Tố Trung Tình Chi Hồ Li Tiểu Bảo Bối

Chương 12




Nếu lĩnh ngộ mình đã động tình, Chu Tước sớm liền quên chuyện lúc trước từng nói cho Tuyên Tước cùng Chấp Minh trở thiên đình và đưa tiểu hồ ly về hồ tộc, trong lòng chỉ còn lại ý niệm giữ Đóa Đóa mà hắn yêu thương ở cạnh bên mình.

Chu Tước thương tiếc nâng cằm Đóa Đóa lên, chậm rãi hôn lên đôi môi kia, quả nhiên là ngọt ngào lại hương nhuyễn.

Tiểu hồ ly không biết làm thế nào, ngơ ngác hé miệng, tùy ý để đầu lưỡi linh hoạt kia dò xét tiến vào, cướp đoạt hô hấp của nó, làm cho nó sợ run, trong cơ thể nảy lên một luồng nhiệt lưu kì lạ.

Đóa Đóa tựa hồ nhuyễn đi một chút, trong mắt bạch quang hiện lên, lúc nó khôi phục hô hấp cùng tri giác, thì đã nằm ở trong lòng Chu Tước, không biết từ khi nào đã đến chỗ Chu Tước tu luyện.

Chu Tước chậm rãi nở nụ cười, đôi mắt thanh nguyệt thâm thúy không còn lạnh lùng mà phá lệ sáng ngời cường thế, còn chứa một tia nguy hiểm.

Bị ánh mắt như vậy nhìn chăm chú vào, không chỉ khuôn mặt nhỏ nhắn của Đóa Đóa đỏ bừng, mà toàn thân đều nóng lên, quanh thân da thịt phiếm hồng

“…… Thích không?” Chu Tước thấp trầm hỏi, lại cúi người hôn lên đôi môi kiềm diễm đỏ mọng của nó.

“Ngô,” Đóa Đóa nhắm mắt, loại cảm giác này có điểm giống với người thân, lại có điểm bất đồng, nó không thể nói rõ, nhưng thân thể phản ứng rõ ràng, thở dài cùng rên rỉ nói:“…… Thích.”

“Còn chạy sao?”

Chu Tước nhìn nó bằng nhãn thần tràn ngập dục hỏa, Đóa Đóa thở hổn hển,“…… Không được…… Ân……” Đóa Đóa nhỏ giọng rên rỉ, thân thể mảnh khảnh trong tay Chu Tước run run, thủy quang hiện lên trong mắt, đọng lại từng giọt trong suốt.“Rời đi ngươi, ta nơi này rất đau, rất đau.”

Nó ấn ngực chính mình, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần tràn ngập nước mắt, hai gò má như hỏa không dám giương mắt nhìn Chu Tước, bộ dáng thanh thuần mà ngượng ngùng.

Chính là bộ dáng thuần khiết mà thẹn thùng này, lại dễ dàng khiến Chu Tước yêu thương cùng.

“Đóa Đóa,” Hôn lên những giọt nước mắt của nó, Chu Tước nói:“Biết tiếp theo sẽ làm cái gì không?” (hãn~)

Tiểu hồ ly thành thật gật đầu, cố lấy dũng khí, e thẹn nói:“Biết.” Ngón tay Chu Tước đụng vào vạt áo của nó, dường như là sợ bị xem thường, Đóa Đóa vội la lên:“Ta, tự ta thoát.” (XD~)

Cố sức cởi bỏ quần áo của mình, từng lớp quần áo rơi xuống rơi xuống, Đóa Đóa tươi mát động lòng người dần dần triển lộ trước mặt Chu Tước.

Thân thể trăng noãn, giống như nụ hoa non mềm xinh đẹp, chậm rãi nở rộ kiềm diễm trước mắt mình, Chu Tước không kìm được mà nổi lên dục vọng. (chẹp~)

Mặt Đóa Đóa càng ngày càng cúi thấp, vì quá ngượng ngùng mà toàn thân đỏ ửng.

Chu Tước hôn lên xương quai xanh tinh tế của nó, xoa nắn khéo léo, nghe nó rên rỉ ở trong lòng mình, thanh âm như con mèo nhỏ mới sinh, bất lực lại đáng thương.

“Đóa Đóa, đừng khẩn trương, thả lỏng một chút.” Người trong lòng thân thể thực mẫn cảm, Chu Tước nâng mặt nó lên, Đóa Đóa thẹn thùng nhắm chặt hai mắt, không biết phải làm thế nào mới tốt.

Hai điểm nho nhỏ bởi vì kích thích mà chậm rãi cương lên, giống như anh đào đỏ tươi ướt át, Chu Tước nhịn không được cắn một cái, Đóa Đóa mãnh liệt run lên,“A……”

Loại rung động xa lạ này khiến Đóa Đóa cảm thấy khó chịu, đôi mắt mang theo say mê cùng si mê nhìn Chu Tước.

Chu Tước trêu đùa qua lại đến khi hai điểm hồng anh đỏ ửng mới chậm rãi buông ra, những ngón tay lão luyện bắt đầu tìm kiếm những điểm mẫn cảm mới.

Ngón tay chậm rãi hạ xuống, mỗi một lần di chuyển đều khiến Đóa Đóa hư nhuyễn đi, cảm xúc mới mẻ dâng lên trong lòng, nơi nào đó dưới thân thể bắt đầu cương, một dòng nhiệt lưu di chuyển xuống hạ thân!

Thân thể tiểu hồ ly ngọt ngào cùng mềm mại, da thịt giống như sương tuyết, tứ chi tinh tế mà mềm dẻo, mỗi một chỗ đều tràn ngập thuần khiết xinh đẹp dụ hoặc. Rốt cục Chu Tước cũng chuyển qua bộ vị đang làm Đóa Đóa khó chịu, dục vọng đáng yêu kia đã ngẩng cao đầu, đỉnh thậm chí đã chảy ra niêm dịch trong suốt!

Chu Tước cố ý chậm rãi di chuyển xung quanh, hồi lâu mới nhẹ nhàng nắm, khiến Đóa Đóa không thể khống chế được nức nở thở dốc.

“Thoải mái không, Đóa Đóa? Như vậy rất thoải mái phải không?” Chu Tước cười nhẹ, hỏi Đóa Đóa,“Có muốn càng thêm thoải mái không?”

Đóa Đóa nghe được tiếng cười trầm thấp của hắn, toàn thân đều phiếm hồng, giống một con tôm nấu chín, xấu hổ và ngượng ngùng.

Chu Tước cầm dục vọng của Đóa Đóa, chậm rãi xoa bóp, như là lão lạt thợ săn đối mặt với con mồi non nớt, cũng không nóng lòng hạ khẩu, mà là trêu đùa một phen.

Chu Tước động tác rất nhẹ cũng rất chậm, nhưng sự chậm chạp đó lại khơi mào Đóa Đóa, trong cơ thể càng ngày càng nhiệt, cảm giác kì lạ bức nó muốn nổ tung!

“Ân…… A…… Mau…… Mau chút……” Dục hỏa trung thiêu làm cho Đóa Đóa phát ra tiếng rên rỉ say lòng người, bất cứ ai nghe được thanh âm kiều mị kia đều không chịu nổi, vội vàng lấy tay ngăn chặn miệng mình, nó… sao có thể phát ra thanh âm như vậy.

Chu Tước nhẹ nhàng cắn mu bàn tay Đóa Đóa, đầu lưỡi cực nóng cuốn lấy da thịt nhẵn nhụi của nó, cảm giác mãnh liệt này làm cho Đóa Đóa không ngừng run lên, bàn tay mềm nhũn trượt xuống, trong miệng phát ra một tiếng “a”.

Chu Tước nở nụ cười, vì tiểu hồ ly mẫn cảm cùng đáng yêu,“Phải nhanh một chút phải không?”

Đóa Đóa gật đầu ủy khuất nhìn hắn, thật là khó chịu, nóng, làm cho tiểu hồ ly sắp nhẫn nại không được!

“Nhưng mà, có một số việc không thể mau, chậm một chút mới có ý tứ, biết không?”

Chu Tước tiếp tục vuốt ve dục vọng của nó, tốc độ có nhanh hơn một chút, Đóa Đóa thuận theo tay hắn, hai chân thẳng tắp trắng nõn khỏi mở ra, thân thể vặn vẹo, lo lắng thở hổn hển.

Mồ hôi trên thân thể xinh đẹp chậm rãi chảy xuống, càng trở nên sáng bóng, Đóa Đóa bị bức đến mức tận cùng, yếu ớt quyến rũ, phệ cốt mất hồn.

Tuyệt mị kiều diễm như vậy, khiến tim Chu Tước đập thình thịch.

“Như vậy thoải mái không, Đóa Đóa?”

Mặt Đóa Đóa đỏ ửng, sóng mắt mơ hồ, mái tóc ngân phát vương hai bên má, bộ dáng bất mãn vì động tình. Nhưng bản tính ngượng ngùng làm cho nó không thể mở miệng, chỉ có thể hơi hơi vặn vẹo thân mình, khát vọng bàn tay to của Chu Tước có thể vuốt ve mau một ít, dùng thêm một chút sức.

Mà Chu Tước vẫn chọc ghẹo, hưởng thụ sự quyến rũ e lệ của Đóa Đóa, khi thì lấy tay điểm nhẹ, khi thì lại nhanh như vũ bão, vừa không làm cho nó thỏa mãn, lại không cho nó thất vọng.

Đóa Đóa khó chịu vặn vẹo thân thể, trong miệng phát ra tiếng rên nho nhỏ, vẫn thấy ngượng ngùng, chỉ có thể dùng ánh mắt nhìn hắn, lưu thủy trong suốt động lại nơi khóe mắt, rên rỉ nói: “Thần Quân…A…Thần Quân….Ân a….Thật khó chịu….”

Một đôi tay non mịn nhỏ bé theo bản năng xoa thân thể của hắn, dùng sức xoa bóp, thân thể phập phồng, không tự giác tràn ngập hơi thở dâm mị.

Bộ dáng quả thực là quyến rũ đến khắc cốt ghi tâm, Chu Tước làm sao còn có thể nhẫn xuống, thở hổn hển nói:“Ngoan ngoãn không cần lộn xộn, ôm lấy ta.”

Đóa Đóa nghe lời ôm chặt lấy Chu Tước, cảm giác được người ôm vào trong lòng mạnh mẽ như vậy, một cỗ hơi thở bá đạo dũng mãnh bay vào chóp mũi, Đóa Đóa hạ mắt tiệp, say mê hít sâu. Bỗng nhiên phía sau đau xót, một ngón tay thon dài tiến vào cúc huyệt của nó.

Đóa Đóa run run buông tay ra một chút, ngón tay trong cơ thể như có ma lực, nhẹ nhàng ở nơi nào đó vân vê, Đóa Đóa khing ngạc“A” một chút, tiếp theo có một cảm giác kỳ lạ giống như thủy triều mãnh liệt dâng đến, giống như bay bổng giống như tê liệt giống như thống khổ lại giống như mất hồn, trong nháy mắt làm cho nó không biết phải thế nào mới tốt, thanh âm cùng thân thể hư nhuyễn, “Thần Quân…… Đây là…… Đây là……”

Ngón tay xác nhận được điểm mẫn cảm, lại động lên, lần này không hề là chậm rãi, mà là rất nhanh nhu ấn nơi đó, giống như một đạo điện lưu chảy qua thân thể Đóa Đóa, làm cho nó không thể kiềm được, cao giọng phát ra tiếng khóc nức nở giống như thống khổ lại giống như vui thích.

Chu Tước lại thêm một ngón tay, chậm rãi đưa vào, đồng thời cúi đầu xuống, hôn lên đôi môi mềm mại ngọt ngào của nó.

Tiểu hồ ly thật sự là ngọt ngào ngon miệng vượt xa sự tưởng tượng của hắn, là hương vị hắn mong chờ đã lâu.

Đóa Đóa vô lực thở hổn hển, nước mắt không ngừng trào ra. Rất kịch liệt! Mỗi lần Chu Tước hôn đều phá hủy lý trí của nó, một loại khoái cảm không cách nào hình cùng lo âu hỗn loạn dâng lên trong lòng nó, nó chưa bao giờ biết dục vọng lại mang đến tư vị như vậy, làm cho nó không thể nhẫn nại, luồng nhiệt kia như muốn thiêu hủy nó!

Khi Chu Tước rời khỏi miệng nó, nó chỉ có thể khóc khẩn cầu:“Ô ô…… Thần Quân…… Thật là khó chịu…… A…… Ta thật là khó chịu…… Van cầu ngươi…… Thần Quân……”

Thân thể tuyết trắng xinh đẹp giống như phủ kín một tầng son, thuần khiết lại hỗn loạn, mị thái cùng thẹn thùng, kiều diễm tỏa hương.

Chu Tước giứ lấy eo nhỏ của nó, đem dục vọng của chính mình xâm nhập.

Được thăm dò chuẩn bị đã lâu, cảm giác đi vào thật ấm áp, tiểu hồ ly lại có bản lĩnh mị hoặc trời sinh, trong cơ thể liền bắt đầu theo bản năng mà co rút lại theo luật động của Chu Tước.

“Ân…… A…… A……”

Đóa Đóa toàn thân đều đang run đẩu, đôi mắt xinh đẹp đã mất đi tiêu cự, đầu vô lực ngửa ra sau, cái eo tuyệt mĩ đong đưa phối hợp với động tác của Chu Tước.

Chu Tước hiểu được đây là lần đầu tiểu hồ ly cảm nhận loại khoái cảm này, hắn cũng tùy tâm, Đóa Đóa vô thức đón nhận, tiếng khóc năn nỉ khóc đã biến thành tiếng rên rỉ hồn xiêu phách lạc, hai chân xinh đẹp mở rộng, thân thể thuần khiết giống như là đóa hoa nở rộ, tỏa sắc sinh hương!

Chu Tước yêu thích vuốt ve xương quai xanh tinh xảo của nó, mãnh mẽ hôn lên môi, đầu lưỡi nóng rực như thiêu đốt Đóa Đóa,máu cả người nó như đang nghịch lưu, thân thể càng thêm run rẩy.

Khoái cảm tràn ngập khiến Đóa Đóa muốn nổ tung, nó khóc nức nở.

“Ân a…… Ô ô…… Không cần…… A…… Ô ô……”

Nhưng Chu Tước giống như không nghe thấy, đem dục vọng tiến vào càng sâu, cũng nhanh hơn mạnh hơn, khiến Đóa Đóa không còn cơ hội khóc lóc van xin.

Rốt cuộc không chịu nổi khoái cảm nhiều như vậy, dục vọng lên tới đỉnh điểm, tiểu hồ ly liên tiếp run rẩy, không khống chế được, dục vọng trong cơ thể tràn ra, ở dưới thân Chu Tước hôn mê đi……

Chu Tước vuốt ve khuôn mặt còn lưu lại kích tình của nó, đỏ bừng tú lệ, đôi mắt xinh đẹp cùng thuần khiết, nhu thuận cùng đáng yêu không thể diễn tả.

Một tiểu đông tây đáng yêu như vậy, vừa rồi lại biểu hiện phong tư kiều mỵ tuyệt diễm.

Đã lâu Chu Tước không thỏa mãn như vậy, nhịn không được hôn lên mái tóc dài tuyết trắng mềm mại, còn có chứa một chút ẩm ướt, không biết là mồ hôi hay là nước mắt.

Không biết vật nhỏ nũng nịu này có nguyện ý ở bên cạnh hắn hay không, hắn bỗng nhiên rất muốn hai người làm bạn thiên trường địa cửu. Chu Tước ngưng mắt ôn nhu nhìn nó, thật lâu sau, khẽ thở dài một tiếng, cũng nhắm mắt ngủ.Nếu lĩnh ngộ mình đã động tình, Chu Tước sớm liền quên chuyện lúc trước từng nói cho Tuyên Tước cùng Chấp Minh trở thiên đình và đưa tiểu hồ ly về hồ tộc, trong lòng chỉ còn lại ý niệm giữ Đóa Đóa mà hắn yêu thương ở cạnh bên mình.

Chu Tước thương tiếc nâng cằm Đóa Đóa lên, chậm rãi hôn lên đôi môi kia, quả nhiên là ngọt ngào lại hương nhuyễn.

Tiểu hồ ly không biết làm thế nào, ngơ ngác hé miệng, tùy ý để đầu lưỡi linh hoạt kia dò xét tiến vào, cướp đoạt hô hấp của nó, làm cho nó sợ run, trong cơ thể nảy lên một luồng nhiệt lưu kì lạ.

Đóa Đóa tựa hồ nhuyễn đi một chút, trong mắt bạch quang hiện lên, lúc nó khôi phục hô hấp cùng tri giác, thì đã nằm ở trong lòng Chu Tước, không biết từ khi nào đã đến chỗ Chu Tước tu luyện.

Chu Tước chậm rãi nở nụ cười, đôi mắt thanh nguyệt thâm thúy không còn lạnh lùng mà phá lệ sáng ngời cường thế, còn chứa một tia nguy hiểm.

Bị ánh mắt như vậy nhìn chăm chú vào, không chỉ khuôn mặt nhỏ nhắn của Đóa Đóa đỏ bừng, mà toàn thân đều nóng lên, quanh thân da thịt phiếm hồng

“…… Thích không?” Chu Tước thấp trầm hỏi, lại cúi người hôn lên đôi môi kiềm diễm đỏ mọng của nó.

“Ngô,” Đóa Đóa nhắm mắt, loại cảm giác này có điểm giống với người thân, lại có điểm bất đồng, nó không thể nói rõ, nhưng thân thể phản ứng rõ ràng, thở dài cùng rên rỉ nói:“…… Thích.”

“Còn chạy sao?”

Chu Tước nhìn nó bằng nhãn thần tràn ngập dục hỏa, Đóa Đóa thở hổn hển,“…… Không được…… Ân……” Đóa Đóa nhỏ giọng rên rỉ, thân thể mảnh khảnh trong tay Chu Tước run run, thủy quang hiện lên trong mắt, đọng lại từng giọt trong suốt.“Rời đi ngươi, ta nơi này rất đau, rất đau.”

Nó ấn ngực chính mình, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần tràn ngập nước mắt, hai gò má như hỏa không dám giương mắt nhìn Chu Tước, bộ dáng thanh thuần mà ngượng ngùng.

Chính là bộ dáng thuần khiết mà thẹn thùng này, lại dễ dàng khiến Chu Tước yêu thương cùng.

“Đóa Đóa,” Hôn lên những giọt nước mắt của nó, Chu Tước nói:“Biết tiếp theo sẽ làm cái gì không?” (hãn~)

Tiểu hồ ly thành thật gật đầu, cố lấy dũng khí, e thẹn nói:“Biết.” Ngón tay Chu Tước đụng vào vạt áo của nó, dường như là sợ bị xem thường, Đóa Đóa vội la lên:“Ta, tự ta thoát.” (XD~)

Cố sức cởi bỏ quần áo của mình, từng lớp quần áo rơi xuống rơi xuống, Đóa Đóa tươi mát động lòng người dần dần triển lộ trước mặt Chu Tước.

Thân thể trăng noãn, giống như nụ hoa non mềm xinh đẹp, chậm rãi nở rộ kiềm diễm trước mắt mình, Chu Tước không kìm được mà nổi lên dục vọng. (chẹp~)

Mặt Đóa Đóa càng ngày càng cúi thấp, vì quá ngượng ngùng mà toàn thân đỏ ửng.

Chu Tước hôn lên xương quai xanh tinh tế của nó, xoa nắn khéo léo, nghe nó rên rỉ ở trong lòng mình, thanh âm như con mèo nhỏ mới sinh, bất lực lại đáng thương.

“Đóa Đóa, đừng khẩn trương, thả lỏng một chút.” Người trong lòng thân thể thực mẫn cảm, Chu Tước nâng mặt nó lên, Đóa Đóa thẹn thùng nhắm chặt hai mắt, không biết phải làm thế nào mới tốt.

Hai điểm nho nhỏ bởi vì kích thích mà chậm rãi cương lên, giống như anh đào đỏ tươi ướt át, Chu Tước nhịn không được cắn một cái, Đóa Đóa mãnh liệt run lên,“A……”

Loại rung động xa lạ này khiến Đóa Đóa cảm thấy khó chịu, đôi mắt mang theo say mê cùng si mê nhìn Chu Tước.

Chu Tước trêu đùa qua lại đến khi hai điểm hồng anh đỏ ửng mới chậm rãi buông ra, những ngón tay lão luyện bắt đầu tìm kiếm những điểm mẫn cảm mới.

Ngón tay chậm rãi hạ xuống, mỗi một lần di chuyển đều khiến Đóa Đóa hư nhuyễn đi, cảm xúc mới mẻ dâng lên trong lòng, nơi nào đó dưới thân thể bắt đầu cương, một dòng nhiệt lưu di chuyển xuống hạ thân!

Thân thể tiểu hồ ly ngọt ngào cùng mềm mại, da thịt giống như sương tuyết, tứ chi tinh tế mà mềm dẻo, mỗi một chỗ đều tràn ngập thuần khiết xinh đẹp dụ hoặc. Rốt cục Chu Tước cũng chuyển qua bộ vị đang làm Đóa Đóa khó chịu, dục vọng đáng yêu kia đã ngẩng cao đầu, đỉnh thậm chí đã chảy ra niêm dịch trong suốt!

Chu Tước cố ý chậm rãi di chuyển xung quanh, hồi lâu mới nhẹ nhàng nắm, khiến Đóa Đóa không thể khống chế được nức nở thở dốc.

“Thoải mái không, Đóa Đóa? Như vậy rất thoải mái phải không?” Chu Tước cười nhẹ, hỏi Đóa Đóa,“Có muốn càng thêm thoải mái không?”

Đóa Đóa nghe được tiếng cười trầm thấp của hắn, toàn thân đều phiếm hồng, giống một con tôm nấu chín, xấu hổ và ngượng ngùng.

Chu Tước cầm dục vọng của Đóa Đóa, chậm rãi xoa bóp, như là lão lạt thợ săn đối mặt với con mồi non nớt, cũng không nóng lòng hạ khẩu, mà là trêu đùa một phen.

Chu Tước động tác rất nhẹ cũng rất chậm, nhưng sự chậm chạp đó lại khơi mào Đóa Đóa, trong cơ thể càng ngày càng nhiệt, cảm giác kì lạ bức nó muốn nổ tung!

“Ân…… A…… Mau…… Mau chút……” Dục hỏa trung thiêu làm cho Đóa Đóa phát ra tiếng rên rỉ say lòng người, bất cứ ai nghe được thanh âm kiều mị kia đều không chịu nổi, vội vàng lấy tay ngăn chặn miệng mình, nó… sao có thể phát ra thanh âm như vậy.

Chu Tước nhẹ nhàng cắn mu bàn tay Đóa Đóa, đầu lưỡi cực nóng cuốn lấy da thịt nhẵn nhụi của nó, cảm giác mãnh liệt này làm cho Đóa Đóa không ngừng run lên, bàn tay mềm nhũn trượt xuống, trong miệng phát ra một tiếng “a”.

Chu Tước nở nụ cười, vì tiểu hồ ly mẫn cảm cùng đáng yêu,“Phải nhanh một chút phải không?”

Đóa Đóa gật đầu ủy khuất nhìn hắn, thật là khó chịu, nóng, làm cho tiểu hồ ly sắp nhẫn nại không được!

“Nhưng mà, có một số việc không thể mau, chậm một chút mới có ý tứ, biết không?”

Chu Tước tiếp tục vuốt ve dục vọng của nó, tốc độ có nhanh hơn một chút, Đóa Đóa thuận theo tay hắn, hai chân thẳng tắp trắng nõn khỏi mở ra, thân thể vặn vẹo, lo lắng thở hổn hển.

Mồ hôi trên thân thể xinh đẹp chậm rãi chảy xuống, càng trở nên sáng bóng, Đóa Đóa bị bức đến mức tận cùng, yếu ớt quyến rũ, phệ cốt mất hồn.

Tuyệt mị kiều diễm như vậy, khiến tim Chu Tước đập thình thịch.

“Như vậy thoải mái không, Đóa Đóa?”

Mặt Đóa Đóa đỏ ửng, sóng mắt mơ hồ, mái tóc ngân phát vương hai bên má, bộ dáng bất mãn vì động tình. Nhưng bản tính ngượng ngùng làm cho nó không thể mở miệng, chỉ có thể hơi hơi vặn vẹo thân mình, khát vọng bàn tay to của Chu Tước có thể vuốt ve mau một ít, dùng thêm một chút sức.

Mà Chu Tước vẫn chọc ghẹo, hưởng thụ sự quyến rũ e lệ của Đóa Đóa, khi thì lấy tay điểm nhẹ, khi thì lại nhanh như vũ bão, vừa không làm cho nó thỏa mãn, lại không cho nó thất vọng.

Đóa Đóa khó chịu vặn vẹo thân thể, trong miệng phát ra tiếng rên nho nhỏ, vẫn thấy ngượng ngùng, chỉ có thể dùng ánh mắt nhìn hắn, lưu thủy trong suốt động lại nơi khóe mắt, rên rỉ nói: “Thần Quân…A…Thần Quân….Ân a….Thật khó chịu….”

Một đôi tay non mịn nhỏ bé theo bản năng xoa thân thể của hắn, dùng sức xoa bóp, thân thể phập phồng, không tự giác tràn ngập hơi thở dâm mị.

Bộ dáng quả thực là quyến rũ đến khắc cốt ghi tâm, Chu Tước làm sao còn có thể nhẫn xuống, thở hổn hển nói:“Ngoan ngoãn không cần lộn xộn, ôm lấy ta.”

Đóa Đóa nghe lời ôm chặt lấy Chu Tước, cảm giác được người ôm vào trong lòng mạnh mẽ như vậy, một cỗ hơi thở bá đạo dũng mãnh bay vào chóp mũi, Đóa Đóa hạ mắt tiệp, say mê hít sâu. Bỗng nhiên phía sau đau xót, một ngón tay thon dài tiến vào cúc huyệt của nó.

Đóa Đóa run run buông tay ra một chút, ngón tay trong cơ thể như có ma lực, nhẹ nhàng ở nơi nào đó vân vê, Đóa Đóa khing ngạc“A” một chút, tiếp theo có một cảm giác kỳ lạ giống như thủy triều mãnh liệt dâng đến, giống như bay bổng giống như tê liệt giống như thống khổ lại giống như mất hồn, trong nháy mắt làm cho nó không biết phải thế nào mới tốt, thanh âm cùng thân thể hư nhuyễn, “Thần Quân…… Đây là…… Đây là……”

Ngón tay xác nhận được điểm mẫn cảm, lại động lên, lần này không hề là chậm rãi, mà là rất nhanh nhu ấn nơi đó, giống như một đạo điện lưu chảy qua thân thể Đóa Đóa, làm cho nó không thể kiềm được, cao giọng phát ra tiếng khóc nức nở giống như thống khổ lại giống như vui thích.

Chu Tước lại thêm một ngón tay, chậm rãi đưa vào, đồng thời cúi đầu xuống, hôn lên đôi môi mềm mại ngọt ngào của nó.

Tiểu hồ ly thật sự là ngọt ngào ngon miệng vượt xa sự tưởng tượng của hắn, là hương vị hắn mong chờ đã lâu.

Đóa Đóa vô lực thở hổn hển, nước mắt không ngừng trào ra. Rất kịch liệt! Mỗi lần Chu Tước hôn đều phá hủy lý trí của nó, một loại khoái cảm không cách nào hình cùng lo âu hỗn loạn dâng lên trong lòng nó, nó chưa bao giờ biết dục vọng lại mang đến tư vị như vậy, làm cho nó không thể nhẫn nại, luồng nhiệt kia như muốn thiêu hủy nó!

Khi Chu Tước rời khỏi miệng nó, nó chỉ có thể khóc khẩn cầu:“Ô ô…… Thần Quân…… Thật là khó chịu…… A…… Ta thật là khó chịu…… Van cầu ngươi…… Thần Quân……”

Thân thể tuyết trắng xinh đẹp giống như phủ kín một tầng son, thuần khiết lại hỗn loạn, mị thái cùng thẹn thùng, kiều diễm tỏa hương.

Chu Tước giứ lấy eo nhỏ của nó, đem dục vọng của chính mình xâm nhập.

Được thăm dò chuẩn bị đã lâu, cảm giác đi vào thật ấm áp, tiểu hồ ly lại có bản lĩnh mị hoặc trời sinh, trong cơ thể liền bắt đầu theo bản năng mà co rút lại theo luật động của Chu Tước.

“Ân…… A…… A……”

Đóa Đóa toàn thân đều đang run đẩu, đôi mắt xinh đẹp đã mất đi tiêu cự, đầu vô lực ngửa ra sau, cái eo tuyệt mĩ đong đưa phối hợp với động tác của Chu Tước.

Chu Tước hiểu được đây là lần đầu tiểu hồ ly cảm nhận loại khoái cảm này, hắn cũng tùy tâm, Đóa Đóa vô thức đón nhận, tiếng khóc năn nỉ khóc đã biến thành tiếng rên rỉ hồn xiêu phách lạc, hai chân xinh đẹp mở rộng, thân thể thuần khiết giống như là đóa hoa nở rộ, tỏa sắc sinh hương!

Chu Tước yêu thích vuốt ve xương quai xanh tinh xảo của nó, mãnh mẽ hôn lên môi, đầu lưỡi nóng rực như thiêu đốt Đóa Đóa,máu cả người nó như đang nghịch lưu, thân thể càng thêm run rẩy.

Khoái cảm tràn ngập khiến Đóa Đóa muốn nổ tung, nó khóc nức nở.

“Ân a…… Ô ô…… Không cần…… A…… Ô ô……”

Nhưng Chu Tước giống như không nghe thấy, đem dục vọng tiến vào càng sâu, cũng nhanh hơn mạnh hơn, khiến Đóa Đóa không còn cơ hội khóc lóc van xin.

Rốt cuộc không chịu nổi khoái cảm nhiều như vậy, dục vọng lên tới đỉnh điểm, tiểu hồ ly liên tiếp run rẩy, không khống chế được, dục vọng trong cơ thể tràn ra, ở dưới thân Chu Tước hôn mê đi……

Chu Tước vuốt ve khuôn mặt còn lưu lại kích tình của nó, đỏ bừng tú lệ, đôi mắt xinh đẹp cùng thuần khiết, nhu thuận cùng đáng yêu không thể diễn tả.

Một tiểu đông tây đáng yêu như vậy, vừa rồi lại biểu hiện phong tư kiều mỵ tuyệt diễm.

Đã lâu Chu Tước không thỏa mãn như vậy, nhịn không được hôn lên mái tóc dài tuyết trắng mềm mại, còn có chứa một chút ẩm ướt, không biết là mồ hôi hay là nước mắt.

Không biết vật nhỏ nũng nịu này có nguyện ý ở bên cạnh hắn hay không, hắn bỗng nhiên rất muốn hai người làm bạn thiên trường địa cửu. Chu Tước ngưng mắt ôn nhu nhìn nó, thật lâu sau, khẽ thở dài một tiếng, cũng nhắm mắt ngủ.