Tiểu Thư Siêu Quậy Xuyên Không

Quyển 1 - Chương 6: Duyên




-Hihi tao đùa thôi mà . Sao mà phản ứng nhanh như chớp vậy . À không nhanh như ánh sáng mới đúng ( TvT) - cô

-Thôi tao về , đéo thèm đi với mày nữa . Chỉ tổ tốn calo thôi – nó

-Tự nhiên như con điên . Mời – cô nói rồi xòe bàn tay trắng nõn ra kiểu như lễ phép ,mời con bạn đi vào kí túc xá nhưng ông trời đâu cho nó được toại nguyện …(Ông trời : Hắt xì ! Ai vừa nhắc đến ta thế nhỉ)

-OMG . Tường cao thế này tao trèo có mà rách quần luôn à . Tất cả chỉ tại màyyyyyyyyyyyyy – nó và cô cứ thế rượt đuổi nhau như 2 con điên mới từ bệnh viện tâm thần ra ( ý nghĩ của mọi người khi nhìn thấy 2 cô)

Đến khi mệt quá thì nó mới dừng lại trong khi đó cô chỉ cảm thấy như đang chạy bộ giảm cân ::v

-Đây là đâu mày ơi – cô hỏi

-[im lặng] – tại nó đang giận truyện vừa nãi đó

-Nếu mày không trả lời thì tí nữa tao không kéo mày vô Kí túc xá nữa - cô

-“Mày…”. Cô hít 1 hơi thật dài rồi nói típ “Bar đó mày . Chúng ta không hợp với những chỗ như thế đâu , đi thôi ” . Cô nói rồi kéo con bạn đi

-Bỏ tay tao ra đã – cô

-Ơ , tao dẫn mày đi mà mày không đi à – nó hỏi

-Có chứ , sao lại không . Nhưng chúng ta sẽ vào kia- cô nói rồi chỉ vào quán bar đang phát ra những tiếng nhạc sập sình

-Mày đùa tao hả????? Tao ở đây 16 năm rồi còn chưa bước vào đó lần nào . Mà mày mới lên đây được 1 ngày đã định bước vô đó sao ?

-Tất nhiên . Chỗ tao không có những thứ đó thì phải vô xem chứ . Bệnh hoạn ( Chị lại lỡ miệng rồi , khổ thân ,chậc chậc )

-Mày nói ai bệnh hoạn , HẢ ?- nó

-Theo mày là ai ? – cô hỏi vặn lại

Nó thì đơn giản đang tức xì khói đầu ( Gọi cứu hỏa nhanh , cả cảnh sắt nữa sắp có án mạng rồi)

-----------------------Tua

-Trong đây đèn có nhiều màu nhỉ- cô suýt xoa

-Tất nhiên – nó

-Mà họ đang làm cái gì thế kia – cô chỉ vô mấy con đang uốn à uốn ẹo trên sàn nhảy

-Mấy con đấy đang nhảy đấy- nó

-Nhìn đẹp nhỉ . Mày dạy tao đi- cô nói giọng ngọt sớt như đường mật ong

-Tao đâu có biết mấy thứ như thế . Thôi vào đây rồi thì ngồi gọi tí nước hoa quả đi ( chị ơi bar đó , toàn rượu mà )

-Ok con bê – cô ( Bắp : lúc trước con dê , giờ lại con bê , tính tình thất thường sáng nắng chiều mưa , trưa gió mùa Đông Bắc có khác ; Cô : Qúa khen , quá khen . Vừa nói vừa chắp tay ra vẻ đa tạ )

Cô và nó đi đến chỗ bàn phục vụ ở góc khuất và gọi :

-Cho tôi 1 li nước cam – nó

-Tôi li nước xoài – cô

-Xin lỗi 2 cô , ở đây chúng tôi không có nước hoa cỏ nhầm hoa quả , chỉ có rượu thôi ạ- anh phục vụ đang liêu xiêu khi nhìn thấy 2 cô , nhưng vẫn giữ giọng ( khách hang là trên hết)

-Chết cha , sao tao không nghĩ ra nhỉ? Đây là bar mà –nó vừa nói vừa cầm 2 tay bám chặt lấy đầu

-Nếu mày định hỏi tao thì bằng hòa cả làng – cô

-Vậy mình đi thôi . Ôi thời gian ơi sao mày cứ muốn cướp đi của tao vậy , ngồi đây cũng đã 20’ rồi ( mải tám chuyện đó ạ )

-Lét gâu – CÔ NÓI ( bắt trước con bạn đó , kaka)

Hai cô đang định xải đôi chân dài bước đi thì có tiếng :

-Hai em xinh đẹp định đi đâu vậy .Hôm nay các anh đây bao cho n…(nha ) , nhưng chưa nói hết câu thì nụ cười trên môi tắt lịm vì sự có mặt của cô – haha chính xác . Đây chính là Anh nhà ta đó mọi người

-Sao … sao cô lại ở đây- anh đang shock không hề nhẹ

-Tại sao tôi không được ở đây . Không ngờ con chó như anh mà cũng đến đây cơ đấy – cô nói

-Đã xí rồi còn chê người khác , cô coi lại mình di rồi nói- anh vừa nói vừa cười giễu cợt

-Ê Hồng ơi , vừa nãi thằng này nó nói gì ấy nhỉ , nào mà : “Hai em xinh đẹp ơi…bala…”

-Cô nhắc tới câu đó làm mặt anh trắng bệch , mặt nổi gân xanh ( Bắp : em thong cảm cho anh , tính chị anh đâu có biết , Haizzz)

-Sao ? Anh nhớ được câu đó chưa . Hay ngớ ngẩn đến nỗi quên luôn rồi- cô châm chọc

-Tôi không có ngu như cô mà quên được đâu- anh đang bình tĩnh dần

-Ô vậy à , vậy sao anh còn quên nhỉ . Để tôi phải nói lại như vậy . Rõ ngu hơn cả chó

-Bùng bùng . Người anh đang bốc cháy

-Ơ , anh bị sốt à hay sao mà người tỏa ra khí nóng vậy . Có cần tôi cho anh tiền đi mua đá trườm không

-Cô… anh chưa nói hết câu lại bị cô chen vô

-Anh không cần cảm ơn tôi đâu . Tôi có tiền mua đá cho anh mà , coi như cảm ơn vì sáng nãy đã giúp cho tôi lạc đường ( cảm ơn kiểu gì đây -.-)

Cô nói xong rồi để ý đằng sau đang có 1 người

-A anh là người giúp tôi sáng nãy- cô reo lên mà quên luôn vụ lúc nãi @@

-Ra là cô à , (cười )- hắn

-Chào anh , không ngờ lại gặp anh ở đây – cô

-Tôi cũng vậy – hắn

-Ê , mày quen với 2 anh hotboy này à- nó nói nhỏ vào tai cô

-Ừ , tao gặp lúc sáng nãi . Thằng chó kia thì giúp tao lạc đường , còn anh đẹp rai kia thì giúp tao tìm đường – cô ( t/g : chịrõ phân biệt đối xử)

-Oa , mày có duyên với 2 anh kia thế - nó rao

-Chỉ có duyên với anh đẹp rai kia thôi (Bắp : cho chị nói lại )

-Này cô thì thầm gì đấy , chuyện cô đạp pha… nói đến đây họng anh lại vướng 1 cục gì khó mà phun tiếp được

-Đạp phải gì vậy mày . Mà từ nãy đến giờ mày nói chuyện với em í , xem ra mày quen hả ?– hắn ngớ ra liền hỏi

-Đâ…u….đâu có đạp phải gì đâu nhể - hắn cười híp mắt với cô

-Tôi biết , để tôi nói cho – cô nói làm nụ cười trên môi anh vụt tắt trong gió

-Gì gì thế mày- Hồng háo hức

END CHAP 6