Tôi Nhớ Cô Rồi, Về Nhà Đi!

Chương 16




Chap 16

Chiều đến…

Sunny sau khi thỏa thích một ngày dài, nhìn chiếc đồng hồ trên đầu tủ cạnh giường, cô ngồi dậy, đi đến nhà bếp và chuẩn bị bữa cơm chiều cho đứa em gái.

30 phút sau…

Zin đi từ ngoài cửa vào không một lời chào chị gái của mình, Sunny cười thân thiện chào em gái, nhưng Zin chỉ làm lơ chị gái và đi thẳng đến phòng. Sunny thở dài tức giận, cô đi vào phòng, kéo vai em gái để Zin đối diện với mình, cô tra hỏi:

– Thái độ của em là sao?

– Chị để em yên đi. – Zin khó chịu trả lời. Và lại quay người đi.

– Chị đang hỏi em đấy, trả lời đi.

– Chị còn muốn gì nữa?… – Zin thét lên. Sunny ngỡ ngàng trước thái độ của em gái mình, cô nói như muốn khóc:

– Em lấy đâu thái độ đó thế hả?

– Chị còn muốn gì nữa kia chứ, chị biết em không phải là người nói dối, sao chị bắt em làm thế, và đó lại là với 2 đứa bạn thân đầu tiên ngoài chị mà em có. Tại sao?….

Sunny bây giờ mới hiểu ra tại sao thái độ của Zin lại phản đối gay gắt, cô đưa tay lên vuốt những giọt nước mắt trên khuôn mặt em gái và ôm lấy Zin, nói thủ thỉ:

– Chị xin lỗi.

Zin đẩy chị gái ra khỏi mình, hít thật sâu, cô nói thẳng thật:

– Em không muốn liên quan đến chuyện này, em muốn ra ở riêng.

– Không được, chị không cho em là thế. – Sunny ôm ghì em hơn, cô nói to bên tai em gái mình – Chị sẽ không để liên quan tới em đâu. Chị hứa đấy.

Zin thở dài, lại đẩy Sunny ra, cô lấy chiếc áo trong tủ ra và đi vào nhà tắm, còn để lai câu nói dai dẳng trong không trung:

– Hứa thì phải giữ lời.

Lại nói đến nó, sau khi nghe có kì thi gì đó thì liền hỏi hắn:

– Nè, cuộc thi đó chính là cuộc thi mà anh nói đúng không?

– Ùm. – không nhìn nó vì hắn đang chuẩn bi đồ để đi học nhảy

– Theo tờ giấy họ đưa thì sẽ có ba phần thi, thứ nhất là theo yêu cầu, thứ hai là năng khiếu và đây cũng là cách chọn câu lạc bộ trong trường, thứ ba là thi thần tượng. Cái này tui không hiểu nè, là sao?

Hắn thở dài đứng dậy cầm theo balo, mắt nhìn nó uể oải nói:

– Là cô sẽ tìm một người nổi tiếng ở hàn, chụp một tấm ảnh với người đó để chứng minh cô có đủ khả năng là học sinh của trường. Đơn giản.

Rồi hắn đi ra ngoài, để mặc nó suy nghĩ không biết phải làm sao để gặp được người nổi tiếng kia chứ. Thật đúng là… sao cứ phải rườm rà thế nhỉ.

Hắn lái xe đến phòng tập, hắn vào phòng tập thì đã thấy Dohong ở đó rồi, hắn lại chỗ anh ấy rồi đặt túi xuống bên cạnh, Dohong cười với hắn, hắn cười đáp lai và thở dài hỏi:

– Sao thế? Mọi người chưa đến đủ hả?

– Umk, hôm nay có học viên mới.

– Ai thế?

– Là Ina.

Hắn tắt ngấm nụ cười, nhìn vào mắt của Dohong, có chút gì đó thoáng buồn, hắn lai thở dài:

– Cậu vẫn… thích cậu ấy à?

Anh không nói gì, chỉ khẽ gật đầu, hắn thở dài, thật là trớ trêu thay. Hắn, Ina, Dohong luôn trong một vòng luẩn quẩn. Khi Ina thích hắn, nhưng Dohong lại thích Ina, và Dohong lại là bạn thân của hắn. Thật đúng là…Nực cười.

Và không lâu sau đó, Ina tới lớp học nhảy với mái tóc cột đuôi ngua, với bộ trang phục gọn gàng. Trước khi quan tâm đến mọi người thì người đập vào mắt cô không ai khác chính là hắn:

– Jihun?! Cậu cũng ở đây sao? Lâu rồi mới thấy cậu đi học nhảy.

– Umk. – hắn đáp lại với khuôn mặt chán nản rồi đứng dậy khởi động trước khi bắt đầu buổi học.

Ina tắt ngấm nụ cười khi thấy Dohong. Anh giả tạo cười thật tươi:

– Chào cậu.

– Chào. – Ina đáp lại một cách hời hợi.

Thật căng thẳng, anh có nên lại bắt tay với Ina hay là bỏ đi ngay lập tức. Thì hắn lại cứu nguy cho anh:

– Tới giờ tập cho tớ rồi.

Dohong không một lời nói với Ina mà đi về phía của Jihun. Dohong tới chỗ hắn thì hắn lập tức nói:

– Mình ra phòng khác tập đi. Ina ở đây không tiện lắm.

Dohong nhìn về phía của Ina, cậu gật đầu vẻ tiếc nuối rồi cùng hắn ra phòng khác tập.

Ở nhà…

Nó nhắn tin cho Dara:

– Ê, cậu cũng đã từng vượt qua kì thi này đúng không, help me

” Có bồi dưỡng không mà đòi mình dạy hả?”

– Có, chắc chắn luôn.

” Cái gì, bồi cái gì cho mình”

– Cậu muốn gì cũng được.

” Thế, khi đi gặp thần tượng, cậu cho tớ xin chữ kí của GD nha”

– Cậu… sao lại ác thế, cậu biết là tớ không gặp được GD mà, anh ấy là super star đó.

” Không cần biết”

– Thôi được rồi.

” Hứa nhá, không nuốt lời. Ok, bây giờ muốn học gì đây”

– Nhảy hay múa cũng được.

” Mình cái đó thì không chắc, thôi học hát đi”

– OMG, cái gì cũng không được mà đòi dạy người ta àh?

” Có muốn học không?”

– Học…

Rồi xong, nó đặt điện thoại xuống, mặt hầm hực:

– Cái tên đáng ghét kia nữa, biết mình đến kì thi mà không thèm giúp gì nữa. Đúng thật là, chắc anh ta muốn mình bị loại lắm chứ gì.

defiqu2^