Tiểu Ma Nữ Phiên Thiên

Chương 1: Tiểu bạch cầu kì lạ




Author: Aiden

"Xoẹt"

Thân ảnh linh động thoắt ẩn thoắt hiện. Hồng y thiếu nữ mạnh mẽ vung trường kiếm trong tay lên, vạt áo đỏ lay động theo từng bước chân của nàng. Mỗi lần trường kiếm xoẹt qua, trong rừng trúc lập tức vang lên tiếng  xào xạc.

Dung nhan yêu nghiệt tăng thêm vài phần sắc sảo, mắt phượng xinh đẹp chăm chú vào từng đường kiếm, lông mày anh khí nhíu chặt.

"Mau, mau bắt lấy con súc sinh kia cho ta." - Tiếng hét the thé vang vọng, nam tử quần áo lụa là thở hổn hển đuổi theo hai tên gia đinh, vừa chạy vừa kêu. Đằng trước hắn là hai nam nhân mặt mày hung hãn đang dùng hết tốc lực chạy theo quả cầu trắng trắng tròn tròn.

Tiểu bạch cầu hớn hở chạy thật nhanh, bộ dáng rất chi là vui vẻ, tí tí lại quay lại phía sau nhìn hai tên gia đinh mệt lả đang đuổi theo mình. 

Vân Tư Khuynh khiêu mi quan sát mấy kẻ đang xông về phía mình, nàng hạ trường kiếm trong tay xuống, chậm rãi vén vài lọn tóc hai bên má lên. Đôi mắt hẹp dài hứng thú nhìn tiểu bạch cầu đang chạy hết tốc lực về phía mình, càng nhìn càng thấy thuận mắt.

"Oạch"

Nặng nề đặt mông xuống đất, tiểu bạch cầu nghiêng cái đầu nhỏ của mình sang một bên, ngu ngơ nhìn Vân Tư Khuynh. Thấy bộ dáng đáng yêu của nó, trong mắt Vân Tư Khuynh lóe lên ý cười dịu dàng, nhưng chưa được mấy giây đã bị tiếng kêu như chọc tiết của nam nhân cắt ngang:

"Nữ nhân kia, mau bắt lấy tiểu súc sinh đó cho ta." - Nam tử cùng mấy tay sai gào lên, so với lúc nãy càng nhức óc hơn.

Tiểu bạch cầu lăn lăn vài vòng đến chân Vân Tư Khuynh, bàn chân mềm mại ôm lấy bắp chân nàng, đôi mắt to tròn trong suốt ngước lên.

Ách, điệu bộ này sao lại đáng yêu đến thế? Vân Tư Khuynh chậm rãi ngồi xuống, bàn tay ngọc ngà trắng muốt nâng nó lên, tiểu bạch cầu dường như cảm thấy sự hài lòng của nàng đối với mình, nó to gan hơn thơm nhẹ vào mu bàn tay của nàng, bộ dạng lấy lòng.

"Mau bắt lấy nữ nhân kia cùng với tiểu súc sinh cho ta." - Tên thiếu gia tham lam nhìn Vân Tư Khuynh, đôi mắt vẩn đục si mê liếc toàn thân hồng y thiếu nữ.

Tiếng gió xào xạc, vạt váy đỏ rực bay nhảy, phượng mâu lạnh lùng nhìn thẳng vào Triệu Lâm khiến toàn thân hắn run lên. Trường kiếm trên tay vung lên cao, tiếng gió rì rào như bị xé ra làm đôi, bóng dáng mờ ảo xuyên qua giữa ba tên nam nhân.

Trường kiếm sắc bén dính đầy máu tanh, dung nhan yêu nghiệt lãnh huyết nhìn ba cỗ thi thể dưới đất. 

Hai mắt ba kẻ trừng lớn, bọn chúng còn chưa biết được người giết mình là ai thì đã lặng lẽ trở thành ba cỗ thi thể. Lạnh lẽo giống như trái tim của hồng y nữ tử kia vậy, không chút độ ấm.

Nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông mềm mượt của tiểu gia hỏa trong lòng, nhìn tiểu bạch cầu làm nũng với mình, Vân Tư Khuynh không khỏi nhếch khóe môi. 

Càng sờ càng thích nha, lấy bộ lông này mà làm khăn thì thật tốt!!!

~Vân gia~

"Khuynh nhi, mau lại đây" - Nữ nhân trung niên vận bộ lam y thanh nhã dịu dàng vẫy tay với nàng. 

Thấy mẫu thân, bước chân Vân Tư Khuynh như đạp mây cưỡi gió mà tiến đến. Bộ dáng lạnh lùng lãnh huyết dường như đã nhu hòa hơn, tuy rằng trên mặt vẫn không chút biểu tình nhưng cả người nhìn qua lại thêm chút sức sống.

"Nương" - Nàng nhẹ nhàng gọi một tiếng, đầu nhỏ nhu thuận dựa vào bả vai mẫu thân mình.

"Ai, con thật là..." - Vân mẫu thương yêu nhìn con gái mình, bàn tay dịu dàng xoa nhẹ mái tóc óng mượt của nàng.

"Gia gia" - Làm nũng với mẫu thân xong, Vân Tư Khuynh quay sang tấn công gia gia của mình, trên khuôn mặt xinh đẹp lóe lên một tia đùa dai.

"Cái con bé này, thật là..." - Lão phu nhân bất đắc dĩ lắc đầu, ngay khi đôi mắt chuyển đến vạt áo đỏ lay động trước ngực nàng liền đờ đẫn, nhìn cái đuôi trắng muốt to tròn của tiểu bạch cầu.

"Khuynh nhi, nó là..." - Nhìn theo ánh mắt của bà, tất cả đều nghi hoặc, kinh hỉ nhìn tiểu bạch cầu.

"A, nó là tiểu bạch cầu con mới nhặt được ở trong rừng trúc." - Vân Tư Khuynh bình tĩnh đáp, suýt nữa nàng cũng quên mất vật nhỏ đáng yêu này.

Lão phu nhân xoa xoa cái cằm nhăn nheo của mình, đôi mắt sâu xa nhìn chằm chằm vào quả cầu trắng đang quậy phá trong lồng ngực cháu gái mình: "Khuynh nhi, nó là ấu thú bạch hổ."

Vân Tư Khuynh nắm lấy lông ở cổ của tiểu bạch cầu, mạnh mẽ xách nó lên. Lam mâu trong suốt không nhiễm bụi nghi hoặc nhìn Vân Tư Khuynh, lòng bàn chân mềm mại quặp chặt lấy ngón tay thon dài của nàng. Bộ dáng uất ức.

"Ngươi, cái tiểu bạch cầu này..." - Vân Tư Khuynh bất đắc dĩ vuốt ve bộ lông của nó. 

Tất cả mọi người nhìn thấy động tác của nàng đều bị kinh sợ, nếu thực sự quả cầu nhỏ này là Thần thú Bạch Hổ, vậy thì...

"Khuynh nhi, con là Triệu hồi sư Quan hệ rất hi hữu, nếu như con có thể khế ước với nó thì hãy làm càng sớm càng tốt, nếu không để kẻ có ý xấu phát hiện ra nó, ta chỉ sợ..." Vân lão gia lo lắng nói. Ai cũng biết đạo lí hoài bích có tội, trong trường hợp bản thân không có thực lực thì bảo bối sẽ là lí do khiến họ mất mạng. 

Vân Tư Khuynh nhíu mi, hơi lắc đầu: "Con vừa bước vào cảnh giới Ngọc Không không lâu, nếu nó thực sự là ấu thú Bạch Hổ, e rằng con còn chưa đủ thực lực để khế ước với nó. Bây giờ chỉ có thể tạm thời để nó vào trong không gian, con sẽ cố gắng nâng cao thực lực, chí ít cũng phải là cảnh giới Linh Không mới có thể mở ra trận pháp triệu hồi của Quang hệ."

"Chắc cũng chỉ có thể làm như vậy" Mọi người cùng lúc thở dài.

Tinh Không đại lục là nơi cường giả vi tôn, chỉ có thực lực mới là vương đạo.

Không kể đến thần thú, ma thú, Tinh Không đại lục ngay cả linh thú cũng rất quý hiếm. Chỉ có những kẻ quyền lực và cường giả mới có quyền sở hữu. 

Chiến khí của cường giả Tinh Không đại lục đều được chia thành nhiều cấp bậc. 

* Tinh Không

* Thần không

* Thiên không

* Huyền không

* Địa không

* Linh không

* Ngọc không

* Phàm không

Trong đó Tinh Không được coi là cấp bậc trong truyền thuyết, những cường giả đạt đến cấp bậc này đã biến mất hoàn toàn trong mắt thế nhân, khiến rất nhiều người hoài nghi về nó. Tuy vậy, những dấu ấn đặc biệt trong lịch sử và đặc biệt là cái tên của đại lục này vẫn nhắc nhở sự tồn tại của nó.

Mỗi cấp bậc lại được chia thành 10 giai đoạn nhỏ, được chia theo Phàm không bậc 1, Phàm không bậc hai, Ngọc không bậc 1, bậc hai,...Người thuộc Phàm Không cấp 2 có thể tất sát được 5 kẻ Phàm không cấp 1. Từ đó có thể thấy được sự khác biệt vô cùng lớn và sự phân chia vô cùng khắc nghiệt của từng giai đoạn.

Ngoài ra, mỗi người tu luyện còn được chia theo chức nghiệp khác nhau, ví như:

*Luyện dược sư là những tu luyện giả có khả năng luyện chế đan dược, chiến khí của họ thường không cao nhưng lại được bù lại khả năng khống chế tinh thần lực trời sinh. Bọn họ được chia thành luyện dược sư hạ cấp, trung cấp, cao cấp và thần cấp. Trong đó mỗi cấp được xác định theo phẩm cấp đan dược họ luyện chế, từ đan dược cấp 1 đến cấp 2 là hạ cấp, cấp 3 đến cấp 5 là trung cấp, cấp 6 đến cấp 8 là cao cấp và luyện chế được đan dược cấp 9 và cấp 10 là thượng cấp. Tuy nhiên, luyện dược sư thần cấp gần như đã tuyệt tích, chỉ còn lại số ít là những người đứng đầu các công hội luyện dược, nhận được sự tôn kính và ngưỡng mộ từ tất cả những cường giả trên đại lục. 

Tuy luyện dược sư không có giá trị vũ lực cao, nhưng lại là nhóm người được vô số cường giả bảo vệ. Bởi lẽ chỉ một viên đan dược cao cấp thôi cũng đủ để tạo ra một cường giả Thiên Không. Do đó, luyện dược sư là chức nghiệp được nhiều người hướng tới, bọn họ có những đặc quyền và địa vị cao quý mà người người mơ ước.

* Triệu hồi sư là những cường giả chân chính, bọn họ không chỉ có cấp bậc chiến khí cực cao mà còn có khả năng khế ước linh thú, sử dụng năng lực của linh thú để nâng cao sức mạnh bản thân. Đặc biệt là những hung thú cực kì mạnh mẽ, có thể khiến cho triệu hồi sư đạt được sức mạnh lớn gấp trăm lần. Tuy nhiên, Triệu hồi sư hoàn toàn thuộc hàng quý hiếm, không chỉ cần thiên phú cực cao mà còn phải có khả năng cảm nhận nguyên tố trong trời đất. Hơn thế, linh thú đâu phải dễ dàng khế ước, tương ứng với sức mạnh cực lớn chính là nguy hiểm cận kề cái chết. Nếu bọn họ không đủ thực lực thì cũng chỉ có thể làm đồ ăn trong miệng hung thú mà thôi. 

*Thuần thú sư, một loại chức nghiệp tương tự như triệu hồi sư, tuy nhiên, bọn họ lại có số lượng khá khả quan, gấp mấy trăm lần số lượng Triệu hồi sư. Đáng tiếc loại chức nghiệp này cũng không được chào đón cho lắm. Bởi lẽ bọn họ không những không thể sử dụng và nâng cao sức mạnh linh thú, ngược lại lại áp chế sức mạnh của chúng, khiến linh thú mất đi hung tính, trở thành sủng vật của con người. Với loại chức nghiệp này, Thuần thú sư chỉ có thể khế ước và khống chế linh thú cấp thấp, đồng thời chỉ hấp thu được 1/5 sức mạnh của chúng.

*Luyện khí sư, có khả năng chế tạo vũ khí. Tương tự như luyện dược sư, bọn họ cũng được chia thành bốn cấp là Hạ cấp, Trung cấp, Cao cấp và Thần cấp căn cứ vào phẩm cấp của vũ khí. Những luyện khí sư cao cấp và thần cấp hầu hết đều xuất thân từ thế gia, hoàng tộc hoặc là những đệ tử được những công hội đặc biệt bồi dưỡng. Bởi lẽ để có thể cung cấp nguyên liệu chế tạo, số của cải phải bỏ ra là một con số không tưởng. Trong đó, những luyện khí sư Thần cấp có thể chế tạo ra Thần Khí có sức mạnh kinh người, nâng cao sức mạnh của người sở hữu lên gấp trăm lần. Tuy nhiên, Thần Khí có thể tự nhận chủ, chỉ khi tu luyện giả nhận được sự công nhận của Thần Khí thì mới có quyền sở hữu nó.

*Cuối cùng là Ma pháp sư, bởi vì tu luyện ma pháp rất khó nên hầu như chúng đã bị quên lãng trên Tinh Không đại lục. Số ít những người đi theo ma pháp đều không được chào đón, họ cho rằng ma pháp chỉ là những ảo ảnh do người dùng thuật tạo ra. Tuy nhiên, chỉ có cường giả thực sự mới hiểu được, ma pháp có sức mạnh cực kì kinh người, ngoài ra bọn họ còn có khả năng sử dụng trận pháp, khống chế nguyên tố trong trời đất và nâng cao phẩm chất của vũ khí.

* Ngoài ra, chiếm 2/3 số lượng trong xã hội là tu luyện giả chỉ tu luyện chiến khí và người thường. Nếu tu luyện giả có phẩm cấp cao hoặc đạt được đan dược cao cấp, sở hữu vũ khí cao cấp thì bọn họ vẫn sẽ nhận được sự tôn trọng trong xã hội. Còn người thường là trời sinh không có chiến khí, tương đương với việc không có cơ sở căn bản để làm bất kì chức nghiệp nào khác. Địa vị của họ là thấp nhất trong xã hội, thường bị biến thành nô lệ của các tầng lớp khác trong xã hội.

Đương nhiên, tương tự như con người, linh thú cũng chia phẩm cấp, theo loài khác nhau, trong đó thần thú chỉ tồn tại trong các sâm lâm cực kì hung hiểm, nằm trong tứ đại tử địa của con người. Và linh thú cấp 7 trở lên có khả năng hóa thành hình người.

Cả tu luyện giả và linh thú đều có khả năng nắm giữ các nguyên tố khác nhau, gồm 5 nguyên tố cơ bản kim, mộc, thủy, hỏa, thổ; nguyên tố biến dị băng, phong, lôi và cuối cùng là các nguyên tố hi hữu quang, ám, không gian, thời gian. Đa số tu luyện giả và linh thú đều là đơn hệ, chỉ có số ít là song hệ hoặc tam hệ, và cường giả tứ hệ trở lên đã hoàn toàn tuyệt tích. 

Mà tiểu bạch cầu Vân Tư Khuynh mang về hôm nay rất có thể là ấu thú Bạch Hổ, một trong những thần thú trong truyền thuyết.

.............

"Khuynh nhi, con đã đến lúc phải báo danh vào một trong những học viện của Tinh Không đại lục rồi." - Vân lão gia nghiêm túc nhìn Vân Tư Khuynh, nàng cũng không ngẩng đầu lên, giọng nói bình tĩnh: "Gia gia, có phải tên cẩu hoàng đế đó muốn con đến học viện Đệ Nhất?"

Câu nói của nàng không phải là câu hỏi mà là một sự chắc chắn.