Thiên Tống

Chương 306-2: Thu công (HẾT)




Triệu Ngọc đi lên, sau đó hất đầu tóc nói:

" Một năm này, ta ít nhất có một trăm cơ hội rời khỏi nơi này, ngươi có biết vì sao ta không rời đi không?"

" Không biết."

Âu Dương lắc đầu, không phải là một trăm lần mà là không lần. Triệu Ngọc dù sao đối với thủ đoạn giang hồ của Âu Dương vẫn còn chưa quen thuộc. Bốn ngôi biệt thự phụ cận bên này đã bị Âu Dương mua toàn bộ, ngụ ở bên trong đều là người tử trung với Âu Dương ở Dương Bình. Triệu Ngọc chỉ cần vừa rời khỏi biệt thự, sẽ bị bắt lại. Nhưng nếu không bị phát hiện, Âu Dương tất nhiên cũng sẽ không nói.

Triệu Ngọc cầm cái ghế ngồi đối diện Âu Dương, chân đặt tại trên người Âu Dương nói:

" Bởi vì ta muốn hảo hảo ức hiếp ngươi."

" Không đúng, ngươi phải cùng ta đi về quê một chuyến, ghi tên trở thành vợ cả của ta, rồi sau đó chính là ta ức hiếp ngươi."

"Hửm, ai nói gả cho ngươi?"

Triệu Ngọc khinh thường nói:

" Nghĩ khá lắm."

Âu Dương cười khổ hỏi:

" Vậy ngươi cưới được không?"

"Ừ, nếu như thế thì trẫm có thể suy nghĩ."

Triệu Ngọc nói:

" Vậy trẫm liền miễn cưỡng phong ngươi làm diện thủ của trẫm, đêm nay thị tẩm. Nếu biểu hiện tốt, trẫm sẽ có phần thưởng xứng đáng."

" Cần gì phải đêm nay chứ?"

Âu Dương bắt lấy chân Triệu Ngọc hỏi:

" Không bằng phỏng vấn bây giờ, xem ta có đủ tư cách hay không."

" Đi đi coi như ngươi đủ tư cách."

Triệu Ngọc hỏi:

" Ta lại muốn hỏi ngươi một chút, Đại Tống lúc này bị lăn qua lăn lại như vậy sẽ biến thành cái dạng gì?"

" Nói thật với ngươi, vốn dựa theo quy tắc, Đại Tống lúc sau sẽ bị Kim diệt một nửa. Ít nhất bây giờ chúng ta không có bị diệt không nói, còn mở rộng ranh giới."

Âu Dương nói:

" Tương lai như thế nào, để cho người tương lai quan tâm đi."

" Dựa theo quy tắc?"

Triệu Ngọc hỏi:

" Làm sao ngươi biết?"

" Muốn biết?"

Âu Dương hỏi.

" Ừ"

Triệu Ngọc gật đầu:

" Muốn biết."

" Ngươi buổi tối hầu hạ ta thư thái, ta sẽ nói cho ngươi biết."

...

Vốn đời này có nhân tài xuất hiện, bởi vì công lao tiến sĩ tạp khoa của Trần Quy với sự ủng hộ của chính trị, Đại Tống bắt đầu coi trọng tạp khoa. Tay nghề của nhân dân cũng được sửa sang lại thành sách, tiến hành dạy học quy phạm. Ở đại học Dương Bình còn thành lập bộ nghiên cứu khoa học, Trần Quy chính là lão đại của cái này. Hắn lập chí nghiên cứu tạp khoa, đem sự hữu ích, thiết thực của tạp khoa đến với đời sống của mọi người.

Tư bản được mở rộng, sự đầu tư của các nhà tư bản tràn ngập khắp các loại lĩnh vực. Âu Dương sau khi rời đi, tư bản bắt đầu xuất hiện cạnh tranh, hiện tượng lũng đoạn bị phá vỡ. Tuy rằng dẫn đến sự khủng hoảng kinh tế lần thứ ba của Đại Tống, nhưng lại nâng cao được năng lực sinh tồn của giai cấp tiểu tư sản.

Pháp luật vững vàng, tuy rằng còn chưa đưa ra được hiến pháp, nhưng pháp luật về triều nghị đã được đưa ra, với quyền lợi của hoàng quyền và giám quốc tương đối quy định rõ ràng. Tác dụng phụ là nhu cầu thầy kiện gia tăng.

Sĩ tộc xói mòn, bởi vì sĩ tộc lúc trước đều chọn lựa chế độ lao động nông dân đánh thuê, phương pháp quản lý truyền thống tiền lời ít, thấy hiệu quả chậm. Vì vậy bọn sĩ tộc liền dựng lên công ty quản lý nông nghiệp. Từ việc thống nhất công ty với đất đai tiến hành quản lý và trồng trọt. Tiền tệ quốc gia từ từ thay thế tài sản cố định trở thành tiêu chuẩn cân nhắc thân phận.

Phổ cập biết chữ vỡ lòng, tố chất của dân Tống cũng được nâng cao. Cũng kéo đến việc nghề cần có bằng cấp. Muốn tham chính thì tham gia khoa cử. Muốn làm thương nghiệp, phải đi học đại học. Đồng thời đạo đức Nho gia cũng không bị vứt bỏ, các tư tưởng kính già yêu trẻ vẫn được ràng buộc hành vi và chế độ trong cuộc sống hằng ngày của người dân như cũ, cũng là tiêu chuẩn để chế định luật pháp tham khảo. Cho nên cũng không xuất hiện xã hội đương đại, vì bảo vệ quyền lợi của tội phạm mà tạo ra luật pháp hoang đường làm cho dân thường bị tổn hại.

Quốc phòng được đẩy mạnh, căn cứ vào đạo lý binh không đánh thì nguy hại cho tinh thần, mấy năm một lần, Đại Tống sẽ tiến hành chiến tranh xâm lược quy mô nhất định với bên ngoài. Lúc cấm quân trở thành bá chủ lục địa, hạm đội Hàng Châu đã trở thành vương giả trên biển, thực lực quân sự với chế độ quân sự của Đại Tống khiến tất cả các quốc gia trên Trái Đất đều sợ hãi.

Nhiều năm như vậy, Âu Dương kỳ thật vẫn giữ một chuyện, đó chính là thành công chuyển biến sức sản xuất cường đại của Tống Triều thành thực lực tổng hợp của Tống Triều.

...

" Ngươi là nha dịch đến từ một ngàn năm sau?"

Triệu Ngọc hỏi.

"Ừ... Chính xác là tiểu đầu mục trong nha dịch."

Âu Dương trả lời.

" Một ngàn năm sau?"

" Hẳn là như vậy."

Âu Dương bấm đầu ngón tay nói.

" Ngươi cho rằng phu nhân nhà ngươi là đứa ngu ngốc à?"

" Được rồi, thật ra là ta đêm nằm mộng mỹ nữ Vu sơn, sau khi mây mưa thì nàng nói cho ta biết, Tống sắp bị Kim diệt vong."

" Hừ không bức ngươi còn lâu mới nói thật. Giống như ngươi nói, suy nghĩ trong tưởng tượng cũng không cho phép, buổi tối phạt ngươi đóng lương thực gấp đôi."

" Phu nhân, ngươi mang bầu, chúng ta phải khắc chế, phải nhẫn nại."

" Chúng ta đầu tiên nói trước, ngươi nếu dám xằng bậy ở bên ngoài, đừng trách ta không khách khí."

" Dạ, bệ hạ. Chúng ta vẫn nên dùng bữa trước đi."

Âu Dương nói:

" Hôm nay là gà mái...."

" Nôn..."

Triệu Ngọc phun ra một ngụm nước chua nói:

" Ta đã ăn gà mái bốn tháng rồi."

" Vì đời sau."

" Vài ngày trước Lương Hồng Ngọc tới Đông Kinh, có tới tìm ngươi hay không?"

" Tuyệt đối không có."

"Ừ, dùng bữa đi."

" Báo"

Trương Tam quấy rầy hai người:

" Đại nhân, Chu Hi ngươi muốn tìm đã tìm được."

"Bịa cái lý do, đem cửu tộc nhà hắn đưa ra biển."

"Dạ"

Trương Tam rời đi.

Triệu Ngọc buồn bực hỏi:

" Ngươi vì sao lại có thù hận như vậy với một người chưa từng gặp mặt?"

Âu Dương hỏi ngược lại:

" Ta nói ra ngươi sẽ tin sao?"

" Sẽ không"

" Vậy chẳng phải là không cần phải bàn đến nữa sao."

Trung Quốc có thể phát triển trở thành ra sao? Cũng không ai biết. Nhưng ít nhất có thể miễn trừ hai lần bị ngoại tộc xâm lược tiêu diệt. Âu Dương cũng không biết bởi vì hiệu ứng bươm bướm, thế giới sẽ biến thành như thế nào. Nhưng chuyện nên làm đều đã làm. Cho dù tương lai dân tộc Trung Hoa không cách nào đứng vững vàng trên đỉnh của thế giới, đó cũng là do sai lầm của người đời sau.

(Hiệu ứng bươm bướm: (tiếng Anh: Butterfly effect) là một cụm từ dùng để mô tả khái niệm trong lý thuyết hỗn loạn về độ nhạy cảm của hệ đối với điều kiện gốc (sensitivity on initial conditions). Vốn được sử dụng ban đầu như một khái niệm khoa học đơn thuần, hiệu ứng cánh bướm sau đó đã được nhắc đến nhiều lần trong văn hóa đương đại, đặc biệt là trong các tác phẩm có đề cập tới quan hệ nhân quả hoặc nghịch lý thời gian.Hiểu đơn giản là chỉ một thay đổi nhỏ (như con bướm vỗ cánh) có thể dẫn đến những sự biến đổi lớn lao.)