Tình Nhân Làm Ấm Giường Của Tổng Giám Đốc

Chương 10: Thuốc tránh thai còn có vị hoa quả?




Mê mang, không phải là vì không có phương hướng, chỉ là không chạm được đầu não, trang cuối cung trong đầu Lê Thiên Qua là cái gì, tới cùng anh nghĩ như thế nào, những thứ này Hướng Vãn không thể nào suy đoán, tâm tư của anh so với biển còn sâu hơn, một khi đặt chân vào, tuyệt đối chết đuối.

Cho nên Hướng vãn cũng không phí đầu óc tìm hiểu điều đó, mặc kệ anh nghĩ như thế nào, Hướng Vãn đều biết anh muốn làm cái gì. Đó là một tên đàn ông biến thái, giống như nhìn Hướng Vãn thương tâm khổ sở, anh sẽ vui vẻ.

Chỉ là Lâm Mạc Tịch, Mạc Tịch của cô, chỉ cần nghĩ đến cái tên đó đều sẽ đau lòng. Vì sao anh lại xuất hiện trong cái thành thị này? Có nhân vật Lê Thiên Qua như vậy, cho dù là không muốn gặp, cũng không thể không gặp mặt.

Hướng Vãn nhìn Lê Thiên Qua, sửng sốt một hồi lâu, đột nhiên kinh hô một tiếng: "Hôm nay là bao nhiêu?"

Lê Thiên Qua hiển nhiên bị cô dọa giật mình, nhíu mày không vui nói: "Cô không xem lịch sao?"

Hướng Vãn nghĩ một lát, vỗ đầu mình một cái, sau đó nói: "Lê Thiên Qua thuốc tránh thai, cho tôi vài viên."

Lê Thiên Qua lườm cô một cái nói: "Ngươi cho rằng đây là nơi nào nào? Thuốc tránh thai, cô muốn thì tự mình mua đi!"

Hướng Vãn bĩu môi, mềm mại xuống, "Lê Thiên Qua, anh cho rằng tôi có biện pháp đi sao, tôi cũng không biết đây là đâu, sao đi mua được. Hôm nay là kỳ nguy hiểm, mang thai sẽ nguy đó! Sẩy thai cực kỳ hại thân."

Lê Thiên Qua đột nhiên nở nụ cười, ôm cổ cô, một bàn tay to ma xát bụng phẳng của cô, "Mang thai không tốt sao? Như vậy cô sẽ mẹ vinh nhờ con, nói không chừng tôi sẽ giữ đứa nhỏ bên người."

Không bằng cô đi tìm chết! Ở trong lòng, Hướng Vãn khinh thường, từng tháng gặp một lần, đều là ác mộng của cô, nếu mỗi ngày đều đối với anh, vậy cô sẽ như đã chết đi.

"Biểu tình kia của cô là sao?" Lê Thiên Qua không vui, thậm chí là phẫn nộ.

Hướng Vãn cười hì hì nhìn anh, cố ý ôm lấy cổ anh, "Đương nhiên là biểu tình vui vẻ rồi."

Lê Thiên Qua một phát đẩy cô ra, "Cô cho tôi đồng ý cho cô sinh con sao?!" Phần phật một tiếng kéo tủ đầu giường ra, tìm một lọ thuốc ném cho cô.

Hướng Vãn nhìn một chút, là một cái bình trắng, cái nhãn cũng không có, mở ra, đổ ra vừa thấy, thực ra là viên thuốc màu sắc rực rỡ, còn có các loại hình dạng, Hướng Vãn nghi hoặc nhìn anh,"Đây là?"

"Không phải cô muốn thuốc tránh thai sao, cho cô cô vẫn còn không ăn? !"

Hướng Vãn lại khinh thường một hồi, vừa mới nói không có, hiện tại cư nhiên cách giường tìm một lọ cho cô, tên đàn ông này quả nhiên khẩu thị tâm phi. Chọn 2 viên màu hồng cho vào trong miệng, liếm liếm, lại có thể là vị ô mai! "Cái này, Lê Thiên Qua, thuốc tránh thai còn có vị hoa quả?"

Lê Thiên Qua liếc cô một cái, "Giả bộ cái gì? Đừng nói với tôi, lần đầu tiên cô ăn thuốc tránh thai!"

Hướng Vãn đối với thứ này không biết, về tình cũng có thể tha thứ. Hướng Vãn oán hận trợn mắt nhìn anh. Lê Thiên Qua liền không nghĩ như vậy, tức giận nói: "Cho cô ăn cô liền ăn! Tôi còn lừa cô hay sao? Nếu cô muốn mang thai, tôi có lợi gì?"

Hướng Vãn còn lo lắng, lại ngậm mấy viên.

Lê Thiên Qua xô đẩy cô một phen, "Đi tắm rửa đi."

Hướng Vãn đứng dậy đi, cũng không mặc quần áo, liền đi chân trần đi trên thảm trải sàn, mới vừa thân thủ chuẩn bị vặn cửa phòng tắm, Lê Thiên Qua lại gọi cô. "Cô làm gì?"

"Không phải anh bảo tôi tắm rửa sao?"

"Ai cho cô dùng phòng tắm của tôi hả ? Sang phòng tắm của phòng khách mà tắm!"

Hướng Vãn không lên tiếng, quẹo khúc quanh, vừa muốn đi ra. Ai ngờ lúc này Lê Thiên Qua không phải gọi cô, trực tiếp xông đi tới giữ chặt cô, sau đó phịch một tiếng đóng cửa lại. "Cô ngu ngốc sao? Cô cứ như vậy mà ra ngoài?"

Hướng Vãn cắn môi, "Tôi không có quần áo."

Lê Thiên Qua lôi kéo cô đi trở về tủ quần áo của anh, tùy tiện lấy ra một bộ quần áo, "Trước cứ thay bộ này, tôi gọi An Mạn tìm mấy bộ quần áo cho cô."

Áo sơmi màu đen, mặt trên nhàn nhạt mùi thơm ngát, là hương vị bột giặt, tựa hồ là hương chanh, Hướng Vãn cực kỳ thích loại hương vị đen phấn này, nước hoa đàn ông thơm nức, cô khó có thể tiếp thu, cô cảm thấy đàn ông đều nên là giống Mạc Tịch của cô, trên người có mùi thuốc lá nhàn nhạt, còn có nhàn nhạt hương đen phấn.