Tinh Ngự

Chương 39: Linh Vân Cương




- Hai vạn kim tệ, còn có ai cao hơn nữa không? Hiện tại cao nhất là hai vạn kim tệ!

Trong tràng thoáng yên tĩnh trở lại, cả tiếng lá rụng cũng có thể nghe!

Tất cả ánh mắt của mọi người đều rơi vào người Duy Khắc Đa, Duy Khắc Đa khẩn trương đến nỗi toàn thân căng thẳng, Cự Linh của hắn bị thương nghiêm trọng, mấy ngày nay vẫn một mực tĩnh dưỡng, càng khiến cho tinh thần hắn tổn thương hơn là tinh chương bị tổn hại. Đối với Lăng Phong hắn cũng không dám ôm quá nhiều kỳ vọng, mắt thấy có cơ hội tốt có thể lấy được sơ cấp tinh chương có trị số kinh người đến như thế, hắn nhịn không được mà kích động.

- Hai vạn kim tệ lần thứ nhất...... Hai vạn kim tệ lần thứ hai...... hai vạn kim tệ......

- Ba vạn!

Khổng Tư trực tiếp đem giá cả kéo lên tới độ cao khiến người phải sợ hãi!

Duy Khắc Đa bất đắc dĩ lắc đầu, ba vạn kim tệ, thật sự vượt quá thừa nhận cực hạn của hắn.

- Người kia có phải điên rồi không? Ba vạn kim tệ! Cái đó chỉ sợ trung cấp tinh chương bình thường cũng đều không có được giá tiền này a!

Có người khe khẽ nói.

- Hừ! Chớ nói nhảm, người kia là Thuật Luyện Sư mà Băng gia cung phụng đó.

- À, thì ra là vậy, chẳng lẽ tinh chương này đối với Thuật Luyện Sư có lực hấp dẫn lớn đến như thế sao?

Ny Khả khẽ nhíu mày, giá cả ba vạn kim tệ cũng vượt quá dự liệu của nàng rồi, nàng dù sao cũng không phải Thuật Luyện Sư, cho nên cũng không hiểu rõ lắm nội tâm của Khổng Tư là nghĩ như thế nào. Nàng thiện ý nhắc nhở:

- Hiện tại một miếng trung cấp tinh chương sử dụng ma hạch ngũ tinh luyện chế giá bán là hai vạn tám ngàn kim tệ...

Lời còn chưa dứt, Triển Phi cao giọng nói:

- Bốn vạn kim tệ!

Điên rồi, hoàn toàn điên rồi!

Thuật Luyện Sư đều là dạng người tài đại khí thô, phương thức đấu tranh giữa họ khiến cho người thường líu lưỡi không thôi! Phảng phất như kim tệ trong mắt bọn hắn hoàn toàn chính là cặn bã.

Hung dữ trừng mắt liếc nhìn Triển Phi, Khổng Tư nhấc tay:

- Năm vạn!

Hắn quyết tâm đấu với Triển phi, một là để có được miếng tinh chương này về tay, hai là hắn không muốn bị thua Triển Phi.

- Để xem giá cả lần lượt tăng lên tới khi nào?

Tên mập mặc hoàng bào ngồi ở phía sau lẩm bẩm nói, hắn lộ ra nụ cười gian ác:

- Coi bộ để ta giúp các ngươi tăng thêm một mồi lửa cho vui a

- Ta ra mười vạn!

Lời này vừa xuống, vụt, toàn bộ con mắt của mọi người đều dời đi. Khi thấy ra giá không ngờ lại là một tên mập, có người cười lạnh nói:

- Mập mạp, đến phá rối à? Mười vạn kim tệ, chỉ sợ ngươi đem thịt mình cắt bán cũng không đủ a.

- Ngươi nói cái gì?

Mập mạp trừng mắt, khí thế bức nhân. Thiếu nữ ở cạnh cũng chau mày lại, đầu ngón trỏ lượn lờ từng sợi quang mang màu đỏ.

Ny Khả thấy mập mạp, biểu lộ cả kinh, nàng vội vàng nói:

- Thì ra lài công tử đại thần tài chính Tinh Lam công quốc đến đây, Gia Liệt Áo công tử ra giá mười vạn, Đa Bảo Các chúng ta đương nhiên là tín nhiệm.

Tinh Lam công quốc? Người vừa nghi vấn sợ tới mức rụt trở về. Tinh Lam công quốc mặc dù xưng là "công quốc", nhưng mà nghe nói thực lực bản thân đã không kém bất kỳ một vương quốc nào rồi! Băng Phong thành cùng người ta so sánh kém nhau không thể tính bằng lẽ thường được!

Đường đường là con trai đại thần tài chính Tinh Lam công quốc, chẳng lẽ ngay cả mười vạn kim tệ cũng cầm không được? Tên vừa mở miệng vũ nhục kia thực hận không thể đem đầu lưỡi mình cắt bỏ cho chó ăn mất cho rồi a.

Lăng Phong ở lầu hai khẽ nhíu mày, hắn không nghĩ tới tinh chương đầu tiên mình luyện chế lại có thể đấu giá được giá cả khủng bố đến mức này, hắn âm thầm suy nghĩ: từ nay về sau tinh chương luyện chế nếu được thì nên ăn bớt ăn xén nguyên liệu một chút? Nếu không khiến oanh động quá mức mà nói, chỉ sợ sẽ đưa tới nhiều phiền toái không cần thiết.

Khổng Tư cùng Triển Phi lộ ra thần sắc tức giận, bọn họ thật không ngờ lại có người chặn ngang một cước, hơn nữa người này bản thân căn bản đắc tội không nổi. Mắt thấy nếu không tăng thêm giá thì tinh chương sẽ bị người khác đoạt mất, trơ mắt nhìn cơ hội tấn cấp biến mất trước mắt như vậy, bọn họ tự nhiên không muốn.

- Mười lăm vạn!

Một vòng tăng giá điên cuồng lại bắt đầu, cuối cùng giá cả của miếng tinh chương này ngưng lại ở một con số khủng bố, hai mươi tám vạn kim tệ, bị Khổng Tư lấy được!

Triển Phi bởi vì kim tệ trong thuật tinh tạp không đủ nên đành phải bất đắc dĩ từ bỏ tranh đoạt. Chứng kiến mình thật vất vả mới đè ép được Triển Phi, Khổng Tư nhịn không được nở nụ cười sung sướng.

Thẳng cho đến khi đấu giá hội chấm dứt, người tham dự vẫn còn đắm chìm trong quay cuồng, trên mặt bọn họ khó có thể trừ khử được hưng phất: Thật không thể tin, chỉ một miếng sơ cấp tinh chương lại đấu giá ra giá cả trên trời hai mươi tám vạn kim tệ! Thần a, chuyện như vậy sẽ là câu chuyện đề tài bàn tán trong thời gian dài a.

Mà nguyên nhân Toàn Không Kích đấu giá kinh người như thế, nhân tố chủ yếu chính là Khổng Tư cùng Triển Phi hai người tranh đoạt, thay vào một hoàn cảnh khác, cho dù có người biết điều không chen ngang, thì giá cả của miếng tinh chương này cũng sẽ không vượt quá ba vạn!

Sau khi mọi người về hết, cùng Khổng Tư giao hàng xong, Ny Khả đến lầu hai.

- Lăng tiên sinh, dựa theo quy củ của Đa Bảo Các chúng ta, vật phẩm đấu giá được cần phải thu một thành phí tổn. tinh chương ngươi đấu giá, ta để cho ngươi chiết khấu cao nhất. Tiếp tục khấu trừ lần mua sắm ma hạch hỏa hệ v...v... hôm trước, ta cuối cùng gởi lại cho ngươi hai mươi sáu vạn a!

Ny Khả lấy ra một tấm thuật tinh tạp:

- Kim tệ ta đã để vào cho ngươi, ngươi xác nhận một chút đi.

Lăng Phong vẫn là lần đầu tiên sử dụng thuật tinh tạp, thuật tinh tạp này độ dày cỡ lóng tay, to cỡ lòng bàn tay. Hai bên phân biệt có một cái vũng nhô lên. Tò mò loay hoay một phen, dưới sự chỉ đạo của Ny Khả, hắn đem một tia niệm thức tiến vào thuật tinh tạp. Chỉ thấy một màn ảnh sáng hiện lên, phía trên triển hiện liên tiếp những con số khiến người ta choáng váng không thôi.

- Từ nay về sau nếu ngươi muốn cùng người ta giao dịch, chỉ cần đem thuật tinh tạp giao tiếp cùng họ là được.

Ny Khả đem phương pháp sử dụng nói cho Lăng Phong:

- Đưa niệm thức của ngươi tiến vào rồi, thì cho dù người khác nhặt được thuật tinh tạp của ngươi cũng vô pháp sử dụng.

Lúc này, Duy Khắc Đa cũng được Biện Lương âm thầm mời lên. Chứng kiến thấy Lăng Phong, nét mặt hắn khẽ giật mình, ngay sau đó lộ ra biểu lộ do dự.

Lăng Phong biết rõ suy nghĩ trong lòng hắn, chủ động lấy ra tinh chương nói:

- Bộ trưởng Duy Khắc Đa, thật sự xin lỗi, kéo dài thời gian như vậy mới chữa trị xong tinh chương của ngươi.

- Hả? Chữa trị xong rồi?

Duy Khắc Đa vẻ mặt khiếp sợ, hai tay run rẩy tiếp nhận tinh chương trong tay Lăng Phong. Hắn khó dằn nổi nhắm hai mắt lại, dùng niệm thức tinh tế cảm giác tinh chương, đột nhiên, hắn lộ ra một tia biểu lộ nghi hoặc:

- Lăng tiên sinh, tinh chương này......???

- Giá trị dao động của tinh chương này trước đó thoáng hơi thấp một chút, cho nên lúc ta chữa trị tiện thể điều chỉnh lại một ít.

Về độ phù hợp, lực bạo phát, giá trị dao động ba điểm này, lúc sau có Sang Sư giải thích kỹ càng cho Lăng Phong. Nói chung chế luyện tinh chương, bước "cảm giác" quyết định lực bạo phát, "cố định" quyết định độ phù hợp, cuối cùng "ngưng chương" quyết định giá trị dao động!

Bởi vì chữa trì chủ yếu là tiến hành lại quá trình "ngưng chương" ở cuối cùng, cần căn cứ vào mực tố linh cùng linh hồn vật tính, điều chỉnh đến cả hình dáng mực thần thạch, bước này tiến hành sẽ khiến cho giá trị dao động tự nhiên cao hơn rất nhiều! Có Sang Sư chỉ giáo, Lăng Phong chỉ là tiện tay điều chỉnh một phen, theo hắn phỏng chừng giá trị dao động của tinh chương này là đã ngoài sáu mươi. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Lúc chữa trị tiện tay điều chỉnh giá trị dao động?

Ba người ở đó hai mặt nhìn nhau, trên mặt đều hiện ra vẻ kinh hãi! Dưới tình huống bình thường, chữa trị tinh chương có thể đạt tới tiêu chuẩn trước kia là đã khó khăn lắm rồi, không nghĩ tới Lăng Phong còn tiến thêm một bước đề cao tính năng của tinh chương bị tổn hại!

- Đa tạ Lăng tiên sinh.

Duy Khắc Đa mặt mũi tràn ngập kích động:

- Ta...... ta thật không biết phải làm như thế nào để cảm ơn ngài......

Lăng Phong tùy ý cười:

- Tiện tay mà thôi, bộ trưởng Duy Khắc Đa không cần phải để ở trong lòng.

Mặc dù nói thế, nhưng mà tinh chương này đối với hắn thật sự rất có ý nghĩa, Duy Khắc Đa suy tư một chút, từ trong Tiết Vân lấy ra một khối khoáng thạch to cỡ nắm tay.

- Lăng tiên sinh, đây là một khối linh vân cương ta vô tình có được, hy vọng ngài có thể nhận lấy!

- Linh vân cương?

Nhãn tình Ny Khả sáng lên:

- Khá lắm, ngươi thậm chí còn có thứ này!

Biện Lương cũng mặt đầy sợ hãi cảm thán:

- Khối linh vân cương lớn như vậy, tối thiểu cũng phải một kg a? Thứ này đem bán ra ngoài tuyệt đối trên mười vạn kim tệ! Haha, thực là đại thủ bút a.

Lăng Phong khẽ giật mình, hắn không rõ linh vân cương này là bảo bối gì, nhưng mà nghe hai người Ny Khả nói như thế hắn cũng biết thứ này rất quý, vì vậy khoát tay nói:

- Bộ trưởng Duy Khắc Đa, thứ này ta không thể nhận. Chữa trị tinh chương cũng không tốn hao tinh lực gì, không đáng để cho ngươi dùng đại lễ hậu tạ như thế!

- Tiểu tử ngốc, sao lại cự tuyệt? Khối linh vân cương này là tài liệu rèn luyện "huyền binh" tuyệt đỉnh a, ngươi cái tên bại gia tử này!

Sang Sư dùng niệm thức truyền âm liên miên nói:

- Nếu như sử dụng linh vân cương này luyện chế thành huyền binh mà nói, ngươi sau này lúc thi triển Cự Linh cũng không cần phải đem kiếm linh triệu hoán ra, chỉ cần thông qua huyền binh là đã có thể phát huy được phân nửa tác dụng! Trực tiếp tránh khỏi việc linh hồn bị tổn thương a! Hơn nữa trong lúc chiến đấu, vận dụng huyền binh thi triển linh kỹ có thể phát huy được hiệu quả xuất kỳ bất ý.

Dù rằng Sang Sư nói qua chỗ tốt lớn lao như vậy, nhưng Lăng Phong cũng không có thay đổi chủ ý, hắn sở dĩ nguyện ý ra tay trợ giúp Duy Khắc Đa chủ yếu là cảm thấy tính tình người này tốt, chứ không phải là vì cầu hồi báo này.

- Lăng huynh đệ, ngươi nếu không chê thì mạn phép cho ta xưng hô ngươi một tiếng như vậy.

Duy Khắc Đa thành khẩn nói:

- Chữa trị miếng tinh chương này đối với ngươi mà nói có lẽ chỉ là tiện tay, nhưng mà đối với ta mà nói lại có ý nghĩa rất sâu xa! Ngươi nếu không thu miếng linh vân cương này, thì ta từ nay về sau nội tâm sẽ bất an. Huống hồ, khối linh vân cương này tuy rằng trân quý, nhưng nhất định phải do Hỏa Hệ Thiên Hành Giả có kinh nghiệm mới có thể đem nó luyện chế thành huyền binh, lấy tài nguyên của ta sao có thể thỉnh động được những tên Hỏa Hệ Nguyên Tố Thiên Hành Giả kiêu ngạo kia.

Lăng Phong do dự hồi lâu, dưới sự khuyên bảo của Duy Khắc Đa đành phải nhận linh vân cương:

- Vậy đa tạ Duy Khắc Đa đại ca.

Nghe Lăng Phong xưng hô mình như vậy, Duy Khắc Đa hưng phấn đến đỏ bừng cả khuôn mặt.