Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko????

Chương 30




[COLOR="Navy"]-Cháu dâu?_Khó hiểu đưa hai tròng mắt đen láy nhìn kẻ đang nắm chặt tay mình, Tử Di như bị bỏ bùa mê, ko dứt việc đăm đăm vào nụ cười cợt nhả kia

-Ko phải sao? Nghe nói 2 người đến đây để công bố việc kinh thiên động địa đó à?_Tỏ vẻ kinh ngạc, Lâm Khải Phong ra chiều nghĩ ngợi gì đó_Chẳng nhẽ, tên nhóc đó vẫn chưa nói gì với cậu?

-Việc nhà tôi ko cần cậu bận tâm_Lôi Tử Di ra khỏi cái nắm tay thân mật, Tử Thần gạt cô ra phía sau mình như ko muốn để cô bị xâm phạm bởi bất cứ yếu tố nào ngoài cậu, thả một câu nhắc nhở với người cậu chung dòng máu rồi kéo lê Tử Di về phía chiếc xe đang chực chờ sẵn ko thương tiếc_Lăng Gia sẽ ko chào đón người họ Lâm trên mảnh đất Seul nhỏ bé này đâu

-Tử Di, tôi mong cậu đủ thông minh để ko bị kẻ khác lợi dụng_Chưa chịu buông tha, Khải Phong tận tình nhắc nhở cô gái tội nghiệp đằng xa, ánh mắt liên tục dõi theo cho tới khi họ đi khuất

-Sao người đó lại gọi tôi là cháu dâu?_Đan tay vào tay, Tử Di khó khăn lắm mới nêu lên câu hỏi to đùng cứ bay lên bay xuống trong đầu cô, ép bầu ko khí đã căng thẳng lại tăng thêm sự ngột ngạt

-Chẳng phải tôi đã bảo cậu ko được dây dưa gì với người đó rồi cơ mà_Ko thèm nhìn Tử Di một cái, Tử Thần vẫn giữ nguyên hiện trạng ngắm cảnh bên ngoài của mình, cơ hồ đang giận dỗi chuyện gì đó

-Đó là chuyện của tôi, hãy trả lời câu hỏi ban nãy đi

-Cậu thực sự muốn biết_Từ từ rời bỏ quang cảnh tấp nập bên ngoài, Tử Thần ưu ái đặt lên gương mặt dù có tỏ ra ngầu đến cỡ nào cũng khó dọa được một đứa con nít của người ngồi cạnh

-Đương nhiên_Gật đầu rất cương quyết, Tử Di huy động toàn bộ sự tập trung, đổ dồn tất cả lên bộ comlê chỉnh tề trên người Tử Thần, thần kinh căng như dây đàn

-Vì..._Ghé sát đầu vào mặt Tử Di toan trả lời, Tử Thần bỗng đổi ý, bày tỏ quyền lợi_Nói thẳng ra e lợi cho cậu quá, nếu cậu hứa với tôi chút nữa chịu ngoan ngoãn làm cảnh đi bên cạnh tôi, cuối buổi tôi sẽ nói cho cậu biết. Còn ko thì tự thân vắt óc ra mà nghĩ

-Thế cũng được nhưng tôi chỉ lo có người nuốt lời thôi

-Yên tâm đi, chuyện này hoàn toàn có lợi cho tôi nên nhất định tôi sẽ ko thất hứa_Mỉm cười qủy quyệt, Tử Thần nhẹ nhàng đưa đôi môi vẫn còn dấu cắn của kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy, mục đích rõ ràng muốn tiếp cận đôi môi đang cách mình chỉ còn 5cm thì bỗng xe thắng mạnh, khiền đầu cậu ta dúi thẳng về phía trước, ko kiêng nể húc rõ đau vào ghế của bác tài, mở màn cho nụ cười man rợ đậm chất thổ dân của người còn lại.

Rút kinh nghiệm và tráng gây ra điều đáng tiếc như lúc nãy, bác tài xế cẩn trọng lái chậm lại, chính vì thế nên 2 con người phía sau xe phải đến trễ hơn so với dự kiến nhưng tác phong ngạo nghễ và tự tin khi đứng trước những con người có địa vị trong xã hội của họ vẫn ko bị mất đi, tựa như một bản năng đã in sâu trong từng thớ thịt từ lúc oe oe "hello" cuộc sống mới

Sang trọng, tao nhã với bộ cánh màu hồng phấn ôm chặt lấy từng đường cong trên cơ thể hoàn mĩ, Tử Di vất bỏ ngay bộ mặt ngây thơ non choẹt của một nữ sinh trung học lớp 10 mà khoác lên chiếc mặt nạ tinh ranh cùng nụ cười xã giao giả tạo dù mấy phút trước đó cô còn thét lên kinh ngạc trước sự lộng lẫy, xa hoa của buổi dạ tiệc

Hầu hết các vị khách thường mang nhiều quốc tịch khác nhau nên ngôn ngữ chủ yếu bao hàm giữa các cuộc chào hỏi hay trò chuyện giữa họ và người bên cạnh cô thường là tiếng anh nên chí ít, cô cũng biết được buổi dạ tiệc này được tổ chức vì kế hoạch phát triển mới của một tập đoàn chuyên về chuỗi khách sạn và nhà hàng nào đó thuộc sở hữu gia tộc Lăng Tử, một cái tên mới vừa gia nhập giới thượng lưu châu Á

-Cái ông đầu ko một cọng tóc đang thao thao trên bục kia tên là Lăng Tử Ôn hả?_Khều khều Tử Thần, Tử Di chỉ trỏ vào ông già cô chắc mẩm 100% bị nhiễm bệnh hói đầu, thích thú thắc mắc

-Thì sao?

-Chậc! Ông ta bị thế chắc qúy tử nhà ổng cũng chẳng khá khẩm gì rồi. Đảm bảo mang gen cha, thể nào cũng lên chùa gõ mõ niệm phật trước tuổi, cộng thêm cái mặt xấu hoắc nữa là đủ trở thành 1 thảm họa thế kỉ của cánh đàn ông, phải ko Lăng Tử Thần?_Hồn nhiên như cô tiên, Tử Di đưa đôi mắt chuyên truy tìm trai đẹp của mình ra đánh giá, ko mấy quan tâm nét sa sầm mịt mờ đang dần chiếm trọn khuôn mặt đẹp trai bên cạnh

-Cậu nghĩ thế sao?_Tử Thần vô cớ siết mạnh li rượu vang trên tay

-Đúng qúa còn gì. Cha nào con..._Sững người lại một chút, Tử Di lẩm bẩm rồi liếc trộm Tử Thần_...Lăng Tử Thần, Lăng Tử Ôn...chẳng...chẳng nhẽ...

-Đúng vậy, tôi chính là tên quý tử sẽ lên chùa gõ mõ niệm phật trước tuổi, cũng chính là thảm hoạ thế kỉ của cánh đàn ông đây_Thì thầm bằng chất giọng lạnh lẽo, Tử Thần như vào đặt một khối băng nứt ra từ Nam Cực lên lưng Tử Di, làm cô nàng thót mình hoảng sở, tâm tính bấn loạn

-Tôi...

-Sau đây tôi muốn giới thiệu mọi người một nhân vật đặc biệt, đó là người vẽ ra kế hoạch hoàn mĩ tôi vừa nêu lên cũng chính là đứa con trai thứ 2 đã bị thất lạc của tôi, Lăng Tử Thần_Oang oang trong chiếc micrô, chủ tịch tập đoàn Lăng Tử cười sảng khoái, đưa ánh mắt nhìn cậu con trai tuấn mĩ nãy giờ mới chịu rời cô gái đi cạnh từ từ tiến đến gần ông chiếm mic

Sán lại gần chiếc bàn đầy ắp thức ăn sau lưng, Tử Di chẳng buồn để ý bạn đồng hành của mình đang nói gì nữa, chỉ biết chúi mũi vào đống đồ khiêu gợi. Đang hí hửng gắp đồ ăn bỏ lên đĩa của mình thì một bàn tay nhẹ nhàng chạm vào làn da mát lạnh ở vai cô khiến cô nàng bị hù cho suýt đánh rơi đĩa thức ăn. Định bụng dạy đời kẻ dám chạm vào bờ vai vàng ngọc của thiếu nữ, Tử Di quay lại với bộ mặt ko thể bặm trợn hơn, sau khi xác nhận kẻ đó là một cô gái với khuôn mặt đức độ mặc bộ váy đỏ thẫm nổi bật, cô nàng mới dãn mặt, nở nụ cười thân thiện đáp lại

-Chào bạn, hân hạnh được gặp_Bắt lời bằng tiếng Việt chính gốc, cô gái kia chủ động làm quen_Mình là Liệt Minh Thi, con gái út của Liệt Vũ Khương, chủ tịch tập đoàn Liệt Vũ

-A...chào_Cười nhạt bắt lấy bàn tay đang chìa về phía mình, Tử Di chán nản trước màn giới thiệu ấn tượng cốt phô trương thân thế của người đối diện, thừa biết nếu mình nói rằng chỉ là người bình thường chỉ biết mắm với ruốc sẽ bị cô ta được nước cười nhạo_Mình là Hàn Tử Di, là nhân vật cực kì bình thường ở đây

-Ồ! Ra thế_Như nghiệm ra điều gì đó, cô gái tên Minh Thy cười ẩn ý, nhìn Tử Thần trên bục rồi lại hỏi tiếp_Cậu là bạn của anh Tử Thần?

-Chắc thế, tôi là bạn cùng lớp_Tinh ý nhận ra tình cảm rõ rệt của Minh Thy, Tử Di tiếp tục bổn phận và múc đích chính đáng của mình, gắp càng nhiều thức ăn càng tốt

-Ra vậy, mình là vị hôn thê của anh Tử Thần, mong bạn sẽ giúp đỡ anh ấy_Tít mắt cười, Liệt Minh Thy giả bộ thân thiện đến đáng sợ

Theo quan niệm tích góp qua truyện tranh, Tử Di nhận thấy rằng, khi 1 kẻ nở nụ cười ngầm ý với mình, 1 là hắn muốn cưa mình, 2 là muốn thách thức tranh giành cái gì đó. Kẻ đứng trước mặt cô lại là con gái, chứng tỏ cô ta đang nghĩ Tử Di có ý với Tử Thần nên mới đưa thân phận chỉ có lão thiên mới biết để đối chọi với cô. Tất nhiên, Tử Di cũng ko ngốc nạp thêm kẻ thù cho mình, lựa lời

-Hai người xứng đôi thật đấy, cứ yên tâm đi, với cương vị chị kết nghĩa của hắn, mình sẽ làm tay trong cho cậu

-Ngoài việc giới thiệu đứa con trai của mừng, lão già gần đất xa trời này còn có một việc muốn tuyên bố_Đảo mắt một lượt đám khách khứa chật ních trong căn phòng ko hề chật hẹp, ông già Lăng Tử Ôn hướng mắt về chỗ Tử Di và Minh Thy, hắng giọng_Đó là vị hôn thê của con trai tôi.

-Vâng, đó cũng là điều tôi muốn nói_Nhanh tay túm lấy mic từ người cha già, Tử Thần tiếp lời_Nhưng tôi muốn đính chính lại, ko phải vị hôn thê mà là vợ

Dứt lời, Tử Thần sải bước nhanh về phía cha mình vừa nhìn, khẽ mỉn cười đầy xúc cảm trong sự tò mò vô vàn của mọi người

P/s: Xin lỗi đã post mụn nhá, tại năn nỉ hoài mama đại nhân mới cho, mong các bạn ủng hộ