Tình Yêu Của Vương Tuấn Khải

Chương 15: Rốt cuộc đây có phải là mộng du




Sáng hôm sau - Aaaaaaaaaaaaaaaaaa......cái gì thế này, tại sao....tại sao.....????

Tiếng hét thất thanh của nó khi mở mắt dậy. Chuyện gì đang xảy ra ở đây thế này? Tại sao nó lại nằm trên giường với Khải? Tại sao nó lại đang ôm Khải mà ngủ thế này?

- Aaaaaaaaaa, tại sao cô lại nằm đây, bỏ cái tay của cô ra!!!!!!_ Khải cũng hét lên ( anh Đại à, em tưởng anh phải biết rõ hơn ai hết chứ)

- Tại sao? Tại sao tôi lại nằm ở đây, rõ ràng tối qua tôi ngủ trên sofa cơ mà?_ Phương rối rít giải thích, trong đầu vẫn còn có hàng nghìn dấu "???????"

- Làm sao mà tôi biết cho được!!!!!!!Có lẽ nào.........????_ Khải vẫn tỏ ra ngây thơ như không biết gì

- Có lẽ nào làm sao??? Anh nói nhanh lên coi_ nó sốt ruột

- Cô bị mộng du à????_ Khải

- What???? Anh nói cái gì thế? Tôi.....tôi bị mộng du á???_ nó chỉ 1 ngón tay vào mặt mình kèm theo cái mặt ngơ ngơ ngác ngác

- Chứ còn gì nữa! Chả nhẽ tôi bế cô lên đây?_ Khải vẫn cái thái độ đấy( đó là sự thật mà đại ca)

Nó im bặt, không nói thêm 1 từ nào nữa chạy ngay vào nhà tắm soi mặt vào gương lảm nhảm

- Chả nhẽ mình bị mộng du thật?....................Không thể nào, từ trước đến nay mình có bị thế đâu.........Rốt cuộc đây có phải là mộng du không nhỉ?..........._ hàng loạt câu hỏi do tự nó đặt ra mà nó không thể trả lời

****Bên ngoài phòng tắm, Khải đang trên giường cười lăn lộn ( à hóa ra đây là kế hoạch của anh), do không biết sẽ giải thích thế nào nên Khải tự bịa ra 1 câu chuyện là Phương bị mộng du. Chả nhẽ lại giải thích là " Tôi lo lắng cho cô, sợ cô bị cảm hay khó chịu nên tôi bế cô lên giường ngủ với tôi", nếu giải thích như thế chả khác nào thể hiện tình cảm, có khi còn bị cho là.......dê nên phải nói dối thế, nhưng không ngờ nó lại tin dễ dàng như vậy nên Khải không kìm được cười*****

15 phút sau, Phương thoát khỏi mấy cái suy nghĩ mông lung ấy từ từ bước ra khỏi nhà tắm kèm theo là khuôn mặt ủ rũ và khó hiểu


Yī gè yī gè mèng fēi chū le tiān chuāngYī cì yī cì xiǎng chuān suō jiù shí guāng

Yǔ zài dà yě zǒng yào huí jiā

Bèi lín shī de xié shài gàn zài chū fā

Qīng sōng de bù fá bèi ní tǔ chōng shuā

Lì liàng wú xiàn fàng dà

Wǒ men bèi xiǎo shì dǎ rǎo

Wéi xīn shì fán nǎo gǔ gé hé shí jiān sài pǎo

Wèi lái de zuì jiā nán zhǔ jiǎo

Zhǔn méi zhǔn bèi hǎo

Dài zhe guāng gēn wǒ fēi xiáng

Gǎn shòu fēng de sù dù zài ěr biān hū xiào yuǎn fāng

Yī gè yī gè mèng fēi chū le tiān chuāng

Yī cì yī cì xiǎng chuān suō jiù shí guāng

Chā shàng zhú qīng tíng zhāng kāi le chì bǎng

Fēi dào rèn hé xiǎng yào qù de dì fāng

Yī gè yī gè mèng xiě zài rì jì shàng

Yī diǎn yī diǎn kào jìn nuò bèi ěr jiǎng

Zhī yào nǐ gǎn xiǎng jiù suàn méi dào dá lǐ xiǎng

Zhì shǎo yǒu huí yì zhēn cáng

Wǒ men màn màn dì shēng zhǎng

Cóng xiǎo de yuàn wàng dào dà de mèng xiǎng qǐ háng

Jiān chí shì shēng mìng de yǒng héng

Tiào dòng de xīn zāng

Dài zhe guāng gēn wǒ fēi xiáng

Gǎn shòu fēng de sù dù zài ěr biān hū xiào yuǎn fāng

Yī gè yī gè mèng fēi chū le tiān chuāng

Yī cì yī cì xiǎng chuān suō jiù shí guāng

Chā shàng zhú qīng tíng zhāng kāi le chì bǎng

Fēi dào rèn hé xiǎng yào qù de dì fāng

Yī gè yī gè mèng xiě zài rì jì shàng

Yī diǎn yī diǎn kào jìn nuò bèi ěr jiǎng

Zhī yào nǐ gǎn xiǎng jiù suàn méi dào dá lǐ xiǎng ( Big Dreamer_ TFBOYS)Chuông đt của Khải reo lên và đó là Thiên Tỉ gọi nhắc đi ăn sáng

-Sao cái mặt lại bí xị như thiếu không khí thế kia?_ Khải chế giễu nó

- Tôi bị thế thật à????_ nó vẫn cái khuôn mặt ấy

- Tôi không biết_ Khải nhún vai đáp

- Chắc tôi phải đi khám quá_ nó ngồi phịch xuống cái ghế sofa

- Cứ theo dõi thêm vài ngày nữa đi đã rồi hãy tính

- Ờ

- Bây giờ hết buồn chưa? Đi ăn sáng không?_ Khải đứng lên đút hai tay vào túi quần hỏi

- Có chứ sao không, có ai muốn chết đói đâu_ nhắc đến ăn nó thay đổi hẳn thái độ

- Ok đi thôi


( Các bạn thông cảm, chap này hơi ngắn tí vì mình có việc bận nên ít khi đăng chương nhưng vẫn mong các bạn ủng hộ nhiệt tình ạ) hihiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii