[Đồng Nhân Hunter] Thiên Tuế

Chương 33: Quen thân




“Có thể đến gần quan sát không?” Tôi hỏi

Mấy người đã mời tôi đến xem xét đàn dương cầm, tôi không đến gần thì sao có thể làm được. Sau khi Kuroro ngầm đồng ý và Salnark mỉm cười đáp ứng, tôi đi đến cạnh đàn dương cầm

Mười ngón xẹt qua chiếc đàn lạnh lẽo, không thấy linh lực dao động, cũng phải, nghe nói trừ bỏ ‘Di Dạ Địch’ là được lưu ở trong tộc, những thứ còn lại, tộc nhân chúng tôi chưa bao giờ tìm thấy, không có dấu vết của linh lực lưu lại cũng là bình thường, ngón tay của tôi chưa chạm vào chiếc đàn, định mở ra……

Không khí thay đổi, có điểm giống như bão táp trước yên tĩnh, tôi cúi đầu nhìn bàn tay vẫn chưa chạm đến đàn, thì ra là thế, tôi thu hồi hai tay, quy củ đặt trước bụng.

“Quả là thật.” Tôi cấp ra đáp án sau khi xem xét, như vậy kế tiếp bọn họ muốn làm gì?

“Không đàn một khúc sao?” Shalnark mỉm cười mời, tựa hồ khi có hắn ở, Kuroro luôn lựa chọn trầm mặc, dù sao lời nói Shalnark hơn phân nửa cũng đều là ý của hắn.

“Mọi người…… thật sự muốn nghe?” Tôi mỉm cười hỏi, họ chắc chắn rằng tôi sẽ không biết hoặc là không dám dùng khúc này làm gì bọn họ sao?

“Thiên Tuế có cố kỵ gì sao?”

“Không có” Tôi lắc đầu, mấy người dám nghe tôi đương nhiên dám đàn, chỉ là ”Mọi người ai dạy tôi chơi đàn dương cầm?”

…… Một trận gió thổi qua, ở đây không người phản ứng.

“Mọi người cũng không biết chơi đàn dương cầm sao?” Tôi hỏi lại, xem hiện trường phản ứng chẳng lẽ bọn họ đều cho rằng tôi nhất định sẽ biết chơi đàn dương cầm sao? Tôi thật muốn cười to một hồi, nhưng mình đang ở dưới mái hiên nhà người ta, không thể quá mức làm càn.

“Cô nói cô không biết chơi đàn dương cầm?” Shalnark cười cứng ngắc.

“Sẽ không, trừ bỏ ống sáo, tôi không chơi được nhạc khí nào cả” Cho nên về sau nếu tìm được đàn violon và thụ cầm, không cần đi tìm tôi, tôi xác định vững chắc là sẽ không biết chơi, hơn nữa ống sáo này cũng là bởi vì bản xonat của Ma vương mới học”Mọi người nếu muốn nghe, tôi có thể dùng ống sáo để thổi.”

Nói xong này đó, tôi thật cẩn thận về lui về phía sau vài bước, sợ bọn họ thẹn quá thành giận liền toàn thể xông lên. Shalnark liếc Kuroro một cái, hẳn là đang hỏi hắn ý kiến đi.

“Tiểu thư Thiên Tuế, gia nhập bang Ryodan đi!” Trầm mặc thật lâu sau, Kuroro bỗng nhiên toát ra những lời này.

A? Tôi biết chuyện tôi biết chơi bản xonat của Ma vương sẽ làm bang Ryodan cảm thấy tôi là một cái tai hoạ ngầm, một tai hoạ ngầm mà bọn họ không nắm trong tay, có lẽ một ngày nào đó sẽ tạo uy hiếp cho bọn họ, nhưng trong tình huống bọn họ còn chưa hoàn toàn nắm chắc có thể giết chết được tôi, tôi nghĩ khả năng tôi thành đồ cất chứa trở thành của bang Ryodan là rất lớn, chỉ là không nghĩ rằng sẽ bị yêu cầu gia nhập bang Ryodan, hình như bọn họ không thiếu người đi, cũng không có nghe nói bang Ryodan muốn mở rộng trở thành 14 người đâu?

“Mấy người cũng không thiếu thành viên, hơn nữa tôi không thể giết người.” Tôi cũng không tin là hắn không biết chuyện này.

“Cho nên, hy vọng tiểu thư Thiên Tuế cô trở thành dự khuyết của bang Ryodan.”

Dự khuyết? Nghĩa là ai chết là tôi thay người đó sao, mặc kệ! Nếu là cất chứa thì tôi khả năng còn có thể trở thành cái bài trí, một khi làm dự khuyết thì tôi xác định vững chắc là sẽ không bị để đó không dùng, tôi mới không cần đến lúc đó bang chủ ra lệnh một tiếng, nhìn trúng cái gì là chúng tôi phải chạy đông chạy tây chém giết, mệt chết.

“Mọi người đều đồng ý?” Tôi nhìn mấy tên chưa biết tôi không quá đồng ý, cho dù là từng gặp qua của tôi cũng không có thái độ đồng ý, dù sao hồi trước hơn phân nửa tôi đối với chuyện chiến đấu tránh được nên tránh, hẳn là bọn họ cũng sẽ không cho rằng tôi mạnh.

“Thiên Tuế cô có thể nghĩ biện pháp làm cho bọn họ đồng ý!” Shalnark cười tủm tỉm chen vào nói.

Tôi làm cho bọn họ đồng ý? Đơn giản là đánh một trận, triển lãm thực lực một chút, nếu có thể đánh chết tôi thì đương nhiên là không thể tốt hơn, cho dù hiện tại tôi bị yêu cầu gia nhập, nhưng tôi nghĩ cũng chỉ là tạm thời đi, mặc dù Morris không thể nói nữa chữ, đối thoại giữa tôi và hắn cũng khá mập mờ không hiểu rõ, nhưng Shalnark sao có thể không đoán được đại khái, ít nhất tôi dám khẳng định bọn họ dĩ nhiên biết được thủ khúc này trừ tôi ra, người khác cũng có thể bằng vào riêng một thứ gì đó để khống chế, xem ra phòng ngừa chu đáo của tôi đã không uổng phí.

“Tôi cũng có một ý tưởng, tôi nghĩ tôi là không có khả năng gia nhập bang Ryodan” Tôi dừng một chút, chống lại cặp mắt đen sâu như hồ nước của Kuroro “Đối với anh, bang Ryodan là trách nhiệm, là không thể chấp nhận bị uy hiếp hoặc là tiêu diệt, nhưng đối với tôi, nó là cái lồng, tôi không thích bị người quản lý ép thúc, đồng dạng, cũng không thích quản lý ép thúc người khác, tôi chỉ muốn một cuộc sống tự do an nhàn, cho nên chi bằng tôi và mọi người xác nhận một loại quan hệ khác để cam đoan của tôi vô hại?”

“Quan hệ gì?” Kuroro hỏi, có chút hiếu kỳ.

“Anh trai.” Tôi hơi xoay người, cười sáng lạn với Shalnark, đây là đề nghị của tôi, không biết là bọn họ có nhận hay là cự tuyệt. Nhưng tôi vừa gọi như vậy, tầm mắt của mọi người ở đây đều tập trung vào Shalnark, Ubogin lại trực tiếp hỏi ra nghi vấn.

“Cô làm sao mà biết được?” Shalnark rất ngạc nhiên, chuyện hắn là con của Morris chỉ có một mình bang chủ biết mà thôi.

“Hắn nói cho tôi biết.” Trên thực tế, sau khi gặp Morris, tôi biết vận mệnh của mình sau này sẽ có chút hỗn loạn cho nên có đi tra một ít chuyện, trong đó có chuyện về quan hệ giữa hắn và Shalnark làm cho tôi hoài nghi, không nghĩ tới sau khi tra lại biết được tôi và Shalnark là anh em cùng cha khác mẹ, mặc dù có một anh trai để làm nũng đương nhiên là tốt, nhưng nếu là Shalnark thì khẳng định sẽ không đem quan hệ như vậy để vào mắt, tôi đương nhiên sẽ không ngốc đến mức đi chủ động nhận họ hàng, nhưng hiện tại phải lợi dụng tầng quan hệ này, kết quả như thế nào…… trời biết.

“Trước sáu tuổi, tôi sinh ở Meteorcity, chỉ là về đoạn trí nhớ kia tôi hoàn toàn không có, cho nên, trong mắt mọi người có lẽ không có cái gọi là thân tình nhưng nó vẫn có thể trở thành thứ ràng buộc tôi, như vậy, đối với ý nghĩ này của tôi, mọi người quyết định thế nào?” Tôi bổ sung xong liền hỏi Kuroro, nếu họ đồng ý, thì chuyện có giúp bang Ryodan cướp này nọ hay không chính là vấn đề cá nhân tôi

“Vấn đề này chỉ cần Shalnark đồng ý là được.” Kuroro đem quyền quyết định giao cho Shalnark, dù sao cũng là chuyện thân nhân của Shalnark, giao cho chính hắn quyết định là rất bình thường.

Thật sự là giảo hoạt! Nói là để Shalnark quyết định, trên thực tế về sau nếu là lật mặt nhau thì tôi cũng không thể nói gì hơn, dù sao bọn họ những người khác từ đầu tới đuôi cũng không hề có hứa hẹn gì.

“Đương nhiên không thành vấn đề.” Shalnark mỉm cười.

Lại một tên hồ ly!

Quên đi, hắn có kế Trương Lương, tôi cũng có quá tường thê, xem tôi đi từng bước một thẩm thấu vào bên trong tổ chức của mấy người đi! Để tránh kết cục bi thảm bị móc ánh mắt về sau, lần này nói gì tôi cũng phải chủ động chút, tránh phương pháp đánh nhau là ưu tiên.

“Như vậy, Thiên Tuế cô ở đây một đoạn thời gian cùng Shalnark học đàn dương cầm đi.”

Nhìn mọi người rời đi này đại sảnh, nơi này cuối cùng chỉ còn tôi và Shalnark hai người.

“Như vậy, học đàn dương cầm đi.” Shalnark hưng trí bừng bừng.

“……”[ đàn dương cầm sơ cấp nhập môn ]? Tôi đọc tiêu đề quyển sách mà Shalnark đưa, hắn muốn tôi học cái này sao?

“Anh cũng đọc này để học.”

Lười dạy thì cứ việc nói thẳng, không cần so đo, dù sao tôi cũng đã chuẩn bị đại lễ cho hắn.

“Em hiểu rồi” Tôi gật đầu, nhìn hắn định rời khỏi, vội vàng lên tiếng gọi trụ “Anh trai, chờ đã.”

“Chuyện gì?”

Chỉ bằng chuyện hắn từng không kháng cự cái ôm của tôi, hẳn là hắn vẫn là có ý muốn trở thành anh trai của tôi, cho nên……

“Trước lúc đến đây, em có hỏi qua Kuroro anh có ở đây không, hắn nói có, cho nên em có chuẩn bị một ít quà, mời anh trai phải đọc nghiêm túc nha.” Lúc đi, tôi có mang theo một cái túi, lấy ra bốn, năm quyển sách trong đó, đeo chúng nó đến tận bây giờ cũng thật nặng.

“Thứ này……”

[Làm thế nào để trờ thành một người anh trai tốt],[ Làm thế nào để xử lý quan hệ anh em],[ Anh trai tốt, anh trai xấu]…… Đây chính là quà sao? Không phải dùng để tra tấn hắn đấy chứ, rất nhiều quyển sách đều là về quan hệ anh em, nhìn qua có vẻ rất nhàm chán, hắn cũng không phải bang chủ, không phải sách nào cũng có thể ngon nghẻ đọc hết.

“Để tham khảo.” Sợ làm nghĩa vụ của anh trai nhanh quá khiến bắn ngược.

Vì thế trong tiếng đàn đứt quãng giống như tạp âm của tôi, Shalnark cũng ngồi ở một bên học tập làm anh trai.