Tình Ý Lâu Dài

Chương 2




"Đến nhà tôi đi" Diêm Danh đúng lúc mở miệng.

Tài xế quay đầu nhìn Diêm Danh, lại quay đầu nhìn nam nhân đến mua vui.

Nam nhân gật gật đầu, rượu lại vào miệng, bắt đầu trầm mặc.

Đường đi cũng không xa lắm, mười mấy phút mà thôi.

Nếu không Diêm Danh sẽ cảm thấy lúng túng.

Diêm Danh cũng biết mình không nhất thiết phải lúng túng.

Đặc biệt là với tính chất công việc mà ngày nào cũng phải đối diện.

Đến cửa, Diêm Danh vừa mới dùng khóa mở cửa.

Sau lưng liền bị một lực đè lên, mất thăng bằng chúi đầu về phía trước.

Đau đớn ngã lên sàn nhà, nam nhân mua vui đè lên người.

Hạ thể đối phương căng cứng, đè lên người Diêm Danh mà y tưởng đang bị cái dùi cui điện dí vào người.

Lần đầu tiên, từ khi sinh ra đến giờ đây là lần đầu tiên Diêm Danh chưa ra giá giao dịch mà đã lao vào nhau.

Không có chuyện nâng giá vì diện mạo của đối phương.

Diêm Danh đã già, già thì không có tư cách này.

Việc này là ngày hôm qua y mới nhận ra.

Để lại phương thức liên lạc ở WC cũng là tùy hứng, cũng không có ý nghiêm túc.

Tháng sau Diêm Danh cũng rời xa cái phòng trọ đẳng cấp này, rời xa tiểu khu xa hoa.

Có lẽ sẽ tìm một căn nhà đàng hoàng chút để kinh doanh, có lẽ.....

Diêm Danh còn chưa nghĩ xa đến vậy.

Khó khăn xoay người lại, thuận lợi kéo khóa quần nam nhân xuống.......

Diêm Danh nắm chặt thằng em của nam nhân, kề sát quần mình ma sát.

Vật cứng nóng bỏng kia khiến Diêm Danh hơi bất ngờ, đã rất lâu rồi y không cùng nam nhân chơi đùa như vậy.

Nữ nhân yêu cầu mình cũng chưa từng hưng phấn như vậy.

Có điều y vẫn nhẹ kéo khóa quần mình xuống, đem thằng em của mình kề sát thằng em của người ta ma sát.

Nam nhân mua vui có vẻ đã hơi tỉnh rượu, hơi khẽ nâng thân thể cúi đầu nhìn hành động của Diêm Danh.

"Cậu muốn làm đến cuối không?"

Diêm Danh cũng cứng lên, trên người nam nhân có mùi hương rất dễ chịu, hòa với mùi rượu khiến y cũng muốn say theo.

Có lẽ việc làm ở WC là việc mà 20 năm cuộc đời MB của y chưa từng nghĩ đến.

Đối với y mà nói việc làm đó khá là điên cuồng.

Sau đó đụng phải một người có thể gọi là xử nam.

Diêm Danh cười hai tiếng.

Nam nhân mua vui ngẩng đầu hiển nhiên rất không vừa lòng.

"Xin lỗi." Hắn thẳng thắn xin lỗi như vậy khiến người nghe cảm thấy hơi khó chịu.

Đối phương nắm chặt lấy tay mình, để anh em của hai người kết hợp chặt chẽ hơn.

"Các anh hầu hạ người khác đều là như vậy? Anh muốn bọn họ ngủ hết hay sao?"

Tay đối phương rất nóng, ma sát một hồi cũng làm người Diêm Danh nóng lên.

Y hơi hơi động điều chỉnh lại tư thế nằm.

Nam nhân mua vui tăng nhanh tần xuất trừu động, nhưng vẫn cứ cau mày, hiển nhiên đối với cách giải quyết dục vọng này không vừa ý.

Diêm Danh ngẩng đầu nhìn, sô pha bên cạnh đặt nửa lọ thuốc bôi trơn.

Y hơi hơi đẩy nam nhân mua vui phía trên, được ra hiệu đồng ý, y đứng dậy đi đến bên cạnh sô pha, cởi quần xuống.

Quay đầu lại nhìn nam nhân mua vui một chút, hắn trừng mắt nhìn mình chằm chằm.

Ánh mắt kia khiến Diêm Danh hơi ngượng.

Có điều y vẫn quét thuốc bôi trơn chậm rãi tiến vào hoa cúc.

Y đương nhiên không phải người mới, càng không cần phải như xử nam lần đầu khai bao đau đến chết đi sống lại.

Diêm Danh từng chút từng chút thích ứng, cúc hoa đã mềm mại ướt át.

Sau đó đứng lên quay lại.

Lúc bước đi, có chất lỏng theo bắp đùi chảy xuống được ánh sáng ngoài cửa chiếu vào, thậm chí còn như phát sáng.

Nam nhân mua vui nhất thời mê mẩn.

Có lẽ một ngày nào đó người kia cũng sẽ giống Diêm Danh, cũng khó nói trước bao giờ thì mình sụp đổ hoàn toàn.

Vừa nghĩ tới, Diêm Danh đã bước đến dang rộng hai chân chậm rãi ngồi lên.

Hai ngón tay nắm lấy người anh em của nam nhân, nhắm ngay cúc hoa của mình, chậm rãi lắc hông xoay tròn.

Sau đó hơi hơi hé ra miệng cúc, để chất lỏng bên trong chậm rãi chảy ra, bôi trơn quy đầu.

Hơi hơi hít sâu một cái bình tĩnh lại, chậm rãi ngồi xuống.

Người anh em của đối phương không nhỏ chút nào, khiến hoa cúc đã nghỉ ngơi mấy tháng của Diêm Danh hơi khó chịu.

Bất quá đối phương hiển nhiên là không quan tâm đến vẻ mặt của Diêm Danh, ưỡn lưng đẩy vào một nửa.

Diêm Danh một trận co giật, túm chặt lấy vai nam nhân.

"Cậu.... Cậu chậm một chút, tôi không phải phụ nữ."

Nam nhân lạnh rên một tiếng.

"Anh phải làm tôi thoải mái. Nếu không tôi sẽ không trả tiền."

Diêm Danh không muốn tranh luận vấn đề này, y vốn là làm việc này. (Đ: Ý là làm người khác thoải mái:3)

Những lời này y cảm thấy rất dễ nghe.

Có cảm giác cấm dục, một bên nghiêm túc, một bên lại đang chơi mình.

Co rút mấy lần, nam nhân thích cảm giác này.

Hắn không nghĩ nam nhân với nam nhân còn có thể làm chuyện nam nữ với nhau.

Đơn giản chỉ có lối vào không giống nhau thôi.

Nam với nữ kết hợp không giống nhau, nhiệt độ của nữ không cao được như nam.

Vì lẽ đó thời gian kết hợp giữa nam và nam lâu hơn với nữ.

Đặc biệt là thân thể Diêm Danh, cảm xúc mềm mại khi sờ vào.

Tích cực phối hợp, điều này làm cho nam nhân hơi giật mình.

Hắn giật mình vì mình nhìn Diêm Danh mà nghĩ đến người kia, cũng giật mình vì Diêm Danh là một tên già đời.

Trong lúc ý thức hỗn loạn, hắn lôm lấy Diêm Danh nâng lên, kết thúc tư thế mặt đối mặt.

Đem y đẩy ngã lên giường, nâng một chân y lên, hướng bên trong đâm tới.

Thời điểm tiến vào, Diêm Danh mơ màng hừ nhẹ.

Ra vào mấy lần cũng quen thuộc hơn, y không rên rỉ nữa, mà thở gấp chậm rãi phối hợp.

Phối hợp với con sâu rượu đâm lung ta lung tung.

Sau lưng ồ ồ hô hấp chen lẫn vài câu nói, Diêm Danh nghe không rõ cũng không có ý định nghe rõ.

Thẳng thắn nỗ lực nghĩ đến chuyện khác dời đi sự chú ý, thuận tiện thỉnh thoảng phân tán một hồi phối hợp người đàn ông này.

Ánh sáng chiếu vào khe hở ngoài cửa, căn bản không kịp đóng lại.