Tra Công Trọng Sinh Sổ Tay

Chương 69: Phiên ngoại 4: Về sau




Ngày đó, thật sự cùng Trang Húc Nhiên đi khách sạn, không phải nói giỡn, cũng không lề mề, trực tiếp đến khách sạn đặt phòng liền cùng một chỗ ôm nhau.

Diệp Lăng đã quá lâu không ôm Trang Húc Nhiên, biểu hiện lúc ấy tương đối kích động, trong quá trình khả năng có thất thố đi.

Sau đó bị cười nhạo đến ngượng chín người, nhưng mà vui vẻ chịu đựng.

Lúc sau dứt khoát không quay về nhà, hai người ra ngoài ăn cơm.

Sau đó Trang Húc Nhiên còn nói: “Gần đây bọn họ đều lo lắng cho em, hiện tại anh đã quay lại, hẳn là nên gặp mặt.”

Diệp Lăng cảm thấy có thể, dù sao sớm hay muộn đều phải gặp mặt a.

Đối với mấy người bạn thân đáng tin của Trang Húc Nhiên, Diệp Lăng vô cùng cảm kích. Nhớ tới thời gian khi mình rời đi, khả năng Trang Húc Nhiên trải qua không được vui vẻ, nếu như không có bạn bè bên cạnh khuyên nhủ, có thể sẽ càng…

Nghĩ đến chuyện lúc trước, Diệp Lăng lắc lắc đầu, những cái đó đã qua, cũng không cần phải suy nghĩ nữa.

Vì vậy gọi điện thoại cho mấy người kia, hẹn buổi tối ra ngoài ăn cơm cùng nhau.

Nơi bọn họ tụ tập chính là Hoa Yến, là chỗ mà lúc trước Tào Chính đã tốn khá nhiều tiền để mời cơm.

Chỗ này đã để lại ấn tượng sâu đậm cho Diệp Lăng, bởi vì về sau hắn cùng Trang Húc Nhiên đã tới đây nhiều lần, ăn cơm ở những chỗ bài trí khung cảnh khác nhau.

Tiếu Chí Hiên và Tào Chính đã sớm đến nơi, nhìn thấy Diệp Lăng bên cạnh Trang Húc Nhiên, biểu tình trên mặt là có thể tưởng tượng được.

Nói là sợ choáng váng cũng không phải khoa trương.

Tào Chính còn tốt hơn chút, cậu đã sớm biết Diệp Lăng quay lại.

Cậu vỗ vỗ bả vai Diệp Lăng cười hặc hặc: “Con mẹ nó đã sớm dự đoán rồi, anh sớm muộn gì cũng quay lại!”

Bởi vì hai người này không cùng một chỗ sẽ không cách nào sống được a, sao có thể không cùng một chỗ được.

Huyên náo khiến cho Diệp Lăng rất khó xử, nhưng mà tâm tình coi như không tệ, lần lượt ôm từng người một chút, rồi cùng cảm thấy buồn nôn.

Nhưng mà không biết bắt đầu từ khi nào, Diệp Lăng đã thật sự đem mấy người này trở thành bạn bè.

“Diệp Lăng?” Diêm Chấn Quân đến chậm cũng bị hoảng hồn rồi, trừng mắt nhìn Diệp Lăng không có biểu tình.

“Đã lâu không gặp, Diêm Chấn Quân.” Diệp Lăng cười cười với cậu, đi qua bắt tay cậu.

Sức lực của Diêm Chấn Quân, cũng không phải để trưng cho đẹp, dùng sức nắm chặt tay Diệp Lăng mà thăm dò, người này rốt cuộc là thật hay giả.

“Anh rốt cuộc đã trở lại, nếu anh không quay về, Trang Húc Nhiên sẽ sớm thành tiên luôn rồi.”

Trang Húc Nhiên không vui khi đứa bạn thân nói xấu mình, đi tới cạnh Diệp Lăng kéo người. Toàn bộ buổi cơm tối, bọn họ đều cùng một chỗ.

Niềm vui khi mất mà được có lại, cùng với tình cảm chân thành, mọi người đều nhìn thấy trong mắt, mừng thay bọn họ.

Kỳ thật cái gì cũng không cần nói, như vậy là tốt rồi.

Dù khó khăn hay không giải quyết được, nhưng đó không phải là vấn đề lớn nhất.

Chỉ cần hai người cùng một chỗ, trái tim cùng một chỗ, những cái khác đều không quan trọng.

Nhưng mà sau khi hai người về nhà, vẫn bị anh trai Trang Húc Đông hung hăng cảnh cáo. Nói với cậu: “Nếu còn muốn yên yên ổn ổn mà sống, liền thành thật một chút, nếu như còn có thêm lần nữa, chị hai liền trực tiếp ra tay.”

Nói đến mức khiến Trang Húc Nhiên rùng mình một cái, cậu thật sự sợ thủ đoạn của chị cả Trang Thu.

“Gần đây chị hai bề bộn, anh không cần kinh động chị ấy, chị ấy cũng sẽ không biết.”

“Vậy còn lão thái thái, lần trước là ai kinh động đấy…”

“Đó là do em làm chuyện ngu ngốc.” Trang Húc Nhiên dùng vẻ mặt cam đoan mà nói vơi anh: “Anh cứ yên tâm, về sau em sẽ không làm chuyện ngu ngốc nữa.”

Bên chỗ lão thái thái, có thể gạt liền gạt, không bao giờ có ảo tưởng có thể được chấp nhận nữa.

Chính là em trai cười ngu đến quá rõ, từ sau khi Diệp Lăng trở về, nó liền vui mừng giống như là gì.

Trang Húc Nhiên như vậy, so sánh với đoạn thời gian lúc trước, chính là sự khác biệt giữa cá tươi và cá muối.

Trang Húc Đông trừng mắt với cậu, cuối cùng không nói gì: “Em quay về ngủ đi, về sau trong nhà, cùng Diệp Lăng chú ý một chút, hạn chế hình ảnh lôi lôi kéo kéo, được không?”

“Dạ.” Trang Húc Nhiên thầm nghĩ, bình thường không gặp còn có điện thoại laptop, video cũng giống vậy a.

Như vậy liền quyết định, về sau ở trong nhà, ngay cả ánh mắt cũng không được cùng một chỗ.

Ngẫu nhiên cùng hắn đi ra ngoài dạo chơi, làm một bữa ăn ngon, đã thấy thỏa mãn.

“Diệp Lăng, anh dự định ở nhà của em khoảng bao lâu?”

Một ngày đến khách sạn gần nhà thuê phòng, sau khi xong việc hai người nằm trên giường, Trang Húc Nhiên hỏi hắn.

“Có thể ở được bao lâu liền ở bấy lâu.” Diệp Lăng nhìn cậu, phát hiện vẻ mặt bất an, lập tức ôm chặt nói một câu: “Trừ phi em để anh đi, nếu không anh không đi.”

“Vậy sao.” Trang Húc Nhiên thỏa mãn, nhưng mà lại lo Diệp Lăng cảm thấy ủy khuất: “Trong lòng anh có ý kiến gì không, đương nhiên có thể nói với em, không cần giấu trong lòng.”

Diệp Lăng nhưng lại không có lo lắng gì: “Không nghĩ gì hết, làm đầu bếp rất tốt.”

Phát hiện Trang Húc Nhiên hoài nghi, bộ dạng giống như không tin, hắn cẩn thận nói: “Làm ở bếp không cần phải ra ngoài xã giao, không cần uống rượu hút thuốc, cũng không cần nhìn sắc mặt người ta. Quan trọng nhất là, ở trong nhà em, nấu cơm cho em ăn, công việc như vậy không còn gì tốt hơn.”

“…” Trang Húc Nhiên còn có thể nói gì, chấp nhận là được rồi.

Như vậy qua khoảng một tháng sau, bình thường vẫn rất tốt, Diệp Lăng cùng người trong nhà vui vẻ chung sống, làm đồ ăn cũng rất hợp khẩu vị mọi người.

Ngày đó Trang Húc Nhiên tan tầm về, được Diệp Lăng hầu hạ một bàn điểm tâm, một ly nước trái cây.

Bầu không khí giữa hai người, đại khái là giống như giữa nhân viên phục vụ và khách hàng, khách khí đến mức quái dị.

Lão thái thái nhìn bọn họ, mày nhíu thành một đường.

Chờ đến khi Diệp Lăng rời đi, bà mới chậm rãi sang ngồi cạnh con mình, nói chuyện: “Tiểu Nhiên, hỏi con cái này.”

Trang Húc Nhiên nghe thấy lời này, trong lòng bồn chồn, không phải là lão thái thái đã biết cái gì rồi đi.

Nhưng cũng chỉ có thể cứng rắn nói: “Dạ, mẹ muốn nói cái gì? Con nghe.”

Kết quả lão thái thái nói: “Có phải là con có ý kiến với Diệp Lăng phải không?”

Trang Húc Nhiên nghe xong thì bối rối, hắn có ý kiến với Diệp Lăng, lời này từ đâu mà ra?

“Mẹ, sao lại nói như vậy? Con không có ý kiến với anh ấy.”

“Vậy sao con ngay cả mắt cũng không nhìn người ta?” Lão thái thái không đồng ý nói: “Diệp Lăng đã tới nhà ta hơn một tháng đi? Con nói với nó mấy câu? Bình thường có bắt chuyện hay không?”

Nghe xong vấn đề của lão thái thái, trong lòng Trang Húc Nhiên… không biết là có tư vị gì.

Có loại không biết nên khóc hay nên cười, lại có chút chua xót, tóm lại là phức tạp.

Cậu đột nhiên cảm thấy, mình thật có lỗi với Diệp Lăng.

Có chút quá tùy hứng rồi, có chút quá cố chấp, cho tới nay đều là, Diệp Lăng luôn luôn bao dung cho mình.

“Mẹ, con không có ý kiến gì với Diệp Lăng, mẹ đừng hiểu lầm.”

“Nhưng mà thái độ của con nói cho mẹ biết, trong lòng con không nghĩ như vậy a.” Lão thái thái nhìn thấy Diệp Lăng tạm thời sẽ không đến, liền nhỏ giọng dạy dỗ Trang Húc Nhiên: “Trước kia mẹ làm sao lại không biết con có cái tật xấu này, con không có chuyện với Diệp Lăng, có phải cảm thấy người ta chỉ là đầu bếp, không có gì nói hay sao?”

Trang Húc Nhiên vội vàng: “Thật không có.”

“Con vậy là không được, tuy rằng cậu ta đến nhà chúng ta làm đầu bếp, có quan hệ người thuê kẻ mướn với nhà chúng ta. nhưng cũng là một phần trong gia đình, cần phải dùng tâm tư bình thường để đối đãi, Mẹ không yêu cầu con cùng nó có bao nhiêu thân quen, nhưng ít nhất cũng phải biết tôn trọng. Con bình thường ngay cả mắt cũng không nhìn người ta, cái này có được không?” Lão thái thái nghiêm túc nói.

“Mẹ, con biết mẹ muốn nói cái gì, con muốn giải thích với mẹ một chút, con không có nghĩ tới phương diện này…” Nói đến nói di, bởi vì cách làm này có chút uốn nắn quá mức: “Con sẽ nói xin lỗi anh ấy, về sau không sẽ tạo thành hiểu lầm như vậy nữa.”

“Thật sự? Trong lòng con đã rõ ràng?”

“Rõ ràng.” Trang Húc Nhiên gật đầu.

Đúng lúc đó Diệp Lăng tới đây, bưng lấy món tráng miệng mềm mịn, đặc biệt dành riêng cho lão thái thái ăn.

“Đang nói chuyện gì vậy?” Diệp Lăng mỉm cười ngồi xuống.

Có chút cảm khái, kỳ thật cũng nghe được rồi, cũng hiểu được bình thường bọn họ quá dồn hết tâm trí, không tốt lắm.

“Không có…” Trang Húc Nhiên bị lão thái thái trừng mắt, không nói tiếp, mà là lấy cho Diệp Lăng một miếng bánh: “Anh làm bánh thật  ngon, nếm thử xem.”

“Cảm ơn.” Diệp Lăng nhận lấy, rất tự nhiên mà đưa tới bên miệng cắn một cái.

“Không khách khí, vẫn còn, anh làm đồ ăn cũng rất ngon, em rất thích.” Trang Húc Nhiên bị kẹp giữa lão thái thái và Trang Húc Nhiên, thật là không được tự nhiên, có cảm giác là lạ.

“Thích là được rồi.” Nụ cười của Diệp Lăng vẫn đọng bên khóe miệng.

Lão thái thái rất thích loại cảm giác an tâm này, cảm thấy mình rất thích Diệp Lăng, một chút cũng không quá nóng nảy, rất thích hợp làm bạn với người già như mình.

Bình thường lúc không có chuyện gì làm, bọn họ ở trong hoa viên nhổ cổ cắt hoa, thỉnh thoảng sẽ ra ngoài mua thức ăn, nghiên cứu một chút cách làm một món ăn mới.

Trang Húc Nhiên đã sớm phát điên, bởi vì Diệp Lăng đã trở thành người bạn hàng ngày của lão thái thái.

Đúng vậy, hàng ngày bọn họ ở cùng một chỗ, không mang theo Trang Húc Nhiên chơi cùng.

“Tiểu Diệp, con cùng với Trang Húc Nhiên là bạn cùng tuổi, có rảnh tâm sự nhiều một chút.”

Trang Húc Nhiên như gặp quỷ mà nhìn vào mẹ mình, bà biết là mình đang nói cái gì sao? Chẳng lẽ đã quên, bản thân con mình là cong?

“Dạ.” Diệp Lăng không nói gì, ngoan ngoãn mà đồng ý thôi.

Từ đó về sau, phàm là có cơ hội rảnh rỗi, Diệp Lăng liền đến bên cạnh Trang Húc Nhiên nói với cậu vài câu.

Vẫn là chọn thời điểm lão thái thái ở bên, hoặc là hành động dưới mắt lão thái thái.

Mỗi lần Trang Húc Nhiên nhìn đến bộ dạng nghiêm túc của Diệp Lăng, nhưng mà lại ở trước mắt của bao người, cậu muốn cười cũng không dám.

Trong lòng suy nghĩ, như vậy cũng tốt a, mỗi ngày có thể nhìn thấy Diệp Lăng, mỗi ngày ăn đồ ăn đích thân anh ấy làm…

Nhưng mà bọn họ cũng không biết, một năm đã qua này, tâm tình lão thái thái cũng không tốt mấy.

Anh trai Trang Húc Đông có thể nhìn thấy em mình đau khổ, thân làm cha mẹ như lão thái thái, tự nhiên cũng có thể cảm nhận được con mình khổ sở.

Bà cường thế cả đời rồi, sau khi có tuổi, thân bị bệnh huyết áp tra tấn, sống bất cứ lúc nào cũng có khả năng đột quỵ.

Ngược lại cảm thấy, người sống khỏe mạnh, khoái khoái lạc lạc, mới là đúng a.

Lão thái thái cũng từng nghĩ, để cho Trang Húc Nhiên đi tìm người bạn trai trước kia của nó.

Nhưng mà người bạn trai kia, hình như đã về quê lấy vợ. Cái này cũng đã một năm rồi a, nói không chừng còn có đứa nhỏ rồi cũng nên.

Thở dài, cảm khái.

Thật vất vả trong nhà mới tìm được một người đầu bếp trẻ tuổi tuấn tú, lão thái thái liền nghe ngóng mọi nơi, moi ra được không ít tin tức từ miệng người ta, cảm thấy đứa nhỏ này rất thành thật.

Nếu như con mình cùng người như vậy ở một chỗ, cũng không tệ.

Lão thái thái sợ Trang Húc Nhiên tìm thấy một người không tốt, khiến cái nhà này gà bay chó sủa.

Không biết làm sao Diệp Lăng đã đến nhà được hai ba tháng, dường như là chưa có tiến triển gì.

Kéo đi kéo đi đến cuối năm, công ty Trang Húc Nhiên bề bộn, lão thái thái để cho Diệp Lăng giữa trưa mỗi ngày làm cơm cho cậu, mang qua.

“Tiểu Nhiên là một đứa nhỏ ngoài lạnh trong nóng…” Lão thái thái muốn nói cái gì đó, nhưng mà ngẫm lại thấy được rồi, chỉ nói: “Cậu đi đi, trên đường cẩn thận một chút.”

Diệp Lăng hốt hoảng, đã đến công ty Trang Húc Nhiên, phát hiện Trang Húc Nhiên vẫn còn bề bộn nhiều việc, liền tự mình vào phòng chờ cậu.

Trang Húc Nhiên đi vào, nhìn thấy Diệp Lăng đang ngây ngẩn, không biết là bị cái gì.

“Anh làm sao vậy?” Cậu đi qua sờ trán đối phương, hình như không có việc gì, nhưng mà biểu lộ thì là có việc a.

“Trang Húc Nhiên, em có cảm thấy không?”

“Cảm thấy gì?”

Mặt lúng túng, Trang Húc Nhiên cho rằng giữa ban ngày ban mặt Diệp Lăng đùa giỡn lưu manh, thật là khó có được.

“Em mau cho anh một cái tát để tỉnh táo lại, anh cảm thấy, cảm thấy lão thái thái đang hợp tác cho chúng ta…” Diệp Lăng lắp bắp nói, ngay cả mình cũng không tin.

“A?” Trang Húc Nhiên cũng một dạng với hắn, há to mồm.

Phát hiện Diệp Lăng không phải nói giỡn, cậu ấp úng nói: “Tại sao anh lại cảm thấy vậy, có khả năng sao?”

Diệp Lăng là người có thần kinh không tính là mẫn cảm lắm, lần này lại khẳng định, hắn nghiêm túc gật đầu nói: “Có khả năng, để đi về anh thăm dò một chút…”

“Đừng!” Trang Húc Nhiên sốt ruột nói, cái này không được, không thể thăm dò.

“…” Diệp Lăng hẳn là bị phản ứng kịch liệt của cậu mà bình tĩnh lại, ý niệm trong đầu lập tức tiêu tan.

“Ăn cơm trước đi… Sau đó em đi làm rõ, nếu quả thật có chuyện này rồi hãy nói.” Trang Húc Nhiên cẩn thận ngồi xuống, dùng ánh mắt yếu đuối nhìn Diệp Lăng vài vòng.

“Ừ.” Hai người ăn cơm trưa, ăn xong Diệp Lăng liền mang cặp ***g về.

Lão thái thái đang chuẩn bị nghỉ trưa, nhìn thấy Diệp Lăng trở về liền hỏi hắn: “Sớm vậy đã về rồi? Sao lại không ở lại công ty Trang Húc Nhiên lâu một chút?”

“Dạ, dì Hoa.” Diệp Lăng hơi do dự nói: “Con muốn thương lượng một chút chuyện xin nghỉ tết âm lịch.”

Năm mới đến, Diệp Lăng là người vùng khác cần phải về nhà mừng năm mới, cái này lão thái thái biết rõ.

“Cậu muốn về lúc nào?”

“Hai mươi bảy.”

“Cũng được, năm sau khi nào trở lại?”

“Mùng sau ạ.” Diệp Lăng thầm tính toán.

“Được.”

Tiền lương của hắn phải qua tay lão thái thái, hai ngày này chính là thời điểm phát tiền lương, lão thái thái phát tiền lương cho hắn đồng thời tán gẫu vài câu.

“Năm mới trở về, là muốn gặp cô nào sao?”

“Dạ không.” Nhớ tới suy đoán trong lòng, Diệp Lăng nhịn không được nói: “Con không có ý định kết hôn.”

Lão thái thái giật mình, rất bất ngờ a, hơn nữa nhẹ nhõm thở ra.

Nếu người trẻ tuổi như Diệp Lăng chuẩn bị cưới vợ sinh con, thật là xấu hổ nếu như bà làm mối.

“Dì Hoa có thể hỏi một câu được không, tại sao lại không?”

Diệp Lăng khó mà nói toàn bộ, chỉ nói: “Không thích con gái người ta, không muốn làm chậm trễ.”

“A.” Lão thái thái tự nói với mình: “Không thích con gái người ta, không chừng là chưa tìm được người vừa ý.”

“Cái đó không phải, con chính là không tích con gái.” Diệp Lăng khẩn trương đến độ lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, cẩn thận nhìn vào phản ứng của lão thái thái.

“Không thích con gái, vậy con thích con trai sao?”

“A…” Cảm thấy lão thái thái có dụng ý khác, Diệp Lăng không dám trả lời.

“Cậu cái đứa nhỏ này, cũng không phải là vô tính luyến đi.” Kể từ khi biết con mình là gay, lão thái thái đã tìm đọc qua rất nhiều tư liệu liên quan, cũng sẽ biết cái loại vô tính luyến này, nhưng có thể Diệp Lăng không phải: “Nếu thật sự không thích con gái, thì tìm một đứa con trai thích hợp. Cậu cả đời như vậy, nên tìm một người cùng chung sống với mình.”

“Dạ…”

“Đừng kinh ngạc, đồng tính luyến ái cũng không có gì lạ, cậu có thể tìm hiểu để biết cho rõ.”

“Dạ…”

“Ahhh, tôi đi nghỉ đây, cậu nhàn rỗi không có gì làm liền lên mạng nhìn thử đi, nha?”

“Vâng.”

Lão thái thái rời đi, Diệp Lăng vẫn còn ngồi trong phòng khách sững sờ, sau đó cười ngây ngốc.

Ngày hôm sau làm bữa sáng cho lão thái thái, lão thái thái liền kéo hắn hỏi: “Hôm qua cậu có xem chưa?”

Diệp Lăng mừng thầm, nhưng vẻ mặt vẫn là nghiêm túc: “Con có xem, con cảm thấy là con quả thật…”

“Quả thật cái gì?” Lão thái thái gặng hỏi.

“Quả thật là thích nam nhiều hơn một chút.”

“A, đúng không?” Lão thái thái liền nói thẳng: “Vậy con thấy tiểu Nhiên nhà ta như thế nào?”

“…”

Buổi tối Trang Húc Nhiên về nhà, cảm thấy bầu không khí có điểm là lạ. Cha của cậu ho khục khục, lại bảo cậu đi vào phòng bếp mà nhìn, có giúp gì được không.

Trang Húc Nhiên không hiểu ra sao mà đi vào bếp, đóng cửa lại cùng nấu cơm với Diệp Lăng.

“Về rồi sao?” Diệp Lăng nhìn không có người, qua đây hôn cậu một cái, sau đó trở lại hôn thêm cái nữa.

“Trong nhà không có việc gì đi?” Cảm giác là lạ.

“Hả? Chuyện gì?” Diệp Lăng không biết cậu nói cái gì, tiếp tục làm việc: “Đúng rồi, khi nào thì chỗ em nghỉ, hai mươi bảy anh về quê, nếu như em có thể nghỉ sớm một chút, thì hai mươi tám anh vể, ra ngoài chơi với em một ngày liền.”

“Được, để hai mươi bảy em bỏ trống lịch, về nhà bên anh trọn một ngày.” Trang Húc Nhiên cười cười, khuôn mặt gầy gò hiện tại đã có thêm chút thịt, tất cả là nhờ vào công lao của Diệp Lăng.

“Ừ, giúp anh mang cái đĩa tới đây.”

“Ừm…”

Từ rất lâu rồi, Diệp Lăng chính là ăn cơm cùng với những người trong nhà, kể cả một nhà ba người của anh trai Trang Húc Đông, vì vậy tổng cộng là bảy người, vô cùng náo nhiệt,

Lão thái thái rất thích buổi tối hôm nay, bởi vì mọi người đều có mặt.

Cười cười nói nói cùng nhau ăn cơm, khỏi phải nói là vô cùng vui mừng.

Nói qua nói lại, Diệp Lăng đột nhiên mở miệng hỏi: “Kỳ thật quê của con hiện nay đang được khai thác không tệ, thời điểm con ra ngoài có nghe nói, thị trấn ở trên chuẩn bị làm đường cao tốc, về sau muốn tới Kinh Thành khả năng thuận tiện hơn rất nhiều.”

Lão thái thái tiếp lời hắn: “Đương nhiên là tốt.”

Diệp Lăng nói với Trang Húc Nhiên bên cạnh: “Lúc nào thì em nghỉ đông, nếu không chúng ta đến đó chơi vài ngày?”

Ngay lúc đó Trang Húc Nhiên liền muốn xỉu rồi, kinh ngạc mà nhìn Diệp Lăng nói không ra lời.

Đừng nói là Trang Húc Nhiên, càng sốt ruột hơn nữa chính là Trang Húc Đông, anh cái gì cũng không biết, ra sức nháy mắt với hai người.

“Tiểu Nhiên, tiểu Diệp hỏi con đó, khi nào thì nghỉ? Ra ngoài chơi một chút cũng tốt, một năm này con cũng chưa ra khỏi cửa.” Lão thái thái nhìn bằng mắt, ghi ở trong lòng.

“Mẹ…” Trang Húc Nhiên thật sự không biết, trong hồ lô của lão thái thái bán thuốc gì?

“Khụ khụ, theo ý tiểu Nhiên nhà mình, nếu nó không muốn đi thì cũng đừng miễn cưỡng.” Trang lão tiên sinh không không quá đồng ý cách làm của vợ mình, nhưng cũng không dám phản bác, ông cảm thấy vẫn là xem thử ý tứ của con trai.

Loại chuyện tình cảm này miễn cưỡng không được, theo ông, nếu về sau con trai có thể thay đổi tính hướng yêu thích đàn ông, cũng rất tốt.

Nhưng mà lão thái thái đã tìm đọc rất nhiều tài liệu, biết rõ tính hưỡng không phải dễ dàng thay đổi như vậy, bằng không cũng không có chỉnh đốn cả một năm mà vẫn như cũ không hề vui vẻ.

Thở dài, bà nói: “Vậy được, tự con quyết định đi.”

Trang Húc Nhiên lại ngơ ngác, cũng nhìn ra chút manh mối, hóa ra là Diệp Lăng bắt tay với mẹ mình…

Điều này có thể sao?

“Mẹ, mẹ hy vọng con đi sao?” Cậu nghiêm túc nhìn lão thái thái, trong mắt đong đầy phức tạp.

Nhưng, không thể nghi ngờ đó là yêu thương.

“Đúng, bận bịu một năm rồi, ra ngoài giải sầu.” Lão thái thái chuyển mắt, im lặng ăn cơm.

Trên bàn nhất thời yên tĩnh, mọi người đều đang tự hỏi chính mình.

Qua thật lâu anh trai Trang Húc Đông nói: “Tiểu Nhiên, nếu như mẹ hy vọng em đi, vậy em đi đi.”

Thời điểm nói ra những lời này, anh lại càng xoắn xuýt hơn, cũng không biết điều này là đúng hay sai. Lỡ như bọ họ đều hiểu lầm ý tứ của lão thái thái, chẳng phải là bi kịch sao?

“Dạ.” Trang Húc Nhiên suy nghĩ một chút, rồi nhẹ giọng nói cảm ơn với lão thái thái.

Lão thái thái mơ mơ hồ hồ: “Cảm ơn cái gì, chính là quan tâm đến con…” Cũng không nhìn một chút, chính mình đã biến thời gian qua trở thành cái dạng gì, nhìn thấy liền đau lòng.

Cũng chính là mấy tháng này, Diệp Lăng đến, ăn uống có chút khẩu vị, mới dưỡng tốt được cái thân này, còn có thể nhìn thấy được chút thịt.

Trang Húc Nhiên lấy lại được bộ dạng trước kia, lão thái thái không dám nhớ lại, sau khi bà nghĩ thông suốt thì cảm thấy đặc biệt áy náy.

Buổi tối hẹn ở góc tối trong hoa viên, Trang Húc Nhiên đè Diệp Lăng lại, nghiến răng nghiến lợi ép hỏi: “Anh cùng lão thái thái là đang mưu đồ cái gì?”

Diệp Lăng cười, đè ngược lại cậu cười ngu, nói: “Lão thái thái để cho anh theo đuổi em.”

“…”

Ngày đó là kết thúc như thế nào, cẩn thận kể lại cũng khá dài.

Nhưng mà sáng ngày hôm sau, Trang Húc Nhiên vẻ mặt tiều tụy mà đi ra từ phòng của Diệp Lăng, thời điểm lên lầu hai chân còn mềm nhũn.

Lão thái thái chuyển người liền đi tới hỏi Diệp Lăng: “Làm sao vậy?”

Diệp Lăng nói: “Con nói theo đuổi em ấy, em ấy không chịu.”

Lão thái thái trầm ngâm một chút, lại nói cho Diệp Lăng từ từ rồi sẽ đến thôi.

“Nếu như nó đã đồng ý đi ra ngoài với cậu, nói rõ ấn tượng của nó dành cho cậu cũng không tệ.” Người trẻ tuổi này là do lão thái thái tự mình xem trọng đấy, cảm thấy đặc biệt thích hợp với Trang Húc Nhiên.

Nếu có thể thành thì tốt rồi.

Cuối năm bận rộn, lão thái thái nói: “Kiên trì mỗi ngày đưa cơm, biểu hiện tốt vào.”

Lúc hai người ở công ty ăn cơm, cười đến đặc biệt áy náy: “Chúng ta như vậy mà lại đi ăn hiếp lão thái thái, có phải là quá không phúc hậu rồi không?”

Diệp Lăng suy nghĩ một chút, cười nói: “Lòng dạ lão thái thái thâm sâu, việc này phải gạt.”

“Ừm.” Trang Húc Nhiên đồng ý, lựa chọn cùng nhau gạt mẹ mình.

Đợi đến lúc công ty được nghỉ đông, đã là hai mươi sáu.

Trang Húc Nhiên kéo Diệp Lăng đi mua đồ, một bộ tư thế muốn dọn sạch luôn cửa hàng.

“Anh đã nói với người nhà, chúng ta sẽ cùng nhau trở về chưa.” Cậu một bên chọn đồ để mua, một bên dùng khóe mắt nhìn Diệp Lăng.

“Còn chưa nói.” Diệp Lăng hậu tri hậu giác, nhanh chóng lấy điện thoại ra, gọi về nhà trước mặt Trang Húc Nhiên.

Đầu bên kia chính là mẹ Diệp, vừa nhìn thấy là dãy số của con trai liền trực tiếp hỏi: “Lúc nào mới về mừng năm mới?”

“Mẹ, hai mươi bảy con về.” Diệp Lăng nhìn Trang Húc Nhiên ở bên cạnh, nói với mẹ: “Không chỉ có mình con, còn có Trang Húc Nhiên.”

“Tiểu Nhiên?” Mẹ Diệp kinh ngạc.

“Dạ, con dẫn em ấy về quê mừng năm mới.” Diệp Lăng nở nụ cười, ánh mắt đặc biệt ôn nhu.

“Được, tốt tốt tốt, về a…” Mẹ Diệp nói: “Đừng mua gì nữa, đồ lần trước hai đứa gửi về còn chưa dùng hết, cũng quá nhiều rồi.”

Gần đây Diệp gia tương đối sầu, đồ vật từ Kinh Thành gửi về dùng không hết.

“Dạ, để con nói với em ấy.” Diệp Lăng nói lời này là trực tiếp cho thấy, đây đều là kiệt tác của Trang Húc Nhiên.

“Aizz, con nói với tiểu Nhiên, mẹ cùng bác trai hoan nghênh nó… Phòng của hai đứa cũng đã sửa soạng xong, trở về là có thể ở. Trước cứ như vậy đi, có chuyện gì về rồi hãy nói.” Mẹ Diệp cúp máy.

Bên này mở loa ngoài, Trang Húc Nhiên đều có thể mghe được.

“Bác trai bác gái thật sự biết rõ?”

“Ừ, đã biết.”

Không biết là đã hỏi lần thứ mấy, nhưng mỗi lần nhận được câu trả lời khẳng định, Trang Húc Nhiên đều vui vẻ, vẻ mặt mãn nguyện mà tiếp tục chọn đồ.

Diệp Lăng bất đắc dĩ cậu, đối phương thì ném vào xe, mình ở đằng sau nhặt, lần nữa cất lên.

Nhân viên hướng dẫn trong cửa hàng, ánh mắt đều là ghét bỏ.

Thật là xấu hổ… vô cùng lúng túng.

“Diệp Lăng, sau này về, em phải xưng hô thế nào?”

Diệp Lăng về nhà mới nói cho cậu: “Vẫn là bác trai bác gái đi.”

Trang Húc Nhiên khoanh tay, biểu tình có chút nhạt.

Khả năng chính là trong lòng không thoải mái, nhưng mà khó nói ra, dù sao chuyện này cũng không cần vạch trần.

Nào đoán được Diệp Lăng một bên sửa soạng, một bên nói: “Nhứ thế nào cũng phải cho bọn họ phí xưng hô, mới có thể kêu cha mẹ, nếu không lộ ra nhiều…”

“Nhiều cái gì?” Trang Húc Nhiên lại vui mừng rồi, lông mày nhướng cao.

“Hắc hắc, lộ ra là em gả cho anh.” Diệp Lăng cười, tiếp tục vùi đầu vào sửa soạng.

“…” Biểu hiện của Trang Húc Nhiên, hẳn là rất phiền muộn, nhưng mà trong lòng lại mơ hồ vui vẻ.

Cậu được thừa nhận, mình quả thật là gả cho Diệp Lăng.

“Đừng có mất mứng, đùa tí thôi.” Diệp Lăng bận rộn lại đây vuốt lông.

“Không mất hứng.” Được sờ đến thoải mái, Trang Húc Nhiên trung thực thừa nhận: “Em chính là gả cho anh, em mừng.”

“Ha…” Diệp Lăng còn tưởng cậu nói giỡn, tiếp tục đi sắp xếp.

Mông không ngừng uốn éo, giống như lúc trước, không ngừng đánh thẳng vào thị giác của Trang Húc Nhiên.

Cậu ở hiện tại cùng với lúc trước khác nhau ở chỗ, tình cảm của bọn họ đã chuyển từ thị giác sang đến tinh thần, không còn đơn thuần là quan hệ xác thịt.

“Làm gì?” Bị người sờ soạng sau lưng, Diệp Lăng có chút không được tự nhiên, sờ chỗ này rất dễ bốc hỏa: “Đừng có chọc anh, ngày mai còn phải dậy sớm a.” Hắn đưa tay bắt lấy cái tay làm chuyện xấu kia, nhẹ nhàng để qua một bên.

Sau đó mới tiếp tục làm chuyện của mình.

“Muốn em giúp không?”

“Không cần, em cứ ngồi đó đi.”

Trang Húc Nhiên kéo một cái ghế tới đây ngồi, nhìn người này ở trong phòng mình bề bộn qua bề bộn lại, trong lòng đặc biệt thấy an tâm.

Hai bảy ngày đó liền lên đường, hai người mang theo một đống đồ, trở về quê Diệp Lăng.

Giống như lần trước, về đến nhà là lúc giữa trưa.

Lần này đã tới, đã đặc biệt có một ý nghĩa khác, không còn dùng thân phận bạn bè xuất hiện trước mặt người nhà của Diệp Lăng.

Cha Diệp cùng mẹ Diệp đã sớm biết, lần này Trang Húc Nhiên về quê mừng năm mới, hai người sớm đã cùng những người trong nhà chuẩn bị tâm lý.

Những suy nghĩ không tốt, khẳng định không thể có.

Đây mà một nửa của Diệp Lăng, tương đương với con dâu Diệp gia.

Người ta là lần đầu tiên dùng thân phận này đến thăm hỏi, trong nhà khẳng định phải chú ý một chút.

Ăn mặc dùng ở, tất cả đều đã cẩn thận sắp xếp xong, đến lúc hai người trở về, có dùng được hay không là một chuyện, có chuẩn bị hay không lại là một chuyện khác.

Ít nhất cái thái độ này, là thật lòng a.

Cho nên khi Trang Húc Nhiên bước chân vào nhà Diệp Lăng, có loại được coi trọng, cảm thấy được thừa nhận, cậu đặc biệt cảm kích.

Nói không khẩn trương, nhưng dường như lại rất khẩn trương.

Nói dứt lời liền vào phòng của Diệp Lăng, trong lòng bàn tay đã đổ đầy mồ hôi.

Đến khi nhìn Diệp Lăng ngồi ở trên giường, mới thở ra một hơi, bật cười: “Thật sự là biết? Em rất kinh ngạc.”

Diệp Lăng cười nói: “Em thế nào lại không tin, lúc này đã tin chưa?”

“Ừm.” Trang Húc Nhiên gật đầu một cái, thần sắc tràn ngập vui vẻ.

Người này ở trên đường đã bắt đầu khẩn trương, Diệp Lăng nhìn ở trong mắt, cảm thấy rất đau lòng.

Thời điểm ra ngoài nói chuyện với cha mẹ, nói đến cái này.

Cha Diệp cùng mẹ Diệp cùng tính toán một chút, dứt khoát nói: “Nếu không trước năm mới mời họ hàng đến nhà một bữa, làm mấy mâm rượu và đồ ăn ở trên thị trấn, cùng nhau dùng bữa.”

“Nói là dịp gì?”

“Hắc hắc, nói là nhận thêm đứa con nuôi, thuận tiện trao đổi tình cảm một chút, năm sau sẽ không đến thăm họ hàng nữa, đỡ phải bận.”

Mấy năm nay, họ hàng Diệp gia ít nhiều đều biết, hiện tại Diệp gia dần dần tốt lên rồi, mắt thấy từng bước thăng cấp, không cần vì hai xu tiền mà buồn phiền.

“Vậy được, để tôi đi gọi điện.” Họ hàng nhà bọn họ đều ở vùng phụ cận, xa nhất cũng chính là thôn bên cạnh: “Đến lúc đó thanh toán tiền đi lại, mua ít đồ cho tất cả mang về, coi như là… làm tiệc rượu a.”

Ài, chuyện này, cũng không có người nào.

“Tốt, nắm chắc thời gian, tôi đi mua đồ.”

“Bà biết mua sao?”

“Nhà lão Vương bên cạnh cưới vợ, cũng có phần tôi thu xếp nha.”

Chỉ trong một buổi trưa, giải quyết xong chuyện này, thời gian xác định là hai mươi chín năm nay.

Trước năm còn hô hào tụ tập, thời gian quả thật tương đối gấp gáp, nhưng mà đều là họ hàng tương đối thân cận, không có gì không vui.

Thời điểm Diệp Lăng nghe thấy chuyện này, cha mẹ hắn đã quyết định xong xuôi, hai người bọn họ một chút cũng không biết.

Thời điểm biết rõ, vẻ mặt như là nằm mơ, cả buổi đều thẫn thờ.

Cha mẹ hắn, ừm, là cho bọn họ, tổ chức tiệc rượu.

Nói không rõ là tư vị gì, tóm lại là vui mừng đi, thời điểm nghe người ta kể lại, hốc mắt đều đỏ.

“Cha mẹ anh thật tốt.”

“Lúc ở trên bàn tiệc, phải thay đổi xưng hô, gọi thẳng là cha mẹ đi.”

“Đương nhiên.” Cha mẹ nuôi thì có hơi xa lạ.

Hai người ngồi đó mà không nói gì, Trang Húc Nhiên trầm mặc lại nói thêm lần nữa: “Cha mẹ anh thật tốt.”

Lần này Diệp Lăng gật đầu đồng ý: “Bọn họ rất tốt.” Cầm tay Trang Húc Nhiên đặt trên đầu gối: “Hai ta phải đối xử tốt với bọn họ.”

“Ừm, đó là tất nhiên.” Cuộc đời còn dài như vậy, sau khi cậu nhận định Diệp Lăng người này, cũng đã quyết định đem cha mẹ đối phương trở thành cha mẹ để hiếu thuận.

May mà Diệp Lăng có hai người cha mẹ đều tốt, thật sự rất tốt.

“Anh hai, anh Nhiên, ra ngoài ăn cơm a!” Ngoài cửa truyền đến tiếng kêu của Diệp Vân, bọn họ liền ra ngoài.

Trên bàn cơm hôm nay, đều là vui vẻ hòa thuận, ấm áp, trên mặt mỗi người đều lộ ra niềm vui đoàn viên.

Không chỉ có cha mẹ tốt, tất cả mọi người trong nhà đều tốt.

Đã đến hai mươi chín, họ hàng Diệp gia kéo lên thị trấn tụ tập.

Không tính quá nhiều người, già già trẻ trẻ, tổng cộng đã đầy ba bàn, cũng chính là hai mươi mấy người đi.

Xác định một khách sạn coi như là tốt nhất trên thị trấn, mọi người đến để uống trà tâm sự, tiếp theo ăn cơm.

Trước khi ăn cơm, phải hoàn thành khâu xưng hô.

Họ hàng Diệp gia, nhìn Trang Húc Nhiên rót trà cho cha mẹ Diệp Lăng, nhận tiền lì xì, gọi cha mẹ.

Mọi người vỗ tay rào rào, coi như là đã rõ ràng, về sau người là chính là người nhà Diệp gia.

Ăn cơm trưa xong, mẹ Diệp bề bộn nhiều việc, vội vàng phân phác đồ vật cho họ hàng, để cho bọn họ mang về nhà.

Giống như là đám cưới, chủ nhà chia đồ cho khách đến thăm.

“Lúc sau lại chuẩn bị một phần cho nhà mẹ vợ a.” Mẹ DIệp nói theo thói quen, sau khi nói xong liền vỗ vỗ miệng mình.

Diệp Lăng nghe xong cười khúc khích, bị Trang Húc Nhiên giẫm chân.

Diệp Vân khẳng định nhìn thấy hai người đứng cạnh nhau, đánh bạo trêu ghẹo hô một tiếng: “Chị dâu.”

Mọi người lập tức nở nụ cười, Diệp Hào cũng đòi gọi theo.

“Vì cái gì gọi anh là chị dâu, mà không phải là anh rể?” Cảm xúc của Trang Húc Nhiên, có thể so với việc bị cả hai loại nước nóng lạnh đổ xuống đầu.

Diệp Vân giải thích cho cậu: “Nhìn chiều cao, bình thường thấp hơn thì chính là chị dâu.”

“…” Trang Húc Nhiên cũng là một mét bảy tám, ở trong đám người, coi như là khá lắm rồi, nhưng mà đối với Diệp Lăng thì không cách nào so được.

Buổi tối hai người nằm trên giường, cậu mở to mắt không ngủ được.

Lần đầu trải qua loại cảm xúc này, Diệp Lăng hỏi cậu làm sao vậy, cậu liền kéo tay Diệp Lăng để lên ngực mình.

Sau khi nói ra cảm nhận, Diệp Lăng cho một câu trả lời: “Không sao, đêm tân hôn đều là như vậy, anh nghe nói.”

“Nghe ai nói?”

“Bạn học trong thôn.” Bọn họ kết hôn sớm, con cũng đã lên tiểu học rồi.

“Đêm tân  hôn..” Trang Húc Nhiên mân mê lòng bàn tay Diệp Lăng: “Năm sau ra nước ngoài một chuyến, chúng ta đi đăng ký.”

“Ừm.” Diệp Lăng xoa đầu cậu.

Cuối cùng cũng có thể ngủ được, đêm tân hôn này không có loại thân mật kịch liệt bắn ra bốn phía, chỉ có ấm áp tế thủy trường lưu. (Tế thủy trường lưu: Nghĩa là dòng suối nhỏ nhưng chảy dài. Ý nói một tình yêu không thuộc dạng chớp nhoáng,cả thèm chóng chán mà dần nảy nở theo thời gian từng chút từng chút âm thầm đến khắc cốt ghi tâm.)

Diệp Lăng nghĩ, nếu như ở cùng một chỗ, tiệc tượu cũng đã làm, nên báo cáo cho lão thái thái tiến độ một chút.

Lão thái thái ở Kinh Thành biết được tiến triển, nói con mình có hảo cảm với Diệp Lăng, chuẩn bị đồng ý theo đuổi, mấy ngày nay ở nông thôn trải qua thật vui vẻ… Cái này, rất tốt a.

Nhìn vào màn hình di động, nụ cười rực rỡ của con mình, lão thái thái cảm thấy vui mừng.

“Để tôi nhìn.” Trang lão tiên sinh đến gần, đẩy đẩy gọng kính trên mắt: “Tiểu Nhiên nhìn không tệ, thật ăn ảnh.”

“Ừm.” Lão thái thái nghiêm túc nói.

Trang Húc Nhiên trong mắt bọn họ, căn bản không bị cái bớt kia ảnh hưởng, nói ăn ảnh chính là ăn ảnh.

“Tiểu Nhiên cùng Diệp Lăng chuẩn bị nói chuyện yêu đương, ông cảm thấy sao?”

“… Việc này không nên hỏi tôi, ai cũng có lợi là được rồi.” Trang lão tiên sinh tiếp tục lật trang sách, nếu như đến gần nhìn, sẽ phát hiện quyển sách kia là một quyển viết về đồng tính luyến ái.

Lão già đeo mắt kính, đọc từng chữ từng chữ, gặp chỗ không hiểu, còn muốn lên mạng điều tra một chút.

“Bạn già, cuối cùng tiểu Nhiên là công hay thụ?”

“…” Đây có lẽ là điều bất mãn duy nhất của lão thái thái, chiều cao cân nặng bày ở đó, bà có lợi hại cũng không thể yêu cầu Diệp Lăng làm thụ a.

Lọ mọ lọ mọ, đã đến đêm ba mươi, năm mới này trải qua vô cùng náo nhiệt vui vẻ.

Đối với Diệp gia mà nói, năm nay một là người hai là vượng, đã có người cũng có tiền, không có gì không vui.

Chỉ có tiếc nuối duy nhất là Diệp Lăng và Trang Húc Nhiên sẽ không có con, về sau hai đứa già rồi, chỉ sợ cần phải nhờ đến chăm sóc của mấy đứa cháu trai.

ĐỐi với cái này Diệp Hào vỗ ngực nói: “Việc này cứ để trên người con, con của con chính là con của anh hai, về sau cho bọn họ dưỡng già!”

Cậu suy nghĩ, hiện tại nhà máy đã ổn định, ngày mai năm mới hãy cùng vợ chuẩn bị tạo người, tranh thủ cuối năm lại sinh thêm một đứa nữa.

Mẹ Diệp vui mừng nhếch miệng, nhưng mà vẫn không quên hỏi ý kiến của con dâu, sinh hay là không?

Đối với chuyện này, trong nhà đều là theo dân chủ, quyết định thuộc về hai vợ chồng bọn họ.

Diệp Lăng cảm kích người nhà, cho hắn quá nhiều ủng hộ và quan tâm: “Việc sinh con cứ xem như là duyên phận, em dâu có áp lực khác, chúng con có thể đến viện trẻ nhận một đứa.”

Hắn còn chưa dứt lời, chân đã bị giẫm rồi.

Là Trang Húc Nhiên đang giả tươi cười mà trừng hắn, muốn nuôi đứa nhỏ, không được.

Diệp Lăng mới nhớ đến, hình như thật lâu trước đây có nghe cậu nói qua, không thích đứa nhỏ.

Cho nên tìm lý do chối bỏ mẹ Diệp rồi đi ra, Diệp Lăng biết thời biết thế mà không tiếp tục đề tài, chỉ coi là thuận miệng nói lung tung.

Có lẽ là cậu thích về thế giới của hai người, không hy vọng giữa bọn họ có người khác chen chân vào.

Diệp Lăng cũng không quá cố chấp về chuyện có con, nghĩ thầm như vậy cũng tốt, chỉ cần cậu vui là được rồi.

Mẹ Diệp vẫn nhớ rõ, qua mấy ngày đầu năm, liền dọn đồ đuổi bọn họ về Kinh Thành.

“Người nhà tiểu Nhiên đã đồng ý chưa? Nếu như đồng ý, vậy mùng hai trở về. Lăng tử nhớ phải đáp lễ người ta cho tốt, cho cha mẹ gửi lời hỏi thăm. Về sau nếu có cơ hội… sẽ lui tới, hai đứa cũng tranh thủ mà trở về, dù sao cũng không xa.”

Nói liên miên một hồi, nói thật nhiều thứ.

Tuy rằng cũng biết, gia đình Trang Húc Nhiên, có khả năng so với nhà mình tốt hơn gấp một trăm một nghìn lần, hai nhà cũng không quá xứng đôi.

Nhưng mà bọn nhỏ nhìn trúng nhau, có thể cùng nhau một chỗ cũng là duyên phận.

Nếu như người nhà nó nguyện ý thường xuyên lui tới, cái đó là chuyện tốt.

Nếu không phải gấp như vậy, liền khách khách khí khí, ít nhất mặt mũi không có trở ngại gì là được rồi.

“Cha, mẹ, bọn con đi đây.”

Trước khi đi, cùng nhau nói tạm biệt với cha mẹ, lái xe về nhà chúc tết.

Lão thái thái căn bản không biết mùng hai bọn họ sẽ quay về, đi ra nhìn thấy hai người dỡ đồ xuống xe, có chút kinh ngạc.

Biểu tình luôn luôn uy nghiêm lại lộ ra chút đáng yêu.

Trang Húc Nhiên gọi mẹ, ôm thùng giấy đi vào trong nhà, đi vào bên trong lấy đồ ra.

Diệp Lăng đi tới, bị lão thái thái giữ lại, ánh mắt bát quái: “Tiểu Diệp, thế nào rồi? Năm trước nói chuẩn bị cùng một chỗ, rốt cuộc có một chỗ hay không?”

Diệp Lăng giơ tay, làm một động tác ok.

Lão thái thái nhếch miệng một cái, sau đó nghiêm túc lại, vỗ vỗ cánh tay Diệp Lăng, cùng hắn đi vào nhà.

Nhìn Diệp Lăng bỏ thùng đồ xuống, ôm đứa nhỏ nhà mình hôn một cái… Hình ảnh đó, có thể đả thương ánh mắt rồi.

“Khụ khụ… bà bạn già, mau tới đây xem giùm tôi một chút, buổi trưa hôm nay chúng ta ăn nhân bánh nào?”

Trang lão tiên sinh cầm một quyển sách nấu ăn, dùng kính lúp nghiên cứu.

Trang Húc Nhiên bá vai Diệp Lăng, nụ cười đắc ý, nhỏ giọng nói với Diệp Lăng: “Về sau cũng làm cho anh tiệc rượu, cho anh nhận tiền lì xì.”

Diệp Lăng nghĩ đến cảnh mình nhận tiền lì xì, lắc đầu cười nói: “Em cứ từ từ mà chuẩn bị, anh đi giúp bọn họ làm nhân bánh, đến trưa ăn sủi cảo.”

Anh trai chị dâu, dẫn đứa nhỏ về nhà mẹ vợ thăm người thân.

Về sau mùng hai mỗi năm đều là thế này, anh trai phải dẫn vợ về nhà mẹ đẻ chúc tết. Chỉ có Trang Húc Nhiên, cậu không phải là cưới người kia về làm vợ, mùng hai hàng năm, xem như là hắn ở nhà mẹ vợ chúc tết đi….

Lão thái thái cảm thấy, như vậy cũng tốt, bằng không thì mùng hai sẽ không có người ở nhà náo nhiệt.

Ăn sủi cảo nóng hổi, Diệp Lăng nhận được một tin nhắn buồn nôn: Niên niên tuế tuế đô kim nhật, tuế tuế niên niên dữ quân hảo. (Tháng tháng năm năm đều như hôm nay, tháng tháng năm năm cùng quân-vua hoan hảo.)

“Nghĩ được lắm.”

“…”

Tối hôm nay, Diệp Lăng im lặng không tiếng động vào phòng Trang Húc Nhiên, không một ai phản đối.

“Nghĩ được lắm là có ý gì?”

Diệp Lăng có cách nói của Diệp Lăng, hắn nói: “Mỗi một ngày đều là không giống nhau, người cũng là một ngày một bộ dạng, không ngừng thay đổi. Nếu như mỗi ngày đều giống nhau, thời gian sẽ không thú vị, tình cảm sẽ nhạt nhẽo.”

Trang Húc Nhiên không biết não Diệp Lăng là hoạt động như thế nào: “Có quan hệ sao?” Chỉ là một câu tâm tình buồn nôn mà thôi.

“Có.”

Yêu một người, phải yêu người đó từ lúc còn trẻ cho đến khi về già, có trưởng thành cùng thay đổi, cũng không phải là vì vẻ đẹp của một ngày kia.

Khả năng cái này rất khó, nhưng mà rất may mắn, bọn họ sẽ làm được.