Trái Tim Của Quỷ - Shade

Chương 41




Aaron lao như bay đến bệnh viện, anh không thể tin được những gì mà anh vừa được thông báo. Hebe đang ở trong phòng cấp cứu. Đây chắc chắn không phải là sự thật, chỉ còn 2 tuần nữa là họ sẽ kết hôn, sao cô lại bị tai nạn vào lúc này. Trong điện thoại, Danson nói rằng khi anh và Angela vào nhà thì nhìn thấy Hebe nằm bất tỉnh ở dưới chân cầu thang.

- Cô ấy đâu?

Aaron lao vào Danson khi nhìn thấy anh đang ôm Angela ở trên băng ghế trước cửa phòng cấp cứu. Angela ngước đôi mắt đầy nước mắt và nhìn vào Aaron.

- Aaron! Em xin lỗi.

Angela nói và khẽ nắm lấy vai của Aaron nhưng giờ thì anh không còn nghe thấy bất kỳ một điều gì nữa. Anh chỉ quan tâm xem Hebe đang ở đâu. Giờ thì anh mới hiểu cảm giác của Chun và Jiro khi đứng ở ngoài phòng bệnh của Ella hôm đó.

Danson khẽ buông Angela ra, anh tiến đến và vỗ vai của Aaron: “Cậu phải bình tĩnh. Cô ấy đang được cấp cứu.”

Aaron ngồi thụp xuống dưới đất, những giọt nước mắt vô tình rơi ra, mặn chát và đắng đến tận tim: “Tại sao? Tại sao chuyện này lại xẩy ra?”

Đúng lúc này, Ông bà Wu, ông bà Zhang, Chun xuất hiện, họ đang ở Wu gia thì nhận được điện thoại của Danson nên ngay lập tức đến xem.

- Chuyện gì đang xẩy ra ở đây?

Ông Zhang cố gắng giữ bình tĩnh và hỏi Danson, trong khi Angela vẫn ngồi ôm mặt khóc ở trên băng ghế. Chun tiến đến bên cạnh Angela, vừa nhìn thấy Chun, Angela đã ôm lấy anh: “Chun! Là do em.”

Chun không biết nên làm gì, anh cố gắng ôm lấy Angela và vỗ về cô.

Danson nhìn hình ảnh của Angela mà đau thắt. Một giờ trước, anh nhận được điện thoại của Angela và nhận ra tâm trạng của cô đang rất hoảng loạn.

Danson bước vào nhà và nhìn thấy Hebe đang nằm bất tỉnh dưới chân cầu thang, xung quanh là những giấy tờ.

- Chuyện gì vậy?

Danson chạy đến bên Hebe, anh nhận ra cô vẫn đang thở nhưng rất yếu ớt, trong khi đó, Angela lại hoảng loạn ngồi ở bên cạnh.

- Em không biết. Em đẩy chị ra và rồi…

Danson dường như hiểu rằng có một trận tranh cãi đã xẩy ra ở đây. Anh nhìn quanh và phát hiện mọi thứ không bị xê dịch mấy.

Ôm lấy Angela, Danson nói: “Không sao. Angela. Em ngay lập tức thu dọn mọi thứ. Nếu có ai đó hỏi thì nói rằng em và anh gặp nhau ở trước cửa và khi bước vào nhà thấy Hebe đã nằm ngất ở đây.”

Angela ngước mắt lên nhìn Danson: “Nhưng… là em…”

Danson ngay lập tức chặn cô lại: “Không! Em chỉ vừa về nhà cùng anh thôi. Nhớ nhé! Angela.”

Angela gật đầu trong vô thức và bắt đầu thu dọn mọi thứ để không quá lộn xộn. Danson lập tức gọi điện thoại gọi cấp cứu.

- Không sao! Sẽ không sao. Những người làm đang ở gian nhà phụ, họ không nghe thấy gì. Anh sẽ thay đổi ký ức của người bảo vệ.

Danson nói và ôm Angela vào trong lòng: “Đây là sự cố, em không muốn điều này.”

………………………

……………………….

Aaron bước đến bên giường bệnh và nhìn Hebe, cô ấy chỉ đang ngủ một giấc nhưng giấc ngủ này dường như rất dài, không biết bao giờ tỉnh dậy.

Ngay khi được thông báo rằng Hebe đang bị rơi vào hôn mê sâu, Aaron không biết nên vui hay buồn vì ít ra cô ấy cũng vẫn còn sống nhưng khi nào cô ấy sẽ tỉnh dậy? Chiếc váy trắng tinh và hôn lễ của họ bao giờ sẽ đến?

- Aaron. Em rất tiếc khi biết tin.

Một bàn tay khẽ đặt lên vai của anh, Aaron quay ra và nhận ra đó chính là Ella, cùng Jiro, Selina và Chun đang đứng ở bên cạnh anh.

Đôi mắt của Aaron như ánh lên tia hy vọng. Anh ôm lấy cánh tay của Ella.

- Ella! Không phải là em ma thuật sao? Em mau giúp Hebe tỉnh dậy.

Aaron nói và kéo cánh tay của Ella và gần Hebe nhưng Ella không làm được, cô bật khóc.

- Em xin lỗi! Em không làm được. Chị ấy bị hôn mê sâu.

Nhưng Aaron có vẻ không nghe những điều Ella nói, anh vẫn nói: “em làm được mà.”

Chun tức giận đẩy Aaron ra khỏi Ella: “Cậu bị làm sao vậy? Aaron. Ella không làm được gì đâu.”

Aaron sững người nhìn Chun và ngước nhìn Ella, anh đang làm gì vậy? Anh đang làm tổn thương một người khác, cô ấy khóc và nói xin lỗi anh. Cô ấy có gì sai đâu. Vì anh đang tuyệt vọng và anh không còn cách nào khác ngoài việc tin vào phép màu. Aaron ngã xuống dưới nền đất lạnh giá của bệnh viện.

- Em xin lỗi! Aaron.

Ella khóc và vùi mặt vào ngực của Chun.

Linh cảm của Selina dường như trở nên mạnh mẽ hơn khi nhìn cảnh Hebe nằm trên giướng bệnh. Cô cảm thấy dấu hiệu của hiểm nguy đã tiến đến gần họ. Có gì đó đau lòng và lo lắng khiến Selina quay sang Jiro. Không hiểu tại sao, nhưng Jiro dường như hiểu những gì mà Selina muốn nói, anh khẽ siết lấy bàn tay của Selina như muốn nói với cô rằng: “Không sao! Mọi chuyện rồi sẽ ổn.”

.………………………….

………………………..

- Đám cưới nhất định phải tiến hành sao?

Giọng Julia vang lên, bà định hoãn đám cưới lại vì Hebe đang bị hôn mê trong bệnh viện nhưng nhà họ Wu lại không đồng ý.

- Chúng ta vẫn phải tiến hành.

Danson lên tiếng.

- Tôi xin bà. Đám cưới của Angela và Chun phải diễn ra trước ngày 7/7. Chúng tôi đã kể hết mọi chuyện cho ông bà nghe. Tôi thực sự không muốn mất đứa con này một lần nữa.

Bà Wu khóc và nắm lấy tay của Julia, ông Zhang nhìn ông Wu và khẽ thở dài. Dù bây giờ, có hoãn đám cưới lại cũng không được ích gì. Hebe không biết đến bao giờ tỉnh lại, chẳng nhẽ để cho Angela chờ đến lúc đó và còn cả chàng trai tên Wu Chun nữa. Đám cưới này có liên quan đến số phận của cậu ta.

- Tôi sẽ cho đám cười tiến hành đúng thời hạn.

Ông Zhang khẽ thở dài và ngay lập tức ông nhận dược cái nhìn cảm ơn của ông bà Wu.

Họ không biết được rằng có người đã nghe hết toàn bộ câu chuyện này. Khi mọi người rời khỏi phòng và đi về, Angela chặn Danson lại. Cô không hiểu chuyện gì xẩy ra ở đây? Chị cô vừa mới hôn mê mà bố mẹ cô lại nhất quyết làm đám cưới. Cô nghe rõ nội dung đối thoại và cô biết hôn lễ này không phải chỉ đơn giản là kết thông gia giữa 2 gia đình. Có gì đó mờ ám ở đây?

- Cô cảm thấy thế nào rồi? Angela.

Danson lo lắng hỏi Angela, anh không ngờ, chỉ vừa mới lúc nãy, anh và Angela đã làm một chuyện mà anh không dám tưởng tượng. Nhưng anh không hề nghĩ mình làm sai, anh tin Angela chỉ là vô tình mới đẩy Hebe.

Dường như, Angela không nghe thấy câu hỏi của Danson, cô ngước lên nhìn anh:

- Danson! Hãy nói cho tôi biết chuyện gì xẩy ra? Tại sao nhất định phải tổ chức đám cưới? Tôi xin anh. Tôi không thể nào làm đám cưới này được.

Angela khóc và nắm lấy áo của Danson. Anh khẽ thở dài và kể cho Angela nghe về những điều mà ạnh biết từ Selina và lý do vì sao lại có đám cưới này.

- Danson! Hãy nói cho tôi biết. Ông anh đã nói rằng người có khả năng khống chế sức mạnh của Ngoạ Quỷ là ai?”

Angela run rẩy hỏi Danson khi nghe hết câu chuyện mà anh nói.

- Là cô! Vì thế nên…

Danson ngạc nhiên nhìn Angela nhưng cô khẽ lắc đầu: “Không! Ông ấy nói rằng đó là nhị tiểu thư của Zhang gia hay ông ấy nói rằng là Angela?”

Danson không hiểu chuyện mà Angela muốn nói ở đây là gì: “Cô là nhị tiểu thư của Zhang gia còn gì.”

- Không! Anh hãy nói cho tôi biết là tiểu thư của Zhang gia hay là Angela?

Angela hét lên và cô nhìn vào ánh mắt của Danson, cô đang cầu xin anh đó là câu trả lời mà cô mong muốn.

- Là nhị tiểu thư của Zhang gia.

Angela buông bàn tay đang nắm lấy áo của Danson ra. Cuối cùng, cô đã biết chuyện gì đang xẩy ra.

- Angela! Cô không sao chứ?

Danson lo lắng, đỡ lấy Angela khi cô đang ngã xuống, Angela khẽ mỉm cười, cô gạt tay của anh ra và bước về căn phòng: “Tôi không sao.”

………………………..

………………………

Vỏ chai rượu rơi *** khắp nơi, một vài tấm ảnh bị ném xuống dưới sàn, gian phòng của Angela tràn ngập một mùi của rượu, Angela không biết cô đã uống bao nhiêu ly và uống bao nhiêu lâu.

Angela nghĩ lại câu chuyện của Danson và cô bỗng nhiên bật cười như điên, thì ra vì mọi người nghĩ cô chính là con gái của Zhang gia, người sẽ khống chế sức mạnh của Ngoạ Quỷ nên mới có hôn lễ này. Nhưng cô không phải là người đó. Cô rùng mình khi nghĩ đến câu nói của Tiểu Xuân: “Trên người của ngươi cũng có khí của cô ta.” Cô là Tiểu Thiên sao? Có lẽ là đúng thế thật. Cô cũng đã chính tay hại chết chị mình, chính tay đẩy chị mình xuống cầu thang.

Angela mỉm cười chua sót khi đưa tay chạm vào một bức ảnh. Trái tim cô như bị ngàn mũi kim đâm phải khi nhìn thấy bức ảnh của Chun và Ella. Angela nghĩ đến Chun, cô chua chát nhận ra anh cưới cô chỉ vì lời tiên đoán đó. Nhìn bức ảnh mà 2 người họ ở bên nhau, cái cách anh đưa tay chạm vào khuôn mặt của Ella, ánh mắt anh nhìn cô ta trong bức ảnh, chỉ là một bức ảnh thôi nhưng nó cũng khiến cho mọi người hiểu rằng họ thuộc về nhau. Cuối cùng tình yêu của anh vẫn chỉ dành cho cô gái tên Ella. Tại sao cô ta lại có tình yêu của anh? Cô ta rõ ràng đến sau cô vậy tại sao tình yêu đó không phải là của cô?

- Tại sao? Tại sao lại đối xử với tôi như vậy? Tại sao cho tôi mọi thứ rồi lại cướp đi mọi thứ?

Angela hét lên và gạt tất cả những miếng trai lọ xuống dưới sàn nhà.

Cô nhìn hình ảnh của mình phản chiếu qua mảnh thuỷ tinh dưới chân. Đó là cô sao? người con gái xấu xí, độc ác, tội nghiệp và nghèo nàn này là cô sao? Cô là ai? Quần áo cô đang mặc trên người, gian phòng cô đang ở, gia đình cô đã có, hôn lễ cô đang chuẩn bị và cả cái tên của cô nữa: “Angela”, tất cả là thuộc về cô gái tên Ella đó.

- Tôi là ai?

Một giọt nước mắt lăn dài trên má.

Chầm chậm…

Angela cúi người xuống và đưa tay lấy mảnh thuỷ tinh trên sàn.

Tất cả sẽ kết thúc ở đây. Cô sẽ trả lại mọi thứ cho chủ nhân thật sự của nó.