Trai Đẹp Né Qua Một Bên!

Chương 1: Xui xẻo!




Lớp học ngày cuối năm thật sự như cái chợ trời hừng hực khí thế. Đủ loại âm thanh, đủ loại hình sắc thái bày ra trước mắt cứ như hội chợ không bằng. Bầy vịt cái ( Tụi con gái ) tụm ba tụm năm lại lôi chuyện bàn dân thiên hạ ra mà nhiều chuyện. Đáng nói hơn là con gái mặc áo dài mà ngồi cả lên bàn, buộc áo dài lên thành cái nơ, sau đó còn gác chân lên bàn nữa mới đáng sợ chứ!

Ôi... con gái lớp cô đúng là vô cùng duyên dáng đó mà! Ha ha ha ... ∪ˍ∪

- Trời ơi.. tao nói mày nghe bà Tám kế bên nhà tao mới đi đánh ghen -

- Rồi sao... rồi sao? Ai bị thương không? -

“......”

“......”

Nhìn qua bọn con trai lớp của cô thì cô mới được dịp trợn mắt không nói nên lời.

- 25 .... 37 ... - một tên cầm cái túi màu đen xốc xốc lên rồi cầm từng viên lên đọc - 52 ... 68... 21 ...

- 21 .. Kinh! Ha ha... hốt tiền... hốt tiền! - một tên gần đó vui mừng hô lớn chạy lại hốt tiền được đặt ở giữa chiếc bàn.

Trên bàn đầy tiền lẻ như 1k, 2k, 3k... vân vân và mây mây bị cái tên nào đó hốt vào túi. Mấy tên còn lại thua thì mặt như đưa đám chỉ biết trơ mắt nhìn tiền của mình biến mất, một đi không trở lại.

- A~ ... xui xẻo quá vậy trời! -

- Đúng đó.. tao chơi nãy giờ đi đứt 10 ngàn luôn rồi... mẹ ơi.. má tao bả cho có 10 ngàn đi học đó -

- Ha ha.. ai biểu tụi bây chơi dở quá làm gì! - cái tên vừa thắng cuộc vểnh mặt cao lên trời nói với mấy tên than thở.

- Mày ở đó còn cười à!... gừ gừ biết tay ông - thế là bọn con trai xúm lại quánh cái tên vừa nãy túi bụi.

Có biết gì không tụi con trai là đang chơi lô tô đó? Cô ở một bên nuốt nước bọt nhìn đi chỗ khác. Tại đây, trước mắt thì lại có tụi con trai làm chuyện khác.

- 7 .. 8.. 9.. 10 - một tên trên tay xoe bộ bài ra vứt xuống bàn.

- Bồi... đầm.. già... ách.. - tên đối diện liền lập tức tiếp chiêu.

“......”

“......”

Má ơi.. mấy tên này có phải học sinh không vậy trời! Một bên thì chơi lô tô còn nhóm khác thì chơi đánh bài.

Haiz... cô thật sự bó tay với cái lớp này rồi!

- Nhật Dạ.. Nhật Dạ.. - Xuân Thy Thy ở bàn trên đang nhiều chuyện vô biên đột nhiên quay xuống nhìn cô kêu gọi.

- Hả? Có gì mà mi kêu dữ vậy? - cô đang thở dài nhìn cái lớp thì bị kêu nên có chút giật mình.

- Ta quên nói với mi... hôm qua ta mới tìm được một bộ truyện ngôn tình cũng hay lắm! - Xuân Thy Thy nhìn cô rồi không ngậm được mồm nói liên hồi - Ta nói nha.. nữ phụ rất đáng ghét còn nữ chính được cả đàn trai đẹp theo đuổi mà phát ham. Làm ta đọc mà muốn nhỏ cả nước giải luôn...

- Stop... Stop... mi nín liền cho ta - cô đưa tay bụm miệng cái người đang thao thao bất tuyệt trước mặt - Rốt cuộc mi có nói cái tên cho ta nghe không hả?

- Được.. được.. cái tên là Cùng yêu một người - Xuân Thy Thy lập tức vào chủ đề chính - mi đọc đi đảm bảo mê ngay.

- Được rồi.. ta đi đọc thử coi - Cô mở cặp ra lấy chiếc điện thoại cảm ứng nhỏ nhắn của mình lập tức lên google tìm kiếm.

Vừa vào trang mạng gõ cái tên: * Cùng yêu một người * thì kết quả tìm kiếm nhiều vô số kể. Nhìn nhiều bài đánh giá của đọc giả, cùng lượt theo dõi khủng thật sự cô có chút bị hấp dẫn.

Vào trang tìm wed được đọc nhiều nhất, cô liền lướt xuống mấy trăm bình luận ở phía dưới đọc trước. Cô có thói quen là trước khi đọc truyện thường đọc bình luận trước nha.

- Bộ truyện này thật là máu chó... nhưng ta thích -

- Nữ phụ Thiền Nguyệt Cát thật không biết xấu hổ mà... -

- A~ ... nữ chính sau nhiều trai quá vậy.. cho ta một anh đi -

“.......”

“.......”

Còn rất rất nhiều bình luận mà cô không tài nào đọc hết. Cô thấy hứng khởi đầy mình liền nhấn vào chương đầu tiên bắt đầu cắm cúi đọc.

Chỉ là sau một lúc đọc được vài chương đầu cô đã muốn trợn mắt mà tức giận.

Bộ truyện này tác giả viết cũng thật có tâm, là thuộc thể loại NP chính gốc còn vô cùng máu chó đến không thở nổi. Nữ phụ bị ghét cay ghét đắng, còn nữ chính thì được cả đoàn chó con theo săn ( Trai đẹp đó mà ) .

Cô đọc mà tức chết mà, tác giả viết vô cùng cẩu thả. Nói chung là nữ chính được yêu thương hết mực còn nữ phụ bị cho ra rìa.

Mẹ ơi cái gì nữ chính ngây thơ đáng yêu như bạch liên hoa. Mấy tên đó bị mù à... còn nụ cười bí hiểm này là sao hả?

Cô là đang đọc tới cái chương có buổi dạ tiệc xảy ra vô số chuyện lộn xộn. Nữ phụ Thiền Nguyệt Cát này vô cùng kiêu ngạo lại kiếm chuyện với nữ chính Thiền An Hạ , chỉ là đang vào khúc hấp dẫn thì...

- E hèm... cả lớp... cả lớp đứng dậy chào cô! - tên lớp trưởng đang ăn bánh tráng trộn ở bàn đầu, miệng dính đầy tương ớt còn nhai nhồm nhoàm bất ngờ nhìn thấy cô hô lớn.

Mấy tên con trai lập tức ai vào việc nấy, mấy tờ giấy lô tô với bọc đựng số thì * vèo * một cái bị ném đi không thương tiếc. Mấy bộ bài tây cũng chịu chung số phận.

Đàn vịt cái nhất thời chạy về chỗ ngồi của mình, trên mặt là nụ cười tươi hơn cả hoa nhìn cô chủ nhiệm . Bộ dáng là thập phần thục nữ khiến cho người ta bị ảo giác. Cái bộ dáng buộc áo dài gác chân lên bàn nhiều chuyện đâu mất rồi??

Cô ở một bên đang đọc truyện tới khúc hấp dẫn thì bị cắt ngang có chút tức giận nhưng cũng tiện tay khóa màn hình cất lại vào cặp.

Nói gì thì nói... cô chủ nhiệm của cô dù gì cũng là bà la sát chính hiệu nha! ⊙﹏⊙

- Được rồi... mấy em ngồi xuống! - cô chủ nhiệm trên người mặc áo dài màu tím , còn trang điểm mí mắt màu xanh lá cây. Nhìn có chút quái dị không nói nên lời.

- Cô ơi cô... hôm nay cô đi đâu mà đẹp dữ vậy cô? - mấy tên con trai ngồi bàn đầu bắt đầu giở chiêu nịnh hót khen cô giáo, dù trong lòng rất muốn ói nhưng cũng phải khen.

- Hừm.. đẹp phải không? Áo dài cô mới may đó! - cô chủ nhiệm được khen thì cười tươi, tâm trạng thập phần vui vẻ- Hôm nay tiết học cuối năm rồi , mấy em có muốn ý kiến gì không?

- Dạ không... - cả lớp đồng thanh la lên, còn lắc đầu liên tục.

- Tốt... tốt... - cô chủ nhiệm hài lòng gật đầu.

Mẹ ơi... có điên mới có ý kiến đó!

- Cô ơi... hay lớp chúng ta tổ chức liên hoan đi cô - Bổng dưng nhóm con gái đột nhiên giơ tay phát biểu ý kiến.

- Suốt ngày ăn với uống không à... - Tụi con trai nghe đến thì nhăn mặt cũng đứng lên phát biểu - Thôi đi cô.. hay là chúng ta đi du lịch đi.

- Phải đó... phải đó..!

- Đi đi cô..... -

Cả bọn con trai nhất thời hô lên đồng thanh dở trò năn nỉ cô giáo chủ nhiệm. Còn là bày ra bộ dáng như cún con vô tội hết sức.

Có một điều các bạn nên chú ý là , bà cô chủ nhiệm của cô rất mê trai. Mà khổ nổi tụi con trai lớp cô thì có cái miệng rất ngọt chỉ nói được mấy câu là bà cô liền đồng ý ngay lập tức.

- Được.. được.. vậy chúng ta đi du lịch đi - cô chủ nhiệm lập tức gật đầu chấp thuận cho tụi con trai - Vậy các em định đi đâu?

Đó thấy chưa... cô nói mà! Toàn nghe lời bọn con trai mà thôi!

- Đi núi đi cô... -

- Thôi.. đi câu cá đi.. -

- Không... đi biển Nha Trang đi cô -

“......”

“.......”

Cả lớp như bày ong vỡ to mỗi người một cái miệng.

- Cả lớp im hết cho tôi! - cô chủ nhiệm nhăn mặt dùng kinh công sư tử gống hô lớn, hiệu quả lập tức cả lớp cô không dám mở miệng nói nửa lời.

- Chúng ta đi biển Nha Trang... không bàn cãi nữa - cô chủ nhiệm thấy cả lớp im lặng thì hài lòng tuyên bố - Đến giờ về rồi! Hiện tại ai muốn đi thì đăng ký lớp trưởng...

hẹn gặp lại mấy em trong chuyến đi nha.

Thế là cô chủ nhiệm vội vã uyển chuyển xách cặp đi ra khỏi lớp.

- Ôi.. mẹ ơi.... làm con muốn đứng cả tim - cả lớp nhất thời thở ra , xém chút nữa bị bà cô hù cho hú hồn luôn rồi.

- Nhật Dạ... mi có muốn đi Nha Trang không? - Xuân Thy Thy nhất thời lập tức quay xuống thăm dò cô.

- Vậy mi có đi không? - cô lập tức hỏi ngược lại nó.

- Đi chứ... nhưng có mi ta mới chịu đi mà thôi... đi đi nha - Xuân Thy Thy nắm tay cô kéo kéo năn nỉ.

- No.. no.. no ta thà ở nhà đọc truyện còn hơn... - Cô lập tức lắc đầu, đứng lên vỗ vai nhỏ bạn - Mi đi nhớ đem quà về cho ta là được rồi.. ha ha

Cô cúi người xách cặp của mình đi ra khỏi lớp. Trống trường vang lên mấy tiếng cuối cùng cũng kết thúc năm học cuối cùng của cấp ba. Hiện tai, bọn cô đã thi xong đại học cả rồi . Bây giờ phải xã stress một chút thôi. Năm sau cô thành sinh viên đại học rồi đó nha...

Đang đứng ở ngoài cổng trường chờ ba tới đón, đợi mãi đến cổng trường không còn một bóng người vẫn không thấy ba tới. Cô bắt đầu có chút lo lắng...

Reng... reng...

Điện thoại trong cặp bắt đầu reo lên, cô lập tức lấy ra nhìn màn hình chính là số của ba cô gọi đến.

- Nhật Dạ hả con... ba với mẹ phải đi công việc gấp rồi... hay là con về nhà một mình được không? - giọng ba cô nói chuyện qua bên đầu dây, còn có tiếng gió nữa, chắc là đang chạy xe thì phải.

- Dạ... được... ba mẹ cứ đi đi... con đi bộ về nhà cũng được - cô nghe như thế tuy có chút không vui nhưng lại lập tức gật đầu đồng ý, dù gì là chuyện ngoài ý muốn mà.

- Cảm ơn con... thôi về nhà ăn cơm nước gì đi.. đồ ăn mẹ con dọn sẵn trên bàn rồi đấy - ba cô cười một cái nói rồi dặn dò cô xong thì cúp máy - Ba mẹ ngày mai sẽ về sớm thôi!

Sau đó màn hình chính thức bị tắt đi, cô nhìn màn hình không khỏi thở dài.

Chân bắt đầu xốc cặp lên vai rồi hùng hùng hổ hổ đi bộ về nhà. Bất giác đi được một đoạn thì lại nhớ đến gì đó.

- A~ ... cái đoạn truyện vừa nãy vẫn chưa đọc xong - cô đột nhiên nhớ đến liền mở khóa điện thoại, đoạn truyện vừa nãy vẫn còn như cũ - Ha ha.. dù gì cũng không gấp vừa đọc vừa đi về nhà luôn một thể.

Thế là cô liền lập tức mở truyện ra coi, tiếp tục là cái phần đêm dạ hội đó. Nữ phụ Thiền Nguyệt Cát cùng nữ chính Thiền An Hạ đang đi đến phía cầu thang nói chuyện riêng.

Lúc này cô đang đọc rất hăng say nên không quan sát xung quanh có gì.

Ở ngôi nhà trước mặt có hai tên đang ngồi ở trên ban công trò chuyện.

- Mày biết gì không tao nghe nói thằng Cu đen mới có bạn gái hotgirl đó mày - một tên mặc áo thun xám nhiều chuyện nói.

- Thôi đi bà... làm gì có chuyện đó.. thằng đó xấu thấy mồ hà - tên con trai áo màu đỏ kế bên vô cùng “”chuẩn men”” trả lời, tay còn cầm nải chuối bóc vỏ để vào miệng nhai.

- Nè... mày ăn chuối xả rác xuống sân không sợ ai đi ngang trượt té à? -tên áo xám thấy bạn mình ăn chuối vứt vỏ xuống đất thì nhắc nhở.

- Xùy.. xùy.. mày lo xa quá! Ai té thì người ta xui... tao ăn chuối muốn vứt đâu thì vứt - tên áo đỏ vừa nhai chuối xong sẵn tay vứt chuối xuống dưới lầu.

Cô đang cầm điện thoại chăm chú đi tới , đúng đến cái đoạn cao trào. Hai cô gái giằng co, Thiền Nguyệt Cát đẩy Thiền An Hạ vào cạnh của cầu thang. Ai mà ngờ Thiền An Hạ lại tự dưng buông tay lăn xuống còn kéo theo Thiền Nguyệt Cát rơi xuống theo, cả hai đều la lên tiếng hét thất thanh.

- A~ a a ... ui da - Cô đang đọc tới đó thì đột nhiên bị vấp té thật mạnh, điện thoại văng ra cách đó không xa. Đầu bị đập xuống đường vô cùng đau nhứt.

Con bà nhà nó... ai ăn vỏ chuối vứt ngoài đường thế này!

Tiềm thức của cô chỉ kịp nhìn thấy mấy vỏ chuối rơi khắp nơi mà nghiến răng chửi tục. Sau đó, đầu óc quay cuồng mà ngất đi.

- Ê.. ê.. mày ơi.. có ai té vỏ chuối bất tỉnh rồi kìa! - tên áo xám thính tai nghe được tiếng la thì ló đầu nhìn xuống dưới lầu.

- Mày đùa tao hoài.. ai té vỏ chuối mà bất tỉnh dữ vậy - tên áo đỏ không tin tiếp tục ăn chuối tiếp.

- Mày không tin thì nhìn thử đi - tên áo xám trừng mắt chỉ xuống dưới lầu.

Tên áo đỏ vừa cầm chuối ăn vừa ngó xuống dưới lầu. Nửa trái chuối đang cầm trên tay cũng đột nhiên vô thức mà rơi xuống dưới lầu.

- mẹ ơi... là.. là con gái của bác Nhật - tên áo đỏ nhất thời cứng mặt trả lời - kỳ này chết rồi .. mau xuống coi nhỏ đó có bị gì không! Nếu không bác Nhật mà về thì tao chết chắc đó.

Thế là cả hai tên này nhất thời chạy nhanh xuống dưới lầu.

Đột nhiên trong thời gian đó một luồng sáng lóe lên rồi cả thân người của Nhật Dạ đột nhiên bốc khói không một chút tâm tích nào.

- Ủa... ủa.. con nhỏ mới vừa nằm ở đây mà! - tên áo đỏ chạy xuống dưới lầu nhìn dáo dác lại không thấy ai cả thì khó hiểu.

- Chẳng lẽ tao với mày bị hoa mắt - tên áo xám cũng vô cùng khó hiểu nói.

- Không thể nào... - tên áo đỏ lại lắc đầu phủ nhận.

- Hay là con nhỏ đó tỉnh lại rồi đi mất rồi! - tên áo xám đột nhiên thông minh nói.

- Hừm... cũng có lý! Mà cũng không phải... làm sao con nhỏ đó đi nhanh tới vậy được... đáng lẽ cũng phải thấy bóng dáng nó chứ! - tên áo đỏ gật đầu lại lắc đầu không đồng tình.

- Xùy... mày lo chi mấy cái đó! Nếu nhỏ đó không sao là tốt rồi... - tên áo xám khoác tay không quan tâm rồi lại nhìn vỏ chuối ở dưới chân - Mày đi hốt mấy cái vỏ chuối này đi... mất công lại có người té nữa bây giờ.

- Được rồi.. được rồi..! - tên áo đỏ bắt đầu có chút sợ sệt dọn rác.

Còn về Nhật Dạ đột nhiên biến mất, có ai thắc mắc không vậy? Không biết hiện tai cô ấy đang ở đâu đây....

Chương sau chắc sẽ rõ thôi mà...