Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1027: Sự Cường Đại Của Diêm Xuyên




Phía sau một cây đại thụ thông thiên triệt địa, xuyên thẳng vào phía trên cửu tiêu. Đỉnh cây đại thụ có vô số những vì sao đang quay chung quanh.

Dường như cây đại thụ có thể lấy ra tinh thần lực của trời vậy. Lực lượng cuồn cuộn trút xuống biển máu. Diện tích biển máu lại tăng vọt. Trong nháy mắt, tất cả thánh nhân nổi lên trên biển máu.

- Đừng tin hắn, ra tay!

Bản thể Ngô Thiên ở phía xa quát lên.

- Được!

Chín đại thánh nhân lập tức xông về phía Diêm Xuyên.

- Thái Đế, Ngọc Đế, Thượng Đế!

Diêm Xuyên quát to một tiếng.

Ầm!

Ba thanh trường kiếm lập tức bay về phía một thánh nhân. Trong nhất thời ba thanh kiếm dừng lại ở ba phương hướng bao vây lấy một thánh nhân.

- Phá!

Thánh nhân kia đánh ra một chưởng.

Nhưng ba kiếm hình thành trận pháp, một chưởng căn bản không có cách nào phá tan.

Vèo!

Diêm Xuyên lại xông thẳng tới.

- Chỉ như vậy thôi sao?

Trong nháy mắt Diêm Xuyên đã xuất hiện ở phía sau thánh nhân kia.

- Cái gì?

Thánh nhân kia nhất thời biến sắc.

Nhưng tốc độ của Diêm Xuyên cũng cực nhanh. Hai tay hắn nhanh chóng ôm lấy đầu thánh nhân kia, đột nhiên vặn một cái.

Rắc!

Đầu Thánh nhân kia đột nhiên quay một vòng, trong nháy mắt thân thể trở nên mềm nhũn.

- Cái gì?

Đám thánh nhân xung quanh cả kinh kêu lên.

Bọn họ gần như đồng thời ra tay đối với ba đế kiếm.

Ầm!

Với biển máu vây quanh, hơn nữa ba đế kiếm từ lâu đã không còn giống như ngày xưa nữa. Mặc dù tám thánh nhân đồng thời ra tay, cũng không thể phá tan.

Diêm Xuyên giơ tay ném thi thể của thánh nhân kia vào bên trong táng thiên đồng quan.

Trên không trung, Bạo Tạc Vương Thú tỏ ra mờ mịt nhìn Diêm Xuyên. Như vậy... như này là xong rồi sao?

Ngô Thiên lại giật mình.

- Nhanh... nhanh hủy biển máu. Một khi biển máu bị diệt, Diêm Xuyên hắn sẽ không có cách nào mượn lực được nữa. Hiện tại Diêm Xuyên mượn tư thế thiên hạ Đại Trăn, thần thông lực, còn có tinh thần lực. Nhanh hủy diệt biển máu!

Bản thể Ngô Thiên cả kinh kêu lên.

Tám đại thánh nhân nhất thời biến sắc.

- Phá!

Gần như cùng lúc đó bọn họ đánh một đòn toàn lực về phía biển máu.

- Rào!

Biển máu nhấc lên một trận sóng gió động trời, nhưng chung quy không dễ dàng bị phá diệt giống ngày xưa nữa.

- Sao có thể như vậy được?

Ngô Thiên cả kinh kêu lên.

Hắn nhớ lúc trước, hai người Công Dương Tử, Thiên Cơ Tử thiếu chút nữa đã nghiền nát biển máu. Bây giờ tám thánh nhân lại không phá được? Tại sao?

- Có vài thứ, mất đi sẽ không trở lại nữa! Bỏ lỡ, vĩnh viễn không có cơ hội nào khác!

Diêm Xuyên lạnh lùng nói.

Ba đế kiếm nhanh chóng lao về phía một thánh nhân.

- Thái, Ngọc, Thượng!

Ầm!

Lại một thánh nhân bị trận pháp của ba thanh kiếm trùm lên.

Vừa lọt vào kiếm trận của ba thanh đế kiếm, chính là lọt vào thiên hạ của Diêm Xuyên.

- Không!

- Không có tác dụng đâu. Ngươi chỉ là phân thân của Ngô Thiên mà thôi! Phá!

Diêm Xuyên một tay cầm lấy ngọc tỷ, ầm ầm nện ở phía trên đầu hắn.

Trong nháy mắt, lại có một thánh nhân khác bị giải quyết, đưa vào táng thiên đồng quan.

Diêm Xuyên và ba đế kiếm vồ giết về phía thánh nhân thứ ba.

Trên không trung, Ngô Thiên cảm thấy cực kỳ mờ mịt:

- Đây nhất định không phải là thật sự! Không phải là thật sự!

Bạo Tạc Vương Thú cũng ngạc nhiên nhìn Diêm Xuyên. Hắn rõ ràng không thể tưởng tượng được Diêm Xuyên đánh ra toàn lực, lại trở thành cường đại như vậy!

Kích động nhất chính là quần thần và bách tính Đại Trăn.

Khi vừa mới nhìn thấy mười thánh nhân xuất hiện, rất nhiều bách tính đều cảm thấy tuyệt vọng.

Nhưng bây giờ bọn họ lại bất ngờ phát hiện, mười thánh nhân này ở trước mặt Thánh Vương sao lại giống như con gà con vậy?

- Thánh Vương vạn tuế, Đại Trăn vạn tuế!

Bên trong Hàm Dương Thành truyền đến tiếng hoan hô.

Đã chết hai thánh nhân, các thánh nhân khác nhất thời lộ vẻ kinh sợ!

Bên trên biển máu, thực lực của Diêm Xuyên lại khiến Ngô Thiên lộ vẻ hoang mang lo sợ.

- Sao lại như vậy được?

Ngô Thiên bị Bạo Tạc thú bao vây vào giữa, có chút không thể nào tiếp nhận được sự tương phản trong lúc này.

Đều là Tổ tiên cửu trọng thiên, vì sao Diêm Xuyên có thể hung hãn như vậy? Mình là thánh nhân, là thánh nhân đấy!

Keng!

Lại một thánh nhân lọt vào trong kiếm trận của ba đế kiếm.

- Đại Định Thiên Tỳ!

Ầm!

Thánh nhân thứ ba bị giải quyết nhanh chóng.

- Thiên đạo!

- Thiên đạo!

.........

......

...

Một đám thánh nhân hoảng hốt lo sợ kêu.

Mỗi người vung ra một quang luân lớn, xông về phía Diêm Xuyên.

- A!

Diêm Xuyên thoáng cười lạnh, nhất thời tiến lên nghênh tiếp.

Ầm!

Diêm Xuyên nổ nát, hóa thành một vũng máu. Tại một phía khác, lại có một Diêm Xuyên từ trong biển máu nhô lên.

- Không có tác dụng! Ngô Thiên, ngươi cũng không cần sống tiếp nữa rồi! Hôm nay trẫm không giết ngươi, tương lai ngươi cũng sẽ bị những cường giả khác giết chết!

Diêm Xuyên cười lạnh nói.

Ầm!

Diêm Xuyên lại lao về phía một thánh nhân!

- Không!

- Nhanh lên. Nếu không phá hủy hết biển máu, vậy hủy diệt thế giới thụ đi. Phá hủy cây đại thụ kia đi!

Một thánh nhân đột nhiên kêu lên.

Nhất thời, một đám thánh nhân nhanh chóng lao về phía thế giới thụ.

Mỗi người đều điều động đại thế lực thiên địa. Mỗi người lấy quang luân lớn ném về phía thế giới thụ.

Vù!

Thế giới thụ đột nhiên biến mất. Lực trùng kích của một đám thánh nhân nhất thời đụng vào nhau.

Ầm!

Sau khi hư không nổ nát, thế giới thụ đã xuất hiện ở phía xa trên biển máu.

- Đây chính là biển máu của trẫm. Thế giới thụ là đại đạo của trẫm. Trẫm muốn nó ở đâu, thì nó ở đó!

Diêm Xuyên lạnh lùng nói.

Ầm!

Lại là một thánh nhân bị ngọc tỷ của Diêm Xuyên đập vào đầu.

Phía xa, bản thể Ngô Thiên chỉ cảm thấy toàn thân phát lạnh.

Trước lúc đến, hắn sao có thể nghĩ ra được, Diêm Xuyên sẽ mạnh như vậy?

- Diêm Xuyên, ngươi gạt ta? Ngày xưa đối chiến, ngươi đều yếu thế. Ngươi rõ ràng đều yếu thế!

Bản thể Ngô Thiên cả kinh kêu lên.

Diêm Xuyên quay đầu lạnh lùng nói:

- Yếu thế? Đối với ngươi, trẫm cần yếu thế sao? Chỉ có điều ngươi không đáng giá đến trẫm toàn lực tiêu diệt mà thôi!

Ầm!

Trong nháy mắt ba đế kiếm lại bao một thánh nhân nữa.

- Không!

Thánh nhân kia kêu lên một tiếng sợ hãi, đã bị ba đế kiếm bao vây, vậy là đã hoàn toàn xong.

Nhìn dấu vết của Đại Định Thiên Tỳ trên bầu trời, thánh nhân kia đạp không chui vào trong biển máu.

- Ha ha? Tự tìm đường chết!

Diêm Xuyên cười một tiếng lạnh sắc, đạp không đi xuống.

Một phía khác, Ngô Thiên nhìn thấy càng thêm sợ hãi.

Hắn đạp không, chạy trốn về phía xa.

- Còn muốn chạy?

Bạo Tạc Vương Thú cười lạnh nói.

Ầm!

Bạo Tạc Vương Thú lập tức nổ tung, ngăn cản Ngô Thiên.

Một đám Bạo Tạc thú nhanh chóng bao vây hắn.

- Cút ngay, súc sinh!

Ngô Thiên lo lắng nói.

Nhưng Bạo Tạc Vương Thú cũng là người cực kỳ giữ lời hứa. Hắn nhất quyết lôi kéo Ngô Thiên ở lại.

Trên chiến trường, thánh nhân càng ngày càng ít.

Trong nháy mắt, chỉ còn lại bốn thánh nhân.

Bốn thánh nhân này đang vô cùng lo lắng.

Tuy rằng bốn người là phục chế của Ngô Thiên, nhưng bọn họ hiểu rõ mình chỉ sống được một năm, tất cả đều vì nhiệm vụ khiến bản thể trở nên cường đại.

Thời khắc nhìn thấy Diêm Xuyên lao tới tấn công, bốn thánh nhân xông thẳng tới chỗ bản thể, muốn trợ giúp bản thể trốn chạy.