Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng

Chương 33: Ăn năn hối cải




Trong thánh địa tinh linh tộc, Atrios đang tỉ mỉ ăn diện mình.

Dưới tình huống không có Lucifiel, hắn rất có tự tin với mặt mình, cho dù là bạn tốt của mình —— tên long vương đỏm dáng nhiệt tình yêu thương đồ vật sáng lấp lánh kia cũng tỏ vẻ mình rất có mị lực.

Hắn xoay một vòng trước gương, thực vừa lòng nói rằng: “Như vầy đi lễ mừng liền không thành vấn đề.”

Cam đoan khiến nhóm tiểu tinh linh thét chói tai.

Atrios vui rạo rực đi ra khỏi thụ ốc, bốn phía đều là cổ thụ thật lớn che trời, mà tuổi tác của cái cây hắn cư trú, không dưới mười vạn tuổi, là nơi gần với cây sinh mệnh. Hắn là tinh linh vương quang minh, nhưng đối với con dân tinh linh tộc nồng đậm thuộc tính sinh mệnh, việc hắn có thể giúp được không nhiều lắm, phần lớn thời gian đều là tinh linh vương do cây sinh mệnh dựng dục ra hỗ trợ thống lĩnh tinh linh tộc.

Atrios không thích chức vụ, thái độ đối với một tinh linh vương khác là Adjaye không tồi, Adjaye có qua có lại, để hắn trở thành tượng trưng của tinh linh tộc, tuy rằng không có thực quyền, nhưng mà được vô số tinh linh kính yêu và sùng kính.

Hắn đi ra không bao lâu, Adjaye cũng lại đây.

“Atrios, lần này thiệp mời thiên đường phải làm phiền ngươi.”

“Được.”

Atrios lắc lắc mái tóc vàng lóe sáng của mình, tươi cười rạng rỡ. Hắn không để ý đặc biệt đi đến thiên đường một chuyến, toàn bộ tộc tinh linh, có thể không cần phê duyệt liền trực tiếp đến thiên đường cũng chỉ có hắn.

Adjaye nhìn dung mạo sánh với sí thiên sứ của hắn, trong lòng thở dài.

Bộ dạng đẹp là một chuyện tốt.

Nhưng tính cách quá kiêu ngạo, muốn đấu với sí thiên sứ trưởng, vậy quả thực là muốn chết.

Trước khi đi hắn ta nhắc nhở: “Tấm bảng trong tộc nên dỡ xuống, đừng làm cho thiên sứ nhìn mà chê cười.”

Atrios rầu rĩ đáp ứng.

Tấm bảng mà Adjaye chỉ chính là một tấm bảng trong thánh địa tinh linh tộc, chỉ có tinh linh vương tộc có thể biết —— sí thiên sứ trưởng và long vương không được vào. Một người là thiên quốc phó quân thiên đường, một người là long vương đảo Phù Không ở nhân gian.

Có thể thấy Atrios hận hai người này có bao nhiêu nghiến răng nghiến lợi.

Hơi chỉnh lý chút, Atrios mang theo thư mời đi đến thiên đường. Hắn đưa Gabriel ở tầng thứ hai Thủy Tinh thiên một tấm; ở tầng thứ tư Nhật Tinh thiên cho Berial một tấm, do phó quan của Berial tiếp nhận; sau đó lúc đi ngang qua tầng thứ năm Hỏa Tinh thiên, Atrios đến ngục giam thiên sứ một chuyến, đưa thiếp mời cho tọa thiên sứ trưởng.

Hắn đi ra khỏi ngục giam, đếm thiệp mời còn thừa trên tay, phía sau còn có Asmodeus, Beelzebub, Metatron, Michael, cùng với… Lucifiel!

Trong cung điện sí thiên sứ trưởng.

Michael vểnh chân ở dưới bàn, hứng thú nói rằng: “Điện hạ, hôm nay giống như có một ngọn gió từ nhân gian thổi tới.”

Lucifiel cũng cười, “Gió ngươi muốn thấy, sáng lấp lánh, đang ở tầng thứ sáu Mộc Tinh thiên.”

Michael kinh ngạc nói: “Sao điện hạ rõ ràng như thế?”

“Bởi vì mỗi lần hắn đến, đều sẽ có trí thiên sứ bẩm báo với ta.” Lucifiel gật đầu với ngoài điện, một trí thiên sứ liền chạy lại đây báo cáo tình huống, “Điện hạ, Atrios đã đến Hằng Tinh thiên.”

Lucifiel nói với Michael: “Đến rồi.”

Con ngươi màu xanh lam coi như nhìn thấu tính toán của Michael.

Đáy lòng Michael chột dạ.

Đi vào Hằng Tinh thiên, Atrios tự nhiên sẽ không bái phỏng Lucifiel trước. Lúc đối phương đến cung điện trí thiên sứ trưởng, Michael ngồi ở trong cung điện âm thầm sốt ruột, để có thể hoàn thành chuyện này, hắn đã nhận hối lộ của Gabriel trước rồi!

Gabriel nói, thành công liền có một khoản thù lao khác, không thành công… trả tiền lại!

Michael chỗ nào có tiền!

Sau khi hắn mượn được tiền từ trên tay Gabriel, hắn liền cầm đi trả khoản nợ mình thiếu trên sổ tài vụ rồi. May mắn điện hạ một năm mới kiểm toán một lần, không thì tuyệt đối sẽ phát hiện tài chính thiếu thốn dị thường, nếu tiếp tục tra kỹ, cuối cùng phát hiện hắn ta đã tiêu hết ở địa ngục.

Loại chuyện này bị phát hiện, điện hạ khẳng định đánh chết hắn.

Bại gia bại đến trên tay địch nhân!

Đại khái qua hai giờ, Atrios mới uống xong trà bên phía Metatron, tán gẫu xong, đi ra khỏi cung điện. Metatron tự nhiên là nghĩ rằng hắn ta đã đi qua cung điện sí thiên sứ trưởng rồi, cho nên giữ hắn ta ở trong cung điện liên lạc tình cảm.

Atrios hít một hơi, lực quang minh nồng đậm trong không khí khiến hắn ta lắp bắp kinh hãi.

“Nồng như vậy?”

Còn dày đặc hơn trong ấn tượng vài lần!

Lôi kéo một trí thiên sứ ven đường hỏi, hắn ta mới biết việc thủy triều mấy ngày trước đây.

“Quả nhiên ở nhân gian lâu, thì sẽ chệch đường ray với chuyện thiên đường.” Atrios không có phiền não quá lâu, giữ vững tinh thần, lấy thái độ cao ngạo khi đối mặt đối thủ cạnh tranh mà đi vào cung điện sí thiên sứ trưởng.

“Đây là thiệp mời của tinh linh tộc, hai phần.”

Trong cung điện, tinh linh vương quang minh giống như thiên sứ đứng ở trước mặt Lucifiel, đưa thiệp mời lên.

Sau khi Lucifiel lật xem, thản nhiên nói rằng: “Ta biết rồi.”

Atrios không cho là hắn sẽ đi, quay đầu nhìn về phía Michael.

“Ngươi đi không?”

“Có rượu ngon món ngon chứ?”

“Đương nhiên là có!”

“Đi!”

Michael kiên định trả lời hắn ta.

Atrios hiếm có lộ ra một nụ cười với Michael, lần đầu tiên phát hiện sí thiên sứ phó rất thuận mắt.

Lucifiel không nhìn bọn họ “mắt đi mày lại”, nói rằng: “Muốn ở lại uống tách trà không?”

Atrios nói rằng: “Không cần.”

Nâng nâng cằm, hắn ta ở dưới khí tràng cường đại của Lucifiel hỏi: “Ngươi đi không?”

Mau nói “không đi”!

Atrios nhìn chằm chằm dung nhan tuyệt thế của Lucifiel, ánh mắt từng đợt nóng lên. Hắn không chút nào muốn nhìn thấy đối phương trên lễ mừng, nếu như vậy, toàn bộ nổi bật của lễ mừng đều sẽ bị Lucifiel cướp đi!

Lucifiel tao nhã khép lại thiệp mời, đem một phần trong đó truyền cho Michael.

Sau đó, dưới ánh mắt tràn ngập “ngươi dám đi ta liền bóp chết ngươi” của Atrios, hắn nói rằng.

“Sự kiện của tinh linh tộc, ta nên tham dự.”

“…”

Atrios trợn tròn mắt.

Hắn ta chỉ vào gương mặt Lucifiel cười nhạt, ngón tay run rẩy, sao trước kia ngươi chưa từng nói như thế!

Michael lại kích động nói rằng: “Điện hạ muốn đi sao?” Không cần cố gắng khuyên nhủ mà đã làm được chuyện của Gabriel, còn có thể nhận được tiền còn thừa, cả người hắn ta đều vui vẻ muốn bay luôn.

Lucifiel ý vị sâu xa nói: “Ta tự nhiên không phải hạng người bụng dạ hẹp hòi.”

Hai vị trước mặt nghe ra ý tứ khác nhau.

Michael là sợ hãi cả kinh.

Atrios nhăn mày lại, cho rằng Lucifiel đang nói hắn ta bụng dạ hẹp hòi.

“Nếu ngươi tới, tinh linh tộc chúng ta vô cùng hoan nghênh!” Atrios buông ra những lời này từ trong kẽ răng, Lucifiel nhìn hắn ta “kích động” như thế, lại thực thuận miệng mà bồi thêm một câu: “Vị trí của ta vẫn là chỗ cũ đi.”

Atrios: “…Ừm.”

Lucifiel mỉm cười rực rỡ, “Ta đây an tâm.”

Ngồi ở bên cạnh ngươi, khiến ngươi ảm đạm không ánh sáng.

Nghe hiểu ngụ ý của hắn, Atrios gần như là mặt mũi lạnh lùng đi ra khỏi cung điện, bước chân nặng nề giẫm trên đất, cứ như muốn đạp nát mặt đất thuần trắng của cung điện sí thiên sứ trưởng.

Lucifiel ở sau lưng hắn ta bay tới một câu nói dịu dàng, “Chi phí kiến trúc cung điện có hơi đắt đó.”

Atrios lập tức thả nhẹ bước chân, chạy trối chết.

Hắn ta không có bao nhiêu thủy tinh tệ đâu!

Sau khi ăn hiếp tinh linh vương quang minh luôn đối chọi gay gắt với hắn xong, Lucifiel dù bận vẫn ung dung nhìn về phía Michael. Michael xoạt một chút miệng đều trắng bệch, kéo ra một nụ cười thảm đạm, “Điện hạ… sao ngài lại biết?”

Điện hạ nghe lén hắn ta và Gabriel đối thoại ư?

Không có khả năng!

Michael dẫn đầu phủ nhận điểm này, thủ trưởng nhà mình mới không có không phẩm chất như vậy.

Lucifiel nói rằng: “Ta cũng không muốn nhìn thấy, có điều nơi các ngươi nói chuyện đều ở phía dưới lưu ảnh thủy tinh cầu.”

Hắn chậm rãi chỉ chỉ vài vật trang trí ngoài điện.

Cằm Michael rơi xuống.

“Từ từ, mấy cái đó đều là lưu ảnh thủy tinh cầu?”

Michael hét lên một tiếng, từ chỗ ngồi bắn lên, bởi vì toàn bộ cung điện có thể nhìn thấy rất nhiều vật trang trí giống vậy!

Lucifiel cho một nụ cười dịu dàng mà cưng chiều, “Đúng vậy.”

Toàn —— bộ —— đều —— phải.

Từ khi phát sinh chuyện trí thiên sứ lén lút tiến vào cung điện của hắn, Lucifiel trang bị lưu ảnh thủy tinh cầu toàn bộ cung điện, tăng mạnh lực theo dõi của mình đối với cung điện.

Hắn không cho phép có ai ở trong cung điện làm chuyện hắn không biết.

Michael lắp bắp nói rằng: “Bình thường ta làm chuyện gì, ngài đều… biết ư?”

Lucifiel cười mà không nói.

Michael trực tiếp bổ nhào vào trước mặt Lucifiel quỳ xuống, nước mắt giàn giụa, “Ta sai rồi!”

Lucifiel chậm rãi nói rằng: “Sai ở nơi nào?”

Michael cúi đầu, nhẫn tâm nói: “Ta thề về sau ta tuyệt đối không bỏ bê công việc, không làm chuyện khác không có liên quan đến công việc!”

“Còn có gì khác không?”

“Ta trả hết tiền về! Chuyện Gabriel ta không quản!”

“Ha hả.”

Lucifiel ngồi ở vị trí, cười đến sau lưng Michael lạnh run.

Rốt cuộc hắn ta có bao nhiêu lịch sử đen tối ở trong tay điện hạ!

Đối với hành vi ra sức sửa chữa sai lầm trước đây của Michael, Lucifiel thực vui vẻ bảo hắn ta viết một trăm vạn chữ kiểm điểm. Về phần chuyện thiệp mời, hắn đã đáp ứng thì sẽ không đổi ý, ngẫu nhiên hạ giới đi xem phong cảnh, hắn vẫn rất thích ý.

“Không phải ngươi thích viết gì đó sao, viết một phần cho ta xem đi.”

“…Ừm.”

Michael cảm nhận được nỗi đau khổ khi Atrios nói ra cái chữ này.

Sau khi đem cái đầu gai nhọn của phó quan mài phẳng đi một phần, Lucifiel liền bắt đầu chờ đợi lễ mừng tinh linh tộc đến. Thời gian lễ mừng viết rất rõ ràng trên thiệp mời, đổi thành ngày thiên đường, chính là năm thứ mười một kỷ Thánh Quang.

Biết được Lucifiel sẽ đến tinh linh tộc, các sí thiên sứ sôi nổi bắt đầu xin phép, muốn cùng đi chơi.

Lucifiel chỉ phê chuẩn vài người, còn lại bác bỏ.

Cuối cùng có thể đi tham gia lễ mừng chỉ có hắn, Michael, Metatron, Gabriel.

Beelzebub có ai oán thế nào đi nữa, Michael cũng không có cách nào thay hắn biện hộ, khoảng thời gian này là thời điểm hắn ta nơm nớp lo sợ nhất, nào dám động đến thủ trưởng.

Thật vất vả chịu được đến ngày có thể hạ giới giải sầu, nội tâm Michael hoan hô, nhu thuận theo Lucifiel đến cung điện trí thiên sứ trưởng một chuyến, sau đó ba vị thiên sứ ngồi xe ngựa hạ giới

Ở cổng thiên quốc, bọn họ lại đụng phải Gabriel chờ ở nơi đó.

Gabriel múa may cánh tay, vứt một ánh mắt cho Michael.

[ Làm không tồi. ]

[… ]

Michael miệng đầy chua xót nói không nên lời.

Gabriel… điện hạ… nhìn thấy… xin đừng kéo ta cùng chết!

Hết chương 33