Tôi Là Nam Phụ, Không Phải Dụ Thụ!

Chương 9: Thời đại này trung khuyển mới là vương đạo




Sau khi Mộ Mục và người cha nhi khống của mình bày tỏ tâm ý tình cảm với nhau xong (?!), được rồi, là sau khi thẳng thắn với nhau (...). Hiện tại, dưới sự yêu cầu cường liệt của cha, Mộ Mục chỉ có thể chuyển về nhà ở. Mặc dù xa trường, nhưng đại học năm tư vốn dĩ cũng không vất vả lắm, lại có xe đưa đón, đồng thời lúc nào cũng có thể quan sát chuyện yêu đương của phụ thân đại nhân.

Sau khi Mộ Mục gật đầu đáp ứng, cha Mộ lại sợ cậu đổi ý nên đã đích thân tới nhà Mộ Mục mà thu thập một vài thứ trở về. Khiến Trác Tịch lần thứ hai nhận ra rằng con đường truy thê phải bắt đầu ra tay từ phía Mộ Mục.

Ngày tiếp theo không có giờ học, thời điểm Mộ Mục tỉnh lại đã tám, chín giờ, cha Mộ và Trác Tịch cũng đã đi làm.

Mộ Mục vén chăn lên, chân trần đạp lên thảm len mềm mại, đi vào buồng tắm, tiếng nước ào ào vang lên.

Một lúc sau, cửa phòng tắm mở ra, hơi nước bốc lên tràn ra khỏi cửa, phía dưới, Mộ Mục chỉ quấn theo một cái khăn lông trắng xóa mà đi tới.

Hai điểm đỏ bừng trước ngực hiện trên da thịt trắng nõn, trơn bóng cực kỳ mê hoặc. Con mắt màu đen do hơi nước nên có vẻ hơi mờ mịt, thủy châu trên tóc chưa được lau khô, không chống cự được lực hút mà lăn xuống, bướng bỉnh mà hôn qua ***g ngực, trêu đùa cơ thịt, đi vào vùng tam giác bí mật.

Sau khi Mộ Mục cầm lấy cái khăn trên ghế lau khô mình, liền đi tới tủ quần áo tìm áo ngủ mặc vào rồi rời khỏi phòng ngủ.

“Thiếu gia, xin hỏi cậu muốn chuẩn bị bữa sáng như thế nào?” Quản gia nhìn thấy Mộ Mục xuống lầu liền hỏi.

“Cháo là được rồi.” Không có khẩu vị gì, Mộ Mục tùy tiện nói ra một món ăn.

“Vâng, xin chờ một chút.”

Mộ Mục kéo ghế ra, ngồi xuống trước bàn ăn.

Không bao lâu sau, quản gia lại tới, đằng sau là người hầu gái bưng điểm tâm. Sau khi Lý quản gia đem một bát cháo đặt lên bàn rồi lại tiếp tục bưng thêm 1 váng há cảo thịt cua(1) long lanh, bên cạnh còn có kèm thêm hồng dấm(2).

“Húp cháo dễ đói bụng, đây là nhà bếp đã dùng phương pháp mới để chế biến há cảo, ăn ngon không ngán, tốt xấu gì cậu cũng nên thử một chút xem sao.” Quản gia giải thích.

Mộ Mục biết rõ là quản gia quan tâm mình nên cũng không hỏi gì thêm liền gắp một miếng lên, chấm một chút giấm chua rồi đưa vào miệng.

Nhìn Lý quản gia bởi vì việc này mà cao hứng, Mộ Mục lại một lần nữa phỉ nhổ nam phụ kia có phúc mà không biết hưởng.

Ăn điểm tâm xong, Mộ Mục liền trở về phòng của mình, mở máy vi tính ra, download kịch bản hôm qua.

Lần này, Sáo Trúc Hiên làm manh văn “Cút cho bản vương!”.

Tác giả cũng coi như là tay có tiếng trong giới đam mỹ, rất nhiều đạo diễn tổ kịch võng phối hay nhóm kế hoạch nhỏ đều thử đi nói chuyện với tác giả đại nhân, ngỏ ý muốn mua bản quyền, nhưng cuối cùng lại bị Cầm Trạch đoạt mất.

Truyện này tác giả viết theo lối thoải mái. Công là hoàng tử Cận Tỳ, một lần vì sự trong sạch của mình nên hắn với thụ quân Vô Trần sinh ra hiểu lầm. Quả thật, không đánh nhau thì không quen biết, dần dần, Cận Tỳ phát hiện mình thích Vô Trần. Vì vậy, hắn phát huy trọn vẹn công lực mặt dày mày dạn, từng bước một xâm chiếm trái tim thụ. Sau khi leo lên vị trí cao nhất, âm thầm dùng mưu kế công bằng, thường xuyên triệu Vô Trần đến cung bồi dưỡng tình cảm. Cuối cùng, Cận Tỳ đem ngôi vị hoàng đế tặng cho đệ đệ hắn, cùng Vô Trần du ngoạn.

Tên truyện cũng chính là câu mà thụ thường rống lên với công. Nói tóm lại, đây là một chuyện cũ về một nữ vương thụ trong lúc vô tình lại dụ dỗ đế vương công, tiện thể đem hắn dạy dỗ thành trung khuyển.

Thời gian Mộ Mục chuyên tâm nghiên cứu kịch bản vội vã trôi qua, sau khi tự mình diễn thử mấy màn, Mộ Mục lại nghe thấy tiếng quản gia nhắc nhở thời gian ăn tối.

Buông con chuột ra, Mộ Mục ăn dĩa rau mà cha đưa tới, Trác Tịch cũng ăn xong bữa tối, sau đó cậu liền lên lầu mở QQ và YY, chờ những người khác tới.

Kế hoạch — Gầy Thụ: Tôi tới rồi ~~ có ai tới chưa? ^_^

Vương gia — Mộ Mục: Tôi đây.

Bệ hạ — Quân Lâm: Tôi đây.

Mộ Mục gõ chữ xong, lại phát hiện nam chính đại nhân cũng trả lời một câu.

Cảnh Dực Tước nhìn thấy trên khung chat xuất hiện một câu cùng lúc như vậy, đáy mắt mang theo ý cười.

Kế hoạch — Gầy Thụ: Oa oa, tôi vừa nhìn thấy cái gì (●°u°●) ”

Hậu kỳ — Diệp Ly Nan Hoa: Ngươi thấy gì thế thụ thụ ~ lẽ nào ta lại tới chậm? QAQ

Kế hoạch — Gầy Thụ: Thụ em gái ngươi! Còn nữa, ai dám đem tên trong nhóm của ta sửa lại! Đam mê thật thô thiển!

Đạo diễn — Cầm Trạch: Ta đổi đó, làm sao thế. Ai bảo ID của ngươi dài như vậy, ta liền giúp ngươi rút ngắn, không cần cám ơn ~

Kế hoạch — Gầy Thụ: Ai muốn cám ơn ngươi!! TAT

Trang trí — Ngọc Đình Hà: Chào mọi người ~ Gầy Gầy không nên gấp gáp mà, ta và Thật Lâu cũng bị sửa đây.

Tuyên truyền — Thật Lâu: Đúng vậy đúng vậy XD, mà ngươi phát hiện ra cái gì thế?

Kế hoạch — Gầy Thụ: À, ta phát hiện Bệ hạ và Vương gia sớm đã ở đó rồi, còn đồng thời trả lời ta! (^O^)/

Bệ hạ — Quân Lâm: Trùng hợp mà thôi

Vương gia — Mộ Mục: Trùng hợp.

Những người khác: (;゜0゜), ta hiểu rồi!

Biên kịch — Trà Trà Cười: Tất cả mọi người lên YY, số phòng 67929308, bắt đầu PIA(3) diễn!

Mọi người: Được.

Đạo diễn — Cầm Trạch: Trà Trà thật là uy vũ!!!

Chú thích:

(1) Há cảo thịt tôm: Mời search GG

(2) Hồng dấm: giấm đỏ hay giấm làm từ gạo Đỏ, ít chua hơn giấm trắng, Việt Nam mình hay gọi là giấm Tàu hay giấm Tiều

(3) PIA: đánh, đá. Trong trường hợp Trà Trà dùng là “PIA diễn” ở đây chúng ta cứ hiểu là diễn thử để tiến hành chỉ đạo và sửa chữa kịch cảm, ngữ điệu, phát thanh của CV,v.v