Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 1199: Rút thưởng tùy cơ




Tô Tín một mình tiến trì kiếm bốn phái, tin tức này không thể che giấu những phong môi giang hồ kia.

Tuy bọn họ không biết Tô Tín đi tới bốn phái kia nói cái gì, nhưng bọn họ lại biết rõ, Tô Tín rời khỏi trì kiếm bốn phái, kết quả đến lúc Đại Chu tiến công Thanh Thành kiếm phái, bốn phái đều không hẹn mà cùng lựa chọn sống chết mặc bây.

Đại Chu liên thủ với thiên địa nhị cung làm cho người ta có cảm giác kỳ quái.

Đại Chu và thiên địa nhị cung không có liên hệ gì với nhau, lần liên hệ duy nhất chính là Tô Tín liên hợp với bọn họ trong Cửu Trọng Kiếm Các.

Chính bởi vì như thế, cũng chỉ có Tô Tín mới có thể liên hợp với thiên địa nhị cung, cũng nhờ bọn họ hợp tác với Đại Chu tiến công Thanh Thành kiếm phái.

Nghĩ đến đây, tất cả mọi người cảm thấy lạnh buốt toàn thân, nếu Tô Tín không phải con riêng Nhân Hoàng Đại Chu, như vậy thủ đoạn của hắn thật sự khủng bố tới cực điểm.

Nhớ ngày đó Đại Chu lập quốc, bọn họ không động thủ với tông môn đỉnh cấp như Thanh Thành kiếm phái, kết quả Đại Chu hiện tại lại ra tay bị diệt Thanh Thành kiếm phái, chuyện này không thể tưởng tượng nổi, bọn họ thật sự không nghĩ ra Tô Tín đã dùng lý do gì nói phục Nhân Hoàng Đại Chu động thủ.

Phải biết rằng cho dù Tô Tín là con riêng của Cơ Hạo Điển, nhưng từ thái độ của Cơ Hạo Điển với những đứa con của mình thì biết rõ, đừng nói là con riêng, cho dù là con ruột thì hắn cũng hạ thủ như thường.

Cho nên lý do Tô Tín có thể thuyết phục Nhân Hoàng Đại Chu động thủ trừ người bốn kiếm phái ra, những người khác không nghĩ nổi.

Đương nhiên, người trong giang hồ chỉ cần biết kết quả là đủ, tối thiểu về sau có người muốn đối phó Tô Tín, bọn họ phải suy nghĩ về thực lực của mình mới được.

Thanh Thành kiếm phái có mạnh hay không? Kết quả vừa ban bố tất sát lệnh với Tô Tín, ngay sau đó Tô Tín hợp tung liên hoành và tiêu diệt nhanh chóng, loại thủ đoạn này làm mọi người không rét mà run.

Tô Tín không quan tâm tới những người khác nghĩ gì, hiện tại hắn muốn dùng rút thưởng cơ hội.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này, Tô Tín đạt được không ít, hiện tại phản phái trị của Tô Tín đã có hơn sáu nghìn điểm, Tô Tín cũng không có ý định trực tiếp hối đoái thành rút thưởng sử dụng.

So với rút thưởng, phản phái trị mới thật sự là ngoại tệ mạnh, Tô Tín thường xuyên hối đoái rút thưởng thành phản phái trị, nhưng cũng rất ít dùng phản phái trị đi hối đoái rút thưởng, làm như vậy là quá lãng phí.

Thời điểm tút công pháp tứ tinh có tỷ lệ rút không trúng rất cao, nhất định phải dùng phản phái trị đề thăng xác xuất thành công, cho nên mỗi lần tiến hành rút thưởng cao cấp, Tô Tín nhất định phải có đại lượng phản phái trị làm hậu thuẫn, khi đó Tô Tín mới dám sử dụng.

Như Tam Phân Quy Nguyên Khí và Tam Phân Thần Chỉ là nhất mạch tương truyền, có thể dùng phản phái trị tiến hành dung hợp vũ kỹ, nhưng việc như vậy quá ít, cho nên Tô Tín đạt được công pháp vũ kỹ cao cấp cần phải dựa vào rút thưởng mới được.

Cho nên lần này có hơn sáu nghìn điểm phản phái trị, Tô Tín không có ý định sử dụng, chờ dùng xong ba lần rút thưởng tùy cơ, nếu quả thật rút ra công pháp ngoài tứ tinh, đến lúc đó lại dùng phản phái trị tiến hành bổ khuyết cũng không muộn.

Hắn tiến vào không gian hệ thống, Tô Tín nói:

- Hệ thống, tiến hành ba lượt rút thưởng tùy cơ.

Luân bàn trong không gian hệ thống chuyển động, cuối cùng nó rơi vào ô không có gì.

Hệ thống lên tiếng:

- Rút thưởng không trung, thỉnh túc chủ tiếp tục cố gắng.

Tô Tín cau mày nói:

- Không phải nói ba lượt rút thưởng tùy cơ có thể rút vật phẩm ngoài tứ tinh sao? Vì cái gì còn rút không trúng?

Hệ thống nói:

- Rút thưởng tùy cơ không phải rút thưởng trung cấp và cao cấp, có thể chỉ định bỏ qua ô không trung, cho nên trong sáu loại rút thưởng sẽ có khả năng rút không trung.

Tô Tín lắc đầu, hệ thống thật sự hãm hại người, dù sao chơi trò văn tự sẽ không chơi lại nó.

Cho nên Tô Tín không có lãng phí thời gian, hắn nói thẳng:

- Tiếp tục rút thưởng.

Luân bàn không ngừng chuyển động, lần này lại rơi vào ô binh khí.

Hư ảnh vô số binh khí lưu chuyển trong luân bàn, cuối cùng dừng lại trên một thanh đoản đao.

Thanh đoản đao rất ngắn, tính cả cái chuôi cũng chỉ dài hai thước, vỏ đao tao nhã cổ xưa, nó lộ ra lưỡi đao sáng óng ánh giống như thu thủy, trên đao không có máu, ánh đao như cầu vồng, tỏa ra hàn quang lạnh thấu xương.

- Chúc mừng túc chủ rút ra binh khí Cát Lộc Đao, đánh giá đẳng cấp tứ tinh.

Một thanh đoản đao xuất hiện trước người Tô Tín, chất liệu vô cùng sắc bén, đây chính là Cát Lộc Đao, là do Từ phu nhân và danh sư đúc kiếm Từ Lỗ Tử thời Xuân Thu chiến quốc hao tổn tâm lực cả đời tạo thành, tên của nó có ý “Tần đã mất lộc, thiên hạ xua đuổi, người thắng được lộc.”

Dựa theo đẳng cấp binh khí, Cát Lộc Đao là Địa binh cực phẩm, chất liệu và trình độ sắc bén của nó không thua gì Thiên binh, chỉ cần có võ giả dùng chân khí uẩn dưỡng nhiều năm, nó chắc chắn sẽ tấn thăng thành Thiên binh, cũng giống Phi Huyết kiếm của Tô Tín.

Tô Tín ngày xưa mang về không ít bảo kiếm trong kiếm chủng, có chút đã từng là Thiên binh, bởi vì linh tính tan hết nên biến thành Địa binh.

Chỉ có điều cho dù là Thiên binh ngày xưa, chất liệu và sắc bén lại kém xa Cát Lộc Đao.

Tô Tín không có ý định dùng Cát Lộc Đao, nhưng tối thiểu lần rút thưởng này không thiệt thòi.

Lần rút thưởng cuối cùng mở ra, luân bàn chuyển động thật nhanh, chỉ có điều lần này nó dừng lại ở phần tạp vật.

Nhìn thấy tạp vật, nội tâm Tô Tín không vui, bởi vì hắn biết không có thứ gì tốt.

Trên luân bàn xuất hiện vô số hư ảnh, cuối cùng dừng lại ở trước một vật kỳ quái.

Nhìn thấy viên đá bất quy tắc, nó lớn cỡ nắm tay trẻ con, phía trên có phật quang vờn quanh, chỉ cần liếc mắt nhìn sẽ cảm thấy an tâm.

Hệ thống không nói gì, Tô Tín đã đoán ra nó là cái gì.

Quả nhiên, kế tiếp hệ thống nói:

- Chúc mừng túc chủ rút ra đến Xá Lợi Tử của cao tăng Phật tông Thần Tú, đẳng cấp tứ tinh nửa.

Trong mắt Tô Tín xuất hiện một tia kinh ngạc, không ngờ là Xá Lợi Tử của cao tăng Phật tông.

Nói đến Thần Tú có khả năng rất nhiều người không biết, nhưng nói đến Phật tông lục tổ Huệ Năng, có lẽ sẽ có rất nhiều người nghe nói qua.

Với tư cách đệ tử của ngũ tổ Hoằng Nhẫn, Thần Tú có khả năng kế thừa y bát Phật tông, đáng tiếc hắn sinh không gặp thời, lục tổ Huệ Năng kinh tài tuyệt diễm, Thần Tú đã thất bại, cả đời chỉ có thể sống dưới bóng mờ của lục tổ Huệ Năng.

Ngày xưa ngũ tổ Hoằng Nhẫn cho các đệ tử một câu kệ, Hoằng Nhẫn làm kệ:

- Thân là cây bồ đề

Tâm như đài gương sáng

Phải luôn lau chùi sạch

Chớ để bụi trần bám.

Lục Tổ Huệ Năng làm kệ:

- Bồ-đế vốn chẳng cây

Gương sáng cũng không đài

Xưa nay không một vật

Bụi trần bám vào đâu?

Trong truyền thuyết ngũ tổ Hoằng Nhẫn so sánh hai câu kệ này đã chọn Lục Tổ Huệ Năng làm người nối nghiệp Phật tông, nhưng Tô Tín lại không tin.

Tuy Bồ Đề kệ của Huệ Năng nhìn thì cao minh hơn Thần Tú, nhưng tranh giành vị trí Phật tông lục tổ chỉ dựa vào một câu kệ đã chỉnh định người nối nghiệp, việc này chẳng khác gì trò đùa.

Cầm Xá Lợi Tử của Thần Tú, Tô Tín cảm giác phật lực cường đại ẩn chứa trong Xá Lợi Tử.

Thiếu Lâm tự có Bồ Đề tháp chuyên cung phụng Xá Lợi Tử của lịch đại cao tăng Thiếu Lâm tự.

Những Xá Lợi Tử không chỉ dùng để cung phụng, trong đó có lực lượng cường đại cung cấp cho hộ sơn đại trận của Thiếu Lâm tự, có không ít võ giả Thiếu Lâm tự đạt được Xá Lợi Tử, bọn họ sẽ cảm ngộ phật pháp, tu vi bản thân sẽ tăng nhiều.

Hơn nữa những việc này là bí mật người ngoài ít biết, nghe nói Thiếu Lâm tự có một ít công pháp cần nhờ vào Xá Lợi Tử mới có tu luyện.

Cho nên một ít cao tăng Thiếu Lâm tự biết rõ thọ nguyên của mình gần hết, bọn họ sẽ không đi ra ngoài, mà là lựa chọn tọa hóa trong Thiếu Lâm tự, chính vì muốn lưu lại Xá Lợi Tử, cũng cống hiến lực lượng bản thân vì Thiếu Lâm tự.

Tô Tín cầm Xá Lợi Tử của Thần Tú trong tay, thứ này ẩn chứa lực lượng đáng sợ, chất lượng tương đương với cấp bậc Xá Lợi Tử gì trong Thiếu Lâm tự thì Tô Tín cũng không biết, dù sao hắn chưa từng thấy Xá Lợi Tử của võ giả Thiếu Lâm tự.

Tô Tín cũng có một ít suy đoán, chất lượng Xá Lợi Tử của Thần Tú yếu nhất cũng có thể sánh ngang Xá Lợi Tử của cao tăng Dương Thần cảnh Thiếu Lâm tự lưu lại, hơn nữa có khả năng đạt tới cấp bậc Xá Lợi Tử cường giả Chân Vũ cảnh lưu lại!

Tô Tín cười cười, hắn thu lấy Xá Lợi Tử.

Hiện tại Tô Tín không dùng tới thứ này, nói không chừng về sau sẽ có chỗ dùng tới.

Dù sao đây là Xá Lợi Tử của cao tăng phật môn, nếu như Tô Tín lấy ra, Thiếu Lâm tự nhất định sẽ cảm thấy hứng thú.

Tô Tín rời khỏi không gian hệ thống, hắn cần xử lý một ít sự vụ trong Thịnh Kinh thành.

Hiện tại tứ đại thần bộ đều ở kinh thành, Tô Tín phụ trách địa vực nhỏ nhất, cho nên công việc của hắn tương đối ít, hắn chỉ cần xử lý mấy ngày là có thể hoàn thành.

Sau khi xử lý xong sự vụ Lục Phiến Môn, Tô Tín chuẩn bị bế quan thời gian ngắn.

Sau khi hắn tấn thăng Dung Thần cảnh đã chạy về Thịnh Kinh thành bẩm báo tình hình Cửu Trọng Kiếm Các, sau đó còn đi chấp hành kế hoạch diệt Thanh Thành kiếm phái.

Bởi như suốt mấy tháng qua, Tô Tín lãng phí thời gian đi lại còn nhiều hơn thời gian tu hành, hắn cũng cần bế quan một thời gian để cảm ngộ tu vi Dung Thần cảnh, ổn định cảnh giới của mình.

Tô Tín biết rõ chiến đấu mới là phương thức ổn định tốt nhất, nhưng dù sao loại phương thức này không thể sánh bằng bế quan tu luyện, nên thời điểm bế quan vẫn phải bế quan.

Sau khi xử lý xong sự vụ, Tô Tín lập tức lựa chọn bế quan, sự vụ trong tay hắn cũng giao cho Hoàng Bỉnh Thành và Tề Long xử lý.

Hoàng Bỉnh Thành là tâm phúc của Tô Tín, hắn có thể xử lý các sự vụ bên trong, nhưng dù sao thực lực của hắn có hạn, một thân thực lực Hóa Thần cảnh dựa vào Tô Tín quán đỉnh tăng lên, có lẽ hắn còn đánh không lại võ giả Thần Cung cảnh.

Nhưng hắn là người phát ngôn của Tô Tín, Hoàng Bỉnh Thành không cần phải có bao nhiêu thực lực, miễn cưỡng không trở ngại là được.

Tề Long phụ trách sự vụ bên ngoài, hắn đã từng đảm nhậm vị trí truy phong tuần bổ, hắn rất quen thuộc quy tắc ngầm Lục Phiến Môn, chỉ có nhược điểm tầm mắt còn nhỏ bé.

Hiện tại Tô Tín gia tăng thực lực của hắn lên Hóa Thần cảnh, hắn muốn dùng thời gian bế quan xem xét năng lực của Tề Long thế nào.

Biểu hiện tốt, Tô Tín càng trọng dụng hắn, nếu như hắn biểu hiện thật sự không chịu nổi, Tô Tín không nuôi thủ hạ phế vật.