Thiên Thánh

Quyển 1 - Chương 4: Vận mệnh xác định




Bát Cực thần điện, hùng bá vạn năm.

Đây chính là nơi thần bí, thần thánh nhất của cả Vân Hoang đại lục, có uy tín vô thượng, là chúa tể của tất cả.

Theo như Hoa Ngạo Thiên biết thì Vân Hoang đại lục được chia làm chín khu vực lớn, ngoại trừ Vân châu ở trung ương, tám đại khu ở tám phương đều bị Bát Cực thần điện chiếm cứ.

Kiếm thuật thịnh hành ở U châu chính là vì Vạn Kiểm thần điện.

Vạn Kiếm cung chính là cơ sở bên ngoài của Vạn Kiểm thần điện, có quyền lực cực lớn ở U châu.

Vạn Kiếm thần điện chính là một chi của Bát Cực thần điện, người thường không thể đến gần. Cho dù là cao thủ đứng đầu Vạn Kiếm Cung muốn vào được trong Vạn Kiếm thần điện thì xác suất thành công cũng chỉ là một phần vạn.

Lần này Bát Cực thần điện lại tới Hoa phủ, có thể thấy được tầm quan trọng của việc này.

Hoa Ngạo Thiên mặc dù kinh ngạc, thể nhưng hắn không dám phản kháng. Dù sao hắn cũng không làm gì nổi.

Nam tử khôi ngô nói: "Đây là đại sự bí mật, ngươi không thể tiết lộ, lại càng không được hỏi nhiều. Để bồi thường cho ngươi, chúng ta có thể đưa con của ngươi vào thẳng cơ cấu bên ngoài của Bát Cực thần điện để học nghệ."

Hoa Ngạo Thiên vui vẻ, hỏi nhỏ: "Vậy Thiên Long? Nó sẽ ra sao?"

Hòa thượng trẻ tuổi nói: "Tàn phế trời sinh, chắc chắn phải chết. Đây là vinh dự của hắn, hắn là người do trời định. Không có hắn, chúng ta không thể tiêu diệt được tà ma vạn cổ. Hắn là một trong ba thứ không thể thiểu."

Hoa Ngạo Thiên nghe vậy thì thở dài, tâm tình vô cùng phức tạp. Dù sao Hoa Thiên Long cũng là con của hắn, là con của Thu Nguyệt, hắn vẫn còn quan tâm một chút.

Lão đạo sĩ nói: "Không cần than thở. Hoa Thiên Long chết chính là thiên ý, hắn chết có thể thay đổi làm cho Vân Hoang đại lục hưng thịnh, làm cho con gái của ngươi có kỳ ngộ rất lớn."

Hoa Ngạo Thiên cười cười, hỏi: "Bao giờ các ngươi định đưa hắn đi?"

Nam tử khôi ngô nói: "Hôm nay sẽ dẫn hắn đi luôn, từ nay trở đi hắn sẽ không còn là trò cười của Hoa phủ nữa."

Hoa Ngạo Thiên chần chừ một chút, nói: "Đi, ta sẽ đưa hắn cho các ngươi."

Xoay người, Hoa Ngạo Thiên mở cửa thư phòng, tiến về phía Thu Vận biệt viện.

Một lát sau, Hoa Ngạo Thiên đi tới Thu Vận biệt viện, thấy Hoa Thiên Long và Thu Diệp đang hôn mê.

Trước khi đến, Hoa Ngạo Thiên còn đang nghĩ cách để thuyết phục Thu Diệp.

Bây giờ Thu Diệp hôn mê, vừa hay có thể không phải thuyết phục, đây là điều Hoa Ngạo Thiên chưa từng nghĩ đến.

Bế Thu Diệp đặt lên giường, Hoa Ngạo Thiên quay người nhìn Hoa Thiên Long đang ngồi trên ghế, phát hiện ánh mắt của hắn vẫn đờ đẫn ngờ nghệch như trước.

Mặt Hoa Ngạo Thiên lộ ra vẻ căm ghét. Đứa quái vật xấu xí này vẫn là tâm bệnh của hắn, bây giờ hắn rốt cuộc có thể loại bỏ việc này, coi như là thuận với tâm ý của hắn.

Huy tay trái, Hoa Ngạo Thiên lăng không nâng người Hoa Thiên Long, dẫn hắn bây về thư phòng, chuẩn bị đưa cho bổn người kia.

Nhìn Hoa Thiên Long trước mắt, bốn vị khách đều lộ ra vẻ quái dị. Hoặc là kinh ngạc vì vẻ ngoài của Hoa Thiên Long, hoặc là thở dài vì lực sinh mệnh của hắn, ánh mắt trong đó làm cho Hoa Ngạo Thiên không thể hiểu nổi.

Nhìn một lát, hòa thượng trẻ tuổi nói: "Tàn phế trời sinh được chia làm chín loại, hắn chính là loại hiếm thấy nhất."

Nam tử khôi ngô nhìn Hoa Ngạo Thiên một cái, nói: "Chúng ta đi rồi, trong vòng ba ngày, ngươi cứ đưa con vào Vạn Kiếm Cung, ta đã bảo người phá lệ đón bọn chúng."

Hoa Ngạo Thiên kích động nói: "Cảm ơn, ngày mai ta sẽ tự mình đưa bọn chúng vào Vạn Kiếm cung."

Nam tử khôi ngô gật đầu, liếc mắt nhìn ba người kia rồi lập tức biến mất, ngay cả Hoa Thiên Long cũng không thấy nữa.

Chờ bốn người đi rồi, Hoa Ngạo Thiên thở ra, cảm khái nói: "Rốt cuộc cũng bỏ được một việc trong lòng. Thiên Long chết coi như là đưa lại vận may cho những người khác, từ nay về sau sẽ không còn ai cười nhạo chúng ta."

Nỗi nhục của cả đời bây giờ đã mất, đối với Hoa Ngạo Thiên mà nói, đây chắc chắn là một việc vui. Thế nhưng Thu Diệp, sau khi tỉnh lại nàng ta có thể chấp nhận hiện thực tàn khốc này không?

Hoặc là số mệnh đã là như vậy, thiên ý không thể làm trái.

Lại hoặc là, tất cả chỉ mới bắt đầu...

Cửu châu tứ hải, vô tận thương khung, đây chính là đặc sắc lớn nhất của Vân Hoang.

Có bốn biển lớn, phân biệt là Đông hải, Tây hải, Nam hải, Bắc hải.

Cửu châu chính là Vân Hoang, chia làm chín đại châu, dùng phân bổ cửu cung các, nơi trung tâm tên là Vân châu, là nơi phồn hoa nhất của cả đại lục.

Cực bắc của Vân châu là Âm Hoang lạnh giá, rất ít người tới. Nghe nói Huyền Âm thần điện của Bát Cực thần điện nằm ở Âm Hoang này.

Phía nam của Vân châu là Nam Dương, cỏ cây khô mục, nhiệt độ cực cao, Liệt Dương thần điện của Bát Cực thần điện nằm ở đây.

Phía tây của Vân châu là Phật châu, đây là quốc độ của Phật giáo, có đến hơn mười phật quốc, hội tụ vô số người, tuân theo ý chỉ của Vạn Phật thần điện.

Phía đông của Vân châu là Đạo châu, là quốc độ của Đạo giáo, thanh tĩnh vô vi, nơi nơi tường hòa, đạo thuật hưng thịnh, có thể cân bằng với phật pháp ở Phật châu.

Tam Thanh thần điện thần thánh mà thần bí chính là ở Đạo châu này.

Phía đông bắc của Vân châu là U châu, nơi này thịnh hành kiếm thuật, chính là nơi mà Vạn Kiếm thần điện thống trị.

Phía đông nam của Vân châu là Viêm Hoang. Nơi này cực kỳ nóng bức, không thích hợp cho cuộc sống của nhân loại. Thế nhưng đây là nơi bách cầm hội tụ, là nơi tọa lạc của Phượng Hoàng thần điện. Người ở đây đều tu luyện linh dị, yêu linh, lấy phượng hoàng đứng đầu, có một phong cách riêng.

Phía tây nam của Vân châu là Hư châu. Đây là nơi nhân, thú, yêu linh cùng tồn tại, Hư Không thần điện cũng nằm ở đây, thống ngự khu vực này.

Phía tây bắc của Vân châu là Long Khâu, là nơi bách thú hội tụ, núi rừng rậm rạp, lấy long tộc cầm đầu.

Thiên Long thần điện của Bát Cực thần điện nằm ở đây, thống trị khu vực này đã hơn vạn năm.

Bát Cực thần điện, trú thủ bát phương, Vân Hoang vạn năm, trường tồn bất diệt.

Bốn biển của Vân Hoang đại lục xếp thành vòng tròn, phía bắc của Âm Hoang là Bắc hải, phía nam của Nam Dương là Nam hải, phía đông của Đạo châu là Đông hải, phía tây của Phật châu là Tây hải.

U châu nằm ở phía đông bắc của Vân Hoang đại lục, là nơi nối tiếp giữa Bắc hải và Đông hải.

Trăm dặm phía đông thành Thanh U, trong hải vực của Đông hải có một hòn đảo nhỏ, tên là đảo U Minh, chính là một trong cửu đại tuyệt địa, tiếc là có không ít người biết.

Thanh danh của đảo U Minh, vang xa, rất nhiều người đều biết, thế nhưng rốt cuộc đảo U Minh ở đâu lại không ai rõ.

Bởi vì chưa từng có ai đi qua, hoặc là đưa ra vị trí cụ thể của đảo U Minh.

Sau giờ ngọ, cuồng phong nổi lên ở Đông hải, sóng lớn như rồng.

Bốn phía xung quanh đảo U Minh xuất hiện vô số mạch nước ngầm, khiến cho thủy vực xung quanh yên tĩnh, thủy vụ dày như mây.

Dưới ánh mặt trời, đảo U Minh như ẩn như hiện, nhìn qua giống như một con rùa lớn, nổi trên mặt biển.

Đảo U Minh không lớn, diện tích khoảng mười ki lô mét.

Ở trung ương hòn đảo, có một phần mộ rất lớn, cực kỳ chói mắt.