Tôi Nhớ Cô Rồi, Về Nhà Đi!

Chương 50




Nó nhận ra có điều gì đó không ổn trong mắt của cô bạn. Nó lo lắng:

– Mọi chuyện ổn chứ?

– Hisun này… Cậu vẫn còn giận chị gái tớ hả?

– Không hề, chuyện đó mình đã bỏ qua rồi, mình không muốn nhắc lại nữa đâu. – Nó vui vẻ

– Kể cả đối với Jihun??? – Zin ngân cao giọng để hỏi.

– Ừm thì chuyện này không có gì là lỗi của tên đó cả. Chỉ là tại mình lúc đó đã quá tức giận nên đổ hết lên đầu hắn. Bây giờ thì… – Nó im lặng không nói nữa.

Zin cũng không muốn khơi gợi làm gì, cô liền nhấn ga và lái xe đi. Trong lòng cô cũng có chút vui mừng, nó nói vậy cũng có nghĩa nó không giận hắn. Và chị gái nó sẽ có cơ hội sửa sai. Thế là tốt rồi. Zin khẽ mỉm cười trong khi nó im lặng cúi gằm mặt không nói gì.

Hai cô về nhà dọn đồ ra, đi ăn và tám chuyện đủ kiểu. Nó cũng đã nói cho Zin biết về đám cưới cho chị gái. Còn rủ thêm cô nàng đi cho vui. Rồi chớp choáng cũng đến tối. Nó nằm trên giường ngẩn ngơ đưa mắt mình trần nhà. Zin khẽ hỏi:

– Nhớ cậu ấy hả?

– Không…. À….ừ. – Nó ngập ngừng.

– Thôi ngủ đi. Mai chúng ta lại đi học sớm đấy. – Zin cười.

Nó cũng cười đáp lại và quay lưng lại ngủ. Zin nhận ra cô bạn đã ngủ say thì liền lấy điện thoại ra nhắn tin cho chị gái:

” Tôi sẽ giúp cô sửa sai lại với Jihun và Hisun, với điều kiện cô phải nghe tôi”

” Được rồi, chỉ cần có thể sửa sai thì muốn chị làm gì cũng được”

” Kế hoạch của tôi là………………”

Hôm sau, nó và Zin lại đi đến trường, hai cô cũng lại trở thành tâm điểm chú ý. Và họ không lạ khi thấy nhiều kiểu tóc giống hệt hai cô. Một số còn lại bắt chuyện làm quen. Cũng không khó nhận ra kiểu ánh mắt đáng sợ của đám bánh bèo. Huy lập tức đến chỗ nó khi nó mới bước vào trường, cậu ta vui vẻ:

– Chào cậu.

– Chào – Nó đáp lại – Mà nè, cậu đừng đi gần tôi. Không thì mắt của cô bé kia sẽ nổ tung đấy.

Nói rồi nó phụ họa hất đầu về phía đám bánh bèo. Zin nói thêm:

– Tụi này không muốn kiếm chuyện đâu.

Rồi hai cô đi trước, để lại anh ta ngẩn người không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng khi kịp nhận ra thì anh không ngại ném ánh mắt khó chịu về phía bọn người kia.

Tua nhanh luôn nha, cả buổi không có gì đáng nói cả, cũng loai hoai vẫn là học ăn học. Đến chiều, khi buổi học vừa kết thúc, nó đã thấy Huy đứng cạnh bàn mình, cậu ta tươi cười để lộ hàm răng trắng, đều tắp, lại còn có răng khểnh, không lạ khi mấy cô gái mê mệt cậu ấy đến phát điên. Nó ngẩn đầu lên nhìn rồi hỏi:

– Cậu muốn gì?

– Mình muốn dẫn cậu đi ăn. – Huy mạnh dạn.

Zin ngạc nhiên không thốt nên lời, cậu ta đúng thật là đào hoa, mới chỉ gặp nó mấy ngày đã đòi dẫn nhau đi ăn sao? Cô không để chuyện này xảy ra đâu. Nếu lỡ nó có tình cảm với cậu ta thì hỏng mọi chuyện. Zin gân lên nói:

– Cậu vừa phải thôi. Mới quen có vào ngày mà cậu đã đòi dẫn cậu ấy đi ăn sao?

– Ok. – Nó lập tức đáp lại. Zin ngạc nhiên nhìn nó. Không để cô bạn kịp nói lý do, nó liền tiếp tục – Nếu tôi chấp nhận, cậu hứa sẽ không làm phiền tôi nữa. Đồng ý không?

– Đồng ý –Anh cười đểu.

– Thế thì tối nay cậu hãy đến đón tôi tại Công ty TT. 8h, ok?!

Rồi nó bỏ đi, Zin không hiểu gì liền đi theo nó, cô không ngừng hỏi:

– Sao cậu lại chấp nhận đi với cậu ấy chứ???

– Mình không muốn bị bám đuôi mãi như thế, chi bằng một lần luôn cho xong.

– Nhưng sao lại đón ở công ty nhà cậu? – Zin lại khó hiểu.

– Bởi vì, cậu ấy sẽ trả tiền dùm chúng ta.

Rồi nó nắm tay bạn và chạy đi. Hai người về nhà, thay đồ, tắm và ăn tối. Nó nhìn đồng hồ, đã 7h tối rồi. Phải nhanh thôi, rồi nó rủ cô bạn ra ngoài để sắm đồ cho ngày mai.

Vừa đến công ty, nó đã nắm tay của Zin chạy quanh, nó muốn tìm cho bằng được một chiếc váy thật đẹp và sang trọng cho ngày mai. Phải rũ bỏ cái vẻ lanh chanh thường ngày, vì mai là ngày trọng đại của chị gái nó mà.

Hàn…

Sunny nhắn tin qua cho hắn:

” Cậu nhớ cậu ấy lắm đúng không?”

Hắn không trả lời, Sunny biết sau những chuyện đó, hắn không thể tha thứ cho cô, nên cô vào thẳng vấn đề:

” Tôi sẽ giúp cậu tìm lại cậu ấy, tôi biết cậu ấy ở đâu. Bây giờ mọi thứ do cậu quyết định, nếu cậu muốn tìm cậu ấy thì hãy đến gặp tôi, tôi cho cậu thời gian để suy nghĩ đấy”

Hắn đọc dòng tin nhắn của Sunny, hơi nhăn mặt vì sự tự tin của cô ta. Nhưng thật sự, hắn nhớ nó và muốn gặp nó ngay. Lời đề nghị của Sunny làm hắn không chắc chắn, lỡ đâu đây lại là một kế hoạch hiểm ác của cô ta thì sao?

Hắn tắt tin nhắn và trở về màn hình chính, hắn đã lấy hình nó đặt hình nền, cái hình mà nó đội mũ con gấu, rất ngộ nghĩnh, rồi hắn bật cười khi nhớ lại giây phút đó. Cứ như là mới xảy ra buổi hôm qua…

Được rồi, hắn nhớ nó quá rồi, hắn muốn gặp nó và cần nó ở ngay đây. Hắn quyết định nhận lời của Sunny, ngày mai, hắn sẽ đến gặp cô. Còn bây giờ thì…Đi ăn đã, đói rồi…..

Lát sau… Huy xuất hiện bên cạnh một chiếc xe hơi trắng, Zin phẩy tay nó ra hiệu nhìn ra ngoài. Huy chỉ nghiêng người một chút là đã thấy nó. Cậu sửa lại chiếc áo khoác da rồi nở nụ cười đi vào. Không chần chừ chút nào, anh tiến đến chỗ nó, cậu cười đểu:

– Sao cô hẹn tôi ở đây? Muốn tôi trả tiền cho cô sao?

– Này anh, tôi còn chưa nói gì mà, là miệng anh tự nói đấy, mà nói rồi thì phải làm. – Nó thách thức Huy.

Rồi cả nó và Zin tiến đến quầy thanh toán. Zin lo lắng thủ thỉ:

– Có cần mình đi theo không, tên đó xảo trá lắm.

– Khỏi cần, cậu cứ đem đồ về đi. Mình lo được – Nó cười với cô bạn.

Ngay khi cả hai đang định lấy túi tiền ra thì Huy ngăn lại và đưa thẻ tín dụng của mình cho nhân viên, cậu làm vẻ mặt đào hoa:

– Cứ trừ vào thẻ của tôi

Nó muốn bật cười ngay nhưng không thể, bởi lẽ, công ty này là của nhà nó. Nó có lần nào trả tiền khi mua đồ đâu chứ, tên này đúng là ngốc mà. Hahaha.

Rồi cả hai đi ra xe, nó lên xe trong sự lo lắng của Zin… Zin sợ… nó động lòng trước anh ta…(nỗi sợ thường niên rồi)