Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 277: Viêm hỏa linh tham




Hóa ra nàng chuẩn bị những thứ này, giả bộ thần bí. Phó Thư Bảo tiện tay xé y phục lấy một mảnh vải, từ Luyện Trữ Vật Giới lấy ra một túi da chứa nước, sau đó thấm ướt tấm vải, dùng tay che kín miệng. Sau cùng, túi da chứa nước từ trên đỉnh đầu hắn đổ xuống, khi hơi nước chưa bốc lên hoàn toàn, hắn vận dụng lực lượng Nguyên Tố Lực để hơi nước biến thành tầng băng mỏng bao quanh thân thể hắn.

Trong hoàn cảnh nhiệt độ cực cao, một tầng băng mỏng khẳng định rất nhanh sẽ bị bốc hơi, thế nhưng dưới tác dụng của lực lượng Nguyên Tố Lực, nó lại có thể bảo trì trạng thái thủy chung không bị bốc hơi. Nhưng với điều kiện hắn phải sử dụng lực lượng Nguyên Tố Lực khiến nguyên tố thủy tạo thành tầng băng mỏng bao quanh trên da, hắn cần phải duy trì năng lượng chống đỡ, một khi lực lượng Nguyên Tố Lực bị cạn kiệt, tầng băng mỏng kia sẽ bị bốc hơi.

Tầng băng mỏng bao trùm bên ngoài, nhuyễn giáp da rắn phòng hộ cực kỳ hiệu quả, lúc này Phó Thư Bảo có thể nói là trang bị vũ trang hạng nặng, ngược lại đối với Hồ Nguyệt Thiền, hắn không có chút lo lắng, nói:

- Nguyệt Thiền cô nương tuy giải quyết được vấn đề khí độc trong sinh tử đạo, nhưng bộ lông hồ ly đẹp trên thân thể phải làm sao bây giờ? Ta phỏng chừng, ngươi đi vào sẽ không còn bộ lông trên mình nữa.

- Chuyện này không cần ngươi quan tâm.

Chỉ thấy Hồ Nguyệt Thiền từ trong bọc nhỏ lấy ra một chiếc bình sứ, mở nắp bình, dùng dịch thể bên trong phun lên thân thể, thoáng chốc, trên thân thể nàng không ngờ cũng xuất hiện một tầng bảo hộ hiệu quả giống như tầng băng mỏng trên người Phó Thư Bảo.

Từ đó mà xét, túi đồ nhỏ của Hồ Nguyệt Thiền giống như một chiếc hộp nữ trang, cho phép nàng có thể lấy bất cứ thứ vật gì trong đó. Bất quá có thể khẳng định một chút chính là, quen thuộc hoàn cảnh nơi đây, hiểu rõ các loại hung hiểm, cho nên lần này nàng đã chuẩn bị rất đầy đủ.

- Theo ta đến đây.

Sau khi đổ dịch thể bôi trơn vào thân thể, Hồ Nguyệt Thiền liền chui vào khe nham thạch sinh tử đạo.

Vừa tiến nhập sinh tử đạo, nhiên độ không khí cuộn khởi lên cao. Sóng khí nóng rực cuồn cuộn mà đến, quay nướng khiến da dẻ đau nhức, đặt mình trong đó, giống như đặt mình trong lồng hấp. Phó Thư Bảo vội vàng gia tăng lực lượng Nguyên Tố Lực, duy trì tầng băng mỏng không bị bốc hơi, như vậy hắn mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Bây giờ xem ra, Hồ Nguyệt Thiền sử dụng dịch thể bôi trơn phòng nhiệt rất hiệu quả, bộ lông trên thân thể nàng lúc này không chút thương tổn, bên ngoài thân thể cũng không có hiện tượng bốc hơi. Bất quá, khăn mặt trên miệng nàng rõ ràng xuất hiện hiện tượng bốc hơi, bởi vậy, trong sinh tử đạo chật hẹp phiêu đãng một chút mùi vị nước tiểu nhàn nhạt. Mùi vị này xông vào mũi Phó Thư Bảo khiến hắn khẽ nhăn mặt.

Đi được một đoạn, một mảnh hỏa quang xuất hiện trước mắt, nhiệt độ không khí bởi vậy cũng trở nên càng cao.

Từ sinh tử đạo đi ra, không gian trước mắt trở nên trống trải. Phó Thư Bảo và Hồ Nguyệt Thiền đứng vẫn đứng trên vách đá như trước, bất quá vách đá ở nơi này so với vách đá bên ngoài cao hơn rất nhiều, cao khoảng trăm thước. Đứng ở bờ vách đá quan sát xuống phía dưới, chỉ thấy một dòng sông nham thạch chậm rãi lưu chuyển, liên túc có bọt khí từ nham thạch nóng chảy toát ra, cũng có vài chỗ toát lên hỏa diễm thiếu đốt sáng loáng.

Đang nhìn dòng nham thạch nóng chảy, ánh mắt Phó Thư Bảo đột nhiên ngừng lại. Chỉ thấy chính giữa dòng nham thạch nóng chảy có một khối nham thạch màu xanh bốc lên trong dòng nham thạch đang lưu động, nó giống như tảng đá trong dòng nước chảy xiết, mặc kệ dòng nước chảy xiết vẫn lù lù bất động.

Khối nham thạch màu đen lỏa lồ có một bộ phận cỡ bằng chiếc bàn tròn trồi lên phía trên dòng nham thạch, chính giữa nó bất chợt tồn tại một gốc cây kỳ dị sinh trưởng. Phiến lá màu xanh, thân cây màu xanh, còn có phần rễ giống như củ khoai lang màu xanh. Tổng thể quan sát, dưới dòng sông nham thạch đỏ tươi thiêu đốt, nó giống như một tác phẩm nghệ thuật dùng ngọc bích điêu khắc thành, khiến người ta cảm giác mỹ lệ vô cùng.

- Đây chính là Viêm Hỏa Linh Tham sao?

Kỳ thực, dựa theo miêu tả trên quyển trục da thú, Phó Thư Bảo khẳng định đó là Linh Vẫn Thạch thực vật giới gọi là Viêm Hỏa Linh Tham, thế nhưng, đột nhiên trông thấy, hắn lại không thể tin vào mắt mình, hoài nghi đó là ảo giác.

- Đúng vậy, Viêm Hỏa Linh Tham sinh trưởng ngầm trong lòng đất cực nóng, hấp thụ nguyên tố hỏa tinh túy trong đại địa, nghìn năm nảy mầm, nghìn năm mọc rễ, sau mỗi một nghìn năm lại dài thêm một tấc, cây Viêm Hỏa Linh Tham này ít nhất đã có bẩy tấc, như vậy cây Viêm Hỏa Linh Tham cực kỳ hiếm có này đã sinh trưởng hơn chín nghìn năm rồi.

Dừng lại một chút, Hồ Nguyệt Thiền khó nén được kích động nói:

- Theo ta, kỳ thực giá trị của nó còn trân quý hơn một khối Linh Vẫn Thạch.

Nếu như dựa theo linh năng ẩn chứa bên trong và công dụng đối với phương diện chế tạo Lực Luyện Khí mà nói, giá trị của Linh Vẫn Thạch vẫn cao hơn so với Viêm Hỏa Linh Tham, nhưng về phương diện luyện chế Linh Thú và Luyện Nhân, giá trị của Viêm Hỏa Linh Tham cao hơn rất nhiều so với Linh Vẫn Thạch, cho nên, hai vưu vật này kỳ thực không thể so sánh với nhau, vưu vật nào cũng có sở trường riêng. Bất quá, hai vưu vật này lại có một chút giống nhau, đó chính là có thể nói là của quý cho dùng có tiền cũng không mua được.

Quả thực, lúc này đối với Hồ Nguyệt Thiền nửa người nửa hồ ly mà nói, giá trị của Viêm Hỏa Linh Tham cao hơn so với Linh Vẫn Thạch rất nhiều.

- Khoảng cách từ vách núi này tới khối nham thạch màu xanh kia ít nhất một trăm thước, căn bản không thể nhảy tới, huống hồ không thể xác định nếu như đứng trên khối nham thạch kia, nó có chìm vào dòng sông nham thạch hay không. Nhưng nếu có thị vệ của ta ở chỗ này, dựa vào cánh lực lượng của nàng, nàng thực sự có thể đơn giản hái cây Viêm Hỏa Linh Tham kia.

Phó Thư Bảo trầm ngâm nói.

Hồ Nguyệt Thiền nói:

- Ngươi sai rồi, cho dù ta không có lòng kiêng kỵ đối với thị vệ của ngươi, để nàng tới trợ giúp, dựa vào năng lực của nàng và ngươi, các người cũng không thể lấy được Viêm Hỏa Linh Tham.

Phó Thư Bảo cười ha hả, nói:

- Ngươi đừng dọa ta, thị vệ của ta chính là Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực, với năng lực của nàng ta, cho dù trong hoàn cảnh ác liệt hơn nàng ta cũng thoải mái như không.

Hồ Nguyệt Thiền nói:

- Vậy người có thể phóng ra một đoàn Nguyên Tố Hỏa nhỏ của ngươi đến Viêm Hỏa Linh Tham không? Làm như vậy, ngươi sẽ biết ta nói thật hay giả?

Trong lòng Phó Thư Bảo khẽ động, nếu như Hồ Nguyệt Thiền chỉ hù dọa người, vậy cũng không cần nghiêm túc như thế, huống hồ, lúc trước nàng đã từng nghiệm chứng Nguyên Tố Hỏa của chính mình, không cần phải thử nghiệm lần nữa, như vậy khẳng định có nguyên nhân. Trong lòng vừa nghĩ, Phó Thư Bảo cũng không có ý che giấu Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa trước mặt mỹ nữ hồ tộc nửa người nửa hồ ly, ánh mắt tập trung vào khối nham thạch màu xanh, cánh tay vung lên, nhất thời, một đoàn Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa bắn ra.

Âm thanh vừa vang lên, liền có thể cảm giác được năng lượng cường đại ẩn chứa trong đoàn Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa.

- Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa của ngươi quả nhiên quỷ dị.

Hồ Nguyệt Thiền buột miệng nói.

Đúng lúc này, đoàn Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa này trực tiếp bay về phía khối nham thạch màu xanh, sóng khí nóng rực liền vẽ lên một đạo quỹ tích hoa mỹ. Phó Thư Bảo đối với Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa của hắn vừa yêu vừa hận, hắn vô cùng rõ ràng uy lực của nó, đặc biệt nó sở hữu tính xuyên thấu cực mạnh, một khi chạm vào vật thể nào đó, năng lượng tiêu hao hầu như không còn nhưng nó vẫn chưa tắt. Cho nên, lần này thử nghiệm, Phó Thư Bảo lo lắng Nguyên Tố Hỏa ngũ sẽ tiêu hủy Viêm Hỏa Linh Tham, vì vậy hắn không trực tiếp bắn về phía Viêm Hỏa Linh Tham mà bắn vào khối nham thạch màu xanh bên cạnh.

Vấn đề ở chỗ này.