Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 273: Thân thể thiếu nữ (2)




Nhiều dấu hiệu cho thấy, Linh Thú hệ hồ Hồ Nguyệt Thiền không giống như là một hồ ly, mà là một thiếu nữ!

Ánh mắt đảo qua tất cả, tầm mắt Phó Thư Bảo đột nhiên ngừng lại trên cái giá áo gần cửa sổ, phía trên treo quần dài bạch sắc và quần ngắn thanh sắc bao trùm bên ngoài chiếc quần dài. Bên cạnh không ngờ còn có áo ngực đỏ sẫm thêu hoa và chiếc quần nhỏ hồng sắc.

- Những y phục này...

Trong lòng Phó Thư Bảo sớm trở nên hỗn loạn. Nếu như Hồ Nguyệt Thiền xem bản thân như một thiếu nữ cũng được, hắn có thể lý giải, nhưng bây giờ xuất hiện y phục nữ hài tử lại là chuyện khác.

- Ngươi đừng cử động.

Hồ Nguyệt Thiền dường như che giấu cái gì đó.

Phó Thư Bảo lại trực tiếp đi đến cái giá treo áo, biểu hiện bộ dạng quan sát, nhưng lại lén lút ngửi. Lúc này hắn mới phát hiện, những y phục này không chỉ bị người mặc qua, phía ngoài còn lưu lại hương thơm thanh nhã mà hắn vừa vào cửa liền ngửi thấy, đó là mùi thơm thân thể của thiếu nữ.

- Lẽ nào Hồ Nguyệt Thiền này có thể biến thành hình người? Tựa như Biến Hình Thú ta từng gặp tại kinh đô Hoàng Kim Thành?

Trong lòng Phó Thư Bảo đột nhiên lóe lên một ý nghĩ như vậy.

- Ta đã bị ngươi phát hiện rồi, cũng được, ngươi đi ra ngoài một chút, ta thay y phục xong sẽ trở ra gặp ngươi.

Hồ Nguyệt Thiền khẽ thở dài một tiếng.

- Ngươi nói, ngươi có thể biến thành hình người?

Dự đoán trong lòng được chứng thực, Phó Thư Bảo lại không thể tưởng tượng.

- Có thể hay không, ngươi rất nhanh sẽ biết, chỉ có điều, ngươi cứ đứng ở chỗ này nhìn ta, ta không thể thay y phục được.

Ngữ khí Hồ Nguyệt Thiên không ngờ lại có một tia cảm xúc ngượng ngùng.

- Được rồi, ta đi ra ngoài.

Phó Thư Bảo nhún vai, trong lòng tràn đầy cảm giác kinh ngạc và hoang đường.

Cửa phòng phòng nhỏ đóng lại, ngay lập tức, một luồng năng lượng quỷ dị chập chờn từ trong phòng truyền ra, Phó Thư Bảo đứng ở cửa đợi cảm ứng được luồng năng lượng kỳ dị dao động rất rõ ràng, trong lòng kinh ngạc, hiếu kỳ lại càng thêm hiếu kỳ, tuy nhiên hắn cũng không có hứng thú rình trộm hồ ly thay đồ, mà trong lòng cười khổ nói:

- Biến Hình Thú là từ thời đại khởi nguyên, trời sinh nắm giữ bản lĩnh biến hóa hình người, lẽ nào Linh Thú hệ hồ cũng là bộ tộc Linh Thú hiếm lạ từ thời đại khởi nguyên lưu lại nắm giữ năng lực này sao? Nếu như đúng vậy, Hồ Nguyệt Thiền này rốt cuộc muốn đoạt Viêm Hỏa Linh Tham vì mục đích gì? Lẽ nào giống như Linh Vương Tiểu Hồ Lý, huyễn tưởng chính mình có thể có được diện mạo chân thực sao?

Sau hồi lâu, cửa gỗ đóng chặt đột nhiên mở ra.

Đảo mắt nhìn qua, Phó Thư Bảo nhất thời khẽ ngẩn ngơ, kinh diễm tại chỗ.

Hồ Nguyệt Thiền một thân y phục thanh sắc từ cửa đi ra, trên chân đi giày vải thêu hoa cùng một màu, bộ y phục thanh sắc càng làm nổi bật làn da trắng như tuyết, nhất thời khiến người ta cảm giác giống như cỏ xanh mát rượi.

Khuôn mặt nàng giống vầng trăng tròn trắng nõn tinh mịn, ngũ quan tinh xảo, đặc biệt là đôi mắt lóng lánh như làn nước mùa thu lúc nào cũng lưu chuyển một mùi hương quyến rũ nhàn nhạt, phong tình vạn chúng liếc mắt khó quên. Thân thể nàng sở hữu đường cong hoàn mỹ, trước gồ sau vểnh thon thả tinh tế, cặp mông đẫy đà phối hợp với đường viền phập phồng cuộn sóng tạo thành bộ dáng dụ người đến cực điểm.

Áo ngắn thanh sắc bó sát người để lộ đôi tay trắng như tuyết ra ngoài, làn da non mịn giống như quét lên một tầng mật ong, ánh mặt trời chiếu vào phát sinh một loại cảm giác trong suốt lóng lánh, mềm mại không gì sánh được. Trong nách nàng lúc này có mấy sợi lông hắc sắc nghịch ngợm chui ra, cảnh tượng này khiến tâm tư Phó Thư Bảo khẽ động:

- Nữ tử có lông nách có nhu cầu vô cùng mãnh liệt về phương diện kia, phải chăng nàng cũng vậy?

Đây là một ý nghĩ rất quái dị và hèn mọn.

Nhưng điều khiến Phó Thư Bảo phải thừa nhận chính là, Hồ Nguyệt Thiền sở hữu mị lực hoàn toàn khác biệt so với Chi Ni Nhã và Độc Âm Nhi, đó là vẻ đẹp yêu mị. Nhìn nàng, khiến người khác xung động phát sinh tâm tư muốn xâm phạm và chiếm giữ, đặc biệt nhất là đôi mắt đẹp tràn ngập quyến rũ. Trên thực tế, mặc dù Hồ Nguyệt Thiền không có bất kỳ ý tứ khiêu khích gì đó, nhưng ánh mắt của nàng lại giống như đang khiêu khích, mị hoặc và câu dẫn.

Hắn không biết thiếu nữ xinh đẹp trước mặt có phải từ hồ ly biến thành hay không, nhưng người đứng trước mặt hắn chân thực không gì sánh được, khiến hắn phát sinh cảm giác mơ hồ giống như trong mơ, hoài nghi tính chân thực về thân thể thiếu nữ của Hồ Nguyệt Thiền.

- Ngươi định nhìn ta mãi như vậy hay sao?

Hồ Nguyệt Thiền đột nhiên hé miệng cười nói, trên đôi má ngọc nhất thời hiện lên lúm má đồng tiền nhàn nhạt, bộ dáng vô cùng dụ người.

Phó Thư Bảo mạnh mẽ hít sâu một hơi, lúc này mới trấn tĩnh tâm tình:

- Ngươi không phải sử dụng bí thuật Linh Thú hệ hồ các ngươi khiến ta sản sinh ảo giác đấy chứ?

- Vậy đi, không bằng...

Hồ Nguyệt Thiền cười hi hi nói:

- Không bằng ngươi sờ một chút, sờ một chút là có thể chứng minh ta là thiếu nữ thật hay giả.

Mị hoặc vừa nãy chính là mị hoặc tinh khiết tự nhiên, cộng thêm tân trang, bây giờ đã trực tiếp mị hoặc và cám dỗ. Nụ cười mê hoặc xuất hiện trước mặt, khiến cánh tay Phó Thư Bảo không thể khống chế, chậm rãi tiến về phía bộ ngực cao vút trên thân Hồ Nguyệt Thiền.

Nhưng ngay khi bàn tay kia chuẩn bị tập kích bộ ngực, Hồ Nguyệt Thiền đột nhiên lui lại phía sau một bước, ôn nhu quở trách:

- Ngươi muốn làm gì? Ta cho ngươi sờ một chút, ngươi lại sờ vào đây sao?

- Ách...

Phó Thư Bảo giang rộng hai tay nói:

- Nếu không ngươi để ta sờ vào đâu?

Hồ Nguyệt Thiền vươn đôi tay mềm mại ra nói:

- Đương nhiên là sờ vào tay.

Kỳ thực, nếu như là nam nhân bình thường, e rằng đã bị Hồ Nguyệt Thiền mị hoặc tới mức choáng váng đầu óc, nhưng Phó Thư Bảo lại hoàn toàn khác, hắn tại phương diện này gặp phải cảnh ngộ cực kỳ bi thảm, đó là bởi vì độc tố thần bí trong cơ thể, hắn mấy lấn muốn ăn bữa tiệc lớn là Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã, kết quả tại thời điểm mấu chốt đều bị thất bại. Cho nên hắn có một thân năng lực chống đỡ dụ hoặc, vừa rồi chỉ giả vờ bị Hồ Nguyệt Thiền mị hoặc, muốn chiếm tiện nghi trên người mỹ nữ một chút, không ngờ âm mưu của hắn lại bị Hồ Nguyệt Thiền phát hiện đúng lúc, vì vậy mà thất bại.

Mặc kệ thế nào đi nữa, Phó Thư Bảo vẫn quyết định nắm lấy bàn tay mềm mại của Hồ Nguyệt Thiền. Bàn tay mềm mại, băng cơ ngọc cốt, loại xúc giác tuyệt vời này truyền đến, tâm tình hắn nhất thời rung động, trong lòng chấn động thầm nghĩ:

- Mị thuật thật lợi hại, nếu như ta không phải người từng trải, e rằng đã bị nàng mị hoặc, bất quá, mị thuật như vậy đúng là vưu vật, nếu như nàng có thể vĩnh viễn bảo lưu hình người trước mắt, trên thế giới này không biết có bao nhiêu nam nhân sẽ điên cuồng vì nàng.

- Đang suy nghĩ gì thế?

Hồ Nguyệt Thiền thản nhiên nói.

- Ta đang suy nghĩ... Điều này sao có thể?

Thu hồi cánh tay, tâm tư Phó Thư Bảo tràn đầy dư vị.

Hồ Nguyệt Thiền nói:

- Đây là bản lĩnh trời sinh thuộc về Linh Thú hệ hồ chúng ta, Linh Thú hệ hồ chúng ta kỳ thực xem như...

- Tựa như Biến Hình Thú sao?

Phó Thư Bảo hỏi.

- Ngươi cũng biết Biến Hình Thú?

Hồ Nguyệt Thiền hỏi ngược lại, trên mặt nàng có chút kinh ngạc.

- Không chỉ biết, ta còn từng gặp qua.

Phó Thư Bảo nói.