Tôi Tên Là Ark

Quyển 3 - Chương 9: Trở lại Giran




Translator: Arius – Nguyễn Mạnh Vũ

**********************************************

Này, Hyun Woo, ở đây.

Khi cậu bước vào quán cà phê,  Gwon Hwa Rang vẫy vẫy cánh tay từ phía bên. Jung Hye sun cũng ngồi kế ông. Mặc dù cả hai biết nhau chưa được lâu, nhưng cũng không có tí dậu hiệu ngượng nghịu nào giữa họ.

Well, có rất nhiều người trở nên gần gũi hơn chỉ nhờ đi săn cùng nhau thậm chí trở về cái thời game online với những nhân vật giả lập. Gwon Hwa Rang và Jung Hye Sun cũng dành hầu như một tháng với những nhân vật của họ, những giả lập được thiết kế giống hệt khuôn mặt ở ngoài đời. Nên không có lí do gì để ngượng nghịu cả.

‘Dịp gì mà chú gọi con ra thế này?’.

Đó là vì chúng ta không có nhiều thời gian nói chuyện với nhau khi ở trong game’.

‘Đúng đấy’.

Hyun Woo gật đầu, chọn cho mình vị trí ngồi đối diện.

‘Game này có đáng chơi không?’.

‘Ahh..tiếc thật. Ta như muốn phát khùng vì đến bây giờ mới biết được có một thứ tuyệt vời như thế đấy’.

‘Còn em thì sao? Hye Sun’.

‘Em cũng rất vui. Nhưng buồn là không có nhiều thời gian để chơi game’.

‘Không trách được vì thực tế cuộc sống này, quan trọng hơn game mà. Em cần phải học nữa. Nói mới nhớ, em không còn nhiều thời gian trước  kì thi đúng không. Em có thể luyện cấp bất cứ khi nào nếu có chú Gwon hoặc anh giúp nên cứ tập trung học đi, hiểu chưa? Người ta nên học bất cứ khi nào họ có thể’.

‘Che….càm ràm như ông già’. Jung Hye Sun bĩu môi nhưng có vẻ cô không hề ghét mấy lời ca cẩm của cậu.

‘Nhưng giờ chú định làm gì?’.

‘Hrmm…ta đã nghĩ về việc đó, ta nghĩ mình sẽ đi đến nơi nào đó tốt tốt để cày level. Ta cảm thấy mình yếu đuối tệ hại trong nhiệm vụ vừa rồi. Dù là thực tế ảo hay là cuộc sống thực, ta không thể chấp nhận việc mình yếu đuối hơn kẻ khác. Bởi vì công lý chỉ được thực hiện khi có sức mạnh đi cùng.

‘Chú thật chẳng khác tí nào’.

‘Công việc, quan hệ, và những trò chơi’ Đó là những thứ gì cần thiết để trở thành một người đàn ông đích thực’.

Ánh nhìn nhiệt huyết lóe lên trong đôi mắt Gwon Hwa Rang. Đó là cái nhìn mà rất lâu, Hyun – Woo đã không được thấy. Một lần nữa,cậu nghĩ mình đã rất đúng khi gợi ý cho tựa game New World cho Hwa Rang.

‘Nghe chú nói mình dự tính ở lại Jackson một hồi, tuyệt. Khi đăng nhập vào, hãy đi gặp lãnh chúa chú nhé’.

‘Lãnh chúa?’.

‘Vâng, Lãnh chúa nói cậu ta có điều muốn nói với chú. Cố gắng thân thiết với cậu ấy. Nâng mức thân mật của mình với những Npc như Lãnh Chúa, sẽ là một sự trợ giúp lớn lao’.

Hyun Woo cười khi thấy vẻ mặt ngây thơ của chú Gwon Hwa Rang. Sau đó,họ ăn tối cùng nhau, đến viện thăm mẹ cậu và trở về nhà. Mặc dù đã khuya nhưng cậu vẫn mở máy tính lên, đăng nhập vào trang web đấu giá. Cậu rất tò mò muốn biết kết quả của những món đồ mình vừa đặt lên sàn.

-        Đấu giá đã kết thúc. Gauntlets of Strength: 750.000 Won.
-        Fire Slayer: 6.800.000 Won. Đã đấu giá được 7 tiếng.

‘Sáu triệu tám trăm nghìn Won’.

Cảm giác như cậu không thở nổi.

Gauntlets of Strength cậu chỉ đật lên khoảng 6 giờ đồng hồ đã được bán với giá 750.000 Won. Cậu những tưởng mình có thể kiếm được khoảng 800.000 Won cho món ấy nhưng kết quả hơi ít đi so với vọng tưởng. Tuy nhiên, vẫn còn đó thanh chùy Fire Slayer rank Unique cậu đem đấu giá trong 72 tiếng đồng hồ với sự kỳ vọng lớn lao. Chỉ trong vòng 7 giờ đồng hồ, giá đã độn lên con số khổng lồ. Còn tới 65 tiếng đồng hồ nữa. Nhìn vào cách mọi thứ diễn ra thật tốt đẹp thế này,  có thể nó sẽ dễ dàng vượt qua mức 10 triệu Won. Số tiền ấy là quá đủ cho hai tháng mà chẳng cần lo chuyện tiền nong.

‘Cái này không khác gì  khoản nhập đầu tiên của mình với tư cách là một game thủ. Nhưng mình không thể thỏa mãn. Vượt qua kì kiểm tra mới là quan trọng nhất. Nhưng mình không chơi game chỉ để cho mục đích đó. Bây giờ, ít ra mình cũng có hi vọng trong bài kiểm tra đầu vào. Mình đã nộp bản báo cáo về việc đứng nhất, đồng hạng với Alan trong sự kiện Event Quest. Trong mắt họ, mình chắc cũng đã có ít giá trị.

Câu đã làm việc bán sống bán chết cho cái nhiệm vụ này. Nhưng một khi cửa lũ tháo mở, mọi thứ dường như trở nên thuận lợi. Hyun – Woo không thể kìm được dòng cảm xúc hào hứng đang cuộn chảy, đăng nhập ngay vào nhân vật.

************

Ark rời khỏi lâu đài Jackson và đi vào rừng.

Nếu cậu sử dụng Tháp Ma Thuật của Học Viện, cậu có thể di chuyển tới Giran trong thoáng chốc. Thật sự thì, cậu thấy thiếu kiên nhẫn, muốn đến Giran để nhận phần thưởng ngay. Đồng thời, còn cần tìm cách để tiến hóa cho Snake sớm nhất có thể. Tuy nhiên, cậu việc của cậu tại chốn này vẫn còn dang dở.

Sứ Gỉa Tộc Người Cá.
Nữ hoàng tộc Người Cá nối tiếc về những lỗi lầm trong quá khứ và muốn tái giao hảo với tộc Meow. Bạn, người được cả hai tộc công nhận, có mức thân mật cao với cả tộc Meow lẫn Người Cá, nên dễ dàng thiết lập lại mối quan hệ giữa hai tộc.
Độ Khó: G
Yêu cầu nhiệm vụ: Mức thân thiết với tộc Meow và Người Cá phải trên 70%

Vẫn còn một chỗ cầu phải tới trước ít nhất một lần để giải quyết nhiệm vụ mình nhận được từ Nữ Hoàng Người Cá của thành phố dưới đáy biển, Nodelessse. Sự thật là, nhiệm vụ không khó cho lắm và nếu có hoàn thành nhiệm vụ đi chăng nữa, cậu cũng chẳng thể quay lại Nodelesse để nhận thưởng. Cao lắm thì sẽ được tí Exp. Đó là lí do cậu không vội vã làm ngay sau khi nhận được nhiệm vụ. Tuy nhiên, tàn tích nơi tộc Meow sinh sống không cách xa vùng Jackson là bao, nên cậu nghĩ có thể hoàn thành nhiệm vụ trước khi rời khỏi đây.

Lần đầu tiên đặt chân tới tàn tích, cậu đã cưỡi ngựa. Vì thế mà cậu nghĩ nó không cách xa lâu đài cho lắm nhưng một khi đích thân đi bộ, cũng mất một khoảng thời gian. Tuy nhiên, điều đó cũng chẳng thực sự là vấn đề, mọi thứ vẫn ổn.

‘Dạo gần đây, mọi thứ thật u ám’.

Trong suốt Event Quest, cậu đã chiến đấu trong ảnh hưởng của Dark Fog. Mặc dù lên được tới 10 level nhờ nhiệm vụ này, thân xác và trí óc của cậu đã quá mỏi mệt. Thậm chí dù có là một Dark Walker, cậu không thể cảm thấy khỏe khoắng khi phải dành ba ngày dài sống trong bóng đêm.

Ark ngưỡng mộ, đánh giá cao khung cảnh tuyệt vời của New World khi cậu lê bước đến khu tàn tích. Tất nhiên, cậu không phải là người để cho đôi tay nghỉ ngơi mặc dù có đang thư giãn. Cậu không quên nhổ sạch sành sanh từng gốc cây, ngọn cỏ, từng ngóc ngách trong rừng chỉ để nạp đầy những nguyên liệu mình đã dùng sạch. Hầu hết những kỹ năng của cậu đều đạt mức trung cấp rồi. Thu hái hay nấu những thực phẩm có mức level thấp sẽ không thể nâng cao độ thông thạo của cậu được nữa. Nhưng một khi cậu chuyển đến khu vực săn cao cấp hơn, đi tìm những nguyên liệu level thấp trong trường hợp đó thậm chí còn khó khăn hơn nữa. Cậu cần những nguyên liệu cấp thấp này để làm ra những món ăn an toàn nên tốt nhất là, cứ thu hái mọi thứ khi mình có thể.

GRRRR!!!.

Khi đang quét sạch khu rừng, một con sói và chó hoang xuất hiện. Nhưng giờ đây, những con quái vật như thế chẳng khác nào những chú cún đáng yêu. Giết chúng sẽ không cho bất cứ một tí điểm Exp nào, một người chơi có cấp độ tương đương cậu có lẽ sẽ gặp ít khó khăn. Nhưng Ark thì khác.  Mặc dù cậu không tự giác đi tìm chúng, nhưng cậu sẽ chẳng bao giờ để bất kì một con quái vật nào toàn mạng sống sót khi gặp mình.

‘Dù cho là 1 Exp thì nó vẫn là Exp, 1 đồng cắt thì vẫn là tiền’.

Tích lũy mỗi một Exp bé teo ấy sẽ mang lại cho bạn một level, tiết kiệm dần dần một cắt, nó sẽ trở thành một đồng vàng. Đó vốn dĩ là tư duy kiên định của cậu. Đồng thời, đi săn những con quái vật cấp thấp thế này cũng rất vui. Chứng kiến thấy con sói mất tới 60% máu chỉ với một đòn, Ark cảm thấy mình mạnh lên trông thấy.

Việc đi săn trở nên thật thoải mái, dễ dàng.

Đúng là không có nhiều kinh nghiệm, nhưng lại cho cảm giác thư thái, mới lạ. Khi cậu cứ thế mà quét qua khu rừng, những con quái bắt đầu hoảng sợ và lặng thầm tránh xa cậu. Khoảnh khắc lúc Ark cảm thấy chán với cái thú săn này, tàn tích đã hiện ra trước mắt.

Nơi này đã đổi thay quá nhiều đến mức cậu phải tự hỏi rằng mình có đến đúng nơi không. Không khí thê lương, ảm đạm ngày nào còn hiện hữu quanh khu vực này đã hoàn toàn biến mất, thay thế bằng một thứ tươi sáng hơn. Rất nhiều những khóm hoa dại nở rộ dưới ánh mặt trời ấm áp, đầy nắng, phát ra cảm giác lộng lẫy. Cậu thấy những chú mèo thả mình tận hưởng những giấc ngủ ngắn yên tịnh giữa những nhành hoa. Ark đến gần một cô gái đang ngồi giữa đám mèo.

‘Lâu rồi không gặp, Jana’.

‘Ồ..Chẳng phải là Ark đây sao?’.

Dường như có vẻ vui mừng khi gặp lại cậu, Jana vẫy vẫy chiếc đuôi thật dịu dàng.

‘Cô cso khỏe không?’.

‘Chẳng có gì đặc biệt hết’. Jana đáp lời qua loa khi cô ấn chiếc mũi mình vào cơ thể cậu, hít hít, ngửi ngửi. Song, cô cười khúc khích khi nhìn Ark một lần nữa’.

‘Nhớ hồi đó, cậu chỉ là một đứa con nít nhưng giờ đây, cậu có mùi của một người đàn ông. Nếu có thời gian, muốn đi đâu đó cùng tôi chứ?’.

‘Cảm ơn, nhưng tôi xin từ chối’. Ark cười nhạt đáp lời.

Nếu cấp độ hoặc Fame của bạn cao, phản ứng của những Npc đến bạn cũng có chút thay đổi. Có rất nhiều lúc khi Npc đối xử xa cách hay thậm chí, khinh thường nếu cấp độ hay Fame của bạn thấp. Nhưng một khi bạn đạt level cao hơn, Fame nhiều hơn, họ sẽ đối xử với bạn đúng đắn hơn. Jana cũng chỉ là phản ứng theo sự gia tăng Level của cậu. Chẳng có bất kì ý đồ nào khác. Mặc dù cô có đi chẳng nữa, Ark cũng chưa tuyệt vọng đến nỗi phải đi hẹn hò với một Npc dù rằng mình đang độc thân, đơn bóng.

Tất nhiên, điều này sẽ hoàn toàn khác nếu như một Jana xinh đẹp như cô tiếp cận cậu trong đời thực.

Đúng như Ark nghĩ, Jana thậm chí còn chẳng quan tâm đến điều đó’ ‘Nhưng là dịp gì đây?’.

‘Tôi muốn gặp tộc trưởng. Ông ta có ở trong khu tàn tích không?’.

‘Không, sau khi cậu rời đi, bọn tô đã dẹp sạch quái vật còn lại trong đền thờ. Không cần thiết phải ở lại trong đó nữa. Chúng tôi đang xây dựng một khu dân cư ở đây’.

‘Cô sẽ dẫn tôi đến đó chứ?’

‘Tất nhiên, đi theo tôi’.

Nơi Jana dẫn cậu đến là một khu rừng cách khá xa chốn tàn tích. Mười lăm chiến binh Meow đang tập hợp thành một nhóm. Các chiến binh Meow đang chăm chú, tập trung làm một thứ gì đó trong một khoảng thời gian dài, nên họ không nhận ra Ark đã đến.

Tuy nhiên, không có ai biết rằng chính xác bọn họ đang làm gì. Những cơ thể to lớn của những chàng Meow run lên khi họ cố gắng xếp chồng từng mẫu gổ nhỏ lên nhau. Nhưng thậm chí kể cả một đứa trẻ cũng có thể thấy rằng những khúc gỗ ấy được nối kết tối tệ, và chúng sẽ sớm ngã đổ sụp xuống ngay.

‘Arggg! Chết tiệt nó đi. Cái này đúng thật là bực bội quá mà’.

‘Mình không thể chịu được nữa, Nya, Nyaaa, Nyaaa’.

Bất cứ khi nào chuyện đó xảy ra, những lũ Meow trẻ lại tức tối, cào cào vào những miếng gỗ tội nghiệp.

‘Bọn cô đang làm cái quái gì thế?’.

‘Tôi nói  với cậu rồi. Bọn tôi đang xây nhà’.

‘Nhưng tôi thấy các người đang chơi thì có’.

‘Tôi đang cố gắng nói…’.

Jana thở dài. ‘Meow vốn dĩ là tộc chiến binh từ lúc lọt lòng. Chúng tôi có thể chiến đấu cả mấy ngày đêm không ngừng nghỉ nhưng kĩ năng thủ công của Meow tộc thì ngược lại, tệ hại vô đối. Vì thế mà, đã hai tháng rồi bọn tôi chưa xây nổi một căn nhà.  Như cậu thấy đấy, với cái tiến độ này thì phải đến tầm 10 năm nữa mới có nhà ở’.

‘Vậy thì các người sống ở đâu trước khi bị bẫy trong tàn tích?’.

‘Bạn của chúng tôi là con người, trước kia có xây một ngôi làng cho bọn này sống. Nhưng sau khi bị nhốt trong thời gian quá lâu, ngôi làng bị bỏ rơi, xuống cấp trầm trọng và bị phá hủy. Thậm chí không còn một dấu vết nào từ nó nữa. Những người chúng tôi biết đến đã già hết rồi chết cả. Giao thiệp cũng không phải là thứ mà tộc Meow giỏi. Vậy nên chúng tôi không thể nhờ con người xây nhà giúp mình thành ra mọi thứ trở nên thế này đây.

‘Tại sao không sống trong tàn tích?’.

‘Đó không phải là tàn tích, mà là đến thờ, và đền thờ thì không phải là chỗ cho những người vô gia cư sinh sống. Tôi thì ổn thôi bởi lẽ tôi là Shaman của đền nhưng các Meow khác thì không phải. Chúng tôi diệt quái vật, nhưng nếu để những Meow đầy bụi đường đi vào chỗ ấy, thì cái đó có khác gì với lúc trước? Jana trề môi cái lại.

Vậy nghĩa là cô ta đang nói rằng mình sẽ chẳng quan tâm nếu Meow có thể xây được nhà, hay ngủ lang ở bên ngoài? Hử? Qủa đúng là Meow’.

Dù gì đi nữa, mặc cho có là chó hay mèo, cậu cũng không quan tâm. Khi cậu đi ngang qua đám Meow đang cố gắng xây nhà (hay đập nát chúng?), cậu thấy Hassan ngồi dưới gốc cây, giảng đạo cho cấp dưới của mình, dãn người ra để lấy giấc ngủ ngắn.

Jana đá một cái làm Hassan bừng tỉnh. Song, ông nhìn quanh, lắc đầu lia lịa và khi thấy Ark, ông mỉm cười, chào. ‘Ohhh!! Chẳng phải đây là bạn của chúng ta sao? Người Chân Cầu Sự Thật – Ark?’