Thời Kỳ Khát Vọng Của Thiếu Niên

Chương 1: Một buổi chiều chủ nhật nào đó, tinh thần rất tốt (1)




Hà Tống dựa vào ghế sô pha nhìn vào màn hình TV, thoạt nhìn rất là chăm chú.

Chiều chủ nhật, tivi đang phát lại chương trình gì đó của hai ngày trước, thỉnh thoảng tuôn ra âm thanh kỳ quái.

Tuy rằng đã cuối hè, nhưng nhiệt độ ban ngày vẫn còn rất cao.

Trong căn phòng nhỏ hỗn loạn, tiếng điều hòa cũ kỹ phát ra âm thanh ông ông vù vù.

Phương Tử Cách ngồi ở trong ***g ngực của hắn, khó nhịn mà vặn vẹo.

Ngón tay Hà Tống ngắt núm vú nhô lên từ bên trong chiếc áo may ô, dường như đang chán chường mà rà qua rà lại.

Bóp chặt thứ ở dưới quần đã sớm cứng rắn của Phương Tử Cách.

Trên thân thể trắng như tuyết của cậu chỉ khoác một cái áo may ô mỏng manh, còn lại không mặc thêm bất cứ thứ gì cả. Phô ra hai cái chân thon dài, dựa lưng vào người Hà Tống, chỉ cần Hà Tống cúi đầu xuống là đã có thể nhìn thấy được biến hóa của cậu.

“Cậu có phải là đồ biến thái không đấy, thích được người khác chơi núm vú như vậy.”

Rõ ràng là bị cậu cưỡng bách!

Nhưng mà câu nói như thế này, Phương Tử Cách không dám nói ra khỏi miệng.

Hà Tống đem núm vú kia của cậu nhéo kéo lên, dùng sức bấm một cái.

Phương Tử Cách bị đau, lớn tiếng kêu lên thảm thiết, lại còn nghe được tiếng cười nhạo của Hà Tống.

“Kêu thật *** đãng.”

Phương Tử Cách không dám phản kháng lại, chỉ đành ngậm lấy nước mắt nhẫn nại.

Bắt đầu từ năm thứ hai của cao trung, học cùng một lớp, đã bị Hà Tống nhìn trúng cũng được một năm.

Mỗi ngày đợi có cơ hội lại liền táy máy tay chân, đặc biệt là yêu thích chơi đầu nhũ của cậu.

Đáng giận hơn là chính mình lại có phản ứng, vừa đau vừa tê đồng thời lại có cảm giác ngứa ngáy. Thể hiện trực tiếp qua việc phân thân đã đứng thẳng lên, làm cho Hà Tống chơi càng lúc càng hăng hái. Hai đầu nhũ dưới sự nhào nặn không ngừng của hắn, trở nên phì nộn giống như thiếu nữ, mềm mại, còn có cả màu hồng phấn.

Chơi đầu nhũ còn chưa đủ, còn muốn nhét đồ vật vào trong hậu huyệt của cậu.

Cưỡng ép thanh lý rửa ruột cho cậu, lại chen vào một đống thuốc bôi trơn, rồi lại nhét một đống thứ đồ chơi kỳ kỳ quái quái vào bên trong hậu huyệt, còn không cho phép tùy tiện lấy ra.

Thậm chí còn nhét love egg vào đó khi cậu đi học.

Sau đó ở bên trong nhà vệ sinh của trường học, Hà Tống đem phân thân của mình lần đầu tiên đâm vào hậu huyệt của cậu.

Nhờ hắn ban tặng, hiện tại Phương Tử Cách đã mẫn cảm đến mức chỉ cần hắn sờ một chút, đầu nhũ liền cứng lên, bên trong hậu huyết liền trở nên ẩm ướt —— Hà Tống nói cậu là tiểu tao hóa trời sinh, chuyên môn bị chọc giẹo đàn ông.

Cũng không ngẫm lại là do ai làm hại?

Cho đến nay Phương Tử Cách cũng không thể nghĩ ra được tại sao Hà Tống lại nhìn trúng mình.

Hà Tống cao to tuấn tú, cỗ tà khí trời sinh càng làm cho mị lực của hắn tăng thêm gấp bội, đối với giới nữ cũng ôn nhu che chở, không biết có bao nhiêu cô gái phí hết tâm tư muốn bò lên giường của hắn.

Người tối tăm quái gở như Phương Tử Cách, tướng mạo cũng giống như những nam sinh phổ thông bình thường khác, rốt cuộc là làm thế nào lại lọt vào mắt của hắn?

“Đang nghĩ cái gì đó?” Hà Tống cắn một cái vào lỗ tai của cậu, bất mãn hỏi.

Ngón tay dùng sức gảy một chút lên phân thân đã thẳng đứng của cậu.

“Đau…!” Phương Tử Cách cau mày nhẹ giọng nói.

“Hôn tôi.”

Phương Tử Cách xoay mặt lại hôn lên cằm của hắn một cái, sau đó đi lên môi của hắn.

Hà Tống không mở miệng ra, cậu không thể làm gì khác hơn là lè lưỡi liếm môi hắn, cố tình hàm răng của người này cắn chặt hết mức, một bộ dáng dấp như là liệt nữ trinh tiết.

Phương Tử Cách không thể làm gì khác hơn là hé miệng, duỗi đầu lưỡi ra, nhìn hắn như đang đưa ra lời mời.

Hà Tống sẽ chờ cậu làm như vậy, cúi đầu ngậm đầu lưỡi kia vào, nâng đầu cậu lên hôn sâu làm cho cậu không kịp hít thở.

Chờ hắn hôn xong, Phương Tử Cách lại giống như bị hắn dùng đầu lưỡi cưỡng gian, đôi môi không khép lại được, khóe miệng còn lưu nước miếng, thở hổn hển.

“Ngoan, lấy cây gậy lớn của lão công ra nào.” Hà Tống ghé vào lỗ tai cậu nói.

Phương Tử Cách đỏ mặt luồn tay vào đũng quần thể thao của Hà Tống, run rẩy đem vật cưng cứng ở giữa hai chân móc ra ngoài.

Vật to lớn kia vừa được ra ngoài đã thẳng tắp đính đính lên phía sau của Phương Tử Cách. Hà Tống ôm cậu lên, để cho mông của cậu cọ vào lão nhị của mình.

“Kẹp.”

Phương Tử Cách khép hai chân lại, phân thân của Hà Tống cùng với tinh hoàn đều được bao lại, từ giữa khe hở hai chân cậu chỉ còn lộ ra đầu đỉnh mềm mại.

Hà Tống ôm eo cậu, đặt một tay sau gáy, một bên vận động vật giữa hai chân cậu, một bên tiếp tục nắm lấy đầu nhũ của cậu.

“Ừm… Ư…”

Phương Tử Cách có chút chịu không nổi —— hắn chỉ chơi một bên, bên kia ngay cả chạm cũng không thèm chạm vào.

“đầu v*… đầu v*…”

Hà Tống giả vờ như không nghe thấy.

Phương Tử Cách hết cách, đành kiên trì kêu lên: “Lão công…”

Hà Tống từng nói qua, ngoan ngoãn gọi lão công, mới chịu nghe thỉnh cầu của cậu.

“Hả?”

“…Bên kia… Cũng muốn…”

“Bên kia, muốn cái gì, nói rõ ràng lão công mới biết chứ.”

Phương Tử Cách nhịn xấu hổ xuống: “Núm vú bên kia… Muốn lão công… Nắm, xoa bóp…!”

Hà Tống hài lòng nở nụ cười: “Ngoan.”

đầu v* bị lạnh nhạt lập tức được âu yếm, Phương Tử Cách nhanh chóng rên rỉ.

Hai đầu nhũ đồng thời bị đùa bỡn giữa hai chân kẹp đại phân thân, đầu đỉnh phía trên thỉnh thoảng còn cọ qua cửa huyệt của cậu cả người lên trở nên khô nóng.

Cậu thẳng thắn mở hai chân ra, ôm lấy thân thể điều chỉnh góc độ, chủ động để cho cửa huyệt của mình cọ lên phân thân Hà Tống.

Cậu quên mất Hà Tống nói cậu phải “kẹp”.

Hai tay Hà Tống lắc lắc đầu nhũ của cậu: “Không đợi kịp? Muốn thịt heo bổng của lão công?”

“Ah…!” Lần này xoay làm cho cậu rất đau, cũng rất sảng khoái. Đỉnh phân thân của Phương Tử Cách chảy ra chất lỏng trong suốt, cậu cảm giác bên trong hậu huyệt của cậu cũng đã ướt đẫm.

“Không chịu kẹp chân, vậy thì tách tiểu huyệt *** đãng của cưng ra, để lão công làm cho cưng sướng một trận!”

Tong thanh âm của Hà Tống mang theo vẻ cương quyết, Phương Tử Cách sợ sệt, lại không thể chịu đựng được cơ thể đang ngứa ngáy.

Ngón tay không thèm nhìn tâm tình đang xấu hổ, bắt đầu cử động.

Cậu thuần thục mở rộng *** huyệt đã bị Hà Tống thao luyện đến mức đầy kinh nghiệm phong phú, đã sớm khát khao há miệng ra kia.

2 (H)