Tổng Tài Đại Nhân, Đừng Vội Yêu!

Chương 3: Phục thù




Lời vừa nói ra, Đường Tâm Lạc lập tức trở nên ngoan ngoãn.

Nhìn người phụ nữ ngoan ngoãn như một con vật nhỏ bé nằm ở trên vai mình, sự lạnh lùng trong mắt người đàn ông lúc này mới vơi bớt đi một chút.

Đường Tâm Lạcbiết rõ như vậy rất nguy hiểm, trong mắt cô mọi thứ xung quanh đều trở nên mơ hồ, người đàn ông ôm cô vào trong ngực, đi nhanh vào trong.

"Anh, a..."

"Bốp —— "

Cô còn chưa nói xong, người đàn ông đã không nặng không nhẹ vỗ một cái lên mông cô.

"Tôi nói rồi, tôi không thích những người phụ nữ nói nhiều. Nhận tiền của tôi, cô tốt nhất đừng để cho tôi thất vọng." Sự ấm áp còn tồn tại trong đáy mắt của người đàn ông lúc này đã biết mất hoàn toàn, tuy rằng vẫn lấy tay đỡ cô, nhưng từ giọng điệu lạnh nhạt của hắn ta lúc này có thể nghe ra sự bất mãn.

Đường Tâm Lạcbỗng nhiên bắt được manh mối mà mình đang tìm trong câu nói này.

Nhận tiền của hắn ta...

Người đàn ông này, chẳng lẽ là tìm sai người rồi, cho rằng cô là người phụ nữ làm loại chuyện kia?

Đang lúc cô còn ngây ngốc, người đàn ông đã ôm cô bước vào phòng ngủ.

"Đi tắm đi, tôi ở bên ngoài chờ cô." Hai chân lúc này mới rốt cuộc được chạm đất, thứ chạm vào chân cô là một tấm thảm trải sàn mềm mại dày dặn. Người đàn ông lại nhẹ nhàng vỗ vào mông cô, giống như đang thúc giục cô vậy.

Đường Tâm Lạcbị tay của đối phương vỗ đến đỏ rát, chỉ cảm thấy từng trận nóng bỏng đến từ làn da của mình nơi bị hắn chạm vào.

Cô muốn giải thích, nhưng mà đáy lòng dường như lại có ý khác. Cô còn chưa kịp cẩn thận nghe xem thực sự đáy lòng cô muốn gì, thì cơ thể của cô đã có phản ứng trước rồi.

Đường Tâm Lạckhông hề giải thích, ngược lại sau khi đứng vững thì lại ngoan ngoãn đi vào phòng tắm.

Đúng rồi, nếu như Lục Kình Hạo có thể lên giường với người phụ nữ khác trong căn hộ tân hôn của bọn họ, vậy thì tại sao cô lại phải thủ thân vì anh!

Mặc dù không thấy rõ tướng mạo của người đàn ông ở ngoài kia, nhưng mà có thể ở trong căn hộ này, lại có dáng người như vậy, thì cho dù thật sự không đẹp bằng Lục Kình Hạo, không anh tuấn như anh thì có sao?

Ít nhất thì cô cũng không thiệt, ít nhất thì cô cũng khiến cho Lục Kình Hạo bị mọc sừng.

Huống hồ, chỉ từ những tiếp xúc ngắn ngủi vừa rồi liền cảm giác được, người đàn ông ở bên ngoài kia ít nhất cũng phải cao 1m9 trở lên, so Lục Kình Hạo chỉ cao 1m87 còn cao hơn nửa cái đầu.

Đối phương chẳng những có dáng người đẹp hơn Lục Kình Hạo, mà toàn thân cũng toát ra khí khái nam tính, mê hoặc hơn Lục Kình Hạo nhiều, nói không chừng ngay đến cả phương diện kia cũng vượt trội hơn Lục Kình Hạo nhiều.

Dùng người đàn ông như vậy để phục thù Lục Kình Hạo, Đường Tâm Lạc đột nhiên cảm thấy, bản thân mình lời rồi.

Tâm trạng đau khổ cùng sợ hãi bị cảm giác muốn phục thù mạnh mẽ đè xuống, cô chuẩn bị xong nước tắm, sau khi tắm thật sạch sẽ, sau đó mới bước ra khỏi phòng tắm.

Người đàn ông ở trên giường sớm đã mất hết bình tĩnh.

Nghe thấy tiếng cửa phòng tắm mở ra, anh ta nhíu mày nhìn sang, đáy mắt không khỏi hiện lên một vòng kinh diễm.

Người phụ nữ quấn khăn tắm chầm chậm bước ra từ phòng tắm, da thịt trắng như tuyết ửng đỏ lên hiện ra, hàng lông mi như chiếc quạt lông, mỗi lần chớp mắt lại như một lần cọ vào trong đáy lòng đối phương, trong đôi mắt hoa đào mang theo hơi nước, lộ ra một sự kiều mị chết người.

Người đàn ông chưa từng thấy qua người phụ nữ nào như vậy, hoặc có thể nói là, hắn chưa bao giờ thấy một người phụ nữ nào giống như cô, rõ ràng là có một dung nhan yêu kiều đến mức có thể khiến cho con người ta phạm tội, nhưng mà trong đáy mắt lại hết lần này đến lần khác lộ ra sự đơn thuần vô tội.

Thuần khiết như vậy, chỉ khiến cho người ta muốn phá hủy cô, nghiền nát.

Không thể không thừa nhận, người phụ nữ mà lần này thuộc hạ tìm tới, rất đúng khẩu vị của anh.

Đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, đôi mắt phượng hẹp dài của người đàn ông hiện lên một sự đùa giỡn, sau đó dần dần tối xuống hiện lên dục vọng nguyên thủy nhất.

"Đến đây." Đôi môi mỏng của hắn khẽ mở, đáy mắt lộ ra dục vọng.