Tiên Ma Biến

Chương 861: Cũng chỉ có ngươi muốn chiến thắng ta




Thần tượng quân bắt đầu di chuyển.

Quân đội khi nãy theo Thần tượng quân tới đây cũng bắt đầu tiến công.

Nhưng tất cả người ở đây nhanh chóng phát hiện mặc dù mấy vạn quân đội đi theo sau Thần tượng quân đều đồng loạt di chuyển, nhưng tiếng bước chân của bọn họ lại không nặng nề như mấy trăm bước chân của Thần tượng quân.

Ngay sau đó, mọi người đều có thể dựa vào tiếng bước chân của Thần tượng quân mà cảm giác được sự dị thường của Thần tượng quân.

Đội Thần tượng quân đến từ Đường Tàng vốn đã có sức mạnh khiến người ta kinh hãi, nhưng hôm nay càng khiến người nhìn run rẩy và hoảng sợ hơn.

Mặt đất đang bị chấn động.

Mí mắt của những người tu hành có mặt ở đây cũng đang đung đưa theo sự chấn động của mặt đất.

Tựa như có vô số cây búa khổng lồ đánh vào trong lòng đất, tất cả con voi màu trắng đều đang phát ra âm thanh khổng lồ, tựa như sông băng bị vỡ.

Âm thanh sông băng bị vỡ này vang lên là do những bộ giáp nặng nề mà các con voi màu trắng đang khoác lên mình!

Trong vô số ánh mắt hoảng sợ, những bộ giáp nặng nề do các tượng sư núi Luyện Ngục chế tạo, đang được khoác lên mình những con voi màu trắng bỗng nhiên bị xé rách, tựa như có một bàn tay vô hình vừa cầm lấy rồi xé chúng ra ngay tại chỗ vậy!

Cứ mỗi một bước bước đi, lại có một mảnh giáp trên người con voi màu trắng lại rớt xuống dưới.

Phần lớn những người đang đứng trên hoang nguyên bát ngát đều gần như nín thở.

Bọn họ nhìn thấy có những ánh lửa màu đen từ trong khe hở bộ giáp thoát ra bên ngoài, lượn lờ giống như sương mù buổi sáng, mà phần da thịt bên dưới bộ giáp không còn là màu trắng như tuyết nữa, mà chính là một màu đen nhánh!

Những con voi màu trắng to lớn bây giờ đã biến thành một màu đen nhánh, hơn nữa, da thịt và cơ thể của chúng còn căng phồng lên như một khối nham thạch, càng lúc càng khổng lồ hơn.

Trong lúc hít thở, hơi thở của những con voi khổng lồ này vô cùng nóng hổi, mà khí lưu nó phun ra ngoài lại có một màu đỏ nhạt.

Có âm thanh xiềng xích vang lên.

- Sao có thể như vậy!

- Tại sao những con voi khổng lồ này biến thành như vậy?

- Chẳng lẽ những con voi này cũng biết ma biến sao?

Những người Vân Tần, hoặc là dân chúng bình thường, hoặc là người tu hành, hoặc là quân đội và tướng lãnh quân đội đang có mặt trên hoang nguyên này, đều hoảng sợ nhìn thấy mỗi một con voi trắng khổng lồ cao lớn đến mấy chục thước, tựa như một cây trụ kim loại đâm thấu trời xanh.

Chỉ nhìn vào kích cỡ của chúng bây giờ, bất cứ người nào cũng có thể tưởng tượng được sức mạnh của mỗi con voi khổng lồ đã tăng mạnh đến bực nào.

- Đây là sức mạnh của núi Luyện Ngục, là ban thưởng của ma vương...

Ngược lại, thấy những con voi khổng lồ này biến hóa đến mức xé nát những bộ giáp chắc chắn, các thần quan núi Luyện Ngục lập tức thoát khỏi cảm giác thất bại, trong nháy mắt vui mừng mà cuồng nhiệt, tiếng ngâm ca mỗi lúc một lớn hơn.

Theo bọn hắn nghĩ, với sức mạnh của các con voi dị biến bây giờ, cho dù là nguyên cả núi Ngao Giác, cũng có thể bị những con voi này kéo lấy sụp đổ.

Các tướng lãnh biên quân Long Xà đang đứng trên hoang nguyên quan sát cuộc chiến cũng cảm thấy hoảng sợ vô cùng, mồ hôi lạnh chảy ra ngoài như mưa rơi. Trong thời khắc này, chỉ có các tướng lãnh đã trải qua nhiều sinh tử mới giữ được bình tĩnh, nhưng cũng vì thế mà họ phát hiện được không chỉ sức mạnh của các con voi khổng lồ này tăng lên, mà cơ thịt cũng như làn da của chúng cũng đã trở nên cứng cáp, thậm chí còn bền chắc hơn cả sắt thép. Trừ khi có những người tu hành mạnh mẽ như Nam Cung Vị Ương ra tay, nếu không, bọn họ cũng không thể đoán được liệu còn có quân đội nào ngăn chặn được Thần tượng quân này hay không.

Cho dù vô số lưỡi đao bay xuống như ngọn núi kim loại khi nãy xuất hiện, sợ rằng cũng sẽ bị các con voi khổng lồ này quét bay, hoặc là không thể khiến chúng bị thương được.

Các quân sĩ Thần tượng quân đang ngồi trên lưng các con voi khổng lồ này không hề có sự biến hóa này.

Tuy nhiên, trong lúc các con voi khổng lồ dị biến, các quân sĩ Thần tượng quân này lại tản phát một loại khí tức đặc biệt, hiển nhiên bọn chúng cũng đã nhận được phương pháp tu hành tương ứng từ tay Trương Bình. Bọn họ ngồi vững trên lưng các con voi khổng lồ tựa như một bức tượng, lại tựa như hòa thành một thể với con voi mình đang cưỡi, tạo thành một hình ảnh vô cùng rung động.

Thống lĩnh Thần tượng quân, Phạm Minh Ninh lạnh lùng nhìn núi Ngao Giác phía trước.

Đây là sự báo thù của Thần tượng quân, là thời đại mạnh mẽ nhất của Thần tượng quân.

- Tiến công!

Một quân lệnh đơn giản, dễ hiểu và vô cùng lạnh lùng được hắn phát ra ngoài.

Tất cả quân sĩ Thần tượng quân đều đồng loạt quát lên một tiếng, cổ vũ cho nhau.

Nơi này không phải là sa mạc cát vàng, nhưng dưới sự giẫm đạp của các con voi khổng lồ đang mang lấy sức mạnh khổng lồ, cho dù là núi đá cứng rắn cũng bị chấn thành bụi phấn, sau đó bị chấn động, biến thành bụi mù.

Một cơn bão cát nhanh chóng được tạo thành, chuẩn bị bao phủ những con voi khổng lồ và mấy vạn đại quân phía sau.

Nhưng ngay lúc này, mặt đất kiên cố bên dưới các con voi khổng lồ và mấy vạn đại quân đột nhiên sụp đổ, lõm sâu xuống.

Sự sụp đổ và lõm sâu này là không hề hay biết trước.

Bởi vì khi nãy, mấy chục con khôi lỗi Thánh sư, Hỏa khôi và trưởng lão núi Luyện Ngục cũng đã từng đi qua khu vực này, mà trọng lượng của Hỏa khôi lại rất nặng, hơn nữa còn có các trưởng lão núi Luyện Ngục đi theo. Nếu như mặt đất không chắc chắn, bọn họ đã thông báo về phía sau.

Mà bây giờ, mặt đất vốn vô cùng kiên cố lại đột nhiên sụp đổ như vậy.

Trong nháy mắt mặt đất sụp đổ, có những bóng ảnh khổng lồ từ trong đất đá hiện ra bên ngoài, bộ dáng dữ tợn vô cùng.

- Rắn mối khổng lồ!

Có người hét lên như vậy!

Có không ít người nhận ra những bóng ảnh khổng lồ vừa nhảy từ dưới đất ra là gì, nhưng cho dù là những tướng lãnh biên quân Long Xà đã có không ít kinh nghiệm giao chiến với rắn mối khổng lồ, trong nháy mắt này cũng không còn bình tĩnh nữa, vô cùng rung động và hoảng sợ.

Rắn mối khổng lồ với số lượng khủng khiếp.

So với những lần trước, những con rắn mối này không những đông hơn mà còn to lớn hơn.

Chỉ trong nháy mắt mặt đất bị sụp đổ, đã có ít nhất mấy trăm con rắn mối khổng lồ xuất hiện.

Hơn nữa, mặt đất bên dưới những con rắn mối khổng này cũng bắt đầu chấn động, những dòng khí lưu nóng như nước nóng phun trào không ngừng xông ra ngoài, cho thấy còn có rất nhiều rắn mối khổng lồ chuẩn bị xuất hiện.

Khi trước, mỗi một con rắn mối khổng lồ đã là ác mộng của các biên quân Long Xà, mà vào lúc này, điều khiến các tướng lãnh biên quân Long Xà hoảng sợ không chỉ là số lượng đông đúc.

Các tướng lãnh biên quân Long Xà đều nhớ các con rắn mối khổng lồ có nước da màu xanh lục, nhưng bây giờ lại được thay thế bởi một màu đen nhánh.

Da thịt của bọn chúng đều căng phồng lên như nham thạch, hơi thở chúng phun ra ngoài cũng vô cùng nóng hổi.

Mà điều khiến các tướng lãnh biên quân Long Xà này ngạc nhiên và hoảng hốt nhất chính là mỗi một con rắn mối khổng lồ này lại trở nên thô bạo và hung hãn hơn.

Mặt đất hoàn toàn sôi trào, biến thành đại dương của những con thú khổng lồ.

Hơn một ngàn con rắn mối khổng lồ từ dưới đất lao ra ngoài, trong lúc hét lớn lên như vậy, chúng đồng loạt nhào tới Thần tượng quân.

Nếu hình dung một cách đơn giản nhất, hình thể của những con rắn mối khổng lồ này không thể sánh được với những con voi Thần tượng quân, nhưng cùng một lúc lại có mấy con, thậm chí là năm sáu con cùng tấn công một con voi. Hàm răng, móng vuốt nhọn của chúng cắn vào da thịt các con voi khổng lồ, khiến các con khổng lồ tựa như biến thành một con trâu bị mấy con sư tử điên cùng lúc tấn công.

Lúc bình thường, các con voi khổng lồ Thần tượng quân rất hiếm khi hét lớn, nhưng trong tình cảnh bị nhiều con rắn mối điên cuồng cắn xé như vậy, tất cả voi khổng lồ đều rống lên rung trời.

Có máu thịt không ngừng vung vẩy ra ngoài.

Phần lớn người đứng trên hoang nguyên đều đã im lặng.

Đây không phải là một cuộc giao chiến bình thường nữa, mà chính là một cảnh tượng vốn chỉ nên xuất hiện trong các thần thoại xa xưa.

Phạm Minh Ninh cũng chết lặng, hắn không còn biết nghĩ gì nữa.

Hắn và nhiều quân sĩ Thần tượng quân đã có tu vi mạnh hơn trước, nhưng trong nháy mắt các con voi khổng lồ giao chiến với nhiều rắn mối khổng lồ, bọn họ lại tựa như những viên đá nhỏ vậy, dễ dàng bị quét trúng, hất bay lên không trung.

Có một con rắn mối gào thét, mạnh mẽ cắn lấy Phạm Minh Ninh.

Bộ giáp hắn ta đang mặc vô cùng chắc chắn, con rắn mối khổng lồ này không thể xé nát được, nên chỉ có thể quăng hắn lên không trung.

Nhưng hắn còn chưa kịp rơi xuống đất, lại có một con rắn mối khổng lồ khác nhào tới, đánh bay lên không trung tiếp.

Đội Thần tượng quân mạnh nhất trong lịch sử, nay lại biến thành thức ăn của vô số rắn mối khổng lồ.

Tiếng rống vang của rắn mối khổng lồ và tiếng xé rách của da thịt bao trùm cả trời đất này, nhưng đây còn chưa phải là tất cả.

Trong lúc các rắn mối khổng lồ tấn công, dưới mặt đất lại có vô số dây leo đâm thẳng lên, tấn công các quân sĩ bên núi Luyện Ngục.

Vô số tiếng xé gió và âm thanh ầm ầm cùng lúc xuất hiện.

Núi Ngao Giác bắt đầu biến thành một tòa pháo đài thực sự.

...

Tiếng ngâm ca của các thần quan núi Luyện Ngục hoàn toàn im bặt, trong cảnh tượng rung động như vậy, bọn chúng bất giác còn lui về sau.

Trên vương tọa hồn binh, đôi ngươi vốn lạnh lùng và trống rỗng của Trương Bình bắt đầu xuất hiện cảm xúc lạ thường.

Hai tay của hắn chạm vào vương tọa hồn binh.

Cả một khung trời nổ vang, vô số lá cờ và màn che xung quanh hắn bị đánh bay ra ngoài, sau đó lơ lửng trên không trung.

Hắn ta đứng lên.

Hắn có thể không quan tâm đến sinh tử của tất cả những người này.

Cho dù là Hỏa khôi, khôi lỗi Thánh sư, trưởng lão núi Luyện Ngục, thậm chí là nguyên cả đội Thần tượng quân này.

Các tổn thất này vốn sẽ không thể khiến hắn ta cảm thấy như thế nào, nhưng điều khiến hắn không thể chấp nhận được chính là khi hắn đã sử dụng nhiều sức mạnh cường đại như vậy, nhưng không nói đến việc không hủy diệt được núi Ngao Giác, chỉ riêng việc ép Lâm Tịch xuất hiện và ra tay cũng không được.

Hắn bắt đầu cảm thấy tức giận.

Hắn biết mình không thể tức giận, nhưng càng biết mình không thể tức giận, hắn lại càng không thể khống chế tâm tình của mình.

- Lâm Tịch!

Hắn quát lên một tiếng chói tai.

Bên ngoài doanh trướng hắn đang đứng, tất cả đồ vật đều bị xé nát, bắn tung ra khắp bốn phương tám hướng.

Các thần quan núi Luyện Ngục đang đứng cạnh hắn đều hoảng sợ quỳ lạy dưới đất, đồng thời đều hét thảm một tiếng, máu tươi từ trong miệng mũi và tai đều chảy ra ngoài.

Sau khi quát lên như vậy, ánh mắt của Trương Bình lại hoàn toàn lạnh lùng, giọng nói của hắn ta cũng bắt đầu trở nên lạnh lẽo như băng giá, chậm rãi vang khắp trời đất:

- Lâm Tịch, ngươi cho rằng làm như vậy có thể chiến thắng được ta sao?

Âm thanh rống vang của rắn mối khổng lồ và da thịt bị xé rách còn tiếp tục vang lên, nhưng bởi vì giọng nói của hắn, mà cả trời đất tựa hồ đã yên tĩnh lại.

Bên dưới chân núi Ngao Giác đang bị bụi mù bao phủ, Lâm Tịch từ từ xuất hiện.

Hắn nhìn Trương Bình đang đứng ngoài xa, trầm mặc một hồi rồi nói:

- Cho tới nay, cũng chỉ có ngươi muốn chiến thắng ta!