc trưởng ra lệnh cho con đượ chứ?

Tộc trưởng nói vậy nó cũng thể làm gì khác hơn nên nó gật đầu đồng ý, mọi người xung quanh cũng có chúc ghen tị, vì nó được quá nhiều sự ưu ái từ hoàng tộc.

- đúng rồi để thưởng cho sự cố gắng của con ta sẽ cho con một nguyện vọng, con muốn gì nào?

Một nguyện vọng? nó suy nghĩ và nhớ lại còn một vài chuyện cần sự giúp đỡ.

-có thể cho con hai được không ạ?

Con nhỏ tham lam chưa gì đã được voi đòi tiên rồi, để xem thế nào cũng muốn tiền tài địa vị cho xem! Luna cười khẩy, rồi bước đến chỗ nó

-bạn có tham lam quá không Anna? Ông đã nói là một kia mà!

Nó nhìn tộc trưởng với ánh mắt đắng đo, nó sợ ngài sẽ giận nó vì nó đòi hỏi quá nhiều không?

-tất nhiên là được, điều gì con cứ nói!

Nó thở phào nhẹ nhõm, còn Luna thì lại một phen tức tối.

-dạ, điều thứ nhất muốn lớp F cũng được đối xử bình thường như các lớp khác, ngài đã nói muốn tất cã mọi người cùng nhau chiến đấu, thế thì tại sao lại phân biệt lớp F như thế, con tin rằng nếu được đối xử tốt bọn họ sẽ thay đổi, đoàn kết lúc nào cũng tạo nên sức mạnh mà.

Con bé này, sao mà giống đến thế? cái tính cách này rất giống! tộc trưởng nhìn nó

-ý kiến này được ta chấp nhận, còn điều thứ hai?

Sam và July nhìn nó với ánh mắt đầy sự ngưỡng mộ, nó có thể chọn nhiều thứ có lợi cho bản thân kia mà, mọi người cũng đang thắc mắc về điều thứ hai của nó là gì nên chăm chú nhìn về phía nó.

-điều thứ hai…ngài có thể cho người điều tra lại cái chết của cô gái tên là Hemi không ạ, bạn ấy bị hạnh hạ đến chết nhưng thủ phạm thì vẫn nhỡn nhơ.

*choang* ly rượu trên tay Luna rớt xuống sàn nhà vỡ vụng từng mảnh, âm thanh đó khiến mọi ánh mắt điều nhìn về Luna.

-cái …cá ly trơn quá con lỡ tay! Mặt Luna tự nhiên biến sắc, rồi vội vã bước ra khỏi phòng

-có chuyện này sao? con yên tâm ta sẽ điều tra ra lẽ chuyện này, bây giờ ta có chuyện phải đi con cứ vui chơi thỏa thích nhé.

Tộc trưởng vỗ vào vai nó, nó, July và Sam chuyển đến một gốc ở phòng dạ hội mà nhìn mọi người, July từ lúc nảy đã thúc thít.

-Anna…chuyện đó…bạn làm thật sao? trước đó mình chỉ tưởng bạn chỉ hù dọa nhóm đó thôi..

-tuy mình nói dọa bọn họ nhưng mình sẽ làm đến cùng! Nó cười

July chòm đến ôm nó, July khóc nức nở, thế là cái chết của cô bạn thân xuốt một năm qua cũng được làm sáng tỏ, những người kia cũng bị trừng trị, July vui rất vui vì được làm bạn với nó.

-cám ơn Anna rất nhiều.

-chúng ta là bạn mà! Nó vỗ vỗ vào lưng July

Anna em là một cô gái tốt, trái tim em sao lại tinh khiết đến thế, mong em sẽ mãi như thế! Sam nhìn họ mỉm cười

ở một nơi khác....

những ngọn nến lung linh đang bùng cháy trong màng đêm, những chiếc bong bóng hình trái tim xinh xinh được xếp xung quanh, cái cảnh lãng mạng chết người.

hắn vẫn đợi nó, vẫn mõi mòn mong chờ từng giây, chờ nó đến, trên tay thì nâng niu hợp quà màu hồng

trong lòng hắn cũng có chút bâng khuâng, cũng đã lâu rồi nhưng nó vẫn chưa đến, nếu bay thì cũng đến lâu rồi, cho dù nó có rảnh đi bộ đến thì cũng đã đến rồi, hắn sợ lắm…sợ nó chọn Alex, hắn có xua đi dòng suy nghĩ đó, chắc chắn nó sẽ đến mà.

Nhưng điều hắn nghĩ đến đã xảy ra, nó chẳng biết được buổi hẹn thì làm sao đến được.

Trở lại với buổi dạ hội, tiệc cũng đã bắt đầu nhưng Alex cũng chưa chịu xuất hiện, nó nghĩ chỉ hứa là đến dạ hội, vậy có mặt là được rồi, nó định chuồng về nhà trước vì nhìn Sam và July chắc chưa muốn về, nó cũng thắc mắc không biết hắn đang làm gì, chỉ muốn về với hắn thôi.

Ánh đèn trung tâm buổi dạ hội chuyển thành màu sáng hơn, nhạc cũng có chúc nhanh hơn, nó cũng chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra, mọi người tản ra nhường một khoảng rộng hơn ở trung tâm.

Và rồi có những cặp kia đang khiêu vũ với nhau xoay vòng tròn nhìn những chiếc váy đủ màu sắc cứ xoay vòng, cũng có vài chàng trai lạ nào đó đến mời ba người họ nhảy nhưng nhận lại chỉ là cái lắc đầu

Nó chỉ muốn nhanh về thôi chẳng có hứng thú với những điệu nhảy kia, còn July và sam từ trối vì vẫn còn mong chờ được nhảy chung với một người.

Bổng dưng các cặp đang nhảy điều dừng lại và di chuyển xuống dưới, một người con trai bước ra, xung quanh như sáng lắp lánh vậy đẹp, thật đẹp, người con trai mặt một bộ đồ trắng cứ như bạch mã hoàng tử mà bước ra.

Alex làm cho mọi người suýt xoa, ánh mắt cứ sáng lên, và duy nhất một người cứ ngơ ngơ ra

Dạ hội năm nay có một điều đặt biệt hơn mọi năm, trong khi những năm trước Alex chỉ xuất hiện chào hỏi những người quan trọng rồi biết mất tâm nhưng năm nay Alex chủ động tổ chức nhảy múa, còn chính tay chỉ đạo trang trí phòng dạ hội từ mấy hôm trước, bây giờ Alex đang đưa mắt dò tìm bạn nhảy của mình

Ai cũng mong Alex sẽ bước đến chỗ mình, nhưng ánh mắt Alex vẫn quan sát và rồi dừng lại ở một gốc tối có ba cô gái đang đứng.

Nhịp tim loạn xa đang vang lên, nó thấy Alex tiến về phía nó và hai người kia cũng giật mình, nó né khỏi tầm nhìn của Alex những cũng không thoát khỏi.

-em định đi đâu? Alex kéo nó lại

-đi về, em thực hiện xong lời hứa rồi còn gì tạm biệt anh!

Nó nhỏe miệng cười rồi vút đi nhưng làm sao nhanh bằng Alex được.

-em chưa đi được đâu, em phải nhảy với anh đã.

-không, em không biết nhảy mấy điệu nhảy đó đâu, coi như tha cho em đi, em muốn đi về.

Alex chau mày nhìn nó.

-được nếu em muốn về như vậy thì…anh cho em hai lựa chọn, một là ra kia nhảy với anh, hai là anh sẽ nói với tất cả mọi người em là vợ sắp cưới của anh.

Nó như đóng băng trước câu nói của Alex, điều nó lo sợ đã đến, nó sợ Alex tỏ tình với nó bây giờ Alex lại làm khó nó như thế, bây giờ nó phải làm sau ??

-chắc hẵn hôm đó em đã thấy những tấm ảnh trong phòng anh, thật sự anh rất…..thích em !!

Đầu óc nó rối tung, nó phải trả lời thế nào đây thật sự người nó thích là hắn kia mà.

-anh biết em chưa chấp nhận được, anh sẽ không ép em, chỉ cần em ra kia nhảy với anh là được.

Nghe Alex nói vậy nó có chút đắng đo, nhưng rồi nó chấp nhận, chỉ cần nhảy với Alex một bài là nó được đi về.

Nói là nhảy cùng Alex nhưng nó làm gì biết nhảy, Alex cứ dìu nó xoay vòng vòng, hết qua bên này rồi bên kia, bao nhiêu ánh mắt ghen tị điều nhìn về phía nó, nó nhìn về phía Sam và July nhìn mặt hai người họ rất buồn.

July thích Alex, không lẽ chị Sam cũng thế, mình phải giải thích với họ làm sau đây ! nó lo lắng

Chợt một cảm giác gì đó thôi thúc nó nhìn ra ngoài , ở nơi cửa có thứ gì đó đang hối thúc nó, nó theo cảm giác mà nhìn ra ngoài, nó giật thót mình khi thấy hắn đứng đó vẻ mặt không được vui cho lắm, hắn nhìn nó rồi quay mặt bỏ đi, nó đuổi theo hắn

-Ray,anh cũng đến đây hả, sao anh không vào.

Hắn vẫn không thèm nhìn nó, vẫn không nói lời nào, bây giờ hắn thật sự buồn vô cùng, hắn nghĩ nó đã chọn Alex thì thấy hắn còn gọi làm gì.

-anh, sao anh im lặng, nói gì đi chứ ! nó kéo tay hắn

Hắn thẳng thừng hất tay nó ra, nó thấy hắn rất lạ.

-nếu đây là sự lựa chọn của em thì chúc em hạnh phúc ! hắn bay đi bỏ lại nó ngơ ngát vì câu nói của hắn

-em vào trong đi !

Alex nắm tay nó kéo vào, nhưng nó hất tay Alex ra mà đuổi theo hắn, hắn bay nhanh quá nó mất dấu hắn rồi, nó bay về nhà tìm khắp nơi nhưng vẫn không thấy hắn, nó cứ suy nghĩ hoài những lời hắn nói.

…….

……….

Bốn ngày nay hắn tránh mặt nó, hắn cũng không đến lớp, nơi đâu có nó thì hắn không bao giờ xuất hiện, nó thì cứ tìm nhưng làm sao gặp khi hắn cố ý tránh mặt.

Nó chẳng biết làm sao để gặp hắn, mấy hôm không gặp mà nó nhớ hắn kinh khủng, trong lòng bức rức không nguôi.

Nó về đến nhà điều đầu tiên là đi khắp nhà xem có hắn không, nhưng lần nào cũng là trống không, chẳng có ai ngoài nó, còn chưa kể Sam nữa, từ lúc đi dạ hội về thì thái độ với nó rất lạ không giống trước, đúng là đầu nó sắp vỡ tung rồi.

Nó ngồi thẩn thờ trên phòng, nghe có tiếng lục đục dưới bếp nó chạy thật nhanh xuống, đúng là hắn , hắn đang lấy nước uống, nó vui mừng.

-Ray, rốt cuộc cũng gặp được anh rồi, mấy hôm nay anh đi đâu vậy hả ?

Hắn giật mình, hắn nghĩ nó không có nhà nên mới về nhưng lại đụng ngay mặt nó thế này, hắn chẳng biết, chẳng muốn gặp nó.

-sao anh không nói gì ? anh nghe thấy em nói không hả?

-……

-anh, có biết em tìm anh mấy ngày hôm nay không ?

-……

Hắn vẫn không thèm nhìn hắn một cái, rồi thẳng thừng bỏ về phòng

-Ray !! anh phải nói cho em biết lí do chứ, vì sao anh lại tránh mặt em như thế !

Nó vẫn kiên trì đi theo sao hắn, nhưng hắn vừa vào phòng đã đóng cửa lại, nó thấy trong lòng khó chịu, rồi đột nhiên bậc khóc,có lẽ vì ấm ức, vì nhớ hắn, vì thái độ thờ ơ của hắn.

Nói là không muốn gặp nhưng thấy nó hắn cũng vui nhưng nó đã chọn Alex kia mà, nhớ đến hắn lại giận, nhưng nghe nó khóc hắn cũng không thể làm ngơ được.

-khóc lóc cái gì ? ấm ức lắm sao ? chẳng phải đã lựa chọn rồi sau, em hối hận à ?

-lựa chọn cái gì , hối hận chuyện gì chứ ? anh nó chuyện em không hiểu gì hết !

Mặt hắn biến sắc vì giận

-em nói em không hiểu ? em đang giả vờ đấy à, hay em chọn tên Alex mà vẫn muốn tôi ở bên em, xin em đừng quá tham lam, đừng làm tôi ghét em!

Hắn bấu tay nó rất chặt, nó đau đến nhăn mặt, nghe hắn nói như thế nó nghĩ chắc hắn hiểu lầm gì về nó với Alex rồi.

-anh nghe em đã, nếu về chuyện với Alex thì em sẽ giải thích thật ra…

-thôi đi, không cần giải thích gì cả, từ nay xin em trách xa tôi ra, hiểu chứ !

Lần này hắn bỏ đi thật rồi, nó thật đau lòng về câu nói của hắn, nó đâu làm gì sai để hắn lại đối xử với nó như thế ? bây giờ nó chỉ biết khóc và khóc

……..

-Anna, bạn làm sau thế ? cứ như người mất hồn ấy!

July xua tay trước mặt nó, đúng nó mất hồn thật rồi, nó nhớ hắn, nó muốn biết vì sau hắn lại như thế.

-ủa tay bạn bị gì mà chảy máu thế ?

Cánh tay nó đang bị rỉ máu nó cũng không biết mình bị gì nữa.

-không sao đâu, mình muốn đi về nhà, mai gặp lại July nhé.

Thấy nó rất kì lạ July chỉ gật đầu, đợi nó đi July cũng đi theo sao sợ nó có gì thì nguy.

Tại căn phòng tối tăm khác có một người phụ nữ trung niên đang mãi mê cầm một hình nhân bằng vải, làm gì đó rất chăm chú

-liệu có ổn không mẹ ?

-đương nhiên rồi con gái, chỉ cần đâm vào tim nó chỉ có nước đau đến chết mà thôi.

-con chỉ mong có vậy thôi, cũng tại nó cả nhưng mẹ….chuyện về cái chết của con nhỏ Hemi tính làm sau đây ? nếu tộc trưởng điều tra thì…con sợ.

-Luna con đừng sợ như thế, chuyện đó cứ để mẹ lo, sẽ không có liên quan đến con đâu.

Luna vui mừng, từ nhỏ đến giờ chỉ có mẹ nuôi là tốt nhất với Luna, mọi thứ Luna muốn bà điều làm bằng mọi giá.

-con nhỏ Andy làm gì mà lâu vậy chỉ là lấy một ít máu của con nhỏ đó thôi mà !

-có rồi đây bà Eva !

Andy hớt hả đi vào, cần cái khăn dính máu, khi ở trường lúc nó đang đi vì cứ thẩn thờ nên bị Andy đam vào tay lúc nào cũng không hay.

Bà Eva cầm cái khăn mà quấn vào hình nhân, rồi dùng cái kim thật to mà đâm thẳng vào tim cái nhình nhân.

Quay lại chỗ nó, July đi đằng sau quan xát nó tự dưng thấy nó ngã quỵ dưới đất, July hoảng hốt chạy đến đỡ nó.

-Anna ! Anna ! bạn bị làm sau thế ?

Mặt nó tự nhiên tái xanh không còn máu, rồi nó cứ đưa tay ôm vào ngực.

-ngực mình….đau…..đau...lắm…đau quá.