Tôi Là Nhược Công Vậy Thì Sao ?!

Chương 1: Tôi




Quán bar Angels Valley nổi tiếng là nơi tìm vui ăn chơi 419 (*) của giới trẻ. Buổi tối nơi này rất náo nhiệt, trai gái hỗn tạp lắc lư theo nhạc. Trai, gái, 3P, NP… Ở chốn này, chỉ cần muốn chơi, câu giới tính nào cũng được.

(419 = for one night = tình 1 đêm)

Tôi không phải là khách quen của nơi này, rảnh rỗi thì đến đây câu hoặc bị câu.

Ngoại hình tôi không tồi, cha mẹ cho ngũ quan đoan chính, dáng người chuẩn. Mặc dù chỉ cao 175cm, nhưng chỉ cần tôi lộ ra khuôn mặt điển trai và bờ vai rộng này cũng tạm xem là thằng anh tuấn. Cho dù tôi thích ngồi ở góc quán nhưng không thiếu trai thanh gái tú đến bắt chuyện với tôi.

Tôi là người lưỡng tính, dù ăn được cả nam lẫn nữ nhưng nhìn chung là tôi thích phụ nữ hơn, nếu như muốn tìm đàn ông tôi sẽ chọn những cậu trai dịu dàng nữ tính. Các cậu trai này mặc dù sinh lý là nam nhưng tình cảm có chút ủy mị giống phụ nữ, làm cho tôi có cảm giác đang ôm phụ nữ.

Nhưng nói thật thì tôi thích đàn ông manly. Bởi vì… tôi hơi văn nhược, nhưng tôi không tự tin mình có thể đè các chàng trai cơ bắp này —— bị đè còn có khả năng. Nhưng nếu như bản thân chỉ thích đi đè người khác, vậy thì phiền phức à nha… Dựa theo thuyết pháp của hủ nữ, người như tôi được gọi là nhược công.

M* nó chứ, nếu như có thể chọn có ai muốn làm nhược công đâu cơ chứ, ngoại hình và tính cách văn nhược này của tôi đều nhận di truyền từ mẹ. Cộng thêm công việc tôi chỉ quanh quẩn trong nhà, nên sức lực không có bao nhiêu, sức tay chắc cũng chỉ đủ trói một con gà. Mặc dù hiệu suất tạm ổn nhưng sức mạnh thì không hơn phụ nữ là mấy.

Hai mắt tôi đảo qua người đàn ông cường tráng kia vài lần, bờ vai vạm vỡ đó thật gợi cảm, nhưng loại đàn ông như vậy không đến lượt người như tôi mồi chài. Quên đi, tạm thời bỏ đi! Quay qua nhìn xung quanh một lượt, có một cậu trai dáng người nhỏ nhắn, trên mặt trang điểm nhạt, đi vòng quanh với chiếc áo trong suốt bó sát và chiếc quần bò dài nhỏ, điệu đà bước tới bước lui, làm động tác lan hoa chỉ(*) liếc mắt đưa tình về phía tôi. Thiếu niên này ngày trước tôi từng có đêm vui vẻ với cậu ta, bây giờ nhớ lại toàn thân nổi da gà.

(*) Lan Hoa Chỉ: ngón cái chụm với ngón giữa, ba ngón còn lại cong lên.

ĐKM, thích đàn ông cũng đâu phải biến mình thành đàn bà chứ hả. Khó trách có người nói đồng tính luyến ái đều đồng bóng cả, tôi khinh, tôi ghét nhất loại người phân biệt đồng tính luyến ái ra nam và nữ.

Tôi luôn quan niệm đồng tính nam là hai người đàn ông, đồng tính nữ là hai người phụ nữ. Nhưng hiện tại tôi thấy rất nhiều thụ ẻo lả và les đẹp trai, vì vậy nhìn một cặp gay les giống như một cặp nam nữ bình thường vậy.

Trong bụng mắng thầm, lấy điếu thuốc ra châm. Quán bar chết tiệt này đầy người hút thuốc, ngồi chỗ nào cũng ngửi thấy mùi khói thuốc, nếu như không muốn ngửi thấy mùi khói thuốc này chỉ có một cách là tự hút một điếu. Tôi không nghiện thuốc lá nặng lắm, bình thường một tuần mới dùng hết một gói, nhưng mỗi lần đến nơi này đều hút hết nửa gói. Đáng hận, hút thuốc nhiều răng dễ vàng, đến lúc đó mất công đi tẩy trắng.

Tôi quan sát vài vòng nữa, không tìm thấy đối tượng thích hợp, quên đi, hút hết điếu này thì về, sau ngày nghỉ đến mai lại bận rộn rồi, phải dưỡng sức.