Thú Giới Trà Chủ

Chương 72: Xúc động khắp nơi




Sự khác thường của trùng tộc ngài trưởng thành làm cho trùng vương lười biếng hưởng thụ con dân cung phụng tức giận không thôi, tự mình dẫn dắt quân cận vệ và đầy đủ tinh thạch màu vàng xanh trong suốt xông lên không trung! Trùng vương lớn gấp đôi so với sâu lông bình thường có sức chiến đấu không thể coi thường, lập tức ngăn cản đám người Courson.

Thế lửa càng lúc càng lớn, chậm trễ 1 lát nữa thì càng ít cơ hội sống sót. Đừng nói hoàn thành nhiệm vụ mà chỉ sợ tới lúc đó bọn họ cũng bị đám lửa bao vây!

Môi trường của tinh cầu bị trùng tộc chiếm giữ  này rất giống địa cầu, cũng có ban ngày đêm tối, bây giờ khoảng sập tối, vốn ánh sáng khá âm u bị đám lửa chiếu sáng rực.

Đường Vũ ôm trùng vương mập ngồi ở trong cơ giáp phi hành, tình huống của nhóc mập không tốt lắm, hình như cũng bị đám lửa làm cho cử chỉ điên rồ, liều mạng cũng muốn bay qua chịu chết, liền thân thể nhỏ chưa trưởng thành của nó nhảy vào đống lửa chỉ sợ trực tiếp biến thành 1 món ăn trên địa cầu, ve sầu nướng vàng. Cũng may Đường Vũ còn có thể thông qua Thái Cực bát quái đồ mượn tinh thần lực cường đại, điều động lực lượng thần bí trong cơ thể, nếu không căn bản không ngăn nhóc béo vốn là trùng vương cao cấp lại được.

Đường Vũ nhìn nhìn trùng vương uy vũ đối diện chỉ huy thuộc hạ ngăn cản bọn họ, nhìn nhìn lại nhóc mập càng lúc càng mập trong lòng, trên bụng một tầng thịt như vậy, mặt cũng phồng như bánh bao, lúc chiến đấu chỉ biết trốn ở 1 bên giả bộ làm lá cây, cũng không ngẫm lại nào có lá cây đầy đặn như vậy! Có trùng vương như vậy chẳng trách chi trùng tộc này bị giết toàn tộc.

Lúc Courson nhìn thấy trùng vương của trùng tộc ngài lập tức hạ lệnh tất cả cơ giáp phi hành dùng tốc độ nhanh nhất bay đi, ý đồ bỏ lại trùng vương.

Phản ứng của trùng vương ngài cũng không chậm, lập tức đuổi kịp, còn lợi dụng ưu thế số lượng của trùng tộc chúng nó chặn kín tất cả đường đi của các thú nhân!

Không ngờ trùng vương ngài có chỉ số thông minh cao như vậy, có thể đoán trước đường đi của bọn họ! Vẻ mặt Courson nghiêm túc, đại não liều mạng hoạt động, muốn tìm được cách đột phá khốn cảnh trước mắt.

Đường Vũ có cảm giác giống như ngồi trên trời cao chạy như bay, chợt cao chợt thấp, có thể cam đoan không đánh nhau trực diện với trùng vương, nhưng không cắt đuôi được chúng nó, an ủi đáng giá duy nhất coi như chính là toàn bộ bọn họ vẫn đi tới hướng trung tâm của trùng tộc.

Nhưng thế lửa lan tràn rất nhanh, nhóm sâu lông không có năng lực bay lượn, còn có kén trùng đang ở giai đoạn tiến hóa chỉ có thể ở trong đám lửa giãy dụa kêu thảm thiết, có trùng tộc ngài tiến hóa tới hơn phân nửa bị lửa nướng cũng chịu không nổi, phá kén sớm chui ra, kết quả trưởng thành chưa đầy đủ nên cánh cũng không thể chống đỡ được thân thể cao lớn của chúng nó, vẫn như cũ khó thoát khỏi bi kịch bị hỏa thiêu.

Tình hình phía dưới rất thảm thiết, Đường Vũ có chút không đành lòng nhìn thẳng, mâu thuẫn thâm căn cố đế giữa các chủng tộc là không thể hòa giải, không phải mỗi 1 trùng tộc nguy hiểm đều có thể xuất hiện khác loại hữu ích với thú nhân giống như trùng vương mập như vậy, thú nhân không có khả năng bởi vì nhìn nhóm trùng đáng thương mà tiện tay nương tay.

Thời gian trôi qua từng chút, Courson vẫn không thể nghĩ ra cách đột phá cục diện bế tắc trước mắt như cũ, chiến sĩ thú nhân đã bắt đầu xuất hiện thương vong, hùng tộc ở vòng ngoài nhất nên tình huống thảm thiết nhất, năm con gấu bự đã chết 2 con, nếu không phải Carl dùng một chân của chính mình ngăn trở thì ngay cả Phi Âu cũng chết trong lần chiến đấu trước đó.

Đường Vũ thuận theo tâm tình phập phồng kịch liệt, làm cho Thái Cực bát quái đồ trong đầu vận chuyển càng thêm nhanh chóng. Rốt cục một cỗ lực lượng xuất hiện đúng lúc, tựa như sao kim tràn đầy tràn đang thiêu đốt trong hỏa đám cháy chỉ dẫn phương hướng đi tới!

“Đi bên này! Bằng tốc độ nhanh nhất tiến lên!”. Đường Vũ từ máy liên lạc trong cơ giáp Ares khuếch đại âm thanh rống to, sau đó ra hiệu Ares đi tới một chỗ trong đám cháy, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa.

Hành vi như vậy không khác tự sát nhưng tất cả thú nhân này không có do dự, dưới sự chỉ huy phối hợp của Courson theo trật tự tiến lên, mà trùng vương trùng tộc ngài và cận vệ binh không dám tới gần đám cháy, chỉ có thể nhớn nhác ở trời cao rít gào!

Khi các các chiến sĩ thú nhân biến mất không bao lâu thì đám cháy to hoàn toàn bao trùm cả tinh cầu trùng tộc, ngoại trừ trùng vương của trùng tộc ngài và cận vệ binh tạm thời cầm tinh thạch màu xanh vàng kịp thời thoát đi thì tất cả trùng tộc bị chết cháy, kể cả trứng trùng vừa mới sinh ra và tinh thạch quan trọng mấy chục đại trùng tộc ngài tích lũy.

Trùng vương ngài tàn nhẫn phát cuồng mấy lần, mang theo đám tàn binh ở ngoài không gian tinh cầu đợi mấy ngày, nghĩ muốn đồng quy vu tận với đối phương, nhưng đám thú nhân đáng ghét lại không có ai xuất hiện hết, không biết có phải cùng đồng tộc của nó cũng chết bên trong biển lửa rồi hay không, lúc này tinh thạch màu vàng xanh trên người chúng nó đã tiêu hao không sai biệt lắm, nếu không nắm chặt thời gian tìm được tinh cầu có thể sinh tồn thì chúng nó sẽ toi công chết ở trong vũ trụ.

Lại đợi thêm 1 ngày, trùng vương ngài và thuộc hạ của nó mới không tình nguyện rời khỏi, mà lúc này biển lửa bao phủ toàn bộ tinh cầu vẫn chưa tắt như cũ, nhìn từ xa ngoài không gian thì nó như 1 viên hằng tinh xinh đẹp mà nguy hiểm.

Lúc này thượng tá Simon vẫn chú ý hành động của đám người Courson, biết được tinh cầu của trùng tộc ngài tụ tập bị biển lửa hủy diệt, chỉ có trùng vương và mấy trùng tộc cận vệ binh trốn ra, mà đám người Courson lại không 1 ai xuất hiện!

Thượng tá Simon hoàn toàn mộng luôn rồi, ông không cách nào liên lạc được với tiểu đội chấp hành nhiệm vụ đặc thù, chẳng lẽ nhiệm vụ thất bại?

Trời ạ! Ông phải làm sao bây giờ? Đứa con duy nhất của tướng quân Hardman, con trai nhỏ được thương yêu nhất của gia tộc Quentin, người thừa kế có tiền đồ nhất của 1 trong chín đại  gia tộc ma thực Garfield, quan trọng nhất là Trà Trà – Đường Vũ mất tích kia! Bọn họ chết thì  tâm thượng tá Simon muốn lấy cái chết tạ tội đều có!

Tin tức quan trọng này lập tức bị ém nhẹm, ngoại trừ tướng quân Harman và công hội ma thực sư thì ngay cả gia tộc Quentin đều tận lực giấu diếm, đương nhiên điều kiện tiên quyết là nếu bọn họ có thể chắc chắn giấu diếm được!

Phủ đệ của tướng quân Hardman, mẹ của Ares vẻ mặt âm trầm nhìn tướng quân Hardman, ma thực cao cấp trong tay vừa mới ngưng kết ra bị gã bẻ gẫy, “Hardman! Nếu lần này con tôi chết thật thì tôi cho anh chôn cùng!”.

Tướng quân Hardman cũng là vẻ mặt lo lắng, đối mặt bầu bạn chính mình thì buồn khổ nói không nên lời, “Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, vật thần khí như vậy phải do con chúng ta tự mình đạt được, nếu không sẽ không có hiệu quả gì……..”.

“Tôi mặc kệ nguyên nhân là gì! Tôi chỉ muốn con tôi sống tốt!”. Lần đầu mẹ của Ares lộ ra biểu tình yếu ớt, cả người xụi lơ ở trên ghế nhìn tin tức trong quang não, trong mắt tràn đầy bi thương và lo lắng, “Hardman, tôi không muốn lại đối xử với Ares như vậy, nó còn là 1 đứa nhỏ……..”.

Tướng quân Hardman đi lên phía trước nhẹ nhàng ôm bầu bạn của chính mình, gật gật đầu, “Đều đã đi tới bước này, chúng ta chỉ có thể cầu nguyện vì Ares, anh tin tưởng thằng nhóc đó nhiều phúc mạng lớn, nghe nói Trà Trà cũng đi cùng, anh tin tưởng tiểu giống cái giỏi tạo ra kỳ tích kia nhất định sẽ  bảo vệ con của chúng ta”.

Trong căn phòng hoa lệ của chủ gia tộc Garfield ở chủ tinh cầu, tất cả thành viên gia tộc tập trung ở phòng khách, không riêng chủ gia mà còn có tộc trưởng chi nhánh gia tộc và các các trưởng lão đã mặc kệ chuyện gia tộc rất lâu rồi. Vẻ mặt của mọi người đều rất nặng nề, hơn nữa tộc trưởng đương nhiệm của gia tộc Garfield ngày thường ăn mặc cẩn thận tỉ mỉ, lúc này chẳng những tràn đầy vết nhăn nhúm mà ngay cả tóc cũng thoạt nhìn giống hai ngày không gội, giữa sảnh phòng chính là 1 hình 3D lơ lửng, giống như  1 quả cầu lửa bùng cháy, tản ra ánh sáng chói lọi trước cái chết.

“Năm ngày, không có tin tức gì, toàn bộ tàn binh của trùng tộc ngài đã rút lui”. Tộc trưởng gia tộc Garfield  âm u nói, trong giọng nói tràn đầy sắc thái mỏi mệt, từ khi nhận được tin tức mới nhất của Courson thì gã chưa từng ngủ, cả người cực mỏi mệt.

“Vậy tình huống hiện tại của Courson ra sao?”. Một trưởng lão trông coi Courson từ nhỏ cho tới lúc lớn run rẩy hỏi, lại nhận được câu trả lời là cái lắc đầu của cha Courson thì cả người run rẩy càng thêm lợi hại.

Một tộc trưởng chi nhánh của phân gia do dự nhịn không được hỏi, “Vấn đề người thừa kế gia tộc của chúng ta làm sao bây giờ?”.

Nghe câu hỏi như vậy thì nắm tay  của mẹ Courson đột nhiên siết chặt lại, móng tay sắc nhọn trực tiếp đâm vào trong lòng bàn tay, trên mặt lại lộ ra tươi cười lạnh lẻo, “Chú hai, chú cũng quá nóng vội, Courosn nhà chúng tôi còn chưa xác định là đã chết mà”.

Người phụ trách hội trưởng lão, người cầm quyền của gia tộc Garfield cầm gậy dộng dộng xuống mặt đất, “Charles, ngồi xuống! Anh đây là bộ dáng của người làm Nhị gia gia (ông nội) sao? Mang Lâm, con cũng đừng châm chọc Charles, nó nói cũng đúng, gia tộc nhà chúng ta 1 ngày không thể không có người thừa kế!”.

Mang Lâm mẹ của Courson há hốc miệng nhưng vẫn không dám phản bác lời nói của đại trưởng lão.

Khu vực của hành tinh nhìn như hoang vắng ngoài không gian xa xôi, một cái tinh cầu hoang vu  bề ngoài thoạt nhìn rất bình thường đột nhiên có hàng loạt tàu chiến tinh tế vào vào ra ra. Phá bỏ hệ thống phòng ngự giả tạo của tinh cầu, bên trong là 1 tinh cầu cực xinh đẹp tiên tiến, cũng không kém bao nhiêu so với trung tâm chính trị của chủ tinh.

Ở vị trí trung tâm của tinh cầu có 1 con gấu bự màu nâu mặc tạp dề hồng in hoa đang chạy như điên, toàn bộ kiến trúc giống như bị sóng địa chấn, con gấu ngựa này vừa chạy vừa hô to, “Mẹ sắp nhỏ ơi! Nguy rồi! Gấu nhỏ của chúng ta đã xảy ra chuyện rồi!

Lúc này một gã giống cái thoạt nhìn ốm yếu không khác bao nhiêu so với Đường Vũ từ thư phòng đi tới, thuận tay ném ra 1 cái bánh quy mạt trà, con gấu ngựa kia phản xạ có điều kiện nhảy dựng lên, cực hoàn mỹ dùng miệng tiếp được trực tiếp nuốt vào, sau đó lau miệng, “Anh còn muốn nữa……. Không đúng! Không phải chuyện này! Mẹ sắp nhỏ ơi! Nguy rồi! Con hổ dâm tiện ở quân bộ kia còn muốn giấu diếm tin tức, lần này gấu nhỏ nhà chúng ta thật sự tiêu rồi!”. Sau đó trong ánh mắt lạnh lùng của giống cái gầy yếu, nhanh chóng giải thích rõ sự tình.

Giống cái gầy yếu im lặng một lát, sau đó lại đi trở về phòng bếp tiếp tục nghiên cứu đồ ăn ma thực, “Có Trà Trà đi theo, không sợ”.

Con gấu ngựa mặc tạp dề hoa dùng móng vuốt gãi gãi đầu, “Thật sự không cần lo lắng sao?”. Nhưng mà bầu bạn thông minh nhất vũ trụ nhà mình đều nói không có việc gì, thằng gấu con vận may siêu tốt tới nỗi gã đều ghen tị kia hẳn là không có việc gì, nhưng mà vẫn để cho con gấu anh nhà bọn họ đi qua nhìn 1 cái đã, hơn nữa gấu nhỏ lén lút ký kết bầu bạn khế ước, việc này cần giải thích với bọn mừ, phải không?

Gấu ngựa yên lòng thật cẩn thận mở cửa phòng bếp ra, mũi bị kích thích một chút, gần đây giống cái nhà mình cảm thấy hứng thú đối đồ ăn ma thực, mỗi ngày đều có đống lớn món ăn ngon để ăn, thật sự là hạnh phúc, mông gấu ngựa sau tạp dề hoa nhỏ lộ ra cái đuôi gấu ngắn nhỏ lắc lắc, lén lút cọ tới phòng bếp ăn vụng, Carl đáng thương liền như vậy bị cha mẹ ruột của anh ném ra sau đầu.

Khi Ares mang theo Đường Vũ vọt vào trong đống lửa đang bùng cháy thì không có một tia do dự, mới vừa tiếp xúc tới ngọn lửa thì cả cơ giáp dường như đang bị thiêu đốt, đầu tiên Ares bị phỏng nhưng khi anh dựa theo chỉ thị của Đường Vũ tiếp tục đi hướng phía trước, sau khi lao ra khỏi 1 một đoạn đường không tính quá dài thì nhiệt độ quanh thân chợt biến mất, chỉ còn lại có đau đớn rất nhỏ khi bị tổn thương. Đám người Courson cũng lục tục đuổi theo tới, tiến vào tới một mảnh hoàn cảnh kỳ dị.

Ngọn lửa chung quang đang thiêu đốt dữ dội, mà chỗ bên trong lại mát mẻ thoải mái như mùa xuân tuyệt đẹp, ngọn lửa giống như bị 1 lực lượng vô hình chắn bên ngoài.

Nhưng bọn Đường Vũ cũng không thể làm như không có việc gì, khu vực vô hình cách ly ngọn lửa lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được đang thu nhỏ lại! Chưa tới 1 giờ nữa thì bọn họ không còn chỗ để tránh né đám lửa!