Tổng Giám Đốc Trọng Sinh

Chương 11




Như lời mình đã nói, Sáng hôm sau anh đã có mặt tại nhà cô. Quà cáp chuẩn bị đầy đủ. Anh chỉnh chỉnh tóc tai cho đẹp đẽ rồi tiến đến cửa nhấn chuông một cái. Bác Nghiêm quản gia nhanh chóng ra mở cửa, ông khá ngạc nhiên khi Hàn Mạc có mặt ở đây, ông liền lịch sự hỏi

- Hàn thiếu gia đến đây có việc gì ạ?

- Chào bác, con là bạn trai của Hạnh Nhi, hôm nay con đến để thăm gia đình ạ.

"Bạn trai?" Từ trước đến nay Hạnh Nhi chưa từng giới thiệu về bạn trai của mình, điều này khiến bác Nghiêm khá sốc, nhưng bác còn sốc hơn khi nhìn thấy thái độ lễ phép của Hàn Mạc. Ông cứ tưởng mấy công tử nhà giàu nào cũng ngang ngược.

Bác Nghiêm nhanh chóng mời Hàn Mạc vào nhà. Trên đường đi vào, anh gặp được mấy cô giúp việc đang tỉa cây, quét sân, ai anh cũng cúi đầu lễ phép chào. Điều này khiến ai cũng yêu mến anh ngay cả quản gia Nghiêm khó tính cũng vậy.

Quản gia Nghiêm mời cậu ngồi chờ ở phòng khách. Nhanh chân chạy lên gọi ông bà chủ xuống. Anh đi khám phá quanh phòng khách trong lúc đợi. Anh thấy những bức ảnh gia đình, có những bức hình lúc nhỏ cô đáng yêu vô cùng. Anh nhanh chóng lấy điện thoại chụp lại cài làm hình nền của mình. Lúc này ông bà Hạnh từ trong phía sau bước vào. Cậu đứng dậy lễ phép chào hai người, ông Hạnh cũng đưa tay lên ý muốn cậu ngồi.

- Chào Bác Hạnh con là bạn trai của Hạnh Nhi ạ.

Ông nghe nhưng vẫn cứ ngồi đấy. Ra hiệu cho bác Nghiêm lên lầu gọi con gái dậy. Ông từ từ uống một ngụm cà phê rồi nhẹ nhàng đặt cốc xuống. Bình thường ông rất tôn trọng Hàn Mạc vì cậu là đối thủ kinh doanh đáng gờm. Nhưng hôm nay, cậu đến đây có liên quan đến con gái ông nên ông sẽ cực kì nghiêm khắc

- Cậu với nó quen nhau được bao lâu?

- Hôm qua ạ.

Ông như muốn sặc ra ngụm cà phê mình vừa mới uống. Còn bà ngồi bên cạnh cũng giật mình

- Con theo đuổi cô ấy cũng lâu rồi ạ. Đến hôm qua cô ấy mới nhận lời - Anh ngại ngùng kể lại cho hai bác nghe.

Ông thở dài quay sang nói nhỏ với vợ.

- Tôi cho nó thời gian đến lúc tốt nghiệp. Sau mới đấy mà nó đã cưa đổ thiếu gia nhà người ta rồi?

- Tôi làm sao biết được. Chắc là vì con gái của chúng ta tài giỏi.

- Ừm bà nói chí phải.

Tiếp đó ông quay sang nhìn cậu với khuôn mặt nghiêm khắc đánh giá từ trên xuống. Không tồi, rất lịch sự, đẹp trai.

- Cậu đã từng quen bao nhiêu cô rồi? - Ông hỏi

- Chưa từng ạ

- Thế cậu có thường tiếp xúc với phụ nữ không?

- Những nhân viên thân cận của con đều là nam.

- Con gái tôi thích màu gì?

- Trắng và đen ạ

- Thế nó thích hoa gì?

- Hoa hướng dương

- Nó thích con gì?

- Mèo ạ

- Nó thích người đàn ông như thế nào?

- Một người chung thủy.

Ông rất ngạc nhiên khi có người hiểu rõ con gái mình như thế. Và ông cũng hoàn toàn tin tưởng người này. Giờ đây khuôn mặt ông mới bớt căng thẳng. Ông nói

- Cậu được chọn vào vị trí con rể của gia đình tôi

Anh rất vui mừng khi nghe thấy điều đó. Nhanh chóng gật đầu lia lịa cảm ơn ông. Còn bà ngồi bên cạnh chằng hiểu hai người vừa nãy nói gì. Quả thật là cuộc chiến của hai người đàn ông.

Lúc này cô từ trên lầu bước xuống. Trên người cô vẫn còn mặc bộ đồ ngủ, tóc tai rối xù. Cô tính bước xuống nhà tìm ba mẹ, nhìn thấy anh cô mới sực nhớ, cô quên mất hôm nay anh qua thăm ba mẹ mình. Cô vội chạy trở ngược lên lầu. Hành động này của cô rất đáng yêu khiến anh nhanh chóng bật cười. Nhưng anh đã kịp thời lấy lại khuôn mặt nghiêm trang của mình.

- Bà xuống bếp kêu người chuẩn bị đồ ăn sáng cho Hàn thiếu gia đi.

- À.. bác cứ gọi con Hàn Mạc là được.

Ông gật đầu một cái. Khi thấy vợ đi vào bếp ông nhanh chóng tiến đến gần. Chỉ thẳng vào mặt cậu nói

- Từ đây cho tới khi con gái tôi tốt nghiệp. Cậu mà dám làm gì nó, tôi sẽ chặt tay cậu.

Một lời tuyên bố từ một người cha vĩ đại. Ông rất yêu thương và quan tâm con gái của mình nên ông phát cuống lên cũng không có gì lạ.

- Vâng ạ. - Anh nhẹ nhàng nói

Sau đó ông Hạnh chỉ tay lên lầu ý bảo cậu lên đó kêu con gái ông xuống. Cậu nhanh chóng chạy lên. Quả thật đối thủ truyền kiếp của con rể chỉ có thể là bố vợ. Bước đến cửa anh nhẹ nhàng gõ cửa nhưng cô không trả lời, anh liền mở cửa đi vào trong. Thì ra cô đang tắm nên không nghe thấy anh. Cô còn đặt bộ váy ở trên ghế sô pha. Anh nhanh chóng bước đến ghế ngồi chéo chân đợi đến khi cô tắm xong. Khoảng 10 phút sau, cô từ phòng tắm đi ra, trên người chỉ quấn mỗi khăn tắm, trong miệng còn ngân nga ca khúc gì đó, hai tay thì đang lau khô tóc của mình. Cô định bước đến ghế lấy bộ váy mình đặt ở đó thì cô nhìn thấy anh. Cô chạy ngược trở lại phòng tắm đóng cửa, quát lớn

- Sao anh lại ở đây??

- Tại sao anh không được ở đây??

Anh đứng dậy cầm bộ váy lên, bước đến nhà tắm gõ cửa.

- Đây đồ của em đây.

Vì cô giật lấy quá nhanh nên nội y màu trắng của cô rớt xuống đất. Anh định khom người nhặt lên giùm cô vì anh nghĩ đây là cái áo của cô.

- Đừng đụng- cô quát lớn

- Đấy là nội y đấy anh hai à...

Lúc này anh nhận ra, hai tai anh đỏ lên anh nhanh chóng xoay mặt đi chỗ khác. Cô từ từ hé cửa ra nhanh chóng nhặt bộ nội y lên. Cô vừa thay đồ vừa nói với anh.

- Những điều căn bản như vậy anh cũng không biết

- Anh chưa từng tiếp xúc với phụ nữ.

Lúc này cả không khí trong phòng ngột ngạt hẳn đi. Cô và anh ai cũng không biết nói gì.

Sau khi thay đồ xong cô mở cửa nhà tắm bước ra. Hôm nay cô mặc chiếc váy màu trắng dài ngang đầu gối bộ váy khá vừa người làm tôn dáng của cô. Trông rất xinh đẹp.

Cô bước đến bàn học rút từ trong tủ máy sấy tóc. Anh vội bước đến giật máy sấy tóc

- Việc này cứ để anh làm

- Ừm - cô vui vẻ đưa anh máy sấy tóc

Khung cảnh lúc này cực kì lãng mạn với người nam thì đứng, người nữ ngồi trên ghế sô pha tựa đầu nhẹ vào ghế. Anh nhẹ nhàng lướt qua từng sợi tóc của cô, tóc cô rất mềm mại và mượt mà. Anh nhanh chóng hít lấy những mùi hương trên tóc cô. Cô tựa đầu lên ghế, ngước mặt nhìn thẳng vào anh hỏi

- Anh đã nói gì với ba mẹ em thế??

- Bí mật

- Vậy anh có nói gì khiến ba mẹ em lo lắng không?

- Yên tâm. Không gì phải lo.

Nhìn dáng vẻ ngước lên như thế này của cô, anh có thể thấy hết phần xương quai xanh và cả một phần ngực đầy đặn. Không kiềm chế được, tay anh vịnh lấy cằm cô nhanh chóng đặt nụ hôn xuống môi cô. Nhưng sau đó nhanh chóng thả ra vì trong không gian lãng mạn như thế này thì anh không kiềm chế được mất. Anh dắt tay cô hai người cùng bước xuống nhà.