Thiếu Nữ Bệnh Thần Kinh

Chương 44: Hagrid bị bắt và lệnh đình chỉ Dumbledore




Dạo gần đây, chính xác thì từ hôm cụ Dumbledore và các giáo sư đột nhiên tổ chức một cuộc họp khẩn với nội dung bí mật.


Levy hay để Voldy ở lại phòng ngủ, một thân một mình đi đâu đó, khi về thân thể đặc biên mệt mỏi và hai bàn tay đều có những vết trầy xước ghê người, chỉ hôn Voldy triền miên một lúc rồi nhanh chóng lâm vào ngủ say.


Ngày hôm sau, Levy lại tiếp tục tình trạng như thế, khi hai người kết thúc nụ hôn thì Voldy rốt cuộc không chịu nổi mà lay lay Levy đang mơ màng sắp ngủ:


"Rốt cuộc mấy ngày nay em đã bỏ tôi ở đây rồi đi đâu vậy?"


"Ưm ~ nơi nào đâu Voldy của em, em chỉ đi học các thứ bình thường thôi mà..."


Levy mắt vẫn nhắm nghiền, mơ mơ hồ hồ nắm lấy tay mềm của Voldy bên cạnh xoa xoa, trả lời qua loa, lại sắp đi vào mộng đẹp lần hai.


Voldy lấy tay lay mạnh hơn. Trực giác cho hắn biết cô đang giấu hắn một chuyện rất lớn, một chuyện mà có thể sẽ khiến cả hai bọn họ gặp phải việc không hay.


Trước đó Voldy đã từng có linh cảm rất mãnh liệt, chính là lúc hắn ngửi được loại mùi khó chịu chỉ có của loại sinh vật kia bám trên người Levy ngày ấy.


Nhưng một hồi lại bị Levy làm cho phân tâm, nên không có ngồi nói chuyện nghiêm túc với cô được một lần.


Levy bị Voldy lay mạnh, hơi khó chịu nhíu mày một chút, nhưng sau đó thở dài một hơi, mở to đôi mắt vẫn còn vương một chút mệt mỏi, chống người lên tựa vào thành giường phía sau, kê thêm một chiếc gối cho êm, túm lấy Voldy ôm vào lòng.


Levy dễ chịu xoa xoa da Voldy nhà mình. Cũng chịu thôi, giờ cô đã sắp 13 tuổi, thân thể phát triển mạnh, đã cao hơn cái cơ thể vĩnh viễn 60 xen ti mét của hắn nhiều, nên lúc Levy ôm hắn vào trong lòng cảm giác rất chi là vừa tay.


Rốt cuộc cũng vào chuyện chính.


Levy hiếm khi có gương mặt nghiêm túc và nói chuyện với Voldy thế này. Jessica gần đó đã bị cô ếm bùa ngủ ngay từ khi cuộc nói chuyện bắt đầu, đảm bảo không nghe được gì cả.


"Voldy này, hẳn là anh biết anh không phải là mảnh hồn duy nhất của "hắn" mà phải không?"


"Biết"


Voldy nhỏ trả lời, đôi mắt có đồng tử màu đỏ giây phút ánh lên cái gì đó không rõ.


Có lẽ là...một chút âm u?


Ha...


Voldy cười dễu trong lòng, hắn lại đi nổi lên ý nghĩ muốn giết hết những "hắn" còn lại là tại sao?


Hắn biết người cô thực sự muốn gặp nhất là "hắn" - một hắn thực sự với linh hồn hoàn chỉnh nhất.


Nói thật, hai người bọn họ ở bên nhau chính là một cái chớp nhoáng. Trong lòng thì hắn đã xác định là yêu cô, tuy nhiên thì vẫn chưa tới mức không thể rời xa.


Điều hắn thắc mắc lúc này chính là Levy thật sự động lòng với hắn sao?


Hay là xuất phát từ chút áy náy và rung động nho nhỏ đối với "hắn" mà không nỡ làm hắn đau lòng đây?


Voldy ngắm lại một lần người con gái mình yêu, bàn tay nhỏ không biết vì sao đưa lên, nhẹ nhàng trượt trên da mặt và cổ của cổ, mô tả một lượt hình dáng của Levy trong lòng.


Cô gái này, đem lại cho hắn cảm giác thân thuộc vô cùng, như thể hai người đã ở bên nhau từ rất lâu rất lâu về trước, phần quen thuộc này đóng vai trò rất lớn trong quá trình Voldy hay thật sự là một phần của Voldemort độc tài, dễ dàng cởi bỏ cảnh giác, tới đến yêu cô.


Rốt cuộc em là ai Levy?


Tôi không tin em chỉ là một cô bé người cá như vậy, đôi mắt em bộc lộ rất nhiều điều em biết không, em khiến tôi trầm luân trong đó.


Tôi chỉ biết...


Tôi rất thích em Levy...


Nếu thực sự em đã muốn tìm lại "hắn" đến như vậy, tôi sẽ giúp em, đi thêm một đoạn...


"Tôi muốn hỏi em một chuyện"


Voldy thở khe khẽ, mở miệng.


"Ừm?"


Levy nhìn thẳng vào mắt người trong lòng, không nhịn được ấn lên ấn đường của hắn một nụ hôn mềm mại.


Cô cảm thấy rất thích rất thích mảnh linh hồn này của Tom. Thích tới nỗi muốn giữ hắn ở lại bên mình mãi mãi.


Thậm chí cô còn có ý định, sau này khi cô thu thập đủ các mảnh của Tom, cô sẽ len lén giữ lại hắn, chỉ hợp nhất những người kia mà thôi, hẳn thiếu hụt một mảnh nhỏ xíu như Voldy, chắc cũng không sao đâu đúng không?


Levy biết mình đang ích kỷ và chính cô còn vương nợ Tom cần trả lại, nhưng cô thực sự đã đầu hàng trước phần ích kỷ sinh ra bởi cảm xúc chân thật của mình.


Cô thì cũng không biết bản thân có phải là đã yêu hắn không. Nhưng cô biết bản thân đã không thể để hắn biến mất và trở thành một phần máu thịt của "hắn" - người mà sau bao nhiêu năm cô vẫn chưa thực sự nhận thức được tính cách thực sự trong linh hồn - và mất đi toàn bộ kí ức, cảm xúc khi ở bên cô.


Cô thực sự không muốn.


Tom hẳn sẽ tha thứ cho cô chứ nhỉ?


Không thì sẽ tha thứ và ban ân cho người đã hồi sinh "hắn", đúng không?


Xin lỗi Tom...


Levy lại tổn thương cậu rồi...


Xin lỗi...


"Em thực sự muốn gặp lại "hắn" đến vậy sao?" đến mức...không cần một linh hồn...là...hắn sao?


Voldy hỏi ra, giấu diếm một nửa còn lại trong lòng, chờ đợi câu trả lời.


"Đúng vậy, em nhất định phải tìm lại cậu ấy!"


Levy nghĩ rằng, thôi thì để đến phút cuối rồi mới nói cho hắn biết là hắn sẽ vĩnh viễn là người bên cô, bầu bạn bên cô tới thiên hoang địa lão. Rốt cuộc thì, lời nói đêm hôm hai người xác định quan hệ ấy, không phải là cô nhất thời nóng đầu mới nói ra.


Voldy à, em sẽ mãi mãi ở bên anh, anh kiên nhẫn đợi em nhé?


"Vậy sao..."


Voldy nhìn Levy một lúc lâu, cố đè lại chút chua xót cùng chút khát máu trong người, hắn chung quy không muốn làm cô buồn đấy thôi?


"Vậy tùy em vậy, nhớ cẩn thận đó, có gì có thể cần tôi giúp thì hãy nói tôi đấy!"


Đúng vậy, hãy nhờ tôi, tôi bằng lòng hợp lại và đưa "hắn" trở lại cho em, em nhé...


Nói xong câu tưởng chừng hời hợt như mọi ngày, Voldy hôn nhẹ môi Levy như chúc cô ngủ ngon, tiến vào hộp đựng và yên lặng.


"Ừm ~"


Levy đáp.


Nghĩ là Voldy thật ấm áp, thật rất hiểu cô. Vậy là cô có thể yên tâm làm nốt những công việc phải làm rồi...


Levy tắt đèn ngủ, nằm xuống giường, mắt mở to.


Mấy ngày nay, cô mệt mỏi đều là có lí do.


Hargid vài hôm trước sau khi Hermione bị hóa đá liền bị người của bộ pháp thuật đưa tới Azkaban tạm giữ lại, vì lo sợ ông ấy dính líu tới vụ này như năm mươi năm trước. Còn cụ Dumbledore thì bị Lucius Malfoy - cha của bé Draco - bức ép thi hành lệnh đình chỉ chức hiệu trưởng của cụ.


Sự kiện này như một viên đá ném vào mặt nước tĩnh lặng, như đổ thêm dầu vào lửa. Tình hình của Hogwarts mấy ngày gần đây thực sự rất rất hỗn loạn.


Học sinh bất an, học sinh và người nhà ý kiến đóng cửa trường học phù thủy,...


Tất cả cuốn những giáo sư và mọi người ở đây vào một vòng xoáy hỗn loạn cùng cực, bản thân Levy cũng bị cuốn vào do ý định từ khi mới xuất đã chính là nhúng sâu vào sự kiện, giờ không thể thoát ra nữa.


Mấy nay cô chính là đi xuống Hồ Đen, cố tìm cánh cửa thứ hai vào được căn phòng bí mật đó. Cô nhớ rõ căn phòng được đặt dưới một căn nhà vệ sinh, là nơi cần có nước cung cấp đến. Với lại lúc xem "Harry Potter", cô thấy địa thế ở đó chính là rất sát với mặt đất, tiếp giáp nguồn nước.


Mà nguồn nước lớn nhất của lâu đài Hogwarts chính là Hồ Đen, chắc chắn sẽ có một lối thông vào trong đó, Levy tính dựa vào đó để vào trong căn phòng bí mật, là đường vào cũng là đường tẩu thoát chắc chắn và kịp thời.


Phải nói rằng trong quá trình bắt lấy mảnh hồn thứ hai Levy chắc chắn sẽ mang theo hộp chứa linh hồn.


Cửa vào chính thức thì vào khoảnh khắc Harry mở ra sẽ bị phá hủy. Mà theo nguyên tác, con phượng hoàng Fawkes sẽ xuất hiện trong căn hầm. Nó là một con phượng đã đi bên cụ Dumbledore suốt bao nhiêu năm, trước đó thì không biết đã chết đi và trùng sinh lại biết bao nhiêu lần. Levy không tin nó sẽ không cảm nhận được điều bất thường tới từ cô và điều này sẽ gây bất trắc cho cô rất lớn.


Nên cô sẽ rất cần một lối thoát an toàn, để sau khi xong tất cả, có thể theo đó im hơi lặng tiếng rời đi và phượng hoàng thì không thể ở dưới nước quá lâu được.


Levy thở dài một hơi.


Cảm thấy sắp tới cô sẽ làm phải rất nhiều việc.


Không lâu sau đó ngủ rồi...


Voldy lúc đó bay ra khỏi hộp, nhìn Levy cả đêm không ngủ, trong lòng suy nghĩ rất nhiều thứ...


----


Gỗ: đọc đến đây, hẳn mọi người đã biết tại sao tôi lại nói couple là Tom + Voldy x Levy rồi chứ?


Và hẳn là các bạn đã linh cảm được người sẽ bị biến mất là ai. Tôi mặc kệ các bạn có đoán được hay không. Tôi chỉ muốn nói.


Nữ 9 hiện tại chưa thực sự yêu Voldemort, hay nói đúng hơn là yêu "hắn" - con người thật của hắn (Voldy) . Mà tôi thì không tôn sùng loại tình cảm không thuần khiết ấy, ngay cả là giành cho mảnh linh hồn của nam 9 cũng không được.


Tới đây tôi liền bật mí cho các bạn hướng đi tương lai sắp tới. Levy sẽ phải trải qua hợp hợp tan tan liên tục với các mảnh hồn ấy, cho đến khi hiểu hết được con người của nam 9, thì hai người mới chính thức ở bên nhau.


Nên đừng ai quá đau lòng nhé, chỉ rất đau thôi hihi :)))


Hi vọng các cô đọc xong vẫn yêu quý bộ truyện này! 😊😊


Thân ái,


Gỗ.


Chương sau:


Chap 45: Thanh toàn cho em