Tình Phi Đắc Dĩ

Chương 110: Vĩ thanh




“Severus, tôi muốn ăn lẩu nấm.”

“………..thay quần áo.”

“Thật là, tủ quần áo của anh chỉ có màu đen, anh nên đổi một chút đi, tý nữa chúng ta đi mua sắm nha.”

“Không cần.”

Nửa giờ sau.

“Màu lam này không tồi, rất hợp với anh.”

“Không cần.”

“Màu nâu này cũng đẹp, anh thử xem.”

“……….”

“Úc, dầu gội đầu mới, mua thử một lọ hén?”

“Không cần.”

“Tôi gội giúp anh, tôi vẫn chưa lụt nghề đâu, a, mua sữa tắm vị chanh nha, tối nay giúp anh chà lưng?”

“………..”

“Ớt, khoai tây, nấm………có lẽ đủ rồi, mua thêm thịt bò đi, cũng lâu rồi không ăn bít tết, a, Severus, trong nhà nối ga chưa?”

“………..”

“Không phải anh lại ăn dược liệu thay cơm chứ?”

“……….về nhà.”

Sau một trận lách cách.

“Ngon tuyệt vời, à, Durmstrang mời anh làm giáo sư à?”

“Ừ.”

Meilin, sao bọn họ dám làm vậy chứ?”

“Sao?”

“Anh nhất định không đồng ý đúng không.”

“Vẫn chưa.”

“Này là đúng rồi, nếu không McGonagall giáo sư nhất định sẽ truy sát tới tận đây.”

“Sao?”

“Bà mời anh về làm giáo sư, tôi đã đáp ứng rồi.”

“………ta không đáp ứng.”

“A? Chính là tôi cũng đồng ý làm giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám rồi.”

“Đó là chuyện của ngươi.”

“Severus……….”

“……….không có quan hệ tới ta.”

“Hogwarts nhất định đãi ngộ cao hơn Durmstrang.”

“Thực nghi ngờ.”

“Hầm âm u?”

“Ngươi xác định là tốt?”

“Có điều, so ra nó hợp để lão dơi ở.”

“……..”

“Lò sưởi ấm áp?”

“Ta không sợ lạnh.”

“Giường lớn mềm mại trong phòng ngủ? Cộng thêm phúc lợi cứu thế chủ mỗi ngày làm ấm giường thì sao?”

“………”

“Tặng kèm bữa tiệc lớn đêm khuya?”

“………”

“Severus?”

“……..tôi đói bụng.”

“Úc, đến, ăn chút thịt bò. A, ừm……”

Một giờ sau.

“Coi như anh đồng ý rồi nha, hắc hắc…….”

“……..tùy tiện.”

“Tôi tin là mọi người rất cao hứng nhìn thấy gián điệp hai mặt giỏi nhất trở về giới Pháp Thuật.”

“So ra vẫn không chói sáng bằng cứu thế chủ của giới Pháp Thuật.”

“A?”

“Chỉ cần xuất hiện, nhất định sẽ nằm ở đầu đề.”

“Anh xem 《 nhật báo tiên tri 》?”

“Thỉnh thoảng.”

“Đó là tờ báo rác rưởi.”

“Đúng vậy, giống như 《 tuần san mới 》chỉ nói những chuyện vộ vị.”

“Meilin, anh còn xem 《 tuần san mới 》

“Hừ.”

“Trời ạ, không phải anh xem mớ chuyện tầm phào bọn họ viết về tôi đi?”

“Na, cái nào, về chuyến mạo hiểm hay là…….”

“Úc, chết tiệt.”

“Tính cách lạnh nhạt của cứu thế chủ, thực sự là đầu đề làm người ta ấn tượng, hơn nữa sau đó có không ít người tranh nhau thành người đầu tiên leo lên giường của ngươi.”

“Không có tin giật gân nên bọn họ viết tùm lum ý mà, chết tiệt………a, không phải anh đang ghen đi?”

“……….câm miệng.”

“Tôi chỉ nghĩ về anh thôi, Severus, nếu anh độc chết tất cả đàn ông và phụ nữ bên cạnh tôi, tôi phải vào Azkaban thăm anh mất.”

“………..”

“Ưm………còn nữa, anh nghĩ tôi lạnh nhạt sao?”

“………”

“Trời ạ, tôi không làm anh hài lòng sao?”

“……..tạm được.”

“Lão già chết tiệt này………chúng ta lại lần nữa!”

“………..”

“Từng là một cầu thủ Quidditch xuất sắc, tôi nghĩ với sự mềm dẻo của mình hẳn là có thể làm một ít….. tư thế yêu cầu cao, tỷ như thế này? Anh cảm thấy sao…… úc, a….. chậm một chút………..Severus……..”

“………”

“Úc, nhanh lên………”

“Yêu cầu của ngươi nhiều quá.”

“A………..