Tôi Rưng Rưng Nước Mắt Làm Công

Chương 5: Tôi phục rồi




Editor: Cánh Cụt nhỏ.


Lẽ nào còn sống không tốt hơn sao?
"Trong vòng năm phút, tôi muốn biết tất cả hành tung của Lăng Thành."

Chung Tân: "..."
"Tôi đang định nói với ngài một chuyện," Chung Tân chẳng hề luống cuống, "Con tàu vận chuyển các món hàng kia đã nổ, chuyện này khiến chúng ta bị tổn thất nghiêm trọng. Quên mất, đây là cuộc giao dịch do ngài đích thân bàn với nước F gần hai tháng, nhưng Lăng Thành đã phá hỏng hết toàn bộ. Nay cậu ta bị thương, rơi xuống biển, đến giờ vẫn không tìm được xác cậu ta."

Tôi: "..."puddingvixoai.wordpress.com
Còn sống là sẽ không ngừng tìm đường chết.

Nếu Tra Cung biết Lăng Thành hủy vụ làm ăn và đoạt con đường kiếm tiền với nước F của mình, hắn nhất định sẽ giận đến mức muốn chém cậu ta thành trăm mảnh.
Ôm tâm tình vi diệu, tôi nói chuyện cùng người ở đầu dây bên kia: "Mạng cậu ta rất lớn, tôi cần cậu bắt người sống về đây cho tôi."

Bỗng dưng, từ trong phòng ngủ vang lên tiếng đồ vật vỡ nát. Khi quay lại phòng ngủ, tôi thấy trên sàn nhà cực kỳ lộn xộn, cạnh giường còn có mảnh thủy tinh dính vài giọt máu. Hai vệ sĩ đè bạch liên hoa xuống đất, bác sĩ Thẩm bèn cầm tay cậu ta lên rồi băng bó lại. Thanh niên nằm bất động, quay đầu sang hướng khác, cả người cậu ta chật vật như mới được vớt từ trong nước lên.
"Chuyện gì vừa xảy ra vậy?" Tôi mới rời khỏi đây một lúc thì nhân vật thụ chính đã bị thương.

"Vết thương của cậu ta khá nông, chỉ cần ở yên, đừng đụng vào nước, kẻo bị nhiễm trùng là được." Sau khi quấn băng gạc cho cậu ta một cách lưu loát, anh ta nhíu mày nhìn tôi, nói bằng giọng điệu thâm trầm, "Cậu ta thà dùng đau đớn để khắc chế thuốc kích dục, hay là... Anh giúp cậu ta đi."puddingvixoai.wordpress.com
"Tra Cung..." Bạch liên hoa ngẩng đầu nhìn tôi chăm chú, sắc mặt tái nhợt như người giấy bị gió thổi một cái là bay mất. Dùng cách tự hại bản thân để ép mình thanh tỉnh, tôi không biết nên bội phục sự kiên cường của cậu ta hay là mắng não cậu ta bị nước vào nữa. Chuyện này làm tôi nhớ đến con chó mập nhà tôi. Lúc nó bị uất ức, chỉ biết nằm sấp bên người tôi rồi nhìn tôi với cặp mắt ngấn lệ. Nếu tôi chạm vào đầu nó, đuôi nhỏ của nó sẽ vểnh thẳng lên trời.

Tôi thấy vạt áo của thụ chính bị máu nhuộm đỏ bèn tốt bụng, dỗ dành cậu ta: "Cậu ngoan nào, tôi sẽ tìm thuốc giải cho cậu ngay." Đồng thời bảo các vệ sĩ đổi cậu ta sang một căn phòng sạch sẽ hơn và bỏ hết những đồ dùng hàng ngày không an toàn đi.
Cuối cùng, bạch liên hoa cũng yên tĩnh nằm trên giường, nhưng cậu ta lại nhìn tôi chằm chằm khiến tôi thấy hơi khó chịu. Suy cho cùng thì tôi đã lỡ xem bộ phim hành động tình cảm, trong đó có vài đoạn là cậu ta với Tra Cung sắm vai chính.

Tôi nhìn những bông hoa cát cánh bên cửa sổ, nghĩ chắc không còn chuyện gì liên quan tới mình nữa nên tôi đứng dậy, toan nói vài câu rồi bỏ chạy.
"Chồng..." Giọng nói nhỏ như muỗi kêu vang lên, "Anh đừng đi."

Cả người tôi cứng đờ, vô cùng nghi ngờ đó chỉ là ảo giác. Còn bạch liên hoa nằm yên trên giường, cúi đầu, lỗ tai đỏ ửng.
Đúng vậy, một trong những sở thích của Tra Cung chính là bắt bạch liên hoa phải gọi hắn bằng "Chồng".puddingvixoai.wordpress.com

Còn "Lão Cung" nữa chứ! Sao hắn không bắt cậu ta gọi mình là "Cung Cung" luôn đi?
Bác sĩ Thẩm liếc "Đôi cẩu nam nam" chúng tôi: "Tiết chế bản thân lại một chút."

Tôi: Ê, cậu đừng đi, nếu đi thì cho tôi đi chung với!
Tôi nhìn các vệ sĩ bằng ánh mắt cầu cứu. Hai người vệ sĩ lập tức bỏ chạy trong tích tắc, trước khi đi còn tiện tay đóng cửa lại.

A a a a, dù sao cậu ta cũng không phải gọi tôi, tôi không có nghe thấy gì hết.
Tôi chạy nhanh như thể lòng bàn chân được bôi mỡ. Lúc mở cửa ra, sau lưng tôi vang lên tiếng ầm, bạch liên hoa ngồi dưới đất, nước mắt chảy tí tách xuống sàn nhà.

Khi thấy tôi xoay người lại, thanh niên ngẩng đầu lên, duỗi hai tay ra giống như đang làm nũng: "Chồng," Sắc mặt cậu ta đỏ ửng, do mặc áo sơ mi quá rộng nên để lộ hai bên xương quai xanh đầy đặn, như có như không cám dỗ người khác. "Đau quá, chồng ôm em____"
Chắc chắn là cậu ta đang quyến rũ tôi.

Dừng lại!puddingvixoai.wordpress.com
Nếu đây là một cô gái dịu dàng, dễ thương thì máu tôi đã chảy tới một giọt cũng không còn. 
Nhưng người thanh niên ban nãy liều mạng ấn mảnh thủy tinh vào tay mình, đến chân mày cũng không nhíu, giờ lại ngồi dưới đất kêu đau chỉ vì không còn sức ư?
Tôi đã nhìn ra thủ đoạn của cậu ta nên cười khẩy: "Ôm gì mà ôm? Cậu đâu phải trẻ con, quay lại giường đi!"

Khi bạch liên hoa cắn nhẹ vào môi dưới trơn bóng của mình, định lên tiếng thì tôi đã nhanh chóng nói trước để cậu ta im miệng, "Cậu đàng hoàng lại đi, gọi tôi là ngài Tra."
Ánh mắt uất ức của bạch liên hoa sáng lên, cậu ta nói bằng giọng khàn khàn, trẻ trung và mềm mại: "Ngài Tra, tôi sai rồi, ngài hãy phạt tôi đi. Dù ngài phạt như thế nào tôi cũng chấp nhận." Khi gào to, giọng điệu ngọt ngào của cậu ta khiến người khác liên gưởng đến con mèo nhỏ bị nắm ngay gáy.puddingvixoai.wordpress.com

Rõ ràng cậu ta đang nói chuyện rất đứng đắn, nhưng tại sao tôi lại cảm thấy xấu hổ?
Việc này không nên chậm trễ, phải tranh thủ rèn sắt khi còn nóng mới được.

Tôi vội vàng gọi hai vệ sĩ đến xách bạch liên hoa về giường.
"Tốt lắm, hôm nay chúng ta sẽ nói tới chuyện chính sự." Tôi ngồi ngay ngắn trên ghế, hai bên trái phải có vệ sĩ cao lớn bảo vệ làm tôi thấy yên tâm hơn rất nhiều.

Bạch liên hoa chớp đôi mắt ướt át, lưu luyến không thôi trả lời một câu: "Được, ngài chờ em một chút." Thanh niên nhảy xuống giường, bước vào nhà vệ sinh. Lúc đi ra, khuôn mặt cậu ta sạch sẽ, đôi mắt trong veo, khuy áo sơ mi được cài đến cổ một cách chỉnh tề, không còn để lộ hai bên xương quai xanh và làn da trắng nõn.
Bạch liên hoa thay đổi bộ dạng quá nhanh khiến tôi thấy hơi bất ngờ, nênđành phải nhìn vài lần mới chắc chắn đó chính xác là cậu ta.

Bạch liên hoa ngồi ngay mép giường, nở nụ cười ngượng ngùng: " Bình thường, mỗi lần ngài tới là làm em ngay nên em buông thả chính mình một chút."
Đây là phóng túng đúng không?

Phi phi phi, tên cặn bã Tra Cung này, nhân vật thụ chính có thiên bẩm diễn xuất hay như vậy mà lại bị hắn bỏ qua. Lúc hắn ngủ với người ta cũng không làm tròn trách nhiệm khen người ta vài câu, lẽ ra hắn phải làm một thằng đàn ông tốt mới đúng.
Tôi chống cằm, vờ như không nhìn thấy gì, thể hiện ra vẻ mặt cực kỳ lạnh lùng của Tra Cung, "Hợp đồng giữa chúng ta sẽ kết thúc trước thời hạn." Với tính cách của Tra Cung, hắn chưa bao giờ giải thích chuyện mình làm. Từ trước đến giờ, hắn chỉ thông báo kết quả mà không hề cho người khác cơ hội để thương lượng.

Khóe mắt bạch liên hoa đỏ lên, sắc mặt vừa hòa hoãn lại trở nên trắng bệch: "Tại sao?" Cậu ta hoảng hốt, vội vàng đứng dậy, nhưng dường như cảm thấy làm vậy không ổn bèn ngồi xuống lại. Cậu ta mím môi cười trông còn khó coi hơn khóc, "Em làm việc kia không tốt sao?"
Tôi thấy phản ứng khi bị sốc của người anh em này hơi quá. Hiện giờ, cậu ta không còn bình tĩnh như lúc bắt đầu cuộc giao dịch nữa. Xem ra, bạch liên hoa đã yêu rất sâu đậm trong cuộc tình này, khiến cậu ta mất hết hy vọng với tra công là chuyện vô cùng khó khăn.

Tôi cảm thấy nói ra sự thật có hơi tàn nhẫn, nhưng vì nhiệm vụ, tôi không thể mềm lòng: "Không, cậu không sai. Cho dù không có cậu, Lăng Thành luôn sẽ có biện pháp khác để gây thêm loạn." Bản hợp đồng được mở ra, "Là tôi có mới nới cũ. Cậu muốn bồi thường cái gì, tôi đều chấp nhận." Dù sao Tra Cung cũng là kẻ vừa cặn bã vừa có tiền, chút tiền bồi thường tổn thất tinh thần cũng là thứ nên có.puddingvixoai.wordpress.com
"Anh thật sự cho rằng... Em ham muốn tiền của anh sao?" Bạch liên hoa bật cười, đôi tay đang siết chặt khẽ run lên, ánh mắt cậu ta ảm đạm, không có tia sáng, "Anh đã nói, anh yêu em."

"Cậu hiểu lầm rồi, đây là tiền bồi thường." Khi thấy bạch liên hoa tức đến muốn đánh người, tôi lại nghĩ đến tra công chỉ vì ý nghĩ độc chiếm biến thái mà cướp đoạt toàn bộ tự do của người thanh niên này. Tôi cũng không cần mặt mũi nên cố gắng bôi đen hắn, hy vọng bạch liên hoa sẽ nhận ra bản chất ích kỷ vô tình của tra công, "Cậu có tấm chân tình, nhưng là do tôi mê gái lạm tình dục, còn bạo hành gia đình và làm nhục cậu. Tôi vốn là một tên cực kỳ cặn bã, không đáng để cậu lãng phí tình cảm đâu."
"Đừng nói nữa! Anh không nên nói bản thân mình như vậy." Bạch liên hoa cúi đầu, nước mắt lăn dài trên má, tự lẩm bẩm, "Anh từng nói...Thật lâu trước đây, anh đã biết em, âm thầm thích em, chúng ta phải ở bên nhau vĩnh viễn."

Tra Cung nói lời tỏ tình còn nhiều hơn cát ở sa mạc Sahara nhưng tuyệt đối không có tình yêu thầm nào trong sáng cả.
Tôi chỉ hận rèn sắt không thành thép với nội dung của cuốn tiểu thuyết này: "Những câu nói trên giường sao có thể coi là thật. Trước khi cậu bị bắt cóc, rõ ràng tôi đang ngủ cùng người khác. 
Ngoài những cuộc tình một đêm ra, tôi còn bao nuôi không ít người. Tôi chưa bao giờ tin vào tình cảm. Nếu người nào bị tôi yêu, đó không phải là niềm hạnh phúc mà là sự đau khổ cùng dây dưa vô tận. Vì tính ích kỷ và dục vọng chiếm hữu cao của mình, tôi chỉ biết bẻ gãy đôi cánh của cậu, giam cầm cậu trong tay không được tự do. Cậu thử hỏi bản thân xem, đây có phải là cuộc sống mà cậu mong muốn không?" Tôi uống một hớp nước, thuyết phục cậu ta thật không dễ dàng gì, nói đến miệng khô cả họng.puddingvixoai.wordpress.com
"Là anh kéo em vào chuyện này, cuối cùng anh lại không muốn em." Bạch liên hoa cau mày, ôm ngực. Cậu ta ngẩng đầu, ngắm nhìn bốn phía một cách mờ mịt, "Nhưng... Em có thể đi đâu đây?" Người thanh niên bỗng dưng ngã xuống, đôi mắt nhắm chặt, hoàn toàn ngất đi.

Đinh____ Giá trị ngược tra+10
Nón xanh nhỏ: Ký chủ, tôi đã trở lại. Ôi? Nhân vật thụ chính sao rồi? A a a, nhân vật thụ chính chết rồi!

Tôi: ???puddingvixoai.wordpress.com