Võng Du Thực Vật Sư

Chương 117: Hải Na chăm chỉ




Boss xuất hiện biến dị, đồng bọn đã chết hơn một nữa, bọn người chơi này làm gì còn ngốc nghếch ở lại mà chờ chết. Lúc có người vừa la lớn, tất cả đều nhanh chóng giải tán, trước hết phải chạy thoát đã rồi tính.

Sau khi giết còn có hơn mười người, độ hung tàn của Bảo Thạch Lão Thử đã tăng lên rất nhiều, mấy người chơi này không giống như Diệp Trần, có được một đôi giầy tốt, lại thêm kỹ năng gia tốc Lục Bình Thảo, còn lại hợn mười ngươi chơi, hơn một nữa đã không có cách nào chạy trốn đều bị Bảo Thạch Lão Thử công kích trúng, hai ba trảo đã gục ngã xuống mặt đất.

Còn như những người từ sớm đã trốn được một khoảng xa, vẫn không thể tránh được độc thủ của nóm bị Bảo Thạch Lão Thử truy đuổi rồi diệt sát.

Người duy nhất chạy thoát được, cũng chỉ có mình tên gia hỏa Diệp Trần.

Vào lúc nhìn thấy công kích của Bảo Thạch Lão Thử khác biệt với tin tức trên diễn đàn, Diệp Trần nhanh nhạy phát hiện Bảo Thạch Lão Thử này có vấn đề.

Không chỉ chạy trốn, các loại thuộc tính đều được tăng cường.

Mà sau khi Bảo Thạch Lão Thử diệt sát hai người chơi, hai mắt dần dần chuyển hồng kia đã xác nhận dự đoán của Diệp Trần là chính xác.

Nhìn thấy động tác của Bảo Thạch Lão Thử, nếu Diệp Trần còn ở lại đây, đừng nói đục nước béo cò, mà chắc chắn sẽ bị Lão Thử diệt sát.

Nhân lúc Bảo Thạch Lão Thử còn đang chiến đấu với đám ngươi chơi, hai chân Diệp Trần đã bôi mỡ, nhanh chóng tăng tốc bỏ chạy, hắn cũng không muốn đem cái mạng nhỏ để lại đây.

Thừa lúc Bảo Thạch Lão Thử đang tốn thời gian cùng đám người chơi, Diệp Trần đã trốn một khoảng cách khá xa. Kiểm tra khoảng cách này xem như đã an toàn, Diệp Trần mới giảm tốc độ, thổi một hơi nhẹ nhõm, nhưng không bao lâu, Hải Na đang ngồi ở trên vai Diệp Trần, dùng bàn tay nhỏ bé vỗ vai hắn, sau đó chỉ con đường phía sau quặng mỏ.

Từng đợt tiếng vang tác tác truyền đến, đó là thanh âm khi Lão Thử dùng tốc độ cao nhất để di chuyển.

- Ta xxx ngươi, xa như vậy rồi còn có thể đuổi theo ?

Diệp Trần không nhịn được, cảm giác muốn hộc máu, cái này thật phản khoa học a, cái tốc độ của Bảo Thạch Lão Thử không nên lợi hại như vậy nha, khoảng cách xa như vậy, làm sao có thể nói đuổi là đuổi được. Tạo ra Boss thế này cũng quá bừa bãi đi !

Biết được Boss còn đang ở phía sau, Diệp Trần dùng tốc độ cao nhất chạy như điên, nhưng Bảo Thạch Lão Thử cũng đã nhanh chóng đuổi theo, đã xuất hiện xa xa phía sau Diệp Trần.

Sau khi giết sạch gần bốn mươi ngươi chơi, hình thể Bảo Thạch Lão Thử này rõ ràng đã tăng lên rất nhiều, hai mắt đã chuyển sang màu đỏ, tốc độ càng tăng cao.

- Có người, lại có người.

Lấy tốc độ hiện tại của Bảo Thạch Lão Thử, Diệp Trần sử dụng thủ đoạn đùa giỡn gì cũng là vô dụng, nhưng lúc này mặt mày Diệp Trần cực kỳ vui vẻ, nhìn thấy phía trước xuất hiện một đoàn Khoáng Công, so với đoàn trước đó còn nhiều hơn, có đến năm, sáu mươi người.

- Bảo Thạch Lão Thử đang đến, mọi người mau chạy a !

Diệp Trần không đợi những người chơi này phát hiện đã cao giọng la lớn, hơn nữa còn rất tốt bụng mà nhắc nhở họ chạy trối chết.

- Bảo Thạch Lão Thử ? Là thật sao.

- Ha ha, làm sao phải chạy, các huy đệ lên nào, giết Boss.

Bọn người chơi này nghe vậy liền nhao nhao nhìn đến, phát hiện là sự thật, tinh thần cả bọn liền phấn chấn.

Cả bọn đều là một đám người chơi năm mươi cấp, tuy rằng sức chiến đấu không bằng với các Đại Hành Hội bên ngoài, nhưng năm , sau mươi người cùng giết một con Bảo Thạch Lão Thử thì vẫn là dư thừa.

Nhìn Diệp Trần đang bị Bảo Thạch truy đuổi phía sau, lại kêu bọn họ mau chóng bỏ chạy, bọn người chơi này chỉ cười ha ha.

Nhìn bộ dạng, chính là cho rằng đây là một tên gia hỏa không có chút kiến thức nào.

- Đã chuẩn bị tốt rồi, nhưng đừng để con Bảo Thạch Lão Thử này chạy thoát, hơn nữa tháng đào bới ở quặng mỏ, vẫn là lần đầu tiên gặp được Bảo Thạch Lão Thử này, thật giống như là gặp được cực phẩm bảo thạch vậy

Người chỉ huy của bọn người chơi này, vui vẻ nói.

Cái tên Bảo Thạch Lão Thử cũng không phải là tượng trưng, tên gia hỏa này ở trong khu vực khai thác quặng mỏ, ăn toàn là các khoáng thạch quí hiếm, giết chết được nó, ngoại trừ nhặt được trang bị, thì còn có thêm cơ hội rơi xuống các loại bảo thạch thuộc tính quí hiếm, có thể khảm vào trang bị.

Bảo thạch thuộc tính, so với trang bị cấp thấp trong trò chơi còn được hoan nghênh nhiều hơn.

Số mà hên, may mắn bạo phát, Bảo Thạch Lão Thử còn có thể rơi ra kỹ năng bảo thạch, sau khi khảm lên trang bị, chẳng khác nào học thêm được một kỹ năng, như thế quả thật là phát tài a.

Nghĩ đến Bảo Thạch Lão Thử rất lâu chưa từng bị ai giết, cơ hội rơi xuống cực phẩm bảo thạch là rất lớn, trong lòng bọn người chơi này càng nôn nóng.

- Chuẩn bị… Công kích

Đối với tên gia hỏa đáng thương Diệp Trần đang bị Boss truy sát này, còn muốn bọn họ mau chóng bỏ chạy, bọn người chơi không có hạ độc thủ, mà đều có lòng tốt mở một con đường cho hắn tiến lên.

Nếu tên gà mờ này ngã xuống, không nhìn thấy được sự tích oai hùng diệt sát Boss của bọn họ, thì thật phí phạm.

Tự nhiên là Diệp Trần không chút khách khí, từ trong đám ngươi nhanh chóng bay nhanh qua.

Vào lúc ngươi chỉ huy ra mệnh lệnh, hơn mười người chơi đồng loạt lao về phía Bảo Thạch Lão Thử phát động công kích.

Một đống kỹ năng được đánh ra, hơn một nữa kỹ năng là chính xác đánh vào người Bảo Thạch Lão Thử, trong số đó có không ít kỹ năng có trang thái Phụ Diện, động tác của Bảo Thạch Lão Thử lập tức chậm lại.

Bảo Thạch Lão Thử lập tức giận dữ, nhìn thấy đã có thể đuổi kịp cái kẻ có hương vị đặc thù kia, theo như nó cảm giác thì cái đó sẽ cho nó lợi ích rất lớn, chính là một loại bảo thạch mà nó chưa từng gặp được, mà đám người này đúng lúc ấy lại lao ra ngăn cản nó.

- Chi ! Chi ! Chi !

Ánh mắt đỏ rực như máu của Bảo Thạch chợt hiện hung quang, trảo ảnh tung hoành, tức giận đến mức bất chấp tất cả lao đến đám người chơi chết tiệt này.

- Công kích của Bảo Thạch Lão Thử vốn không thấp, ở phía trước đã giết ba, bốn mươi người, đạt được cường hóa, công kích đã có chút khủng bố.

Người chơi phòng ngự thấp, HP lại hơi kém một chút, bị một trảo của nó đánh trúng, ngay lập tức bị miểu sát, hóa thành bạch quang.

Đầu sỏ gây nên- Diệp Trần, sau khi đám người chơi tạo cho hắn một thông đạo để đi qua, nghĩ đám người này so với trước thì mạnh hơn rất nhiều, có lẽ sẽ đối phó được Bảo Thạch Lão Thử này, lại ôm hy vọng có thể đục nước béo cò, dừng lại bước chân, quay đầu nhìn hai cái, để xem thử tình hình chiến đấu như thế nào.

Vừa quay đầu nhìn, chứng kiến hai người chơi kia bị Bảo Thạch Lão Thử trực tiếp miểu sát, đầu Diệp Trần đổ đầy mồ hôi. Tiếp đó, lại thấy Lão Thử này như sói nhập bầy dê, đánh giết xung quanh, trình độ hung tàn so với lúc nãy còn hơn chứ không kém.

- Hệ thống là bà con với nó chắc, Lão Thử này thực sự đã thành Thần c.m.r. ( chém phát cho vui )

Sau khi đổ mồ hôi, Diệp Trần lại nhớ lần chiến đấu trước.

Với tình huống điên cuồng như bây giờ của Bảo Thạch lão Thử, đội ngũ năm, sáu mươi người này chỉ sợ không trụ được lâu. Diệp Trần không chần chừ nữa, bàn chân lại tiếp tục bôi mỡ.

Điều Diệp Trần dự đoán không hề sai, năm sáu mươi người chơi này rất nhanh cũng đã nhận ra con Bảo Thạch Lão Thử này khác thường, một cái kỹ năng Trảo Kích, ít nhất cũng miểu sát hai ba người.

- Quá biến thái, chạy mau !

Rất nhanh đã có hơn mười người tử vong, làm nhóm ngươi chơi này cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, đều hô to gọi nhỏ, bắt đầu chạy trối chết.

Chẳng qua, sau khi giết hơn mười người, độ hung tàn của Bảo Thạch Lão Thử đã tăng theo cấp số nhân, đối với người chơi chạy trốn, chỉ trảo một cái là một người trực tiếp ngã xuống. Trên mặt đất rơi ra không ít trang bị cùng khóa thạch, trong số đó hình như còn có một ít khoáng thạch quý hiếm.

Đối với những thứ này, nếu là bình thường thì Bảo Thạch Lão Thử này sẽ chọn một chút quáng thạch quý hiếm hoặc phẩm chất tốt để ăn, nhưng lúc này nó đang bị Vĩnh Hằng Chi Thạch trên người Diệp Trần hấp dẫn, không hề có ý định này, chỉ là thấy người là giết, sau khi giết xong lại tiếp tục điên cuồng đuổi theo hướng Diệp Trần bỏ chạy.

Vật phẩm của hơn mười người tử vong rơi trên mặt đất, chắc phải đợi để hệ thống thu lại.

Nhưng vào lúc Bảo Thạch Lão Thử nhắm hướng Diệp Trần bỏ chạy lao đi, thì bên trong một cái quặng mỏ gần thi thể của đám người tử vong, Hải Na với đầu tóc vàng lặng lẽ lao ra.

Tiểu cánh màu lam nhạt khẽ động, Hải na nhẹ nhàng đáp xuống đống vật phẩm đạo cụ.

Trang bị sau khi bị nàng thu lấy, lục quang trong hai chưởng khẽ hiện, trang bị kim loại đã bị phân giải thành các khối kim loại, trang bị da lông thì bị phân giải thành da lông, còn một ít đạo cụ thì lại bị phân giải thành một ít nguyên liệu không rõ.

Trừ trang bị, những khoáng thạch trên mặt đất cũng thoát khỏi bàn tay của Hải Na, mấy loại khoáng thạch này, dù là quý hiếm hay bình thường, nàng đều thu hết, sau khi lục quang lóe lên, trong nháy mắt đã bị tinh luyện thành một khối kim loại bán thành phẩm, bị nàng ném vào trong túi áo bên trong váy.

Giống như một con ong mật cần mật, Hải Na xem xét kĩ trên mặt đất, không hề bỏ sót bất kỳ một vật phẩm dù là nhỏ bé nhất.

- Tinh linh này… Là cái gì vậy ?

Trên mặt đất, một số ít người chơi bị Bảo Thạch Lão Thử giết chết, còn chưa trở về thành sống lại, bọn họ còn ở trạng thái linh hồn, nhìn vào một màn thần kỳ trước mặt, đều kinh ngạc.

Chẳng lẽ bên trong quặng mỏ này xuất hiện Boss mới sao ?

Nhìn Hải Na, bọn họ đều không nhịn được cảm giác này, có người mải nhìn Hải Na đang phân giải trang bị quí báu của chính mình, kêu lên đau khổ.

Thật vất vả mới đem được trang bị và đạo cụ xung quanh thu dọn sạch sẽ, Hải Na lúc này mới lau lau mồ hôi trên đầu, vỗ vỗ song chưởng, tiếp đó là vỗ vỗ cái váy nhỏ màu xanh, cho đến lúc tất cả đều đã gọn gang, cho đến khi bên trong quặng mỏ đã ngăn nắp, thân thể hóa thành một đạo quang mang lục sắc, lặng yên biến mất.

Trong khoảnh khắc, Hải Na đã xuất hiện trên vai của Diệp Trần.

Ở trên vai Diệp Trần mà nhàm chán lắc lư đôi chân, Hải Na nhìn về thông đạo u ám phía sau, hai cái tai nhỏ khẽ động, lại vỗ vỗ bả vai Diệp Trần, có nghĩa là Bảo Thạch Lão Thử lại đuổi tới.

- Ngươi thật nhàn nhạ ha.

Diệp Trần cũng không biết trong một khoảng thời gian, Hải Na lại làm được nhiều việc như vậy, chỉ là cảm giác Bảo Thạch Lão Thử nhanh như vậy đã đuổi tới mà muốn hộc máu.

Hải Na ngồi ở trên vai Diệp Trần, nhìn về thân ảnh vọt ra từ thông đạo bên trong quặng mỏ, càng thêm hung tàn so với trước, chính là Bảo Thạch Lão Thử. Nàng vuơn hai cánh tay nhỏ bé lên, làm mặt quỷ khiêu khích nó.

Được cứu rồi, lại có người chơi.

Trong lúc chạy nhanh, Diệp Trần lại phát hiện “Cứu binh”.

- Mọi người mau chạy, Bảo Thạch Lão Thử đến đấy.

Diệp Trần vui vẻ hô lớn.

- Bảo Thạch Lão Thử!

- Boss !

- Thật là may mắn quá !



Âm thanh vui vẻ sôi nôi của đám người chơi này vang lên, trong lúc vang lên thanh âm, Hải Na đã giống như thằn lằn, dọc theo lưng của Diệp Trần mà bò nhanh xuống chân, bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy ống quần của hắn, giống như ve sầu bám vào chân hắn.

Chờ lúc Diệp Trần đi xuyên qua đám người, Hải Na lại từu chỗ bàn chân Diệp Trần bay ra ngoài, nhanh chóng từ dưới chân đám người chơi xuyên qua, thần không biết quỷ không hay mà tìm được một nơi trốn vào.