Tôi Thích Em, Đồ Bướng Bỉnh À

Chương 41




Tại nhà hàng sang trọng có 5 người bước xuống chiếc siêu xe , cả 5 người đều toát lên vẻ sang trọng, cộng thêm ngoại hình nổi bật của bọn hắn thì nhà hàng đó là tâm điểm của mọi sự chú ý

- chào cậu phong- nhân viên

- đặt bàn vip- phong vẫy

- mời cậu ạ- nhân viên

- ừ- phong nói mà để lại nó với vân anh há hốc mồm, tên này có dũng khí ra phết

- 2 người chọn đi- phong đưa thực đơn

- đừng có ăn nữa- hắn cản nó

- sao?- nó trăn trối

- bội thực- hắn nheo mày

- không liên quan- nó hất tay hắn ra khỏi thực đơn

- đồ lợn- hắn bực bội thốt lên

- chị ơi- nó hét

- dạ thưa cô- nhân viên

- cho em tất cả những gì trong thực đơn này- nó cười

- cái gì?.........đợi tôi nhé- chị nhân viên hốt hoảng

- cô bị điên à- hắn hoảng

- không- nó thản nhiên

- đừng ăn nữa- vân anh lay lay nó

- kệ tao- nó mặt nham hiểm

- cho quỳnh anh ăn đi- phong cười

- vẫn là phong tốt nhất- nó cười lại. nhưng mà hình nhưng trong nụ cười ấy có 1 chút nham nhiểm

1 lúc sau, cả nhà nhà đều bất động, tất cả con mắt đều dồn vào bàn nó, tất cả nhân viên nhà bếp chạy loạn xạ lên, để phục vụ đồ ăn cho nó

- Mau đi, đói quá- nó gào

- dạ - nhân viên toát mồ hôi hột, vì phong là khách quen, lại là người có quyền, 1 phần nhà hàng này phong đầu tư nên người ở đây cực kì nể phong

- cũng không đến nỗi tệ- nó liếc qua 1 lượt đồ ăn trên bàn, đúng là nhà hàng hạng sang có khác, nó thầm nghĩ quả này cho phong piết tay

- ăn thôi- hắn xoa bụng

- ừ- mọi người cùng ăn nhưng có điều lạ là

- ăn ít thế- duy ngước lên

- tôi no rồi- nó thản nhiên

- Cái gì?- đồng thanh

- cô gọi cô ăn đi- hắn cáu

- tôi no thật mà- nó làm vẻ mặt bi thương nhất có thể làm hắn siêu lòng, không nói nữa lại ăn

- no thì thôi vậy- phong cười

- cảm ơn- nó cười mà mặt gian không chịu nổi

- quỳnh anh- minh từ phía sau gọi làm nó giật bắn mình

- hả?- nó hoảng quá

- em chào anh quân- nhã hớn hở nhưng hắn chả thèm nói gì

- ai đó- duy

- con bé hôm xem mặt- hắn chán nản

- cũng tương đối- duy liếc mắt từ đầu đến chân nhã

- đây là em họ minh thì phải- vân anh nhíu mày

- sao?- duy

- thôi về đi- hắn đứng dậy ra xe luôn

- ơ- nó mặt ngu

- tính tiền - phong vẫy

- dạ 30 triệu- nhân viên

- đây- phong rút thẻ

- cảm ơn cậu phong- nhân viên cười mà chảy mồ hôi hột

- tôi về đây, hẹn gặp lại- phong cũng về luôn

- tao cũng về đây- vân anh

- chào nhé- duy

- cậu đến đây làm gì?- nó ngơ ngác

- đến đón cậu về- minh quát

- tôi tự về được- nó mặt hằm

- tôi đưa cậu về- minh đuổi theo

- kệ tôi- nó hất tay rồi nhanh chóng lên xe taxi về