Thiếu Hiệp, Lấy Ta Được Không?

Chương 21




Mặc dù Kim Nguyên Bảo kịp thời xuất hiện đã cứu ta một mạng, nhưng mà ta lại vẫn kiên trì không trở về cùng cậu ta, cố ý ở lại Ngự Phong sơn trang tiếp tục tham gia đại hội võ lâm. Vì thế, Kim Nguyên Bảo hết sức tức giận.

"Ngươi có biết ở lại nguy hiểm cỡ nào hay không?"

"Có ngươi ở đây, có thể có nguy hiểm gì?" Ta mặt dày nói.

"Ngươi!" Cậu ta dừng một lát, giọng nói chợt hoà hoãn lại: "Ngươi muốn gặp Võ Lâm Minh Chủ như vậy sao?"

Còn không phải là vì ngươi! Chỉ là Kim Nguyên Bảo hay xấu hổ như vậy, lời này không thể nói với cậu ta, vì vậy ta nói: "Đúng vậy, ta chính là muốn gặp Võ Lâm Minh Chủ, còn muốn gả cho hắn ta!"

Sắc mặt Kim Nguyên Bảo biến đổi, hồi lâu sau hỏi: "Chuyện này là thật?"

"Thật!"

"Không hối hận?"

"Không hối hận!"

Cậu ta cúi đầu, hình như tự hỏi cái gì, qua thật lâu, cậu ta ngẩng đầu lên: "Được rồi, nếu như ngươi kiên trì như vậy, liền ở lại đây đi."

"Thật?" Ta không thể tin được Kim Nguyên Bảo lại dễ nói chuyện như vậy.

"Chỉ là, ta có điều kiện."

Tiểu tử này cũng dám nói điều kiện với ta? Ta nói: "Ngươi nói đi, điều kiện gì?"

"Ta muốn ở lại bảo vệ ngươi."

Đây chính là điều kiện của Kim Nguyên Bảo? Trước mắt ta sáng lên, cậu ta ở lại ta liền có cơ hội tác hợp cậu ta và Tiểu Liệt! Cầu cũng không được!

Thật ra thì, đối với chuyện Kim Nguyên Bảo muốn lưu lại, vui mừng nhất còn không phải là ta, mà là các đệ tử phái Thanh Thương. Bọn họ vừa nghe nói Kim Nguyên Bảo muốn lưu lại, mỗi người đều vui như nhặt được tiền, đặc biệt là Hoắc Đạt, kể từ khi Kim Nguyên Bảo đánh thắng Phong Hỏa Môn, Hoắc Đạt liền coi Kim Nguyên Bảo thành đại cứu tinh phái Thanh Thương, gần như tôn thờ Kim Nguyên Bảo.

Dĩ nhiên, cũng có ngoại lệ. Toàn bộ phái Thanh Thương chỉ có mình Thanh Sơn thấy Kim Nguyên Bảo liền tránh, nguyên nhân là bộ quần áo Kim Nguyên Bảo mặc lúc lên đài cứu ta là đánh ngất xỉu Thanh Sơn rồi lột xuống từ trên người cậu ta. Thanh Sơn đáng thương mặc áo sát nách ở trong nhà xí nhiều canh giờ, thiếu chút nữa chết ngạt.

Nhưng dù như thế nào, ý kiến tất cả mọi người đều giống nhau: cuộc tranh tài kế tiếp do Kim Nguyên Bảo đại biểu phái Thanh Thương tham gia.

Hai đợt tỷ võ trước, đã tuyển ra sáu môn phái tham gia vòng thứ ba từ tất cả hai mươi bốn môn phái lớn nhỏ dự thi, sáu môn phái này theo thứ tự là phái Thanh Thương chúng ta, Ngự Phong sơn trang, Nga Mi, Thiếu Lâm, phái Sùng Sơn, cùng với cái bang toàn quái nhân Thiên Ma Cung.

Căn cứ tuần tự rút thăm lúc trước, thứ tự tỷ võ vòng kế tiếp là: trận đầu —— Thanh Thương với phái Sùng Sơn; trận thứ hai —— Ngự Phong sơn trang với phái Nga Mi; trận thứ ba —— Thiếu Lâm với Thiên Ma Cung.

Một ván của chúng ta, Kim Nguyên Bảo thắng rất dễ dàng, mới thời gian nửa nén hương, chưởng môn phái Sùng Sơn đã bị Kim Nguyên Bảo đá xuống đài. Còn trận thứ hai Ngự Phong sơn trang tỷ thí với Nga Mi không còn thuận lợi như vậy.

Không biết vì sao, hai vòng đấu trôi qua, Công Tôn Liệt vẫn chưa xuất hiện, tất cả đều là do đại đệ tử Ngự Phong sơn trang —— Trường Doãn xuất chiến thay. Tuy công phu của Trường Doãn cao, cũng không chịu được nhiều ngày tham chiến như vậy, vì vậy đối mặt với Trần Hồng, đại đệ tử phái Nga Mi thì ước chừng hai người bọn họ đánh tới gần tối, Trường Doãn mới may mắn thắng được.

Sau khi Trường Doãn thắng, bởi vì trời đã sắp tối, cho nên trận thứ ba —— Thiếu Lâm và Thiên Ma Cung tỷ thí, không thể không hoãn đến ngày hôm sau.

Theo như vài ngày tỷ võ này, Thiếu Lâm làm Bắc Đẩu võ lâm (ngôi sao sáng của võ lâm), thực lực chắc chắn rất mạnh. Nhưng là thực lực của Thiên Ma Cung cũng tuyệt không thể khinh thường, ở hai trận đánh gần đây nhất, Thiên Ma Cung hầu như là vừa vào sân, thực lực chân chính cũng còn chưa có bày ra, cũng đã giết chết đối phương. Làm cho mấy phái còn sót lại tất cả đều run sợ trong lòng, rất sợ kết quả đến phiên mình xui xẻo. Như vậy có thể thấy được, ngày mai Thiếu Lâm tỷ võ với Thiên Ma cung, tuyệt đối đúng là một cuộc ác chiến.

Nhưng là ác hay không có cái quan hệ gì đến ta đâu? Kể từ khi Kim Nguyên Bảo thay thế ta xuất chiến, đại hội võ lâm tựa như có lẽ đã không có quan hệ gì tới ta, mấy ngày nay ngay cả Hoắc Đạt cũng đều rất ít tới phiền ta, mà là xoay quanh Kim Nguyên Bảo.

Mừng rỡ thanh nhàn ta, quyết định nhân cơ hội này tìm cách thật tốt, làm thế nào tác hợp Kim Nguyên Bảo và Công Tôn Liệt. Bây giờ ở trong mắt ta, hai người bọn họ thật đúng là càng xem càng xứng, hai người không chỉ có gu quần áo giống nhau, vũ khí cũng là đao như nhau, nhìn lại vóc người tướng mạo, đừng nói thoạt nhìn còn rất có tướng vợ chồng . . . . . . Nói tóm lại, "cặp đôi trời sinh" theo lời Phu Tử nói, dùng trên hai người bọn họ là quá thích hợp rồi.

Nói đi cũng phải nói lại, muốn tác hợp hai người bọn họ, ít nhất cũng phải gặp mặt trước đã chứ? Nhưng cố tình Kim Nguyên Bảo vẫn bị Hoắc Đạt quấn không phân thân ra được, mà Công Tôn Liệt thì càng giống như biến mất trong không khí, đã chừng mấy ngày không thấy bóng dáng, rốt cuộc hắn đi đâu đây? Ta quyết định đi tìm kiếm.

Muốn tìm người ở trong Ngự Phong sơn trang to như vậy, thật có chút không quá dễ dàng, cho dù Công Tôn Liệt là Chủ Nhân nơi này, vẫn không có người hầu nào biết hiện tại hắn ta ở chỗ nào.

Đang lúc ta chuẩn bị bỏ cuộc, chợt nhìn thấy Công Tôn phu nhân dẫn mấy người làm, hùng hùng hổ hổ chạy về một hướng. Mặc dù gần đây ta rất sợ lão phu nhân cứ gọi ta nàng dâu dài, nàng dâu ngắn, nhưng là lòng hiếu kỳ cứ sai khiến ta, len lén đi theo.

Nhóm người Công Tôn phu nhân đi đến nơi ta cực kỳ quen thuộc, lại chính là hồ sen lần đầu tiên ta và Công Tôn Liệt gặp mặt. Ban đầu không thể quan sát cẩn thận chỗ này, hôm nay ta mới phát hiện thì ra chỗ này là cấm địa của Ngự Phong sơn trang, lối vào còn có biển cấm vào, cũng khó trách ban đầu Công Tôn Liệt ở nơi đó nhìn thấy ta còn rút đao khiêu chiến với ta.

Ta len lén đi theo vào, phát hiện bên hồ sen có một tòa biệt viện, sau khi đám người bọn họ đến, Công Tôn phu nhân liền hỏi thăm người giữ cửa: "Lão Phạm, trong mấy ngày này có động tĩnh gì không?"

Lão giả chậm rãi lắc đầu một cái.

"Ngày mai sẽ tìm ra ba phái mạnh nhất, nếu lúc này Liệt nhi còn không xuất quan, trận chung kết chắc chắn sẽ xảy ra chuyện! Không được, ta phải vào xem một chút!" Công Tôn phu nhân mặt lo âu muốn đi vào, lại bị người giữ cửa ngăn cản.

"Xin phu nhân nghĩ lại, giờ phút này Thiếu Trang Chủ đang lúc quan trọng, nếu như người đi vào phân tâm cậu ấy, chắc chắn làm cậu ấy tẩu hỏa nhập ma, tổn thương tới kinh mạch!"

Tuy Công Tôn phu nhân bị khuyên ở lại, nhưng vẻ mặt vẫn toát ra lo lắng, hỏi: "Theo ý kiến của ngươi, lần này Liệt nhi có thể độ quan không?"

Lão không nói, dùng tay làm dấu mời: "Phu nhân chớ hỏi nhiều, vẫn là mời trở về thôi."

Vài ba lời, đường đường lão phu nhân của Ngự Phong sơn trang liền bị ông lão giữ cửa này đuổi về, ta ở một bên quan sát một lúc lâu, cho đến lúc lão phu nhân đi xa, cuối cùng mới sắp xếp rõ ràng hết mọi chuyện.

Thì ra là Công Tôn Liệt không phải mất tích, mà là đang bế quan tu luyện trong biệt viện này, từ đoạn đối thoại vừa rồi có thể thấy được, lần bế quan này của Công Tôn Liệt hết sức quan trọng, cũng không có thành công tuyệt đối, nếu không mới vừa rồi lão phu nhân cũng sẽ không gấp gáp như vậy. Mặc dù ta rất muốn đi vào tìm hiểu ngọn ngành, nhưng là nghĩ đến lời vừa rồi của lão giả, ta quyết định hay là không vào đi quấy rối Tiểu Liệt, tránh cho xảy ra chuyện rắc rối gì.

Vậy mà, đang lúc ta xoay người chuẩn bị lúc rời đi, người giữ cửa chợt hét lớn một tiếng: "Người phương nào, lại dám lén xông vào cấm địa của Ngự Phong sơn trang ta!"

Không ngờ ta như thế này mà lại bại lộ, ta bị sợ đến vội vàng nghĩ đi ra giải thích, nhưng còn chưa có bước ra, liền nghe được trong sân trống trải vang lên tiếng cười như chuông bạc.