Tôi Không Làm Người Nữa

Chương 21: Không làm người này thứ 21




Một nữ tính trùng tộc trên người không có vũ khí, cơ thể lại mảnh mai giống như một người phụ nữ bình thường đang ngồi trên một chiếc ghế, cầm hai cái que đan ra một cái khăn quàng, mà trong phòng giảm nhỏ này hai tên tướng lãnh nhân loại chỉ có thể đứng một bên nhìn mà hoài nghi cuộc sống.

Mặc dù nữ tính trùng tộc này đang ngồi đan khăn có vẻ như không phòng bị hai gã nhân loại bọn họ, nhưng cho dù bên ngoài không có người trông coi, hai tên tướng lãnh nhân loại cũng không dám có cử động khinh suất nào.

Nếu ở xã hội nhân loại, không có gì sai khi con gái yếu hơn, điều này được xác định từ khi được sinh ra. Nói chung phụ nữ không mạnh mẽ như đàn ông.

Nhưng ở trong trùng tộc, thừa nhận này không tồn tại.

Ví dụ như nói, quân đoàn trưởng của đệ nhị quân đoàn là nữ tính, nhưng năng lực chiến đấu của đối phương đủ khiến cho những binh lính chủng tộc trên tinh tế này cảm thấy kinh sợ.

Cái khăn quàng này được đan trong vài giờ, thần kinh của hai tên tướng lãnh nhân loại cũng căng thẳng không thể nói gì.

Hiện tại bọn họ đang là tù nhân ở đại bạn danh của trùng tộc sao? Trong lòng Thẩm Mục và Hammer không khỏi sinh ra nghi vấn.

Ngay tại lúc này, nữ tính trùng tộc trước mặt bọn hắn bỗng nhiên dừng tay lại.

Thời gian này, vương chắc là chuẩn bị ăn cơm.

Lisa ngẩng đầu nhìn thoáng qua hai tên tù nhân nhân loại, suy nghĩ một giây liền đứng lên, mỉm cười với hai người nói: “ Lần sau gặp mắt sẽ nói chuyện phiếm với hai người, hôm nay tới đây thôi.”

Hôm nay Lisa thật sự là muốn tới thẩm vấn hai người này, hạm đội nhân loại vì sao lại tới gần tinh hệ bên cạnh Toussaint tinh, là có mục đích gì?

Mặc dù nói vận khí của hạm đội nhân loại này không tốt gặp phải đoàn tinh đạo, nhưng mục đích ban đầu cũng đáng để tìm hiểu.

Chính là khi tiến vào trong căn phòng này, Lisa đột nhiên nhớ tới vương nhà mình muốn “khăn quàng cổ”, cô không biết đó là cái gì, cho nên thuận miệng dò hỏi hai tên nhân loại này.

Đan khăn so với thẩm vấn tù binh quan trọng hơn nhiều, Lisa nghĩ tới thanh niên đang ở trong phủ đệ, vẻ mặt trong nháy mặt lạnh xuống một nửa, vừa nhìn thấy hai tên nhân loại ở trước mắt, cô lại khôi phục tươi cười: “Đúng…., lúc trước các công thức dinh dưỡng các người cung cấp tốt lắm, rất cảm ơn các người.”

Thức ăn dựa vào công thức dinh dưỡng kia làm ra, Cố Hoài ăn rất vui vẻ.

Dựa vào điều này, Lisa nghĩ nếu sau khi thẩm vấn xác nhận hai người không có ý xấu gì, vậy cô sẽ nói với tham mưu trưởng ở Toussaint tinh đem người thả ra.

“…. Không cần khách sáo.” Hai tên tướng lãnh nhân loại im lặng, miễn cưỡng nặn ra một câu trả lời.

Trời biết hai gã nhân loại bọn họ vì sao phải nói chuyện như vậy với một tên trùng tộc, bọn hắn mới vừa tỉnh ngủ sao, hay là vũ trụ đã thay đổi?

Chờ nữ tính trùng tộc này dời đi với cái khăn quàng đang đan giở, hai tên tướng lãnh nhân loại mới thở ra một hơi.

Cũng không biết đối phương dùng tơ độc đan khăn quàng để làm gì, loại tơ độc có độc tố thần kinh ấy, nếu chỉ có một sợi dây quấn ở trên người vậy chắc chắn sẽ chết.

Mà đối phương hiện tại muốn lấy sợi tơ bạc ấy đan thành khăn…. Hai người không dám tưởng tượng, người dám quấn cái khăn này, chỉ sợ ngay cả một giây vùng vẫy cũng không có, thân thể sẽ nhanh chóng cứng đờ.

Từ trong phòng nhỏ đi ra, trước tiên Lisa cất tốt cái khăn chưa đan xong, rồi mới lao tới phủ đệ rộng lớn cách quân bộ không xa.

Bữa tối của Cố Hoài được sắp xếp ở thời gian này, trên bàn hắn vẫn mãi mãi không thay đổi có một ly sữa, mà lúc này tâm tình Cố Hoài đã bình thường  khi ở trước mặt một đám trùng tộc uống sữa.

Ăn xong bữa ăn này còn có món tráng miệng ở phía sau, Cố Hoài nhìn vẻ mặt nữ tính trùng tộc lạnh lùng đi theo bên người Capelia mang tới cho hắn một cái bánh pudding, muốn liên tiếng hỏi đối phương vì sao thấy hắn lại lạnh mặt lập tức bị nghẹn lại.

Nhưng bây giờ Cố Hoài mà mở miệng, thì có rất nhiều trùng tộc vây xung quanh hắn, quyết định để sau này nếu có dịp nói chuyện đơn độc với đối phương thì hỏi.

Nếu có chỗ nào không thích ở hắn, Cố Hoài muốn biết nguyên nhân, nếu không, hắn cũng không biết mình trong lúc vô tình đã làm sai cái gì dẫn tới hậu quả như vậy.

Bởi vì đang bận suy nghĩ, ánh mắt của Cố Hoài vô tình dừng trên người Lisa vài giây, rồi hắn mới nhìn vẻ mặt càng lạnh hơn của nữ tính trùng tộc khi hắn nhìn xang.

Phát hiện này khiến Cố Hoài nhanh chóng dời mắt đi, nhìn chằm chằm người khác như vậy là hắn không đúng.

Chờ hắn dời ánh mắt đi, vẻ mặt của đối phương liền dịu đi một chút.

Cả đêm này Cố Hoài không tìm được dịp nói chuyện đơn độc với đối phương, hắn dụi mắt ngáp một cái, nghĩ để ngày mai lại tìm cơ hội.

ở nơi Cố Hoài nhìn không thấy, nữ tính trùng tộc bị hắn hiểu lầm là ghét mình đang ở trong phòng nghỉ của mình, mở đèn, Lisa ngồi ở bên giường tiếp tục đan chiếc khăn mà chiều hôm nay chưa đan xong.

Kỳ thật không giống như hai tên tù binh nhân loại nghĩ, loại tơ màu bạc mà Lisa dùng để đan khăn cũng không phải là tơ độc gì.

Tơ độc có độc tố thần kinh là dùng để đối phó kẻ thù mới cần dùng, theo ý tưởng của bản thân, Lisa cũng có thể làm ra loại tơ không có chứa chất độc.

Thế nhưng loại tơ bình thường này là lần đầu tiên cô chế tạo ra, bởi vì trước kia cũng chưa từng dùng tới.

Phải như thế nào mới có thể làm ra một chiếc khăn quàng đẹp….

Dù sao đối với công việc đan khăn này cũng không thuần thục, sau khi nghiêm túc học tập ở trên tinh võng, Lisa dùng thời gian cả đêm để tiến hành đan khăn.

Sáng sớm ngày hôm sau, sau khi Cố Hoài tỉnh lại đi xuống lầu một, hắn nhìn thấy nữ tính trùng tộc có dựng đồng màu hổ phách đang bước tới chỗ hắn.

Đem đồ vật trong tay đưa tới trước mặt đối phương, vẻ mặt Lisa lạnh như băng hơi do dự hạ thấp thanh âm: “Ngày hôm qua thuộc hạ nghe ngài nói muốn khăn quàng cổ, không biết khăn quàng cổ ngài nói có phải là cái này không?”

Nhìn thấy một cái khăn quàng màu trắng bạc ở trước mặt mình, Cố Hoài không kịp phản ứng lại, mà khi hắn đang giật mình, chiếc khăn này đã được nữ tình trùng tộc trình lên trước mặt hắn.

Chiếc khăn này rõ ràng được đan thủ công, Cố Hoài nhìn nữ tính trùng tộc hình như đang chờ phản ứng của hắn, bỗng nhiên hiểu được khăn này chính là đối phương tự mình đan đi.

“Là muốn cho tôi sao?” Cố Hoài hỏi.

« Đúng vậy. » Lisa gật đầu, rồi mới cúi đầu từ từ bổ sung thêm một câu, « Bởi vì lần đầu tiên thử, khăn quàng này làm tương đối đơn giản, có thể không đủ tốt… nếu ngài không thích, cho thuộc hạ luyện tập thêm vài ngày sẽ đan cho ngài một chiếc khác. »

Cố Hoài lắc đầu, nhanh chóng cầm lấy khăn quàng cổ này, nói : « Cái này đã rất tốt rồi, tôi thực thích. »

Mà sau khi Cố Hoài nói thích cầm lấy cái khăn này, đại khái là trong hai giây, vẻ mặt của nữ tính trùng tộc lạnh lùng trước mặt Cố Hoài liền có một nụ cười.

Nhìn thấy trên mặt đối phương lộ ra độ cong thật nhỏ, lúc này Cố Hoài hỏi : « Vì sao trước kia cô ở trước mặt tôi không cười ? »

Tặng khăng quàng cho hắn, vậy không phải ghét hắn, Cố Hoài có thể khẳng định điều này. Nhưng đối phương vì sao vừa thấy hắn liền lạnh mặt, hiện giờ Cố Hoài nghĩ vẫn không hiểu.

Hình như không nghĩ tới Cố Hoài sẽ hỏi vấn đề này, Lisa nhăn mày : « Thuộc hạ không thể dùng vẻ mặt giả dối với ngài được. »

ở thời điểm cần thiết, Lisa sẽ cười.

vẻ ngoài của cao đẳng trùng tộc đại đa số đều rất tốt, cho nên bọn họ sẽ sử dụng vẻ ngoài đẻ làm cho địch nhân lơ là cảnh giác, đây là ưu thế mà trùng tộc vui vẻ lợi dụng.

Vẻ mặt, thậm chí là tình cảm, hai loại này đều là thông qua bắt chước mà thể hiện ra, hơn nữa có thể khiến cho kẻ thù tin là thật.

Lisa ở mặt này là một người nổi bật trong trùng tộc, nhưng khi đối mặt với Cố Hoài, cô nghĩ nên dùng khuôn mặt thật của bản thân.

Cố Hoài dùng vài giây suy nghĩ cẩn thận ý tứ mà đối phương muốn truyền đạt, hắn chớp mắt, cong mắt nói : « hiện tại cô đang cười. »

Nghe thấy Cố Hoài nói như thế, Lisa hơi sửng sốt, cô vội vàng nâng tay sờ sờ khóe miệng mình, phát hiện thật sự có độ cong.

Đây không phải là nụ cười bắt chước mà cô vẫn thường làm, Lisa đối với nụ cười này rất xa lạ, vẻ mặt cô hoàn toàn không thể khống chế, cho dù hiện giờ cô muốn ép khóe miệng xuống, nhưng không hiểu sao lại làm không được.

Đây là vẻ mặt vui vẻ tự nhiên hiện ra.

« Nụ cười này không phải là biểu hiện giả dối mà cô nói, cho nên cười như vậy cũng không sao. » hiện giờ Cố Hoài có thể hiểu được suy nghĩ của đối phương, hắn nhanh chóng an ủi.

Lisa nghe vậy liền chần chừ buông tay, đối với cô mà nói, đây là lần đầu tiên tươi cười chân thật.

Trải qua thời gian một ngày, tuyết trong sân đã rất dầy.

Cố Hoài nhận được khăn mới lấp tức đeo nó lên, hắn dẫn đàn Tucker trùng tộc bên cạnh hắn tới bên cạnh một mảnh rừng nhỏ nằm bên cạnh sân, chuẩn bị thực hiện đắp người tuyết với đám Tucker trùng tộc.

« Đây là Carol. » sau khi gắn hai viên ngọc màu hồng lên làm mắt người tuyết, Cố Hoài vừa chỉ người tuyết, vừa ngẩng đầu cười cười với Tucker trùng tộc đang dùng đôi mắt màu đỏ nhìn chằm chằm hắn.

Kỳ thật người tuyết này đắp không giống con Tucker trùng tộc, có giống cũng chỉ có đôi mắt, nhưng Tucker trùng tộc nghe thấy tên mình mới mặc kệ điều này, trong cổ họng rất nhanh phát ra thanh âm trả lời.

Mà những con Tucker trùng tộc khác bên cạnh Cố Hoài cùng dùng dựng đồng màu đỏ nhìn chằm chằm người tuyết, chúng nó phát ra thanh âm càng thấp với Cố Hoài.

« Hiện tại sẽ đắp cho các cậu, con thứ hai rất nhanh sẽ được đắp lên. » Cố Hoài chuẩn bị đắp cho mỗi một con Tucker trùng tộc một người tuyết, đang nói câu này, Cố Hoài bước sang bên cạnh, ngồi xổm thân thể chạm vào tuyết trên mặt đất.

Đại khái ngay tại lúc này, chỗ của Cố Hoài bỗng nhiên có một trận dao động, đây là sức mạnh của di chuyển không gian, trong không gian vặn vẹo rớt xuống hai người nhân loại liền đứng bên cạnh Cố Hoài.

Căn bản chưa nhìn rõ người, hai sĩ quan nhân loại vừa mới hoàn thành di chuyển không gian liền nhìn thấy một thân ảnh trong tầm mắt, họ ngay lập tức phán đoán đó là trùng tộc, thế là bọn hắn lập tức chế phục đối phương trên mặt đất.

Nhưng kết quả khi nhìn rõ mặt đối phương, hai tên tướng lãnh nhân loại đồng thời lộ ra vẻ kinh ngạc : « … nhân loại ?! »

Ánh mắt là tròn như bọn hắn, trên người cũng không có đặc điểm của trùng tộc, thanh niên tóc đen mặt đen trước mặt bọn hắn không nghi ngờ là một gã nhân loại.

Nếu di chuyển không gian mà gặp phải trùng tộc, vậy chỉ có thể nói là bọn hắn xui xẻo, nhưng kết quả lai gặp phải một đồng bào là như thế nào ??

Đồng bào này còn bị một đám Tucker trùng tộc bao quanh, đối mặt với cảnh tượng này, Thẩm Mục và Hammer cũng đau đầu muốn chết.

Hiện giờ phải làm sao đây ?

« Tê— ! »

Trong nháy mắt tiếng kêu của đàn trùng tộc cực kỳ bén nhọn, đám Tucker trùng tộc dùng dựng đồng màu đỏ nhìn chằm chằm hai người.

Mặc kệ bọn hắn nghĩ phải làm như thế nào bây giờ, nhóm Tucker trùng tộc nhìn thấy ấu tể bọn chúng bảo vệ bị hai nhân loại này ức hiếp lập tức rời vào cuồng bạo tập thể.