Tình Yêu Hoàng Gia

Chương 15: Đến nhà




Trước mắt cô là một căn biệt thự rộng lớn, cô bất ngờ ngước nhìn khung cảnh trước mắt mình. Căn nhà thật đẹp, tuy là chưa được nhìn thấy rõ nhưng cô chắc chắn nó rất tuyệt. Nó được thiết kế theo phong cách cổ điển phương Tây và cô chắc rằng người thiết kế nên căn biệt thự này là một kiến trúc sư nổi tiếng.

“Binggg….boong….”

Một người phụ nữ trung niên mở cổng ngước nhìn tôi, bà ấy hiền từ bảo tôi:

- Cháu có phải tên Quỳnh không_ Bà ấy nhìn tôi, nhẹ nhàng hỏi.

- Dạ, phải ạ_ Tôi lễ phép trả lời, tôi vừa gặp nhưng lại có thiện cảm với bà, tôi nghĩ bà là quản gia của ngôi biệt thự này.

- Cháu rất lễ phép, ông chủ chờ cháu rất lâu rồi, cháu vào đi_ Bà ấy dẫn tôi vào, hướng theo lối đi dẫn đến căn biệt thự, lối vào là một khoảng sân rộng lớn, hai bên lối đi là những hàng cây kiểng được chăm sóc tốt, càng đến gần căn biệt thự cô lại tự nhận thức được sự nguy nga tráng lệ của nó. Bước vào bên trong, cô nhận thấy 2 thân ảnh, một già một trẻ. Cô gái trẻ có giọng nói trong trẻo vừa làm nũng cầu xin:

- Papa, con muốn học cấp 3, papa, con có cả bằng đại học rồi, con vượt cấp không sao mà, papa, con muốn học chung với anh 2, kiến thức cũ cấp 2 nhàm chán lắm, đi mà papa_Cô nhìn cô bé ấy, cô bé thật xinh đẹp, ấn tượng đầu tiên của cô về cô bé ấy là đáng yêu.

- Không được con gái, con chỉ mới 15t sao lại đòi học lớp 11 chứ_ Người đàn ông trung niên lên tiếng, cô nhìn ông ấy cỡ tuổi daddy mình, tầm khoảng 42t. Tuy đã có tuổi, nhưng nhìn vào ông vẫn còn trẻ và rất có thần thái, cô chắc rằng khi còn trẻ ông ấy đẹp trai và có một thời hoàng kim._ À, cháu đến rồi sao Quỳnh, sao không lên tiếng chứ.

- Vâng ạ, cháu chào bác_ Cô mỉm cười nhìn nhà toán học nổi tiếng, đột nhiên, giọng nói ngây thơ lại vang lên:

- A, chị là công chúa nước Anh đúng không, chị thật xinh đẹp nha.

- Ơ…a chị…._ Cô không biết phải nói gì, chỉ biết than thầm.

- Hihi, vui quá đi em được gặp chị rồi, tuy papa em chưa nói gì nhưng em lại thừa biết nha, papa em chỉ có 3 người bạn thân. Người thứ nhất là Chủ tịch, người thiết kế ra chiếc lamboghini đầu tiên trên thế giới Châu Thế Dân, bác ấy chỉ có một người con trai là Châu Thế Kiệt, nên chị không phải con của bác ấy. Người thứ 2 là Chủ tịch nước Nguyễn Thái Tôn, bác ấy cũng có một người con gái tên là Nguyễn Thiện Nhi, em đã gặp chị ấy rồi nên lại hoàn toàn không phải chị. Người thứ 3 là tổng thống nước Anh, bác ấy có 2 người con, 1 trai và 1 gái, chỉ có thể là chị thôi, hì hì thấy em nói đúng không_ Vy vui vẻ cười nói, cô bất ngờ nhìn sang Vy, ấn tượng tiếp theo mà cô dành cho Vy đó là thông minh. Cô có thiện cảm nhiều hơn với cô bé này.

- Em nói đúng lắm_ Cô cười tươi nói, rồi cô được quản gia dắt lên phòng mình, căn phòng rất đẹp, màu chủ đạo của căn phòng cũng là màu cô thích, xanh dương, sách vở và đồng phục đã được chuẩn bị sẵn. Mọi người ở đây thật chu đáo và thân thiện. Cô chợt nhớ mình chưa gặp con trai của hai bác ấy, nhưng lại không nghĩ nhiều, thiếp đi chuẩn bị ngày mai cho Nhi một bất ngờ to lớn. Cô mỉm cười chìm vào giấc ngủ.

-----------------------------------phân cách -------------

*Sáng sớm, 5h30’ sáng… cô là 1 người chuẩn mực nên chưa bao giờ thức dậy trễ, đó là phép tắc nhất định phải giữ của một công chúa khi ở nhà người không thân. Cô làm VSCN rồi bước xuống nhà, cô khoác trên mình bộ đồng phục trường SS. Nó gồm một cái áo sơ mi trắng tay dài, một cái váy màu tím than, kết hợp với chiếc áo khoác ngoài màu tím than, bên ngực trái là cái bảng tên và lớp màu xanh dương, hơn nữa nổi bật hơn là chiếc cavat cũng màu tím than đặt ngay ở cổ. Mái tóc dài màu nâu của cô được bới tròn lên và để mái ngố. Sau lưng cô là chiếc balo xinh đẹp của Detraidmon nổi tiếng.

- Oaaa, bộ đồng phục hợp với chị quá, chị xinh đẹp quá đi_ Vy la lên ngưỡng mộ.

- Cảm ơn em_ Quỳnh mỉm cười ăn sáng rồi nhanh chóng đến trường, cô chưa mua xe nên phải đi nhờ xe nhà bác Tuấn.