Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Chương 15: Xây nhà (một)




Sáu phương pháp nấu ăn lần này giá tiền mỗi cái là một trăm lượng, cộng thêm với nấm mang tới giá 180 văn, bây giờ tính ra ở Liễu gia thôn nàng cũng được coi như là người có tiền, người ở dưới quê, thu vào một năm cũng chỉ là ba bốn lượng bạc, thậm chí còn ít hơn, nàng coi như là Tiểu Tài Chủ rồi!

Cáo biệt Hiên Viên Hạo, mang theo Đào Đào cùng Thụy Ca ra khỏi quán rượu, mua những đồ vật cần thiết cùng với những thứ Lưu thẩm nhờ mua, đi tới sạp mì ăn một chút, rồi mấy tỷ đệ mới đi trở về.

Về đến nhà, trước đưa cho Lưu thẩm những thứ mà bọn họ nhờ mua, mới về nhà nghỉ ngơi, ngồi ở trên băng ghế nhỏ, ngẩng đầu nhìn nóc nhà bao trùm cỏ tranh, nghĩ đến chuyện bất cứ lúc nào trời mưa cũng sẽ bị mưa dột, lại còn thường xuyên bị gió lùa vào, Nhược Vi trong lòng liền run cầm cập, thật không có cảm giác an toàn, mà hiện tại tiền trong tay đã đủ để mình xây nhà, mua đất rồi.

Nghĩ thầm rất muốn xây lại nhà cửa phòng ốc, cái khác tất cả đều để sang một bên.

“Tỷ tỷ, tỷ đang nghĩ gì vậy?” Bộ mặt Đào Đào tò mò nhìn Nhược Vi.

“Tỷ tỷ đang suy nghĩ nhà chúng ta cũng nên xây mới lại rồi, Đào Đào với Thụy Ca có vui mừng không?”

“Tỷ tỷ, nhà chúng ta thật sự sẽ được xây mới sao? Nhưng mà, tỷ tỷ à nhà chúng ta không có nhiều tiền như vậy”. Thụy Ca do dự nhìn Nhược Vi.

“Yên tâm, tỷ tỷ bán phương pháp nấu ăn tiền kiếm được có thể đủ cho chúng ta xây một cái nhà mới để ở rồi, cho nên Đào Đào cùng Thụy Ca cũng không cần lo lắng, tất cả đều có tỷ tỷ ở đây, chỉ là Đào Đào cùng Thụy Ca không thể nói cho người khác biết tiền kia là do tỷ tỷ bán phương thức nấy ăn mà có được nha! Bằng không đại thẩm nương sẽ đến cướp tiền của chúng ta, Đào Đào cùng Thụy Ca phải nhớ kỹ lời của tỷ tỷ đó!”

“Dạ, Đào Đào (Thụy Ca) sẽ không nói cho người khác biết”

“Vậy các đệ nói cho tỷ tỷ biết các đệ muốn xây phòng ốc như thế nào nào, nói một chút cho tỷ tỷ biết”.

“Tỷ tỷ, Đào Đào muốn một cái giường thật to, có chăn bông thật dầy để đắp, phòng sẽ không bị mưa dột, sẽ không bị gió lùa vào nữa”.

“Vậy còn Thụy Ca đâu rồi, muốn một phòng hình dạng như thế nào?”

“Thụy Ca hi vọng xây một phòng ở mới, có thể mỗi người có một phòng riêng thật mới, có thể là có phòng của riêng mình, rồi có giường của riêng mình, có chăn chỉ có một mình mình đắp, như vậy Thụy Ca đã rất vui vẻ rồi”.

“Uh, nguyện vọng của Đào Đào cùng Thụy Ca cũng sẽ biến thành sự thật, xây phòng mới sẽ không bị mưa dột, cũng sẽ không bị gió lùa, còn sẽ có rất nhiều phòng mới, Đào Đào cùng Thụy Ca muốn ở phòng nào thì ở phòng đó, còn sẽ có chăn bông thật dầy, Đào Đào cùng Thụy Ca về sau cũng sẽ không bị lạnh cóng nữa. Tỷ tỷ cũng sẽ không để cho người khác đem đồ của chúng ta cướp đi, chỉ cần về sau Đào Đào cùng Thụy Ca nghe lời của tỷ tỷ là tốt rồi”.

“Dạ, tỷ tỷ thật tốt”. Đào Đào cùng Thụy Ca ôm cánh tay Nhược Vi, bộ mặt khát vọng nhìn Nhược Vi.

“Vậy thì tốt, ngày mai chúng ta bắt đầu chuẩn bị chuyện xây nhà, sáng sớm ngày mai chúng ta đi tới nhà Lưu thẩm, xây nhà còn phải tìm bên nhà Lưu thẩm giúp một tay!”

Mấy tỷ đệ, Thụy Ca cùng Đào Đào đứng ở bên cạnh bếp lò nhìn lửa, Nhược Vi chuẩn bị cơm tối, thỉnh thoảng thảo luận chuyện phòng ở mới, kích động không thôi, có lẽ Nhược Vi còn đỡ hơn chút, dù sao nàng cũng không phải người sinh trưởng từ nhỏ tại cổ đại, nói thế nào thì cuộc sống trước đây cũng so với Đào Đào cùng Thụy Ca trôi qua tốt hơn nhiều, mặc dù là một cô nhi.

Ở trong quan niệm của Đào Đào cùng Thụy Ca, ít nhất trước mắt mà nói, có thể mỗi ngày ăn no, có phòng ốc tốt chút để ở, đã là một chuyện rất khó khăn rồi, cảm thấy tỷ tỷ có thể xây được nhà ở mới, còn mỗi ngày có thể cho bọn họ ăn rất no, mua đồ ăn vặt cho bọn hắn ăn, thường xuyên có thịt ăn, cái này so với tất cả mọi người trong thôn đã là quá tốt rồi.

Bọn họ cảm thấy tỷ tỷ thật sự là rất giỏi, Nhược Vi trong lúc vô tình cũng đã sắp bị hai huynh đệ này Thần Hóa mất rồi.

Ăn cơm xong, mấy tỷ đệ nằm trên giường lăn qua lộn lại không ngủ được, nghĩ đến sắp có nhà mới để ở, tâm tình quá kích động, ngược lại cũng sắp mất ngủ, giằng co hồi lâu mới ngủ được.

Sau khi Đào Đào cùng Thụy Ca ngủ rồi, Nhược Vi lắc mình vào bên trong không gian, gần đây mỗi ngày đều là chỉ sau khi Đào Đào cùng Thụy Ca ngủ Nhược Vi mới đi vào bên trong không gian, xử lý không gian.

Hiện tại bên trong không gian của Nhược Vi mấy loại lúa nước đã thu rất nhiều quý rồi, cất trữ được rất nhiều lương thực, bây giờ cơm ăn trong nhà đều là gạo trong không gian, bình thường Đào Đào cùng Thụy Ca cũng sẽ không quan tâm những thứ này từ đâu tới.

Hơn nữa bình thường khi lên trấn trên nàng cũng sẽ mua vài món đồ, cho nên tất cả đều vô cùng thuận lợi, huống chi ngay cả nơi ở này của mấy tỷ đệ Nhược Vi, cũng rất an toàn.

Lần trước vài cọng cây kim ngân hoa cắm vào bên trong không gian cây cũng đã trưởng thành, cành lá tươi tốt, đã kết nụ rồi, có vài nụ đã thấy mấy nhị hoa nhú ra, nụ hoa chớm nở.

Thời gian sống ở trong không gian rất dài, nàng phát hiện ra rằng thời gian bên trong không gian cùng phía ngoài đối lập là 100 so với một, nói cách khác, bên trong một trăm ngày thì bên ngoài mới có một ngày, cho nên cây kim ngân mới có thể đã lớn lên đến nổi sắp có thể thu hoạch được như vậy.

Bên trong không gian còn có ao cá, Nhược Vi đã thả cá bột vào đó, bây giờ đã có thể ăn, mỗi ngày đoán chừng trọng lượng tăng lên khoảng năm cân, khẳng định những con cá này so với những con cá bán bên ngoài kia ăn ngon hơn rất nhiều, đợi hai ngày nữa lúc xây nhà tìm một cơ hội lấy ra ngoài nếm thử một chút.

Hiện tại bên trong không gian Nhược Vi đã trồng rất nhiều thứ, cây ăn trái, rau dưa... Đều có, hơn nữa cũng đã có thể ăn được rồi, cho nên cuộc sống về sau không phải buồn lo nữa, chỉ cần lặng lẽ đem những thứ này cầm đi ra là được rồi, những thứ mà nơi này sản xuất nói không chừng còn có thể kéo dài tuổi thọ.