Tiểu Thư Thất Lạc

Chương 4: Gặp lại




Khi chiếc Audi A5 của 4 nàng vừa vào cổng thì ở con đường đối diện một chiếc Bently mui trần cũng theo sau đi vào. Trên xe chính là 4 chàng của chúng ta. Huy nhìn chiếc Audi phía trước, ánh mắt hơi nghiền ngẫm.

“- Thật không ngờ Hạo Thiên luôn nghĩ lí do để bùng học, nay có lí do chính đáng như vầy” Minh mở miệng châm chọc, nói đến đây ngừng lại liếc cái mũi dọc dừa giờ xây xát trông rất khó coi của Thiên, nhếch miệng cười “Thế mà hôm nay lại còn chủ động đi học sớm nữa chứ!”.

Hạo Thiên không thèm để ý đến lời lẽ châm chọc của Minh, nhắm mắt giả vờ ngủ. Hắn nghĩ đi học, mà lại còn với bộ dạng vậy? Đúng là truyện lạ của năm. Không! Phải là của thế kỉ mới đúng! Nếu không phải lão ba hiểu lầm cái mũi là hắn đánh nhau mới vậy, giờ này hắn vẫn còn trong mộng đẹp rồi. Trước khi ra khỏi nhà còn không quên đe dọa nó hôm nay nhất định không được nghỉ. Ai kêu lão ba là bạn thâm niên với lão hồ ly ( hiệu trưởng trường bọn nó bây giờ ). “Hừ! Lão già! Già rồi mà vẫn khỏe thế! Sút một cái mà giờ ngồi mông vẫn còn đau! Dạo này mình gặp hạn với cái mông hay sao không biết?” Thiên oán hận nghĩ thầm, đêm qua là bị “sàm sỡ”, sáng nay còn đang mộng đẹp bị lão ba sút bay xuống giường. Vì vậy mới lôi mới gã kia phải dậy sớm cùng dưới danh nghĩa cao đẹp là “Ngày trọng đại nên đi học sớm” nhưng trong lòng thì lại nghĩ hắn phải dậy sớm thì sao mấy anh kia lại được dậy muộn ( anh super ích kỉ á!).

“-Huy! Sao im lặng thế?” Minh lấy làm lạ, như bình thường Huy là chuyên châm chọc Thiên, thời cơ nghìn vàng như hôm nay lại im như thóc, không ngạc nhiên sao được.

“- Mấy ông thấy xe đằng trước quen không?” Nghĩ một lúc lâu vẫn không nhớ, Huy đành nhờ sự trợ giúp người thân. Vẫn lạnh lùng ít lên tiếng, Kiệt mở miệng

“- Audi A5 Cabriolet! Không khác mấy so với mẫu A5 cũ! Nhưng loại này trên cả nước cũng chẳng có quá bàn tay đâu”. Lời này làm Huy thêm suy nghĩ, xe phía trước 4 cô gái.... Đúng lúc 4 nàng dừng lại, Linh vọt ra chạy đi, 3 nàng còn lại thong thả theo sau.

“- Đi guốc cao còn chạy! Không chút duyên dáng” Từ lúc Huy nói, Minh cũng bắt đầu chú ý đến xe của 4 nàng. Một câu vô tình của Minh làm Huy liên tưởng rất nhanh.

“- Không phải là mấy nàng hôm qua chứ!” Huy vỗ trán ra vẻ bừng tỉnh. Nghe đến đây, Thiên hơi hé một con mắt. Lạnh lùng hỏi.

“- Ai?”

“- Người con gái khiến ông khắc vào tâm khảm ý!” Huy quay lại nhìn Thiên nháy mắt cười cợt hất hất đầu về phía các nàng, dừng xe đi xuống. Thiên hiểu ý, nhìn theo, thế nhưng có 3 cô gái đang đứng cùng nhau, biết là ai.. Lại nhìn về phía Huy, hơi nheo nheo mắt, ý hỏi “Là cô nào?”. Huy, Minh, Kiệt cũng nhìn chằm chằm về chỗ 3 nàng. 3 nàng đang nói chuyện cười đùa bình luận về cái điệu bộ “vịt bầu” lạch bạch của Linh, có lẽ không chỉ Ly mà cả Tâm và Yến cũng cảm thấy có ai đang nhìn chằm chằm mình. Đầu tiên là Ly, rồi Tâm và Yến cũng quay đầu lại, 2 bên nhìn nhau nghiền ngẫm được 30s thì Linh chạy đến khoác lên vai Yến và Ly làm 2 con bé xíu thì ngã ập về phía trước, chưa kịp quay lại thì Linh đã oang oang:

“- 11A! Cùng nhau! Đặc biệt là nghe nói lớp này rất nhiều trai đẹp! Ôi! Mùa xuân của đời tôi đến rồi!” Linh vẫn đặc biệt vui sướng trong thế giới của mình mà không để ý đến xung quanh. Ở cách đó không xa 4 chàng cũng nghe rõ lời Linh nói, Huy cười hơi nhếch miệng, điệu bộ quen thuộc “Thú vị! Cùng tuổi! Có lẽ sau này có người chăm đi học hơn đây” rồi thì thầm vào tai Thiên. Thiên nghe xong nhìn chằm chằm vào Ly, ánh mắt “đắm đuối con cá chuối” bước thong thả rồi nhanh dần, rồi thành chạy lao về phía Ly. Ly cũng ý thức được sự nguy hiểm, xoay người... bỏ chạy...Yến mơ hồ khó hiểu, Tâm thì cũng mơ hồ hiểu được xảy ra truyện gì rồi. Linh thấy có trai chạy về phía bọn nó, hồn bắt đầu về với thế giới hiện tại thì phát hiện con bạn mình đã bỏ chạy được một đoạn. Ngơ ngác nhìn về phía Ly, rồi quay lại phía Thiên vừa lúc Thiên đã chạy đến trước mặt, Linh nhìn rõ mặt Thiên thì Thiên đã chạy vọt qua, Linh và Yến nhìn theo bóng 2 người khó hiểu, quay đầu lại thấy 3 chàng kia đang đi ngày càng tới gần, ngày càng rõ mặt, trong đầu Linh chợt lóe...

“- A! Không phải mấy gã hôm qua chứ? Không trùng hợp vậy chứ? Vậy người đuổi theo Ly....?” Linh mặt ngày càng nhăn lại, Yến cũng hiểu ý Linh, nhìn 3 chàng trầm ngâm, Tâm vẫn cười tủm tỉm đúng phong cách thục nữ.

Lúc này đây 3 chàng đã đi đến cách các nàng chỉ vài bước chân, Huy lên tiếng bắt chuyện:

“- Thủy Mị Linh! Thật tình cờ! Đã lâu không gặp!”

“- Đúng! Thật tình cờ! Cũng thật bất ngờ! Tối qua ở cửa quán bar bạn tôi va phải đúng là Long Hạo Thiên hả!” Linh tỏ rõ vẻ chán ghét, châm chọc Huy. Huy cũng chỉ hơi gật đầu. Nghe được đáp án Linh hơi nhíu mày, Tâm cũng thôi tươi cười. Dù rằng cùng giới thượng lưu nhưng mấy nàng cũng ít giao du, nhưng tứ đại gia tộc thì tuyệt đối phải biết. Long Hạo Thiên, quý tử của Thiên Long, tính tình nóng nảy ngang ngược, chọc giận hắn già trẻ gái trai đều không tha nên hắn đuổi theo Ly tuyệt không có truyện tốt. 3 nàng cho nhau trao đổi ánh mắt rồi cùng chạy về phía Ly đã chạy. Còn lại 3 chàng, cũng liếc nhau tham khảo ý kiến, rồi cũng từ từ đuổi theo, “sắp có kịch hay ngu gì bỏ phí!” 3 chàng nghĩ.