Tình Yêu Của Vương Tuấn Khải

Chương 4: Quyết tâm học tiếng trung




30 phút sau, Hiền và Quỳnh về tới nhà và đã là 1 giờ sáng, không gian tĩnh mịch, mọi thứ chìm vào giấc ngủ nhưng 2 cô không hề cảm thấy buồn ngủ hay mệt, trên tay vẫn đang cầm 3 tấm hình mà vừa nãy Nguyên và Thiên Tỉ tặng. Vừa vào tới nhà các cô đã chạy ngay vào phòng Phương phá tan giấc ngủ của nhỏ

- Ê Phương dậy đi cho xem cái này nè_ Hiền chạy vào bật điện lôi Phương dậy

- Á á cái gì thế, các cậu chưa ngủ hay sao mà vào phá tớ thế này_ nó vẫn ngái ngủ giọng có vẻ bực bội lắm( đúng quá đi ý chứ, đang ngủ ngon thì bị kéo dậy ai mà không tức)

- Dậy nhanh coi_ hai nhỏ kia thì cứ lôi nó dậy cho bằng được, đứa thì kéo chăn ra, đứa thì kéo nó dậy

10 phút sau

- Aaaaaa được rồi, tớ dậy_nó

- Dậy nhanh kể cho nghe nè_ Hiền

- Thì đang nghe đây, nói đi, có chuyện gì nghiêm trọng mà phá tan giấc ngủ của tớ thế hả_ nó

Thế rồi, Quỳnh và Hiền vừa cười vừa kể cho Phương nghe, nghe xong nó cũng ngạc nhiên lắm

-Woa, may mắn đến thế là cùng

-Ui tớ mê nhất cái đoạn được cầm tay anh ấy kéo lên_ Hiền vẫn mơ màng, nghĩ lại cái cảnh được Nguyên cầm tay kéo dậy mà lòng lâng lâng khó tả

-Nhưng tớ vẫn không thích cái khoản phiên dịch đi phiên dịch lại, phiền phức, ước gì tớ biết nói tiếng Trung nhỉ?_ Quỳnh

-Học không tớ dậy cho_ gì chứ muốn học tiếng Trung thì đơn giản, nó học môn đấy rất tốt

-A ha đúng rồi nhỉ? Phương học giỏi tiếng Trung lắm mà, thế mà bọn tớ không nhớ_ suy nghĩ 1 lúc rồi Quỳnh lại nói_ mà bây giờ học thì còn làm ăn gì được nữa

-Em dốt lắm em gái ạ, sau này nhỡ gặp lại thì sao?_ Hiền

-Chắc không gặp được đâu, trừ khi….._ Quỳnh

-Trừ khi sao?_ nó và Hiền

-Trừ khi chúng ta có duyên với họ thì chắc chắn chúng ta sẽ được gặp lại họ lần nữa, nhưng chắc không được đâu_ Quỳnh

-Ai mà biết trước được tương lai xảy ra điều gì_ nó( đúng thật, nhỏ này nói chuẩn đấy, cứ chờ xem nha)

-Thôi! Nói tóm lại là ngày mai học luôn_ Hiền_ nhớ là gia sư dạy môn Trung cho bọn tớ nhá, cơ mà nhà cái Quỳnh xa thế kia thì học hành gì

-Ui giời, đơn giản, mai em bảo mẹ em chuyển trường sang trường chị và Phương học rồi ở lại luôn nhà chị là xong ngay chứ gì với lại bây giờ đang nghỉ hè mà lo gì _ Quỳnh

-Ok quyết định thế đi_ 3 nhỏ đồng thanh

Sáng hôm sau, khi mặt trời đã leo tít trên cao chúng nó mới thức dậy vì tối qua ngủ muộn mà nên 3 nhỏ mãi tới 9h sáng mới dậy và cũng ngày hôm nay, Quỳnh sẽ chuyển qua trường và ở nhà Hiền. Đang ngáp ngắn ngáp dài từ trên tầng đi xuống thấy bố mẹ đang chuẩn bị hành lí kéo ra khỏi cửa Hiền liền chạy xuống

-Ơ! Bố mẹ đi đâu đấy

-Bố mẹ có chút việc đột xuất bên nước ngoài, các con ở nhà ngoan nha_ ông Dũng đưa tay xoa đầu cô con gái của mình

-Dạ, khi về bố mẹ phải mua quà cho bọn con đấy nhá_ Hiền nũng nịu bám vào tay bố

-Ừ, bố mẹ đi đây_ ông Dũng và bà Hoa nói rồi ôm lấy đứa con gái vào lòng hôn lên mái tóc

Phương từ trong nhà chạy ra

-Ơ! Ông bà đi đâu đấy ạ?

-Phương hả con? Ông bà có chút việc bận bên nước ngoài cần phải sang giải quyết ngay phải mất 2 tháng mới về được, con ở nhà chăm sóc tốt cho cô chủ nha, khi nào về ta sẽ có quà cho con_ nói rồi ông bà cũng ôm lấy Phương và đưa cho nó rất nhiều tiền căn dặn_ tiền này ta cho con để đi mua quần áo, mua sách vở nói chung là con muốn mua gì thì mua, đi đâu chơi thì đi nhưng phải cẩn thận nha. Thôi, bố mẹ đi đây, mấy tiểu thư ở nhà ngoan nha

-Dạ

Sau khi tiễn bố mẹ ra khỏi cổng, lúc quay vào thì Hiền lôi tay Phương lên phòng của Quỳnh, nhỏ vẫn còn đang ngủ

-Ê! Dậy đi thôi, sang lắm rồi đấy, dậy ngay, có muốn học tiếng Trung không thì bảo_ Hiền

-Cái gì thế, em vẫn muốn ngủ mà, tha cho em, tối học cũng được_ Quỳnh nói với giọng ngái ngủ

-Dậy mau coi_ Hiền

Thế là 2 đứa nó hì hục mãi mới lôi được Quỳnh dậy, ôm sách vở trên tay đi vào phòng của Phương. Nó đã chuẩn bị sẵn 1 cái bàn dài, 1 cái bảng và 1 cái thước( y như cô giáo vậy đó)

-E hèm, hai cậu mau chuẩn bị giở sách vở ra học mau_nó hách dịch lên giọng

-Dạ vâng thưa cô_ 2 đứa kia đồng thanh hợp tác

Chúng nó chuyên tâm học, học từ sang tới tận tối, quên cả ăn trưa luôn vì vậy bác giúp việc phải gọi mãi thì 3 cô mới xuống ăn ( công nhận siêng học quá). Suốt 1 tuần học không ngừng nghỉ như thế thì Hiền và Quỳnh cũng đã biết nói, viết và hiểu tiếng Trung nhưng vẫn cần phải rèn luyện thêm nhiều lần nữa