Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 285: Biến thái




Phó Thư Bảo nói:

- Còn đứng đấy làm gì? Còn không mau đi gánh nước? Không muốn phơi nắng thông khí, mà muốn ở trong lao tù hả?

Cái miệng nhỏ của Ngả Mễ Đại Na giật giật, muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng lại nuốt trở về. Cùng với đám người La Kiệt ra ngoài gánh nước.

Nhìn La Kiệt và Ngả Mễ Đại Na rời đi, trong lòng Phó Thư Bảo thầm nghĩ:

- Ngoại trừ giết chết, còn biện pháp nào khác giải quyết những đại phiền toái này không? Thực sự làm ta đau đầu a.

Phiền toái Ngả Mễ Đại Na đến từ Băng Nguyên Tĩnh Tâm Các, phiền toái La Kiệt đến từ đệ nhất thế gia, còn có quan hệ với Xà Nhân Tộc, lại còn hai sát thủ đến từ Tử Đảo Mật Nhân Xã. Muốn xử lý những vấn đề vướng tay vướng chân này, thực sự không có trí tuệ và năng lực nhất định sẽ không thể giải quyết được.

o0o

Hơn năm mươi người gánh nước, vừa vặn nông trường ngập nước, lần này lượng nước đạt tới nghìn cân. Cứ như vậy cuồn cuộn không ngừng gánh nước tới tầng hầm ngầm, lại được Phó Thư Bảo lợi dụng lực lượng Nguyên Tố Lực đông lại thành băng. Khoảng nửa ngày trôi qua, toàn bộ tầng hầm ngầm đã biến thành hầm băng, bốn vách tường và phần nóc kết thành tầng băng dày đặc, tài liệu bằng đá trước kia cũng không nhìn thấy nữa, có thể thấy được chỉ là tầng băng trắng xóa.

Ngoại trừ bốn vách tường và phần nóc, trên mặt đất tầng hầm ngầm đã thả ra không dưới nghìn khối băng lạnh buốt. Cũng không phải tùy ý đặt bừa, Phó Thư Bảo để từng khối băng lạnh buốt đặt ở vị trí bốn góc và trung tâm, thông đạo duy nhất, hai bên cửa sắt cũng có. Làm như vậy chủ yếu xuất phát từ mục đích cần không khí lưu thông, hạ nhiệt độ, sau đó trong thời gian lưu thông sẽ phân biệt trải qua năm tầng băng trôi nổi, cứ như vậy, không khí trên mặt đất tầng hầm ngầm chính là gió lạnh. Ngoài ra, mỗi một khối băng ít nhất đều nặng hơn năm trăm cân, tổng cộng đạt hơn mười vạn cân, vậy là đủ rồi.

- Chúng ta gánh nước nửa ngày, hẳn cngx phải có khen thưởng chứ? Để chúng ta chúng ta tắm nước nóng, mặc y phục sạch sẽ...Được không?

Ngả Mễ Đại Na dùng nhãn thần gần như cầu xin nhìn Phó Thư Bảo. Nàng biết tùy thời điểm nên nói như thế nào, để Phó Thư Bảo loại người ăn mềm không ăn cứng đồng ý nàng.

Yêu cầu như vậy không quá phận, Phó Thư Bảo liền gật đầu:

- Có thể, bất quá nếu như không thành thật đừng trách ta không khách khí.

- Có cần thiết phải vậy không?

Ngả Mễ Đại Na cười khanh khách nói:

- Có ăn có chỗ ở, còn có nước nóng để tắm, ngươi thả ta đi ta cũng không đi.

Khóe miệng La Kiệt nhếch lên nụ cười hèn mọn, trong lòng thầm nghĩ:

- Trước đây ta đã sai lầm khi coi nàng là nữ tử phong tư trác việt, không ngờ lại thấp hèn như vậy, mẹ kiếp, lão tử đúng là mắt mù.

Nếu như hắn biết ông cha La Nghiêm của hắn và Ngả Mễ Đại Na có quan hệ, e rằng lúc này đã bắt đầu buồn nôn rồi.

- Các ngươi thì sao?

Phó Thư Bảo nhìn về phía tỷ muội Thập Tứ và Thập Thất.

Thập Tứ nói:

- Chúng ta lại có yêu cầu khác.

- Là yêu cầu gì?

Phó Thư Bảo thản nhiên hỏi.

-Là... Mạng ngươi!

Sau khi chữ “mạng” thoát ra khỏi miệng, Thập Tứ chỉ cách Phó Thư Bảo ba bước đột nhiên xoay đòn gánh trong tay, rầm một cái đánh về phía bộ hạ của Phó Thư Bảo. Cùng lúc đó, Thập Thất cũng quăng đòn gánh trong tay, chuẩn xác chém vào cổ Phó Thư Bảo.

Phối hợp thập phần ăn ý, trong tình huống bất ngờ không phòng bị, tuy lực lượng tu vi trên người bị dược vật trói buộc, nhưng lực lượng tay chân bản thân vẫn như trước không thể khinh thường, cho nên, thủ đoạn giết người sấm sét như vậy cho dù là một Lực Sĩ cũng phải mất mạng, xương cốt đứt đoạn!

Phòng trên sẽ không phòng được dưới, chiến sĩ Độc Lang Tộc tại hầm băng cách đó khá xa, nước xa không thể cứu được lửa gần, trong nháy nháy mắt nguy cơ chợt hiện!

Nhưng ngay khi đám chiến sĩ Độc Lang Tộc đều hành động, cũng toát mồ hôi lạnh thay Phó Thư Bảo, chỉ thấy khóe miệng Phó Thư Bảo nhếch lên tia mỉm cười, tiếp đến khuỷu tay vung lên ngăn cản đòn gánh của Thập Thất đánh về phía cổ. Mà đối với chỗ yếu hại của hắn, hắn liếc mắt nhìn còn không kịp, đừng nói là phòng bị.

Rắc rắc!

Hai đạo âm hưởng giòn tan truyền tới, nhưng không phải khuỷu tay Phó Thư Bảo gãy, hay chỗ yếu hại của hắn xảy ra vấn đề, mà là đòn gánh trong tay Thập Tứ và Thập Thất.

Đòn gánh trong tay Thập Thất gãy ngược lại còn có thể khiến người ta có thể lý giải và tiếp nhận, bởi vì khuỷu tay là chỗ cực kỳ cứng rắn, nếu như cộng thêm lực lượng hộ thể, đòn gánh gãy cũng không phải điều gì ngạc nhiên, thế nhưng, tiểu đệ đệ phía dưới cũng đánh gãy một cây đòn gánh, vậy...

Một kích thất bại, Thập Tứ và Thập Thất bay nhanh về phía sau. Trên mặt hai tỷ muội đồng thời hiện lên tia thần sắc kinh dị, thực sự, khiến bọn nàng giật mình nhất đó chính là đòn gánh đánh về hạ thể của Phó Thư Bảo, độ rạn nứt không ngờ so với cây đòn gánh đánh trúng khuỷu tay còn lợi hại hơn!

Nếu như Thập Tứ và Thập Thất biết tiểu đệ đệ của Phó Thư Bảo được trải qua thạch tra của Linh Vẫn Thạch cường hóa, e rằng lúc các nàng hạ thủ sẽ chọn phần mông mềm yếu tương đối dày mà không chọn nơi tưởng như yếu hại, kỳ thực biến thái tới cực điểm.

Trong không gian khép kín, hai tỷ muội Thập Tứ và Thập Thất chỉ có đường lui duy nhất đó là cửa sắt, nhưng lúc này đã bị chiến sĩ Độc Lang Tộc trấn thủ.

- Thiếu gia đối xử phóng khoáng, hai người đê tiện các ngươi không ngờ dám hạ độc thủ! Giết bọn chúng!

Phó đội trưởng Độc Nhất Minh quát lớn, chiến đao trong tay vù vù chém về phía cổ trắng của Thập Tứ.

Trước khi động thủ Thập Tứ và Thập Thất đã biết kết quả như vậy, hai tỷ muội cùng lúc nhắm mắt lại, chờ chiến đao chém tới.

- Dừng tay!

Phó Thư Bảo đột nhiên ngăn cản chiến sĩ Độc Lang Tộc chém tới.

- Thiếu gia, bọn họ...

Độc Nhất Minh thật không ngờ Phó Thư Bảo ở phía sau lại ngăn cản mình chém chết hai nữ sát thủ tùy thời đều ngầm mưu hại tính mệnh hắn.

- Phó Thư Bảo lắc đầu:

- Hai người này còn có ích, không thể giết các nàng.

- Có ích, có lợi ích gì?

Độc Nhất Minh có vẻ càng kinh ngạc.

Phó Thư Bảo cười nói:

- Dưới tình huống lực lượng bị dược vật trói buộc vẫn có thể phát huy thủ đoạn giết người lợi hại, không biết sau khi giải dược vật, giao cho các nàng vũ khí, để các nàng tới giết ta, sẽ là tình huống thế nào?

Một đoàn chiến sĩ Độc Lang Tộc trợn trừng mắt, chẳng lẽ hạ thể bị đòn gánh đập trúng, thiếu gia liền có sở thích đặc thù rồi?

- Uhm.

Phó Thư Bảo đối với phản ứng của mọi người xem như không thấy, còn nói thêm:

- Ngày mai, ngày mai ta sẽ để Độc Âm Nhi giải độc và giao cho các nàng vũ khí, để các nàng đường đường chính chính tới giết ta.

Đường đường chính chính, đám người Độc Nhất Minh triệt để hết chỗ nói.

- Phó công tử, ngươi muốn lợi dụng hai tỷ muội sát thủ rèn luyện thực lực chiến đấu của ngươi?

Trong lúc kinh ngạc, Ngả Mễ Đại Na liền thốt lên một câu.

Phó Thư Bảo chỉ cười không nói. Bất quá, nữ nhân thông minh Ngả Mễ Đại Na thực sự đã đoán trúng tâm tư hắn, với sức chiến đấu Thập Tứ và Thập Thất vừa mới biểu hiện, nếu như khôi phục thực lực các nàng, có thể nói là hai đối tượng bồi luyện tuyệt hảo. Hai nữ sát thủ này không chút kiêng kỵ đối với hắn, một cơ hội nhỏ cũng muốn lấy mạng hắn, chuyện này không cần bàn cãi chính là điều kiện tốt nhất để hắn đề thăng năng lực chiến đấu.

- Hừ! Nếu như ngươi dự định như vậy, vậy ngươi chịu chết đi!

Thập Tứ lạnh lùng nói.

Phó Thư Bảo cười nói:

- Cho các ngươi có cơ hội hoàn thành nhiệm vụ mà các ngươi không hoàn thành, các ngươi chẳng lẽ không có một chút cảm kích, hay là mỉm cười với ta sao?

Sắc mặt Thập Tứ và Thập Thất càng thêm băng lãnh.