Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1108: Đạo Chi Thủ




Bên trong vũ trụ trong lòng bàn tay.

Phá Quân nhìn thấy vô số tinh điểm dường như đang nhanh chóng bay về phía trên. Dần dần, xung quanh hắn không còn ngôi sao nào.

- Ách? Diêm Xuyên? Ngươi lại giở trò quỷ gì vậy? Ngươi cho rằng, lấy những ngôi sao này ra khỏi phạm vi xung quanh ta, thì có thể đối phó được ta sao? Những ngôi sao ở dương sao? Hừ, mặc kệ ngươi thao túng thế nào, ta đều có thể lay động tầng sao nông của toàn thiên hạ trong dương gian!

Phá Quân quát to.

Nhưng sau khi hét lớn một tiếng, Phá Quân nhất thời biến sắc. Đỉnh đầu hắn là những vì sao trên bầu trời của dương gian. Nhưng dưới chân hắn, đột nhiên cũng xuất hiện vô số vì sao nhỏ.

Cùng lúc đó, phía trên bầu trời cõi âm, vô số ngôi sao trong tầng sao nông đột nhiên thoáng rung động.

Thời khắc bộ rễ của Bách thụ xoay tròn, lại liên kết với tất cả những ngôi sao trên bầu trời cõi âm.

Ầm ầm ầm!

Những ngôi sao trên bầu trời của cõi âm cũng nhanh chóng xoay tròn.

Bên trong vũ trụ trong lòng bàn tay của Diêm Xuyên, Phá Quân đứng giữa các ngôi sao của hai giới âm dương. Vô số những ngôi sao này dần dần dựa vào sát ranh giới, tạo thành một hình cầu, bao vây Phá Quân ở giữa.

Tinh không mênh mông, vô số ngôi sao với từng lực lượng hung mãnh dâng trào tới chỗ Phá Quân đang đứng ở giữa.

- Những vì sao trên bầu trời cõi âm sao? Không, không thể nào. Ngay cả những vì sao trên bầu trời cõi âm, ngưoi cũng có thể điều động sao?

Phá Quân cả kinh kêu lên.

Ầm!

Tất cả những ngôi sao trên bầu trời hai giới âm dương, ầm ầm hội tụ ra một lực lượng khủng khiếp, bắn thẳng tới chỗ Phá Quân.

- Khốn kiếp, A!

Phá Quân phẫn uất. Trường thương trong tay hắn ầm ầm đánh tới.

Ầm!

Hai giới âm dương đột nhiên phát ra một tiếng động rất lớn.

Trong lòng bàn tay của Diêm Xuyên, vô số ngôi sao bị ầm ầm va chạm. Phá Quân trong nháy mắt bị va tới mức mắt hoa lên, áo bào quanh thân đều nổ tung.

- Không thể nào, không thể nào!

Phá Quân không cam lòng gào thét.

Uy lực của vũ trụ trong lòng bàn tay đã tăng vọt, rốt cuộc nhốt Phá Quân lại.

Nhưng gánh nặng của lực lượng này cũng cực lớn. Trên bàn tay phải của Diêm Xuyên càng ngày càng xuất hiện nhiều vết rạn nứt. Dường như giờ phút này bàn tay phải đã gánh chịu không được lực lượng vô tận kia.

Trong mắt Diêm Xuyên chợt hiện lên một sự lo lắng.

Trong lòng bàn tay của Diêm Xuyên, Phá Quân cũng vô cùng lo lắng.

Ầm! Ầm!......

Lần lượt các sao va về phía Phá Quân. Mỗi lần va chạm đều khiến Phá Quân vô cùng chật vật, lần sau thảm hại hơn lần trước. Rốt cuộc, tới lần thứ mười, trường thương của Phá Quân đã ầm ầm nổ nát.

- Không!

Phá Quân cực kỳ chật vật kêu.

Bàn tay phải của Diêm Xuyên dường như cũng không thể chịu đựng được nữa. Nhưng Diêm Xuyên vẫn cố gắng chống đỡ. Bởi vì Diêm Xuyên hiểu rõ, vũ trụ trong lòng bàn tay chính là chỗ dựa lớn nhất của mình bây giờ. Một khi không chống đỡ được vũ trụ trong lòng bàn tay, nhóm người mình sẽ hoàn toàn xong.

Diêm Xuyên tiếp tục thao túng những vì sao trên bầu trời.

Đang điều khiển, đột nhiên Diêm Xuyên phát hiện, xung quanh các tinh điểm hình cầu kia chợt xuất hiện thêm vào tinh điểm lớn.

Một tinh điểm lớn hơn các tinh điểm khác vô số lần.

- Đây là?

Diêm Xuyên lộ ra một tia mờ mịt.

Nhanh chóng, đại tinh điểm không ngừng xuất hiện thêm. Trong chớp mắt đã xuất hiện gần ba mươi đại tinh điểm.

Ba mươi đại tinh điểm đồng thời bắn ra từng lực lượng hung mãnh dị thường lao về phía Phá Quân.

Ầm!

Phụt!

Phá Quân không chịu nổi phun ra một ngụm máu. Lúc này lực lượng quá mạnh, mạnh đến mức Phá Quân cũng không thể kiên trì được.

Mà giờ phút này, tuy rằng vết rạn trên bàn tay phải của Diêm Xuyên càng ngày càng nhiều, nhưng Diêm Xuyên lại quan tâm tới ba mươi đại tinh điểm đột nhiên xuất hiện này hơn. Chúng từ đâu tới vậy?

Căn cứ vào vị trí ngôi sao trong lòng bàn tay, Diêm Xuyên nhìn lên tinh không.

Nhìn một hồi, bỗng nhiên Diêm Xuyên biến sắc:

- Cái gì?

Một đại tinh điểm kia đối ứng ngôi sao lớn. Diêm Xuyên đã tìm được.

Tìm được!

Nhưng ngôi sao kia lại nằm trong tầng sao sâu. Trước đây không lâu những cường giả bị Đại Trăn bắt được, sau đó bị đại trận Chu Thiên Tinh Đấu cướp đoạt tinh lực. Ngôi sao kia chính là một trong những ngôi sao đó.

- Siêu sao ở tầng sao sâu?

Diêm Xuyên thầm lầm bẩm.

Nhìn Phá Quân trong lòng bàn tay mình, không ngừng bị trọng thương, lúc này trong lòng Diêm Xuyên không biết làm sao, bỗng nhiên phát sinh một sự cảm kích mãnh liệt.

- Thần thông thống soái kỷ thứ hai?

Diêm Xuyên chậm rãi nói.

Trước đây, Diêm Xuyên vẫn không rõ chuyện gì xảy ra. Hiện tại, Diêm Xuyên dần dần có chút hiểu ra.

Vũ trụ trong lòng bàn tay không chỉ có thể thao túng ngôi sao ở tầng sao nông, ngay cả ba ngàn ngôi sao trong tầng sao sâu cũng có thể thao túng được? Chỉ là, mình vẫn không nắm được phương pháp. Bây giờ cơ duyên xảo hợp, không hiểu tại sao mình lại thao túng được ba mươi ngôi sao trong số tầng sao sâu đó?

Ba mươi ngôi sao? Lần này có ba mươi ngôi sao, sau này có thể nghĩ biện pháp đạt được ba trăm ngôi sao, thậm chí ba ngàn ngôi sao.

Trong ánh mắt Diêm Xuyên nhất thời cứng lại, cố gắng kìm chế kích động trong lòng.

Thần thông thống soái kỷ thứ hai? Hóa ra là ý này sao?

Đương nhiên, đám người Điệp Hậu đã từng nghe nói qua, nhưng bọn họ chỉ cho là thao túng tầng sao nông mà thôi, từ trước đến nay chưa hề nghĩ tới tầng sao sâu.

- Gia gia!

Trong mắt Diêm Xuyên chợt hiện lên một sự kính nể.

Lúc trước, tuy nói là Bách Ế và Bách Hoàng cùng sáng tạo vũ trụ trong lòng bàn tay, nhưng phân đoạn chủ yếu vẫn do Bách Hoàng sáng tạo ra. Bách Ế chỉ tu sửa một chút góc nhỏ mà thôi!

Hóa ra, đây mới thực sự là thống soái kỷ thứ hai?

Diêm Xuyên cố kìm chế kích động trong lòng. Mặc dù biết thần thông này cường hãn, nhưng Diêm Xuyên cũng hiểu rõ, việc này không thể để lộ ra ngoài. Một khi để lộ ra, bảy Đại Đế thân hóa ngôi sao tất nhiên sẽ tìm tới mình trước tiên, tiêu diệt mình trước.

- Meo, Diêm Xuyên, Phá Quân kia đã hôn mê rồi!

Miêu Miêu kêu lên.

Diêm Xuyên cúi đầu nhìn xuống. Quả nhiên, trong lòng bàn tay Phá Quân đã hôn mê.

Ầm! Ầm!

Lại thêm hai lần va chạm, một bàn tay khác của Diêm Xuyên nhanh chóng mang táng thiên đồng quan tới.

Diêm Xuyên vung tay lên, Phá Quân đang bị hôn mê lập tức truyền tống trở lại cõi âm.

Cương thi Diêm Xuyên tự mình xử lý.

Cõi âm, Đại Tần Thành.

- Xuyên qua xương tỳ bà, nhốt lại trước!

Cương thi Diêm Xuyên quát lên.

- Vâng!

...

Ầm!

Nhân thân Diêm Xuyên nhanh chóng thu hồi ba nghìn thiên đạo, vũ trụ trong lòng bàn tay và biển máu.

- Meo, Diêm Xuyên, ngươi đã thành công, quá lợi hại!

Miêu Miêu hưng phấn nói.

Diêm Xuyên nhìn về phía tay phải của mình. Lúc này bàn tay phải đã bị cháy đen một mảnh, bên trên có vô số vết rạn. Thậm chí, bản thân Diêm Xuyên cảm thấy dường như đã mất cảm giác đối với bàn tay phải của mình. Một lần sử dụng vũ trụ trong lòng bàn tay, thiếu chút nữa đã phế bỏ bàn tay phải.

Phù!

Sau khi thở phào một hơi, trong mắt Diêm Xuyên chợt hiện lên một chút tiếc nuối.

- Diêm Xuyên!

Quyết bỗng nhiên mở miệng nói.

Diêm Xuyên nhìn về phía Quyết.