Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1185: Thông Thiên Và Võ Chiếu Trốn Ra Được




- Ồ?

- Thánh Vương Đại Tề ngày xưa, Tôn Ngộ Không! 

Bạch Khởi cắn răng nghiến lợi nói.

Nếu không phải Tôn Ngộ Không truyền tin, nhóm người Diêm Xuyên không thể nào đi về phía tây, cũng không thể nào gặp phải kiếp nạn này. Bạch Khởi đối với Tôn Ngộ Không vẫn râ oán hận.

- Hắn sao? 

Thần sắc dị thể Diêm Xuyên thoáng động.

- Là hắn chủ động tìm chúng ta. Tuy nhiên lại có hai người, một người là thân khỉ, một người là nhân thân!

- Khỉ?

- Tôn Ngộ Không thân khỉ dường như là bảo tiêu của nhân thân vậy, đối với nhân thân cực kỳ cung kính. Khi bọn họ gặp chúng ta, nói muốn gặp ngài. Lúc đó thần cảm thấy, không thể dẫn về. Bởi vậy, hai Tôn Ngộ Không bảo ta đưa cho ngài một tấm thẻ ngọc. Bọn họ nói, sau khi ngài xem xong thẻ ngọc, sẽ hiểu tất cả! 

Bạch Khởi trịnh trọng nói.

Dị thể Diêm Xuyên tiếp nhận thẻ ngọc, cẩn thận đọc.

Mới đọc được một chút, trong mắt nhất thời cứng lại.

- Thế nào? 

Mặc Vũ Hề hiếu kỳ nói.

- Là Thông Thiên giáo chủ!

- A?

- Thú giao hoán bày trò cũng thật kinh tâm. Trước tiên trao đổi nhân thân của Tôn Ngộ Không, đồng thời giết chết thân thể trao đổi. Tiếp theo lập tức đi gặp Thông Thiên giáo chủ. Vào thời điểm Thông Thiên giáo chủ không đề phòng, lập tức trao đổi thân thể cùng Thông Thiên giáo chủ, đồng thời chuẩn bị giết chết nhân thân Tôn Ngộ Không. Nhưng đáng tiếc, Thông Thiên giáo chủ phản ứng cực nhanh, trong nháy mắt đã bỏ chạy!

- Sau đó, dị thể Thông Thiên tìm được Tôn Ngộ Không thân yêu. Tôn Ngộ Không thân yêu có thực lực mạnh mẽ, nhưng so với thú giao hoán này khẳng định không bằng. Hắn tạm thời ở bên cạnh bảo hộ dị thể Thông Thiên! 

Dị thể Diêm Xuyên giải thích.

- Thông Thiên giáo chủ cũng trốn ra được? 

Bạch Khởi kinh ngạc nói.

- Đây có thể chính là kiếp nạn của Thông Thiên giáo chủ. Bởi vì hắn quá tín nhiệm Tôn Ngộ Không! Không thể tưởng tượng được thú giao hoán lại có thủ đoạn như vậy. Bạch Khởi, ngươi đi đón bọn họ tới đây! 

Dị thể Diêm Xuyên phân phó nói.

- Vâng! 

Bạch Khởi lên tiếng trả lời.

- Kim Đại Vũ, chuẩn bị lập đại trận Chu Thiên Tinh Đấu, cướp đoạt tinh lực! 

Dị thể Diêm Xuyên nói.

- Không, các ngươi muốn làm gì? Cướp đoạt tinh lực của ta? Không! 

Nam tử tóc đỏ kia cả kinh kêu lên.

- Đúng!

Mấy ngày sau, Bạch Khởi dẫn theo yêu thân Tôn Ngộ Không, dị thể Thông Thiên, còn có một nữ tử trở về. Nữ tử này không phải người khác, lại chính là Thái Bình công chúa của Thiên đình Đại Chu.

Mọi người từ phía xa bay tới, liền nhìn thấy trên tinh không có một cột đạo quang xông thẳng xuống một sơn.

Ánh mắt Thái Bình công chúa sáng ngời.

Chờ tới lúc bay đến sơn cốc bọn họ liền thấy được một trận pháp cực lớn được bày ra.

Giữa không trung, nam tử tóc đỏ kỷ thứ hai sợ hãi không thể di chuyển được. Tinh lực cuồn cuộn bị lấy ra trút xuống một nam tử áo bào xanh đứng phía dưới.

Ầm ầm ầm!

Tinh lực cuồn cuộn bị cướp đoạt. Tu vi của nam tử áo bào xanh đang nhanh chóng tăng cường.

Khí tức cuồn cuộn bạo phát. Bằng mắt thường có thể nhìn thấy thực lực tăng vọt.

Nam tử tóc đỏ lại trở nên gầy gò.

- Tổ tiên lục trọng thiên! Tổ tiên thất trọng thiên? Tổ tiên cửu trọng thiên? Tổ tiên thập trọng thiên? Tổ tiên thập nhất trọng thiên? Tổ tiên thập nhị trọng thiên? 

Thái Bình công chúa ngưng trọng kêu.

Ầm!

Lần cướp đoạt tinh lực kết thúc.

Giữa không trung, nam tử tóc đỏ đã hấp hối, gầy da bọc xương. Mà dị thể Diêm Xuyên phía dưới lại nắm giữ lực lượng mạnh mẽ.

- Cướp đoạt tinh lực? 

Dị thể Thông Thiên giáo chủ kinh ngạc nói.

Mặc Vũ Hề vẫn ở một bên bảo vệ cho dị thể Diêm Xuyên.

Dị thể Diêm Xuyên cảm thụ bản thân một chút, trong mắt loé ra một tia thoả mãn: 

- Dẫn hắn đi!

- Vâng! 

Kim Đại Vũ lên tiếng trả lời.

Lại hồi phục tu vi cường đại, nhưng Diêm Xuyên hiểu rõ, so với thân thể ban đầu tất nhiên còn kém hơn rất nhiều. Tuy nhiên, chung quy có một chút lực để có thể tự bảo vệ.

- Thiên Đế, đã dẫn Thông Thiên giáo chủ tới!

Bạch Khởi kêu lên.

Dị thể Diêm Xuyên quay đầu nhìn lại.

Đó lại là hai Tôn Ngộ Không và một Thái Bình công chúa.

Dị thể Diêm Xuyên lập tức nhìn về phía nhân thân Tôn Ngộ Không. Trong nháy mắt hắn đã xác định đó chính là Thông Thiên giáo chủ.

- Thông Thiên?

Dị thể Diêm Xuyên lộ ra một nụ cười khổ.

- Ngươi cũng trúng chiêu. Ha ha ha, chúng ta một đời anh minh, không ngờ lại bị hủy bởi một đám nghiệt súc! 

Dị thể Thông Thiên cười khổ nói.

Dị thể Diêm Xuyên gật đầu một cái, lại nhìn yêu thân Tôn Ngộ Không. Đó vẫn là Tôn Ngộ Không. Hắn nhìn Thái Bình công chúa một chút.

Nhìn một hồi, trong mắt Diêm Xuyên nhất thời cứng lại: 

- Võ Chiếu?

Khí độ của Thái Bình công chúa trước mắt, không phải là Thái Bình công chúa hắn đã gặp lúc trước. Anh khí ép người như vậy, tại Đại Chu, Diêm Xuyên chỉ nhìn thấy ở một người. Đó chính là Võ Chiếu.

- Kính chào Diêm đế! 

Dị thể Võ Chiếu thoáng cười khổ một hồi nói.

- Ba vị, xin mời! 

Dị thể Diêm Xuyên quay về phía ba người nói.

Cách đó không xa có cái chòi nghỉ mát. Dị thể Diêm Xuyên vung tay lên, mọi người đồng thời đi tới trong lương đình.

Bạch Khởi, Kim Đại Vũ ở bên ngoài đề phòng xung quanh. Trong đình Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề, Thông Thiên giáo chủ, Võ Chiếu ngồi xuống. Tôn Ngộ Không cung kính đứng ở phía sau Thông Thiên giáo chủ.

Mặc Vũ Hề nhìn Thái Bình công chúa trước mắt có dáng dấp của Võ Chiếu, trong mắt loé ra từng trận phức tạp. Dù sao đó cũng là mẹ đẻ của mình.

Võ Chiếu cũng nhìn thấu thần sắc của Mặc Vũ Hề, nhưng không tiếp tục dây dưa vì việc này. Năm đó đã xảy ra chuyện, lần này đến đây còn có việc cần nhờ, tự nhiên không thể quá mức quái đản.

- Xem ra, Vũ đế cũng bất cẩn. Cũng đúng, tại Thiên đình Đại Chu, người có thể khiến Vũ đế hạ thấp đề phòng, cũng có thể người luôn ở cùng chỗ với Vũ đế. Người như vậy đã ít lại càng ít. Thái Bình công chúa chính là một trong số đó! 

Dị thể Diêm Xuyên gật đầu một cái.

Dị thể Võ Chiếu khẽ mỉm cười.

Dị thể Thông Thiên ở bên cạnh mở miệng nói:

Trước lúc ngươi tiến vào Lạc Dương, chúng ta đã nhìn thấy ngươi. Nhưng đáng tiếc lúc đó chúng ta không tiện mở miệng. Một khi mở miệng, không những sẽ bị bọn họ trả đũa, bản thân chúng ta cũng khó bảo toàn! Xin lỗi!

- Ta có thể hiểu được! 

Dị thể Diêm Xuyên gật đầu một cái.

- Ngày ấy nhìn thấy các ngươi chạy trốn, ta đã biết các ngươi nhất định sẽ tìm kiếm người kỷ thứ hai. Chúng ta lần lượt tiếp cận hai người ở gần đây. Mãi đến tận lúc ta gặp được đám người Bạch Khởi! 

Dị thể Thông Thiên nói.

- Các ngươi cũng không tồi. Vẫn trốn thoát được từ trong tay của mình! 

Dị thể Diêm Xuyên cười nói.

- Tất cả đều là cơ duyên xảo hợp đi! 

Thông Thiên lắc đầu nói.

- Đúng vậy! 

Dị thể Diêm Xuyên khe khẽ thở dài.

- Ngươi có tính toán gì không? 

Dị thể Thông Thiên giáo chủ hỏi.

- Đoạt lại thân thể của ta! 

Trong mắt dị thể Diêm Xuyên nhất thời cứng lại nói.

Dị thể Thông Thiên gật đầu một cái, dị thể Võ Chiếu cũng hít một hơi thật sâu.

- Diêm đế! 

Dị thẻ Võ Chiếu hít sâu một cái mở miệng nói.

- Sao?

- Ta cần ngươi trợ giúp! 

Dị thể Võ Chiếu hết sức trực tiếp mở miệng nói.