Tổng Tài Quá Tàn Nhẫn

Chương 41: Đừng có cự tuyệt tôi




Tình Không bị nhét vào trong xe một cách thô lỗ, Lôi Ân cũng ngồi xuống cạnh cô ngay sau đó, rồi nói với tài xế ngồi ghế trước: “ Lái xe!”

Phía trước và phía sau, không khí đều nặng nề vô cùng, ngay lập tức, thân thể của Lôi Ân đã đè ép lên thân thể của cô.

Tình Không cảm thấy vô cùng hối hận vì đã nhận lời hắn dễ dàng như vậy. Nhưng nếu không đi cùng Lôi Ân, cô sẽ lại bị bắt trở về nhà giam kia một lần nữa.

“ Đừng có lại gần tôi như vậy….” Hai tay Tình Không chống đẩy lồng ngực của hắn. Lôi Ân vươn hai ngón tay, đặt trên mũi cô, cười nói: “ Có biết một sủng vật ngoan biết nghe lời là như thế nào không?”

Tươi cười của hắn làm cô cảm giác như gió rét quét qua.

Đánh cuộc kia….

Cô nhắm chặt mắt, kết quả như thế này có lẽ Lôi Ân đã sớm đoán được, cho nên ngày đó hắn mới không ra tay.

“ Điều thứ nhất, vĩnh viên không bao giờ được cự tuyệt tôi!” Hắn cắn vành tai của cô, ánh mắt đầy tự tin khiến cô không còn chỗ trốn.

Xe một đường thẳng tiến về biệt thự của hắn, Tình Không giống như bao tải, bị hắn thô lỗ túm vào biệt thự, lên lầu, vào phòng.

Mark nhìn thấy Tình Không trở về, phe phẩy cái đuôi cũng muốn tiến vào trong phòng, nhưng lại bị Lôi Ân đá văng một cước, lạnh lùng nhốt ở bên ngoài.

Phía sau, Tình Không cảm thấy Mark còn an toàn hơn so với người đàn ông này, chí ít, nó cũng không làm gì tổn thương đến cô.

Lôi Ân buông cô ra, bắt đầu cởi từng kiện quần áo, Tình Không bịt chặt mắt mình lại, ngón tay run run chỉ vào hắn: “Anh muốn làm cái gì?”

“ Chuyện mà đáng lẽ khi đem cô về đây ngày đầu tiên tôi nên làm!”

“….”

“ Mộ Tình Không, đừng có khiêu chiến với sự nhẫn nại của tôi! Ngoan ngoãn cỏi hết quần áo rồi lên giường nằm!” Đến ngay cả nói cũng nói thẳng ra, hắn có khí thể bất khả xâm phạm, giống như thế không có chuyện gì là không làm được.

Hắn nói xong thì xoay người đi vào phòng tắm.

Tình Không ngã ngồi trên mặt đất vội vàng đứng lên. Cửa bị khóa trái, cửa sổ cũng kín như bưng, cô căn bản không thể trốn thoát.

Cô sợ hãi toát hết cả mồ hôi, nghĩ đến việc hắn nói không được phép cự tuyệt kia, ngay cả hàm răng của cô cũng run lên bần bật. Cho dù cô cũng đã từng nghĩ ngày này nhất định sẽ đến, nhưng thật không ngờ hắn lại sử dụng sức mạnh như vậy.

Lôi Ân rất nhanh đã tắm rửa xong, nhìn thấy Tình Không ngồi im trên giường, ánh mắt trở nên âm u.

“ Cởi quần áo.”

Hắn thình lình nói một câu.

Tình Không lập tức giật bắn người mà đứng dậy. Thân hình cao lớn của hắn đã đến bên cạnh cô, vừa mới tắm rửa qua, hắn ngay cả một một kiện quần áo cũng không mặc.

Dưới thân, cái thứ vĩ ngạn tượng trưng kia khiến cô đỏ mặt hồng tai, một đôi tay đột nhiên giữ chặt lấy quần áo của cô.

Giây tiếp theo, “Xẹt” một tiếng, bàn tay to của hắn hung hăng xé rách váy của cô, Tình Không mở to mắt lại nhìn thấy ánh mắt tà lệ của hắn. Một bàn tay của hắn ôm chặt lấy eo cô, ôm cô dán chặt vào vách tường lạnh như băng.

Tình Không không khỏi nhớ đến cảnh tượng đã nhìn thấy trong hộp đêm ngày hôm đó. Hán muốn dùng S/M với mình sao?

Cô đã nhìn thấy qua bộ dáng chơi đùa phụ nữ của hắn, hung tàn như vậy, hoàn toàn không xem đối phương là người…

Cảm nhận được sự run rẩy của cô, trong mắt hắn dấy lên một ngọn lửa. Hắn tháo chiếc thắt lưng bên cạnh ra, Tình Không nhìn thấy rất rõ chiếc thắt lưng đó được làm bằng da rắn.

“ Đừng…. Không cần ….đừng đối xử với tôi như vậy….”

Nhìn đôi mắt to của cô tràn ngập sự sợ hãi, mắt của hắn càng thêm hưng phấn. Khi cái vật lạnh ngắt như băng kia quấn vào cổ tay cô, Tình Không cảm thấy thật ghê tởm. Một tầng da kia, nó giống như con rắn quấn lấy tay cô. Cô muốn giãy dụa lại thấy hắn đã cầm trong tay một chiếc roi da, cũng là da rắn.

“ Tình Không, ngoan ngoãn….” Khi chiếc roi da kia đặt ngang mặt hắn, hắn cũng niết tay lên cằm cô: “ Một lát nữa, tôi sẽ khiến cô thật thoải mái!”