Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 3 - Chương 27-2: Tôn nghiêm của Triệu hồi sư! (2)





Edit & beta: senna_lam

Hai nam nhân chắn trước mặt Vân Phong có thể ngự không mà đến xem ra thực lực không thấp, bình thường đạt tới cường giả thống lĩnh cấp bậc mới có năng lực ngự không nhưng cũng chỉ có thể trong một thời gian ngắn.

Một trong hai người có một nam nhân dễ phát hỏa còn một người khác chỉ lạnh mặt đứng nhìn không ngăn càng không có phản bác, chẳng qua tính tình hai người bọn họ đều giống nhau, ở trong mắt bọn họ Vân Phong chỉ là một đứa nhỏ cao ngạo, nhưng cũng không thể ngăn lại nội tâm hâm mộ và ghen tị.

Tại cái thế giới, tiếp cận gần Triệu hồi chính là Ma pháp sư, còn lại là Thuần thú sư, Thuần thú sư và Triệu hồi sư rất dễ lẫn lộn, Triệu hồi sư có khế ước chi giới để làm dấu hiệu, mà trên tay Vân Phong lại không có khế ước chi giới, thực hiển nhiên hai nam nhân trước mặt đã cho rằng Vân Phong chính là Thuần thú sư, bình thường Thuần thú sư rất là cao ngạo, luôn xem thường người khác, tuy rằng bọn họ là Triệu hồi sư giả nhưng lại có thể làm ma thú cúi đầu thuần phục, tuy chỉ là những ma thú cấp thấp nhưng cũng đủ cho mọi người xem là thần tượng mà hâm mộ.

Nhưng mà ở trong mắt bọn cường giả, Thuần thú sư rõ ràng không phải Triệu hồi sư, nhưng lại được đãi ngộ giống Triệu hồi sư, rõ ràng là giả mà lại cho mình là thật, cường giả đối với Thuần thú sư xác thực có hâm mộ, dù sao có thể có được một ma thú lấy làm tọa kỵ Không có Thuần thú sư, ngươi muốn ma thú ngoan ngoãn nghe lệnh của ngươi vậy thì nằm mơ đi!

Có thể làm Thuần thú sư gần giống Triệu hồi sư như thế, Triệu hồi sư rất hiếm nên dần dần Thuần thú sư quên đi bổn phận của tự cho mình là giỏi, bộ dạng tam cao khí ngạo, nhất là Thuần thú sư được Tạp Lan trong hoàng thất thuê, một đám đều là mắt cao hơn đỉnh đầu làm cho bọn cường giả bọn họ nhìn rất không vừa mắt

Tính đến tuổi của Vân Phong lại lấy phong cách như vậy xuất trướng, trong lòng hai cường giả đều có một cỗ không thoải mái, hơn nữa với tuổi của bọn họ thì cũng có thể suy ra thực lực, làm cho bọn họ đối với Vân Phong mãnh liệt khinh bỉ, cho rằng Vân Phong là ngạo mạn, đáng giáo huấn.


“Ba......!” nam nhân bắt đầu đếm, Vân Phong đứng trên lưng Lam Dực vẫn không nhúc nhích, Lam Dực cũng dừng lại ở không trung, nhịn không được liếc mắt xem thường,“Hai--!” Lại là một tiếng, vẻ mặt hai nam nhân bắt đầu không kiên nhẫn, Vân Phong nhìn cảnh tượng phía dước đã sớm không còn bao nhiêu người, không nghĩ tới mới trở lại Đế đô không lâu lại phải đánh một trận.

“Không cần đếm.” Vân Phong lạnh lùng nói, bọn họ cái gì cũng chưa làm, Triệu hồi sư trở về cưỡi ma thú của chính mình thì có gì không được chứ? Hai người kia sao lại giống chó điên cắn người như vậy, còn không cho người khác có cơ hội nói chuyện nữa chứ, chỉ lo đứng một bên tự biên tự diễn, cùng với loại người này chỉ có một kết quả chính là động thủ!

“Giỏi cho ngươi một nha đâu kiêu ngạo, ta liền thay cha mẹ ngươi giáo huấn ngươi thật tốt!” nam nhân giận dữ đột nhiên lấy ra vũ khí của mình, đứng ở không trung trượt một chút trong không khí liền phát ra một âm thanh chói tai, Vân Phong cười lạnh lùng,“Ngươi còn chưa đủ tư cách này!”

“Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, tiếp chiêu!” Nam nhân hét lớn một tiếng, một tên khác cũng nhanh chóng bày ra tư thế chuẩn bị nghênh chiến, sắc mặt Vân Thăng âm trầm lại, tuy tính tình hắn luôn rất tốt nhưng lại bị hai nam nhân này làm cho tức giận, ở thời điểm hết sức căng thẳng một thanh âm đột nhiên vang lên cùng với một dòng khí mãnh liệt xông lên về phía hai nam nhân.

“Làm gì vậy! Dừng tay!” Đột nhiên xuất hiện người làm cho hai nam nhân có chút sợ hãi, lập tức thu hồi vũ khí của mình, nơm nớp lo sợ thập phần cung kính hô một tiếng,“Red đại nhân, sao ngài lại tới đây?”

Red xoay người, đối với Vân Phong cười cười, tươi cười có chút xấu hổ,“Vân Phong tiểu hữu, đã lâu không gặp hoan nghênh ngươi trở về.”

Hai nam nhân nghe nói thế, cằm thiếu chút nữa bị kinh sợ đến rơi xuống, có lầm hay không? Red đại nhân đã thế mà còn khách khí đến vậy? Người có thể làm cho hắn khách khí, không phải chỉ có Bệ hạ thôi sao? Hai nam nhân trong lòng không thể nào hiểu được, chẳng lẽ tiểu nha đầu này là người không thể chọc sao?


Vân Phong nhép khóe miệng,“Đúng vậy, vừa mới trở về mà lại bày ra trò hay như vậy để nghênh đón ta.”

Vẻ mặt Red nhất thời cứng lại đứng đó,“Ha ha...... Bọn họ đều không hiểu quy củ, chắc Vân Phong tiểu hữu cũng không có để trong lòng đâu ha?”

“Red đại nhân......” nam nhân vẻ mặt dữ tợn lập tức mở miệng, Red lại đột nhiên quay đầu, quát“Ngươi câm miệng lại cho ta!”

Hai nam nhân lập tức ngậm miệng lại một chữ cũng không dám nói, vẻ mặt đầy nghi hoặc đứng ở đó,trong lòng cũng xuất hiện lên rất nhiều dấu chấm hỏi, thân phận của nha đầu kia rốt cục là gì, cùng lắm thì chỉ có thể là một Thuần thú sư thôi cũng không phải Triệu hồi sư, Thuần thú sư ở Tạp Lan hoàng thất cũng không phải chỉ có một mình nàng nhưng tại sao Red đại nhân cái nói chuyện một cách cung kính đến vậy?

Vân Phong giương cao mi phong, ý cười đầy châm chọc nhìn Red, vẻ mặt Red lập tức cứng đờ, ở trong lòng nói thầm nếu ngươi không phải là Triệu hồi sư ta căn bản không bày ra cái dạng này, đem khuôn mặt già nua cung kính nói với ngươi như thế!

Vân Thăng kéo cánh tay muội muội mình,“Nếu như vậy, Phong nhi tất nhiên sẽ không để ý, làm phiền Red đại nhân.”


Lúc này sắc mặt của Red mới dịu đi một ít, những lời này của Vân Thăng làm cho hắn tìm được bậc thang leo xuống, Vân Phong cười cười,“Nếu Đại ca đã nói như vậy, ta cũng sẽ không so đo, kêu bọn họ tránh ra đừng chắn đường của ta.” Vân Phong quét hai con ngươi đen lạnh liếc nhìn hai nam nhân kia, các ngươi cảm thấy ta càn rỡ, vậy ta càn rỡ cho các ngươi xem!

Sắc mặt hai nam nhân đen lại, lấy thân phận bọn họ khả năng còn chưa có gặp được tình huống như thế này, thể diện đều bị mất hết, Red nắm chặt quyền tay lại đối với hai nam nhân thấp giọng quát,“Còn đứng ở kia làm gì, sao chưa tránh ra!”

Hai nam nhân đều có chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn nhưng biểu tình của Red cũng đang không tốt nên hai nam nhân mới miễn cưỡng di chuyển ra chỗ khác tránh đường, Vân Phong vỗ lưng Lam Dực, Lam Dực cao ngạo khinh miệt liếc mắt nhìn bọn họ song hai cánh chấn động, một trận gió mãnh liệt xẹt qua, suýt nữa đem hai nam nhân quạt bay đi, đứng nhìn theo lưng Lam Dực hai nam nhân không khỏi ngớ ngẩn nhìn theo.

“Red đại nhân, ngươi làm sao lại đối với nha đầu kia như thế?”

“Đúng vậy, lấy thân phận của Red đại nhân, nha đầu kia xách giày cho ngài cũng không xứng!”

Red nghe vậy cũng có chút thoải mái, hai nam nhân càng mắng càng hăng say,“Nha đầu kia là nhà ai, tìm danh mục làm cho nàng một chút giáo huấn!”

“Đúng vậy, dám để cho Red đại nhân mất mặt như vậy, nha đầu kia chính là muốn chết!”

Này hai nam nhân cũng không phải ngu ngốc, biết lấy thực lực của bọn họ muốn động vào Vân Phong khả năng có chút khó khăn, nhưng mà Red thì không giống nhau, người bảo vệ bên cạnh Tạp Lan đế được hưởng vinh dự----Red, có lẽ chỉ cần dùng đầu ngón tay cũng có thể đem Vân Phong nghiền chết, điều kiện tiên quyết là, Vân Phong lại là một người bình thường.


Hai nam nhân vụng trộm nhìn Red, tận lực đem lời nói thay đổi không ít, bất quá Red chung quy là cường giả, đối với những lời này hắn tuy rằng nghe thoải mái nhưng không ngu đến nỗi bị kích động, con ngươi đen lạnh lùng nhìn lướt qua hai nam nhân còn đang nói chuyện, hai nam nhân bị ánh mắt này nhìn đến lập tức im miệng.

“Hai người các ngươi đừng có mà đi chọc nàng! Về sau thấy nàng, phải đường vòng đi, mặc kệ nàng làm cái gì cũng không cần quản!”

Hai nam nhân đưa mắt nhìn nhau thoáng qua, này...... Điều này sao có thể! Vẻ mặt nam nhân hung dữ không nhịn được liền nói,“Red đại nhân, ta biết Tạp Lan hoàng thất vẫn đang mời chào tinh anh, bất quá nha đầu kia chỉ là một Thuần thú sư, tính tình của Thuần thú sư đại nhân ngài cũng biết, bọn họ chính là đáng đánh đòn nha! Không tìm một cơ hội giáo huấn một chút, trong lòng chúng ta phải nhịn sao chứ!”

Thần sắc Red biến đổi, hai mắt nhướng lại,“Ai nói cho ngươi biết nàng là Thuần thú sư?”

Vẻ mặt nam nhân hung dữ sửng sốt,“Có thể sử dụng ma thú, lại không có khế ước chi giới, không phải là Thuần thú sư sao?”

Sắc mặt Red âm trầm,“Ai lại nói cho ngươi biết rằng Triệu hồi sư thì phải mang khế ước chi giới?”

Hai nam nhân nghe được, thân mình mạnh liệt run lên, một cái lảo đảo liền từ không trung rớt xuống, chật vật ngã trên mặt đất, rất nhiều binh lính nhìn thấy đều nhịn không được “Di” một tiếng, hai nam nhân chật vật ngã xuống đất, trong đầu chỉ có một ý niệm, bọn họ thế nhưng đắc tội một vị Triệu hồi sư? Hai người liếc nhau luân phiên cười khổ, Red đại nhân nói đúng, về sau nhìn thấy nha đầu kia phải đi đường vòng rồi, đắc tội một vị Triệu hồi sư với đắc tội tử thần hẳn là không có gì khác nhau.

Lam Dực một đường hướng phía Đế đô bay qua, bay tới đâu cũng làm cho phía dưới một mảnh sợ hãi than, chỉ chốc lát sau, Đế đô liền thịnh truyền một tin tức, một ma thú lớn ở trên không trung Đế đô bay qua, không biết làm trò gì, có người đoán ma thú này đang bị người ta khống chế, như vậy một câu đều được mọi người tán đồng, đại bộ phận mọi người khác thì đoán Tạp Lan đế quốc mới mời chào một gã Thuần thú sư mới, mà một ít người còn lại thì đưa ra một kết luận làm mọi người nhiệt huyết sôi trào: Triệu hồi sư!