Tôi Thề, Tôi Mà Không Làm Cho Cô Yêu Tôi Thì Tôi Không Mang Họ Trần Nữa!

Chương 1




Tôi là Hoàng Minh Châu vừa may mắn thi đỗ vào trường cấp 3 danh tiếng dành cho con nhà giàu - trường Star. Và tôi hoàn toàn không phải con nhà giàu như bọn họ. Bọn họ là tư sản còn tôi là vô sản, nói thế cũng đủ để hiểu.

Và cơ bản thì tôi đang bon bon trên chiếc xe đạp điện để đi đến trường làm lễ khai giảng. Đến rồi! Trước mắt tôi là một ngôi trường to kiểu vĩ đại, nhìn như cái lâu đài. Còn các bạn trẻ ở trường này thì vẫn đang nhìn tôi với anh mắt... không mấy thiện cảm. À à, thì ai nấy đến trường chẳng người đưa người rước, cung kính phục tùng, chuẩn rồi, nhà giàu thì chẳng thế, mà đối với một con đi xe đạp điện đến trường như tôi tất nhiên là không vừa mắt rồi. Nhìn mấy ông bà nhà giàu đưa con đến trường mà kiểu như đi ăn tiệc. Quần áo thì diêm dúa, bóng loáng. Mấy bà mẹ thì mặt trát đầy phấn với son, nhìn kiểu như đi dự lễ hội hoá trang. Má thì chát phấn hồng thật hồng nhìn kiểu... bị tát mấy chục phát rồi ý. Môi thì tô son đỏ thật đỏ nhìn như vừa tống cả nắm ớt chỉ thiên vào mồm ý. Mấy cô con gái đến trường thì kiểu cũng chẳng khác gì, cô nào cũng tóc xoăn tít như mấy cái lò xo trên đầu, màu sắc thì xanh, đỏ, tím, vàng đủ cả. Giày cao gót thì chắc cũng phải cao đến 12cm, đi thế có ngày ngã trật mắt, trấn thương xương chân. Túi xách đến trường thì tuyệt vời luôn, đẹp dã man tàn bạo, đoán trong đấy thì chắc có thức ăn, thức uống giảm béo này, tạp chí thời trang này, mĩ phẩm rồi đồ trang kiểm các kiểu này, nói chung là nhiều lắm! Bây giờ mà có cái trực thăng nào đang bay trên trời mà nhìn xuống đây thì chắc cũng phải lầm tưởng rằng ở đây đang mở lễ hội hoa vì quá rực rỡ và sặc sỡ. Đấy là về phái nữ nhớ, còn về phái nam thì nhìn kiểu mấy ông phụ huynh đầu tóc ngăn nắp gọn gàng bóng loáng, chắc dùng giày mấy ông soi gương được luôn quá. Tay cẳng thì kiểu đồng hồ vàng các kiểu, thỉnh thoảng thì lại vạch cổ tay xem giờ và khoe kiểu "Bố mày có vàng trên người" trong khi ở ngay cổng trường có gắn một cái đồng hồ diện tử to đùng. Mấy thằng con thì nhìn thẳng nào thằng đấy như mấy thằng đàn bà, tóc tai thì dựng đứng hết cả lên, cũng xanh, đỏ, tím, vàng rực rỡ lắm. Mặt thì song song với trời, hếch cái mặt lên. Có ngày đang đi trên dường vừa đi vừa ngắm trời ngắm mây như thế này này, bước hụt chân vào hố ga, dẫm phải chất thải của động vật nào đó, đập đầu vào cột điện, vân vân và mây mây...

- Anh Phong kìa, đẹp trai quá đi!

- Anh ý thật là phong độ!

- Anh Phong, em yêu anh!

- Anh Phong...

Xung quanh tôi tự nhiên ầm ầm lên kiểu động đất hay sóng thật đang xảy ra ý. Và theo tôi thì hinh như sóng thần hay động đất gì đó mang tên Phong nha.

"Rầm!"

- Á, anh Phong, anh có làm sao không?

- Anh Phong bị ngã xe rồi kìa!

- Con nhỏ điên khùng, nhà nghèo kia làm anh ấy ngã đấy!

Đáng ghét, cái thằng "sóng thần" đó đâm vào bản nương đây đó chứ, ở đấy mà anh Phong với chẳng anh Phòng. Nhưng thôi, vì tôi là một người rất là có đạo đức nên tôi sẽ xin lỗi trước.

- A, tôi xin lỗi, cậu có sao không vậy?

- Con nhỏ kia, con điên! Nhà ngươi đứng đấy chắn đường bổn vương để làm gì? Nhà ngươi hại bổn vương ta đây ngã rồi đây này! Xin với chả lỗi, nhà ngươi xin lỗi thì có ích gì? À, hay là cố tình làm như vậy để gây ấn tượng với bổn vương ta đây? Trò này xưa rồi cưng nhé! Con gái gì mà mặt trơ như cái thớt, cản đường chỉ để gây ấn tượng thôi à?

Tôi đây là đang diễn phim cổ trang sao? Nhìn kĩ cái thằng này thì cũng đẹp trai đấy, nhưng mà cũng èo uột chẳng khác gì mấy thằng công tử bột đang trố mắt ra nhìn ở đằng kia. Nhìn qua kiểu tóc cũng dựng đứng lên, nhọn kiểu như cái bàn chông, có lẽ dùng thứ này đi đâm người cũng có thể coi là một thứ vũ khí nguy hiểm.

- Tôi đã bảo là xin lỗi rồi còn gì!

- Nhà ngươi làn bổn vương ngã rồi bây giờ nhà ngươi tưởng rằng nói một câu "xin lỗi" là xong à? Chuyện gì cũng xin lỗi là xong thì trên đời này cần gì đến cái thứ gọi là pháp luật nữa? Chẳng nhẽ bây giờ Lê Văn Luyện cướp tiệm vàng giết người xong nói với mấy cái xác một câu "xin lỗi" là xong à? Hay mấy thằng Mafia bắn nhau đùng đùng đoàng đoàng, người chết như rơm như rạ xong cũng nói một câu "xin lỗi" là xong phải không?

Người này quả nhiên là có một trí tưởng tượng vô cùng đặc sắc nha. Hắn đâm vào tôi và sau đó là nhảy sang chuyện Lê Văn Luyện cướp tiệm vàng với Mafia bắn nhau nghĩa là sao chứ? Mà ở đây nghe tiếp thì tôi sẽ muộn giờ khai giảng mất nha. Cho nên là đành... Bye Bye Label nhé!

- Này này con nhỏ kia, đứng lại, đứng lại. Bổn vương còn chia có nói xong nha, nè nè!

Mặc kệ mặc kệ đi, bản nương nương ta đây không có hứng đóng phim cổ trang cùng với nhà ngươi nha.